Tối Chung Trí Năng

Chương 108: Trên danh nghĩa

/265


Thời điểm Đỗ Thừa cùng Diệp Nam Lăng từ trong thư phòng đi ra thì Chung Tuyết Hoa cùng Diệp Mỵ đã trở lại, Hai mẹ con đang ở nhà bếp chuẩn bị cơm chiều.

Diệp Mỵ tay nghề cũng phi thường không tệ, chẳng qua Đỗ Thừa lại là không có được hưởng qua, lúc này đây mới có một cơ hội.

A Hổ cùng Diệp Thành Đồ tựa như cũng là vừa mới trở về, sau khi trở về nhà A Hổ liền cùng Diệp Thành Đồ nói chuyện Đỗ Thừa ở Khu Cảnh Bị, cùng với bộ dáng đám người Thiết Quân kính nể. Mặc dù không có thêm mắm thêm muối nhưng vẫn là đem chuyện của Đỗ Thừa thêm vài phần thần kỳ.

Diệp Thành Đồ tự nhiên biết tính cách của con trai, cũng biết tính cách Thiết Quân, hai người đều tôn sùng Đỗ Thừa như thế Diệp Thành Đồ tự nhiên sẽ không cho là giả bộ, điều này làm cho hắn đối với Đỗ Thừa cũng nhiều ra vài phần tò mò, trong lòng cũng nhiều vài phần an ủi.

A Hổ hiển nhiên cũng không chỉ đem sự tình Đỗ Thừa nói cho mình Diệp Thành Đồ, ở trên bàn cơm A Hổ lại sự tình sự tình hướng đám người Diệp Nam Lăng từ đầu chí cuối nói một lần nữa. Lão nhân này Diệp Nam Lăng ý cười trên mặt càng đậm một ít, Chung Tuyết Hoa một bên ánh mắt nhìn Đỗ Thừa lại càng xem càng vừa lòng.

Nhưng thật ra Diệp Mỵ lại tựa như là nhớ ra cái sự tình gì đó, trên khuôn mặt xinh đẹp dĩ nhiên đều tràn ngập thần sắc thẹn thùng, ngay cả bên trong da thịt trắng nộn kia cũng nhiều vài phần đỏ ửng.

Diệp Mỵ xấu hổ, Đỗ Thừa trong lòng cũng là có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không có hỏi cái gì.

Sau khi ăn cơm xong, Diệp Thành Đồ đi vào thư phòng Diệp Nam Lăng, hai người tựa như đang thương lượng cái gì, sau khi Diệp Thành Đồ theo thư phòng đi ra, Đỗ Thừa đã bị hắn gọi vào thư phòng.

Thư phòng Diệp Thành Đồ phong cách cùng Diệp Nam Lăng hoàn toàn bất đồng, Diệp Nam Lăng tràn ngập điển cố cùng chuyện xưa ý tứ hàm xúc, mà thư phòng Diệp Thành Đồ đã tràn ngập hơi thở hiện đại hoá, điểm này có thể nhìn hai chiếc notebook cùng 1 cái PC trong phòng là thấy được.

"Ngồi đi, uống trà gì?"

Diệp Thành Đồ ý bảo Đỗ Thừa ngồi ở phía trên ghế sa ***, mà hắn thì đi đến một chỗ để pha trà.

Đỗ Thừa biết Diệp Thành Đồ có chuyện muốn nói cùng chính mình, cũng không biết Diệp Thành Đồ muốn cùng chính mình nói cái gì, bất quá Đỗ Thừa Đối với uống trà cũng không cần thiết lắm nên nói thẳng: "Dạ cũng không cần thiết ".

"Nếm thử chút đi, đây là trước đó vài ngày ta từ một vị chiến hữu lấy được Di đại hồng bào, đây là thứ tốt".

Diệp Thành Đồ đối với phương diện này hiển nhiên là có chút nghiên cứu, bất quá nghĩ đến cũng đúng, dù sao đều là thượng vị giả, loại này ý cảnh họ tiếp xúc cũng không ít.

Đỗ Thừa gật gật đầu, không nói thêm gì.

Diệp Thành Đồ cũng ngồi xuống, sau đó bắt đầu pha trà, cũng không có nói gì, động tác pha trà của hắn thực ổn, có một loại phong phạm thượng vị giả độc cụ.

Thời điểm Diệp Thành Đồ đem một ly trà mùi thơm ngát đưa về phía Đỗ Thừa, Diệp Thành Đồ mới lên tiếng: "Đỗ Thừa, thật ra trước khi cậu đến, tôi đã điều tra rõ thân thế của cậu".

Đỗ Thừa mỉm cười, không có gì ngoài ý muốn, đã nhiều ngày như vậy, hơn nữa với thân phận Diệp Thành Đồ muốn tra rõ thân thế chính mình hoàn toàn là việc dễ dàng, căn bản không có cái gì khó khăn.

