Nhìn vẻ lạnh nhạt của Đỗ Thừa nữ cảnh sát chẳng còn cách nào khác. Vừa bước tới cửa căn biệt thự thì chuông điện thoại của Đỗ Thừa vang lên.
Thoáng nhìn tên người gọi đến hiện lên ánh mắt Đỗ Thừa chợt như có một tia ngoài ý muốn, vì người gọi cho anh là Đường Phong.
Đường Phong là người không đến nỗi nào. Nếu như xét về phương diện quan hệ, hắn có thể coi là bạn tốt của Đỗ Thừa, nên lời mời của nữ cảnh sát có thể từ chối nhưng anh không thể từ chối lời mời của Đường Phong.
Nhưng Đường Phong hẹn là tám giờ tối, từ giờ đến lúc đó còn hơn bốn tiếng nữa, hắn cũng không cần vội vã đi ngay, nên sau khi dập máy, Đỗ Thừa liền đi thẳng vào trong biệt thự.
Lúc Đỗ Thừa đi lên tầng hai của khu biệt thự thì cũng là lúc Cố Tư Hân đang luyện đàn, vì vài ngày tới là có cuộc lưu diễn toàn quốc, lần này Cố Tư Hân phải chuẩn bị một chút, hơn nữa mấy khúc nhạc Đỗ Thừa đưa cho cô cũng phải tập luyện cho nhuần nhuyễn. Đi lưu diễn mà chỉ có đơn giản vài bản nhạc quen thuộc thì không đủ nên Đỗ Thừa đã đưa cho cô vài bản nhạc mới. Tuy không thể sánh được với bản “Thiên không chi luyến” nhưng cũng có thể tính là những bản nhạc tầm cỡ thế giới rồi.
Bành Vịnh Hoa ngồi bên cạnh nghe Cố Tư Hân đàn, Tô Tuyết Như cũng ngồi bên nhưng cô đang chăm chú điền vào một bảng mẫu, đấy là bảng sắp xếp công việc của Cố Tư Hân trong chuyến lưu diễn. Từ đầu đến cuối tháng của chuyến lưu diễn, Tô Tuyết Như đều sắp xếp rất tỉ mỉ kĩ lưỡng.
Đỗ Thừa không làm phiền ba người bọn họ, mà hắn bước thẳng về phòng, sau đó cho Hân Nhi cùng máy tính trong phòng tiến hành kết nối, rồi đem đoạn video quảng cáo kia chép vào bên trong, chuẩn bị qua vài ngày nữa giao cho Lâm Trung Lăng tiến hành tuyên truyền.
Sau đó, Đỗ Thừa liền trực tiếp bắt đầu học tập lĩnh vực trí.
Chừng bảy giờ rưỡi tối, Đỗ Thừa lái xe rời khỏi biệt thự số 15.
Đường Phong hẹn Đỗ Thừa ở quán Bar Thịnh thế giai nhân, đây là một trong những quán bar quy mô lớn trong thành phố. Nhưng Đỗ Thừa không lái xe thẳng đến Thịnh thế giai nhân mà hắn qua đón A Tam và Nữ Vương.
Đường Phong nói chỉ uống rượu sẵn tiện mời thêm vài người bạn nên Đỗ Thừa tự nhiên nghĩ ra muốn đi cùng vài người.
“Đỗ ca, tối nay sẽ không lại có tiết mục gì chứ?”
Sau khi ngồi lên xe, A Tam nhất thời vẻ mặt hưng phấn hướng tới Đỗ Thừa hỏi.
Nữ vương ngồi ở ghế sau cùng phấn khích không kém.
“Không có”.
Đỗ Thừa có chút không nói nổi. A Tam này thật đúng là không phải người muốn an phận bình thường, sau khi lên tiếng, lại nhắc nhở một câu: “Buổi tối chỉ uống rượu, bất quá các người muốn có tiết mục gì thì cứ tùy ý”.
“Thực đáng tiếc” A Tam có chút đáng tiếc nói, Nữ vương cũng là vẻ mặt đáng tiếc.
Đỗ Thừa cũng chẳng buồn để ý đến hai người bọn họ. Ngược lại hai người bọn họ khi đến bar tự nhiên sẽ tìm thấy trò vui, Đỗ Thừa chỉ chuyên tâm lái xe đến Thịnh thế giai nhân.
