Từ quầy hàng Lý Vân lại đổi thêm tiền thẻ nét mặt của cô lúc này đã hiện lên nét lo lắng.
Cược hai chục triệu một ván, tới người hay ra vào sòng bạc như Lý Vân cũng chưa từng thử qua, nhưng lần này, cô ta quyết định liều một phen, thế nên Lý Vân không chút ngần ngại dứt khoát đẩy hai chục triệu tiền thẻ ra phía trước của mình.
Về phần Đỗ Thừa, hắn vẫn giữ nét mặt rất thoải mái, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Vân thì hắn có ý cười, từ đống thẻ trước mặt hắn tiện tay nhặt ra 4 thẻ năm trăm nghìn, sau đó lại đẩy tất cả tấm thẻ trước mặt ra ngoài bàn, rồi ra hiệu cho Tiểu Như chia bài.
Hai người mặc dù đều trực tiếp showhand nhưng Tiểu Như vẫn chia bài theo thứ tự bình thường.
Khởi đầu là 2 lá bài úp sau đó là 2 lá bài mở, lá bài mở đầu tiên của Đỗ Thừa là quân K, còn của Lý Vân là quân Át bích, Lý Vân đang chiếm ưu thế.
Tiểu Như nhìn cả Đỗ Thừa và Lý Vân, thấy hai người không có ý mở 2 lá bài úp nên vẫn tiếp tục chia bài.
Lá thứ hai của Lý Vân lại là Át, là Át cơ, còn của Đỗ Thừa là Q tép.
Xét về các lá bài đang mở thì Lý Vân có ưu thế rất lớn, bởi vì lá thứ 3 của Lý Vẫn lại là Át tép còn của Đỗ Thừa là lá 10 tép.
Lúc này trên bàn, Lý Vân đã có 3 lá Át còn của Đỗ Thừa có K tép, Q tép và 10 tép.trong tình hình này Đỗ Thừa không phải không có cơ hội chiến thắng, chỉ là cơ hội thắng ván này của Lý Vân vẫn nhiều hơn nhiều.
Rất nhanh, lá bài thứ 4 được Tiểu Như chia ra, nhìn thấy lá thứ tư cả Lý Vân và Ngô Doãn đang ngồi cạnh đều lộ rõ sự vui mừng, bởi vì lá bài thứ 4 chính là lá Át, Át rô.
Nói cách khác, bài của Lý Vân ván này đã định, 4 lá Át, trong kiểu chơi này thì được coi là rất rất lớn rồi, chỉ xếp sau sảnh đồng hoa thôi.
Nhưng Đỗ Thừa cũng không phải là chắc chắn thua, bởi vì lá bài mở thứ tư là lá J tép, lại thêm 3 lá bài đã mở vừa xong, thì trên bàn lúc này là 4 lá sảnh đồng hoa
Lá Át tép thì Lý Vân đã cầm trong tay, Đỗ Thừa mà muốn thắng Lý Vân thì chỉ còn một cơ hội chính là lá bài đang úp kia phải là lá 9 tép, nếu không thì chắc chắn thua cuộc.
Nhìn 4 lá bài trên bàn của Đỗ Thừa, Lý Vân trong lúc giao động không khỏi có phần lo lắng, dù Đỗ Thừa có hy vọng rất nhỏ được sảnh đồng hoa, nhưng nét mặt của Đỗ Thừa vẫn hiện lên nự cười không thay đổi lại thêm vào sự vẻ tự tin nữa, điều này càng làm cho Lý Vân cảm thấy bất an.
Tiểu Như lúc này càng thêm kính phục Đỗ Thừa, đối mặt với số tiền bốn chục triệu mà cả đời một người cũng không kiếm ra cộng với tình cảnh đối thủ đang cầm trong tay 4 lá Át vậy mà Đỗ Thừa vẫn không chút biến sắc hay có sự thay đổi tâm trạng, chỉ có những tay cờ bạc hàng đầu mới có thể làm được việc này.
“Lật bài đi”.
Lý Vân không hề thích cảm giác lo lắng thế này, cô ta lật ngay lá bài đang úp, và quay sang Đỗ Thừa nói một cách vội vã.