Cho nên Đỗ Thừa chẳng qua nhẹ nói: "Để bá phụ ngươi chê cười".

Diệp Thành Đồ đối với định lực Đỗ Thừa vẫn là mười phần thưởng thức, sau khi nhẹ nhàng cười nói: "Thật ra cậu cũng không cần lo lắng, so với việc có gia cảnh mà nói, chúng ta coi trọng bản thân một người, còn có nội tâm, nếu hắn không thể được thì dù cho gia thế như thế nào thi cũng không có tác dụng”.

Diệp Thành Đồ dừng một chút, sau khi nhìn Đỗ Thừa một cái rồi nói: "Bất quá Tiểu Dao dù sao cũng là Diệp Gia nữ nhân, cậu nếu muốn cưới Tiểu Dao thì cũng cần dốc sức tạo ra một ít cơ nghiệp, cũng để cho mặt mũi của tôi cùng ông nội của Tiểu Dao có chút ánh sáng, cậu hết sức ưu tú, chỉ cần cậu có tâm cùng với tôi và ông nội của Tiểu Dao âm thầm đối với cậu hỗ trợ, thật ra đây cũng không phải là việc khó khăn".

Những lời này của Diệp Thành Đồ xác thực có thể dùng "thành thật" với nhau để hình dung, lấy loại thân phận như hắn mà nói rõ sẽ trợ giúp Đỗ Thừa, hiển nhiên cũng là cực kỳ xem trọng Đỗ Thừa hơn nữa đã đem Đỗ Thừa trở thành người một nhà.

Đỗ Thừa tự nhiên rõ ràng, lấy quyền thế Diệp Thành Đồ cùng Diệp Nam Lăng, đối với phát triển sau này của mình tuyệt đối sẽ có trợ giúp phi thường lớn.

Cho nên, Đỗ Thừa vẫn mười phần cảm kích gật gật đầu, hướng phía Diệp Thành Đồ nói: "Cám ơn người, bá phụ".

Diệp Thành Đồ nhẹ nhàng nhấm nháp trà thơm, tựa như nhắm mắt hưởng thụ lấy dư vị thơm ngát, chờ sau khi mở mắt Diệp Thành Đồ mới chậm rãi nói: "Thật ra chúng ta cũng không muốn can thiệp lựa chọn của cậu, ý ông nội Tiểu Dao nếu cậu nguyện ý, có thể tiến vào cục Cảnh vệ trung ương. Lấy thực lực của cậu, chỉ cần vài năm thời gian tích là đủ công trạng, thượng vị cũng không thành vấn đề. Đương nhiên cậu cũng có thể theo chính ý nguyện của cậu phát triển, thủ đô có tôi cùng ông nội ở đó, trụ vững vài năm không thành vấn đề, đến lúc đó A Hổ cũng lớn lên, cũng không cần chúng ta những lão đầu tử này quan tâm cái gì”.

Diệp Thành Đồ đề nghị không thể nghi ngờ là có lực hấp dẫn phi thường lớn.

Nếu muốn đối phó thế lực sau lưng Đỗ Gia, dựa vào Diệp Thành Đồ cùng Diệp Nam Lăng ủng hộ thì cũng không là chuyện không có khả năng, nhưng là nếu có được thế lực của chính mình thì không thể nghi ngờ là càng thêm hoàn mỹ.

Chẳng qua, Đỗ Thừa nhất định cự tuyệt, bởi vì bố cục của hắn đã muốn triển khai, nếu hiện tại tiến vào cục Cảnh vệ trung ương thì chẳng khác gì là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, đây là điều Đỗ Thừa không muốn.

Trong lòng làm quyết định, tuy rằng vẫn còn có chút đáng tiếc, nhưng Đỗ Thừa vẫn cự tuyệt ý tôt của Diệp Thành Đồ mànói: "Bá phụ, cám ơn ý tốt của người nhưng cháu còn có một số việc còn chưa có làm xong, cho nên cháu tạm thời không thể rời đi thành phố".

"Không sao, ý của cậu tôi có thể lý giải".

Diệp Thành Đồ mỉm cười, giờ phút này hắn hoàn toàn tán đi khí chất thượng giả, ngay cả ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén cũng nhu hòa rất nhiều, hơn nữa Diệp Thành Đồ tựa như sớm biết Đỗ Thừa sẽ làm quyết định gì. Sau khi dừng một chút lại nói một câu: "Thật ra còn có một cái tuyển chọn. Không biết cậu có thể nguyện ý hay không?"

Nhìn thấy thần sắc Diệp Thành Đồ, Đỗ Thừa bỗng nhiên trong lòng vừa động, bất quá cũng nhẹ giọng hỏi: "Bá phụ, mời người nói".

"Ông nội Tiểu Dao tính toán cho cậu ở cục Cảnh vệ cho cậu một chân, đợi sau này thời điểm có nhiệm vụ gì, nhìn xem có thích hợp với cậu, cho cậu tích một số chiến công, chờ tương lai cậu có tính toán phương diện này thì cũng thuận lợi rất nhiều. Hơn nữa có tầng thân phận kia cậu sau này ở rất nhiều phương diện đều cũng thuận lợi hơn rất nhiều”.