Quán bar này trước đây Đỗ Thừa chưa tới bao giờ nhưng có Hân Nhi nên hắn cũng chẳng sợ lạc đường. Nhờ sự chỉ dẫn của Hân Nhi, Đỗ Thừa rất nhanh liền đi tới bãi đỗ xe phía trước cửa lớn quán bar Thịnh thế giai nhân.
Lúc Đỗ Thừa dừng xe, Đỗ Thừa phát hiện Đường Phong không ngờ lại đã đứng ở cửa đợi từ lâu.
Đường Phong vẫn là mặc trên người bộ âu phục hàng hiệu đắt tiền màu đen, làm cho hắn thêm tuấn tú bất phàm, lại có phong độ hào môn công tử kia, thỉnh thoảng có những phụ nữ ra vào đem ánh mắt dừng ở trên người hắn.
Nhưng Đường Phong chẳng đặc biệt chú ý người nào, giống như trong mắt hắn không tồn tại một người con gái nào vậy.
Thấy Đỗ Thừa đến, Đường Phong tiến đến nghênh đón.
“Đỗ Thừa, hai vị đây là?” Đường Phong không nghĩ Đỗ Thừa đưa hai người theo, vội vàng hướng tới Đỗ Thừa hỏi.
“Là A Tam và Nữ Vương, đều là bạn của tôi” Đỗ Thừa giới thiệu qua loa nhưng không nói tên thật. Mà có khi A Tam và Nữ Vương tự giới thiệu cũng không phải tên thật.
“Bằng hữu của Đỗ Thừa cậu cũng là bằng hữu của Đường Phong thôi, đi thôi, cùng nhau đi vào”.
Nghe Đỗ Thừa giới thiệu, Đường Phong nhất thời mười phần sảng khoái nói, bởi vì hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra A Tam cùng Nữ vương cũng không phải là người thường.
A Tam và Nữ Vương cũng không khách khí, hai người cùng không nói nhiều mà chỉ mỉm cười theo Đỗ Thừa và Đường Phong bước vào quán bar.
Tuy mới chỉ là tám giờ tối nhưng Thịnh thế giai nhân đã rất náo nhiệt rồi. Bất quá, Đường Phong dẫn theo ba người Đỗ Thừa trực tiếp lên phòng bao ở trên tầng hai quán bar.
Phòng rất lớn, đến mấy chục người cũng không thành vấn đề. Vừa bước vào trong Đỗ Thừa đã thấy có mười mấy người đã ngồi bên trong rồi.
Trong số mười mấy người này, phần lớn là đàn ông, chỉ có ba người là phụ nữ, tuổi cũng không lớn, khoảng từ hai mươi đến bốn mươi tuổi, trên người mặc toàn đồ hàng hiệu đắt tiền, xem ra thân thế cũng không đơn giản.
“Đỗ ca, loại không khí này em không thích, em trước cùng Nữ vương đi phía dưới chơi. Anh có việc liền gọi điện thoại cho chúng em”.
A Tam liếc nhìn bên trong, mày hơi nhíu lại, cũng không có đi vào mà nói khẽ vào tai Đỗ Thừa.
“Ừ, hai người đi đi, có việc tôi sẽ gọi” Đỗ Thừa gật đầu. Nếu biết trước nhiều người thế này hắn cũng sẽ không đến đây, cho nên, hắn tự nhiên sẽ không mạnh mẽ yêu cầu A Tam cùng Nữ vương cùng hắn cùng nhau đi vào.
Chỉ chờ Đỗ Thừa gật đầu, A Tam và Nữ Vương nhất thời mười phần cao hứng rời đi.
Thấy A Tam cùng Nữ vương rời đi, Đường Phong muốn giữ lại, bất quá cũng là bị Đỗ Thừa ngăn lại.
Bước vào trong, Đường Phong giới thiệu Đỗ Thừa với mọi người bên trong. Giới thiệu xong, Đỗ Thừa mới hiểu dụng ý mời hắn tới của Đường Phong.
Mười mấy người bọn họ đều làm bên điện cơ. Người thì có công ty riêng, người thì là con trai của ông chủ một công ty cơ điện cỡ lớn, trong đó có một người đàn ông là con trai lớn của tập đoàn cơ điện Công Thiên, một người phụ nữ là con gái chủ tịch tập đoàn cơ điện Ba An, hai tập đoàn có thế lực, đều sánh ngang tập đoàn cơ điện Thái Dương của nhà Đỗ Phong.
Mà Đỗ Phong giới thiệu Đỗ Thừa rất đơn giản, chỉ một câu “là bạn”, cũng không nói gì thêm.