Lá bài đang úp của Lý Vân là lá 8 tép, thật đáng tiếc, nếu lá bài này là lá 9 tép thì Đỗ Thừa tất thua.
Còn Đỗ Thừa, nụ cười trên mặt anh ta trông rạng rỡ hơn, vừa lật lá bài úp vừa nói vẻ tiếc nuối: “Thật ngại quá, ván nay tôi lại thắng rồi”.
Lá bài bị úp được lật ra, không ngờ lại chính là lá 9 tép, sảnh đồng hoa.
Lý Vân thần sắc kinh ngạc, vẻ mặt như không muốn tin những gì mắt mình nhìn thấy.
“Anh thắng rồi, nhưng lần sau nhất định tôi sẽ thắng lại anh”.
Dù vậy, Lý Vân không phải người thua một cái là không chịu được, sau khi nói xong câu nói đấy, cô ta dứt khoát đứng dậy đi ra khỏi phòng Vip, hoàn toàn không giống như người vừa thua bốn mươi triệu.
Ngô Doãn tức thời không phản ứng kịp, đợi sau khi Lý Vân rời khỏi, anh ta lại quay lại nhìn tiếc nuối số tiền bốn mươi triệu tiền thẻ thua vào tay Đỗ Thừa, sau đó vẻ mặt uất hận rời đi.
“Trợ lí Đỗ, thật không ngờ kĩ năng chơi bài của anh lại cao như vậy”.
Đợi 2 người kia rời đi rồi, Tiểu Như mới nói với Đỗ Thừa một cách đầy khâm phục
“Chỉ là gặp may thôi, cô không thấy ván cuối cùng từ đầu tới chân tôi đều không động đậy sao, hơn nữa đó là ván quyết định thắng thua…” Đỗ Thừa mìm cười trả lời, xét về kĩ năng đánh bài thì Đỗ Thừa còn thua xa Tiểu Như
“Trợ lí Đỗ quả là chân nhân không lộ tướng” Tiểu Như sao có thể tin lời nói của Đỗ Thừa, Tiểu Như vừa thu bài vừa chăm chú nói với Đỗ Thừa.
“Cho cô mượn chút vận may này”.
Đỗ Thừa tất nhiên sẽ không giải thích cái gì, đưa cho Tiểu Như tiền bo bằng 4 tấm thẻ năm mươi nghìn, sau đó anh ta rời đi
Dù sao ván cuối cùng, Tiểu Như cũng đã giúp anh ta trộn bài rất tốt, nếu trộn bài không tốt, Đỗ Thừa sẽ không thể thắng được ván bài 20 triệu, Đỗ Thừa bo cho Tiểu Như 200 nghìn đúng là không có vẻ gì là keo kiệt cả.
Đương nhiên, 40 triệu tiền thắng bạc này Đỗ Thừa phải nộp cho sòng bạc 10%, nhưng với khoản tiền hơn 30 triệu còn lại với Đỗ Thừa mà nói thì đây đúng là một tài sản lớn.
***
Đỗ Thừa ở tại trụ sở của Hoàng Phủ hội liền một mạch tới 12 giờ đêm mới rời đi.
Sau khi trả 10% của số tiền 40 triệu cho sòng bạc, toàn bộ số tiền còn lại Đỗ Thừa chuyển vào thẻ tín dụng của mình, số tiền trong tài khoản từ mấy triệu đã lên tới hơn 37 triệu.
Tại sòng bạc nếu gặp được gà thì chỉ trong một đêm có thể trở thành triệu phú có điều rất nhiều người giàu lên nhờ sòng bạc nhưng cũng chết tại sòng bạc.
Đỗ Thừa rõ ràng không phải loại người đấy, quan trọng nhất là Đỗ Thừa không muốn đánh mất số tiền 37 triệu này.
Số tiền 37 triệu này Đỗ Thừa đều đã tính toán nên dùng vào việc gì rồi, số tiền này là thắng được từ tay của Lý Vân, nói cách khác cũng chính là tiền của gia đình họ Cố, do vậy Đỗ Thừa muốn vài hôm nữa sẽ đi mua lại biệt thự nhà họ Cố, coi như việc đền bù cho Cố Gia Hân vì Đỗ Thừa biết Cố Gia Hân rất lưu luyến căn biệt thự này.