Diệp Thành Đồ tựa như nhớ ra cái gì đó, tiếp theo nói một câu: "Đúng rồi, Tiểu Dao cũng là một thành viên trong tổ Đặc cần cục Cảnh vệ".

"Khó trách".

Trong lòng Đỗ Thừa thật ra có một chút suy đoán, đối với việc Diệp Mỵ nói là nằm vùng, Đỗ Thừa tự nhiên là không tin, mà bây giờ thì đã được chứng thật rồi.

Bất quá đề nghị lúc này đây của Diệp Thành Đồ đối với Đỗ Thừa mà nói đã hoàn toàn không có bất kỳ lý do cự tuyệt, cho nên Đỗ Thừa gật gật đầu, trực tiếp nói: "Được, vậy làm phiền bá phụ rồi".

"Không có gì".

Diệp Thành Đồ thấy Đỗ Thừa đáp ứng, ý cười trên mặt cũng dày đặc hơn một ít, nói: "Ngày mai tôi sẽ đi xử lý chuyện của cậu, có việc gì tôi sẽ cho Tiểu Hổ nói với cậu".

"Vâng" Đỗ Thừa lên tiếng, Chẳng qua trong lòng đang tính toán một chuyện, đó là sự tình của Diệp Mỵ.

Nếu để cho Diệp Thành Đồ biết mình cùng Diệp Mỵ kỳ thật không có quan hệ gì, Đỗ Thừa đều có chút không dám nghĩ đến tình cảnh khi đó.

"Đúng rồi, Đỗ Thừa, phương diện sòng bạc không phải là cái gì chính đạo, cậu hiện tại không có gì khởi điểm trước tiên có thể tiếp xúc, nhưng nếu nếu quả thật muốn phát triển thì phương diện này ngàn vạn lần không nên đụng đến".

Diệp Thành Đồ lại khuyên thêm một câu.

Tất nhiên Diệp Thành Đồ nói không đụng thì Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không đụng đến.

Hơn nữa Diệp Mỵ đã về nhà, sòng bạc Hoàng Phổ chỉ sợ cũng sẽ không tồn tại bao lâu nữa, bất quá sòng bạc kia cũng chỉ là một miếng ván cầu của Đỗ Thừa mà thôi, chỉ cần sau khi phát triển thì sòng bạc kia đối với Đỗ Thừa mà nói căn bản là không có tác dụng gì.

Thời điểm Đỗ Thừa rời khỏi thư phòng Diệp Thành Đồ thì đã là bảy giờ tối.

Đỗ Thừa lúc này mới nhớ tới, đêm nay mình ở nơi này nhưng mà ở chỗ nào mới là vấn đề.

Nghĩ đến đây, trong đầu Đỗ Thừa bỗng nhớ lại thần thái khác thường của Diệp Mỵ lúc ăn cơm chiều, trong lòng Đỗ Thừa vừa động, trên mặt nguyên bản đang mỉm cười cũng có chút ngây dại.

Chẳng lẽ buổi tối mình và Diệp Mỵ ngủ cùng một phòng? Ý nghĩ này nháy mắt hiện lên trong lòng, mà thời điểm Đỗ Thừa đi đến cầu thang Đỗ Thừa phát hiện trong đại sảnh ở lầu một Diệp Mỵ đang ngồi ở đó nhìn hắn.

Chung Tuyết Hoa cũng ở đó, bà lâu rồi mới gặp con gái, nói tự nhiên là rất nhiều, bà cũng nhìn thấy Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa không có việc gì liền đưa tay bảo Đỗ Thừa cùng nhau ngồi tán gẫu.

Chung Tuyết Hoa không thể so với hai cái lão gia của Diệp Gia, cơ hội nói chuyện với bà cùng Đỗ Thừa là rất ít, hơn nữa trong lòng đối với Đỗ Thừa vô cùng vừa lòng, tự nhiên là muốn cùng Đỗ Thừa nói chuyện một tí.

Đỗ Thừa không có cự tuyệt, sau khi đi xuống lầu liền ngồi ở một bên Diệp Mỵ, cùng Chung Tuyết Hoa nói chuyện.

Diệp Mỵ thì có chút mắc cở đỏ mặt ngồi ở một bên nghe Đỗ Thừa cùng Chung Tuyết Hoa nói chuyện.

Sau khi về đến nhà, tính cách Diệp Mỵ hoàn toàn xảy ra biến hóa rất lớn, tuy rằng Đỗ Thừa biết phần lớn đều là Diệp Mỵ giả vờ, nhưng trong lòng Đỗ Thừa rõ ràng có một số chuyện giả vờ cũng không được, giống như là Diệp Mỵ giờ phút này đỏ bừng mặt vậy.


/265

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status