Nhưng câu “là bạn” của Đỗ Phong khiến những người ở đó không khỏi tò mò về thân thế của Đỗ Thừa. Đỗ Thừa cũng rõ ràng ý tốt của Đường Phong, nên cũng không nói phá ra, mà là sau khi Đường Phong giới thiệu, cùng mọi người uống vài chén rượu.
Vì đều là cùng ngành, cho nên đề tài mọi người rất nhanh liền đều chuyển dời đến điện cơ, bất quá nói nhiều nhất, cũng là chuyện thành lập Hiệp hội điện cơ.
Thì ra với cương vị là tập đoàn cơ điện đầu ngành lớn nhất, tập đoàn Thái Dương chuẩn bị sáng lập Hiệp hội cơ điện. Bởi vì các xí nghiệp điện cơ nhiều, giá cạnh tranh mười phần kịch liệt, không gian lợi nhuận cũng càng ngày càng thấp, hơn nữa ngành sản xuất mũi nhọn điện cơ vùng Tích Giang quật khởi, cho nên khiến cho một ít xí nghiệp điện cơ thành phố đã có một loại cảm giác nguy cơ, cho nên, dưới sự kêu của mấy xí nghiệp lớn, một Hiệp hội điện cơ quản lý các xí nghiệp điện cơ thành phố tự nhiên được đề nghị lên.
Lần này Đường Phong mời Đỗ Thừa tới là vì việc thành lập Hiệp hội điện cơ.
“Đỗ Thừa, cậu thấy việc thành lập này thế nào?”
Đỗ Thừa cùng mấy người trong phòng làm quen xong, Đuờng Phong cầm một chai rượu vang đỏ tới ngồi cạnh Đỗ Thừa, vừa rót cho Đỗ Thừa một ly, vừa hỏi.
“Hiệp hội điện cơ thành lập có thể khiến giá điện cơ ổn định, lại có thể khống chế thị trường điện cơ đang rất hỗn loạn hiện nay. Đây đúng là một lựa chọn không sai” Đỗ Thừa trả lời rất khách quan. Thành lập Hiệp hội cơ điện đối với thành phố là một tin tốt.
Hơn nữa Hiệp hội điện cơ thành lập cũng giúp đỡ không nhỏ cho các xí nghiệp mô hình nhỏ hơn.
Nghe Đỗ Thừa nói vậy, ánh mắt Đường Phong bỗng sáng bừng, hắn hỏi tiếp Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, tập đoàn Vinh Hân của cậu có mua gia nhập không? Nếu gia nhập Hiệp hội thì sự giúp đỡ với công ty mới là không nhỏ”.
Đường Phong nói vậy hoàn toàn là ý tốt, Đỗ Thừa cũng đã hiểu dụng ý của Đường Phong mời hắn tới ngày hôm nay, trong lòng hắn có chút cảm kích.
Bất quá, Đỗ Thừa cũng là không có đáp ứng xuống, chỉ hướng tới Đường Phong nói: “Việc này tôi không thể tự quyết định. Để tôi về hỏi Giai Nghi trước, nếu cô ấy đồng ý, tôi cũng không có ý kiến gì”.
Tuy Đỗ Thừa nói vậy nhưng trong lòng Đỗ Thừa đã có sẵn quyết định. Chỉ là trước ý tốt của Đường Phong, hắn không thể từ chối thẳng thừng được.
Đường Phong nói không sai. Nếu điện cơ Vinh Hân gia nhập hiệp hội chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển tốt, nhưng cũng có nghĩa sẽ chịu nhiều hạn chế. Mà những hạn chế này, đúng là Đỗ Thừa không muốn nhìn thấy.
Vì mọi dự định phát triển của Đỗ Thừa đối với Vinh Hân không giống như những tập đoàn bình thường khác. Có thể nói dự định của Đỗ Thừa sẽ khiến người khác giật mình, do vậy chỉ còn cách từ chối ý tốt của Đường Phong.
Nên Đỗ Thừa chỉ còn cách lấy Cố Giai Nghi ra để từ chối khéo.
“Ừm, vậy cậu thử thương lượng cùng Giai Nghi xem, có một số việc cũng không nên làm theo cảm tính”.
Thấy Đỗ Thừa nói vậy, Đường Phong cũng không nói thêm gì, dù sao tâm ý của hắn cũng chỉ tới đó, chỉ có thể giúp đỡ tới như vậy. Nhiều hơn nữa Đường Phong hắn cũng không có biện pháp .
Đỗ Thừa mỉm cười, coi như là đáp ứng xuống.
Thoáng nhìn tên người gọi đến hiện lên ánh mắt Đỗ Thừa chợt như có một tia ngoài ý muốn, vì người gọi cho anh là Đường Phong.
Đường Phong là người không đến nỗi nào. Nếu như xét về phương diện quan hệ, hắn có thể coi là bạn tốt của Đỗ Thừa, nên lời mời của nữ cảnh sát có thể từ chối nhưng anh không thể từ chối lời mời của Đường Phong.
Nhưng Đường Phong hẹn là tám giờ tối, từ giờ đến lúc đó còn hơn bốn tiếng nữa, hắn cũng không cần vội vã đi ngay, nên sau khi dập máy, Đỗ Thừa liền đi thẳng vào trong biệt thự.
Lúc Đỗ Thừa đi lên tầng hai của khu biệt thự thì cũng là lúc Cố Tư Hân đang luyện đàn, vì vài ngày tới là có cuộc lưu diễn toàn quốc, lần này Cố Tư Hân phải chuẩn bị một chút, hơn nữa mấy khúc nhạc Đỗ Thừa đưa cho cô cũng phải tập luyện cho nhuần nhuyễn. Đi lưu diễn mà chỉ có đơn giản vài bản nhạc quen thuộc thì không đủ nên Đỗ Thừa đã đưa cho cô vài bản nhạc mới. Tuy không thể sánh được với bản “Thiên không chi luyến” nhưng cũng có thể tính là những bản nhạc tầm cỡ thế giới rồi.
Bành Vịnh Hoa ngồi bên cạnh nghe Cố Tư Hân đàn, Tô Tuyết Như cũng ngồi bên nhưng cô đang chăm chú điền vào một bảng mẫu, đấy là bảng sắp xếp công việc của Cố Tư Hân trong chuyến lưu diễn. Từ đầu đến cuối tháng của chuyến lưu diễn, Tô Tuyết Như đều sắp xếp rất tỉ mỉ kĩ lưỡng.
Đỗ Thừa không làm phiền ba người bọn họ, mà hắn bước thẳng về phòng, sau đó cho Hân Nhi cùng máy tính trong phòng tiến hành kết nối, rồi đem đoạn video quảng cáo kia chép vào bên trong, chuẩn bị qua vài ngày nữa giao cho Lâm Trung Lăng tiến hành tuyên truyền.
Sau đó, Đỗ Thừa liền trực tiếp bắt đầu học tập lĩnh vực trí.
Chừng bảy giờ rưỡi tối, Đỗ Thừa lái xe rời khỏi biệt thự số 15.
Đường Phong hẹn Đỗ Thừa ở quán Bar Thịnh thế giai nhân, đây là một trong những quán bar quy mô lớn trong thành phố. Nhưng Đỗ Thừa không lái xe thẳng đến Thịnh thế giai nhân mà hắn qua đón A Tam và Nữ Vương.
Đường Phong nói chỉ uống rượu sẵn tiện mời thêm vài người bạn nên Đỗ Thừa tự nhiên nghĩ ra muốn đi cùng vài người.
“Đỗ ca, tối nay sẽ không lại có tiết mục gì chứ?”
Sau khi ngồi lên xe, A Tam nhất thời vẻ mặt hưng phấn hướng tới Đỗ Thừa hỏi.
Nữ vương ngồi ở ghế sau cùng phấn khích không kém.
“Không có”.
Đỗ Thừa có chút không nói nổi. A Tam này thật đúng là không phải người muốn an phận bình thường, sau khi lên tiếng, lại nhắc nhở một câu: “Buổi tối chỉ uống rượu, bất quá các người muốn có tiết mục gì thì cứ tùy ý”.
“Thực đáng tiếc” A Tam có chút đáng tiếc nói, Nữ vương cũng là vẻ mặt đáng tiếc.
Đỗ Thừa cũng chẳng buồn để ý đến hai người bọn họ. Ngược lại hai người bọn họ khi đến bar tự nhiên sẽ tìm thấy trò vui, Đỗ Thừa chỉ chuyên tâm lái xe đến Thịnh thế giai nhân.
Quán bar này trước đây Đỗ Thừa chưa tới bao giờ nhưng có Hân Nhi nên hắn cũng chẳng sợ lạc đường. Nhờ sự chỉ dẫn của Hân Nhi, Đỗ Thừa rất nhanh liền đi tới bãi đỗ xe phía trước cửa lớn quán bar Thịnh thế giai nhân.
Lúc Đỗ Thừa dừng xe, Đỗ Thừa phát hiện Đường Phong không ngờ lại đã đứng ở cửa đợi từ lâu.
Đường Phong vẫn là mặc trên người bộ âu phục hàng hiệu đắt tiền màu đen, làm cho hắn thêm tuấn tú bất phàm, lại có phong độ hào môn công tử kia, thỉnh thoảng có những phụ nữ ra vào đem ánh mắt dừng ở trên người hắn.
Nhưng Đường Phong chẳng đặc biệt chú ý người nào, giống như trong mắt hắn không tồn tại một người con gái nào vậy.
Thấy Đỗ Thừa đến, Đường Phong tiến đến nghênh đón.
“Đỗ Thừa, hai vị đây là?” Đường Phong không nghĩ Đỗ Thừa đưa hai người theo, vội vàng hướng tới Đỗ Thừa hỏi.
“Là A Tam và Nữ Vương, đều là bạn của tôi” Đỗ Thừa giới thiệu qua loa nhưng không nói tên thật. Mà có khi A Tam và Nữ Vương tự giới thiệu cũng không phải tên thật.
“Bằng hữu của Đỗ Thừa cậu cũng là bằng hữu của Đường Phong thôi, đi thôi, cùng nhau đi vào”.
Nghe Đỗ Thừa giới thiệu, Đường Phong nhất thời mười phần sảng khoái nói, bởi vì hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra A Tam cùng Nữ vương cũng không phải là người thường.
A Tam và Nữ Vương cũng không khách khí, hai người cùng không nói nhiều mà chỉ mỉm cười theo Đỗ Thừa và Đường Phong bước vào quán bar.
Tuy mới chỉ là tám giờ tối nhưng Thịnh thế giai nhân đã rất náo nhiệt rồi. Bất quá, Đường Phong dẫn theo ba người Đỗ Thừa trực tiếp lên phòng bao ở trên tầng hai quán bar.
Phòng rất lớn, đến mấy chục người cũng không thành vấn đề. Vừa bước vào trong Đỗ Thừa đã thấy có mười mấy người đã ngồi bên trong rồi.
Trong số mười mấy người này, phần lớn là đàn ông, chỉ có ba người là phụ nữ, tuổi cũng không lớn, khoảng từ hai mươi đến bốn mươi tuổi, trên người mặc toàn đồ hàng hiệu đắt tiền, xem ra thân thế cũng không đơn giản.
“Đỗ ca, loại không khí này em không thích, em trước cùng Nữ vương đi phía dưới chơi. Anh có việc liền gọi điện thoại cho chúng em”.
A Tam liếc nhìn bên trong, mày hơi nhíu lại, cũng không có đi vào mà nói khẽ vào tai Đỗ Thừa.
“Ừ, hai người đi đi, có việc tôi sẽ gọi” Đỗ Thừa gật đầu. Nếu biết trước nhiều người thế này hắn cũng sẽ không đến đây, cho nên, hắn tự nhiên sẽ không mạnh mẽ yêu cầu A Tam cùng Nữ vương cùng hắn cùng nhau đi vào.
Chỉ chờ Đỗ Thừa gật đầu, A Tam và Nữ Vương nhất thời mười phần cao hứng rời đi.
Thấy A Tam cùng Nữ vương rời đi, Đường Phong muốn giữ lại, bất quá cũng là bị Đỗ Thừa ngăn lại.
Bước vào trong, Đường Phong giới thiệu Đỗ Thừa với mọi người bên trong. Giới thiệu xong, Đỗ Thừa mới hiểu dụng ý mời hắn tới của Đường Phong.
Mười mấy người bọn họ đều làm bên điện cơ. Người thì có công ty riêng, người thì là con trai của ông chủ một công ty cơ điện cỡ lớn, trong đó có một người đàn ông là con trai lớn của tập đoàn cơ điện Công Thiên, một người phụ nữ là con gái chủ tịch tập đoàn cơ điện Ba An, hai tập đoàn có thế lực, đều sánh ngang tập đoàn cơ điện Thái Dương của nhà Đỗ Phong.
Mà Đỗ Phong giới thiệu Đỗ Thừa rất đơn giản, chỉ một câu “là bạn”, cũng không nói gì thêm.
Nhưng câu “là bạn” của Đỗ Phong khiến những người ở đó không khỏi tò mò về thân thế của Đỗ Thừa. Đỗ Thừa cũng rõ ràng ý tốt của Đường Phong, nên cũng không nói phá ra, mà là sau khi Đường Phong giới thiệu, cùng mọi người uống vài chén rượu.
Vì đều là cùng ngành, cho nên đề tài mọi người rất nhanh liền đều chuyển dời đến điện cơ, bất quá nói nhiều nhất, cũng là chuyện thành lập Hiệp hội điện cơ.
Thì ra với cương vị là tập đoàn cơ điện đầu ngành lớn nhất, tập đoàn Thái Dương chuẩn bị sáng lập Hiệp hội cơ điện. Bởi vì các xí nghiệp điện cơ nhiều, giá cạnh tranh mười phần kịch liệt, không gian lợi nhuận cũng càng ngày càng thấp, hơn nữa ngành sản xuất mũi nhọn điện cơ vùng Tích Giang quật khởi, cho nên khiến cho một ít xí nghiệp điện cơ thành phố đã có một loại cảm giác nguy cơ, cho nên, dưới sự kêu của mấy xí nghiệp lớn, một Hiệp hội điện cơ quản lý các xí nghiệp điện cơ thành phố tự nhiên được đề nghị lên.
Lần này Đường Phong mời Đỗ Thừa tới là vì việc thành lập Hiệp hội điện cơ.
“Đỗ Thừa, cậu thấy việc thành lập này thế nào?”
Đỗ Thừa cùng mấy người trong phòng làm quen xong, Đuờng Phong cầm một chai rượu vang đỏ tới ngồi cạnh Đỗ Thừa, vừa rót cho Đỗ Thừa một ly, vừa hỏi.
“Hiệp hội điện cơ thành lập có thể khiến giá điện cơ ổn định, lại có thể khống chế thị trường điện cơ đang rất hỗn loạn hiện nay. Đây đúng là một lựa chọn không sai” Đỗ Thừa trả lời rất khách quan. Thành lập Hiệp hội cơ điện đối với thành phố là một tin tốt.
Hơn nữa Hiệp hội điện cơ thành lập cũng giúp đỡ không nhỏ cho các xí nghiệp mô hình nhỏ hơn.
Nghe Đỗ Thừa nói vậy, ánh mắt Đường Phong bỗng sáng bừng, hắn hỏi tiếp Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, tập đoàn Vinh Hân của cậu có mua gia nhập không? Nếu gia nhập Hiệp hội thì sự giúp đỡ với công ty mới là không nhỏ”.
Đường Phong nói vậy hoàn toàn là ý tốt, Đỗ Thừa cũng đã hiểu dụng ý của Đường Phong mời hắn tới ngày hôm nay, trong lòng hắn có chút cảm kích.
Bất quá, Đỗ Thừa cũng là không có đáp ứng xuống, chỉ hướng tới Đường Phong nói: “Việc này tôi không thể tự quyết định. Để tôi về hỏi Giai Nghi trước, nếu cô ấy đồng ý, tôi cũng không có ý kiến gì”.
Tuy Đỗ Thừa nói vậy nhưng trong lòng Đỗ Thừa đã có sẵn quyết định. Chỉ là trước ý tốt của Đường Phong, hắn không thể từ chối thẳng thừng được.
Đường Phong nói không sai. Nếu điện cơ Vinh Hân gia nhập hiệp hội chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển tốt, nhưng cũng có nghĩa sẽ chịu nhiều hạn chế. Mà những hạn chế này, đúng là Đỗ Thừa không muốn nhìn thấy.
Vì mọi dự định phát triển của Đỗ Thừa đối với Vinh Hân không giống như những tập đoàn bình thường khác. Có thể nói dự định của Đỗ Thừa sẽ khiến người khác giật mình, do vậy chỉ còn cách từ chối ý tốt của Đường Phong.
Nên Đỗ Thừa chỉ còn cách lấy Cố Giai Nghi ra để từ chối khéo.
“Ừm, vậy cậu thử thương lượng cùng Giai Nghi xem, có một số việc cũng không nên làm theo cảm tính”.
Thấy Đỗ Thừa nói vậy, Đường Phong cũng không nói thêm gì, dù sao tâm ý của hắn cũng chỉ tới đó, chỉ có thể giúp đỡ tới như vậy. Nhiều hơn nữa Đường Phong hắn cũng không có biện pháp .
Đỗ Thừa mỉm cười, coi như là đáp ứng xuống.
/265
|