Còn có một điều mà Đỗ Thừa vẫn phải suy nghĩ là hắn cần tìm một chỗ ở mới cho mẹ mình, căn biệt thự nhà họ Cố là một sự lựa chọn tuyệt vời do hiện tại Đỗ Thừa đã gia nhập Hoàng Phủ hội nên thời gian tới bệnh viện thăm nom mẹ mình càng ít đi
Không chỉ vậy, nhà Tô Tuệ cách căn biệt thự nhà họ Cố không xa, nếu mẹ Đỗ Thừa chuyển từ bệnh viện về căn biệt thự đó Tô Huệ tới chăm sóc sẽ càng thuận tiện hơn, đương nhiên đây chỉ là những chuyện của mấy ngày sau, Đỗ Thừa chỉ suy tính trước để chuẩn bị tất cả cho tốt mà thôi.
Quay về tới phòng trọ, Đỗ Thừa không ngủ ngay mà còn giành thời gian để học các kiến thức kia, mãi tới gần 3 giờ sáng hắn mới đi vào giấc ngủ.
Sau khi tu luyện xong, tinh thần và thể lực của Đỗ Thừa ngày càng sung mãn, ngày hôm sau trời vừa sáng, Đỗ Thừa đã thức dậy, trên mặt không hề có nét gì mệt mỏi cả.
Bỏ ra 2 giờ đồng hồ để luyện thân thể và luyện trong không gian ngụy trọng lực, Đỗ Thừa để Lưu Phục Sinh đến đón anh ta đi thành phố Hạ Môn.
Lúc rời khỏi sòng bài tối qua, Đỗ Thừa đã xin Diệp Mỵ nghỉ một ngày vì hôm nay Linh đường Cố Gia cử hành, Đỗ Thừa không có thời gian đến trụ sở Hoàng Phủ hội mà hôm nay Đỗ Thừa phải đi Hạ Môn một chuyến, tới tìm công ti liên doanh, Đỗ Thừa không sắp xếp được thời gian nên chỉ có thể xin nghỉ.
Hân Nhi hôm qua đã liên hệ với công ti liên doanh đó hẹn hôm nay gặp mặt, Đỗ Thừa chỉ cần tới công ty đó là được rồi.
Hơn một giờ đi đường đối với người luôn học tâp như Đỗ Thừa mà nói thì rất nhanh, đợi tới lúc Lưu Phục Sinh theo lời Đỗ Thừa đỗ xe ở cổng lớn công ty liên doanh điện tử, Đỗ Thừa mới ngây người ra.
Đỗ Thừa biết dù công ty điện tử liên doanh này không phải là công ty lớn nhưng hắn cũng không ngờ nó lại nhỏ tới mức này.
Một căn nhà trệt 2 tầng với diện tích chưa đầy 60 mét vuông, bên trên có treo biển hiệu công ty liên doanh điện tử, nhìn từ ngoài vào diện mạo công ty hết sức đơn giản, ngay cả gạch cũng ít, chỉ là phủ lên trên lớp sơn mỏng mày vàng, nhìn tổng thể thì không hề giống một công ty.
Công ty lớn nhỏ thế nào Đỗ Thừa cũng không ngại, vậy mà nó lại nhỏ thế này thì Đỗ Thừa càng có nhiều ưu thế.
Trong lúc này, đứng trước cổng công ty liên doanh điện tử có một người, người đó khoảng 30 tuổi, đang đeo cặp kính đen.
Quần ào người này rất đơn giản, rất giống Đỗ Thừa khi xưa, mặc chiếc quần jeans, khó ai ngờ rằng đây lại là giám đôc công ty liên doanh điện tử cũng là một trong những người phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” Đàm Văn.
Đàm Văn vốn cũng là thành viên cao cấp của liên minh Geek, trong một cơ hội ngẫu nhiên hắn đã liều lĩnh nghĩ ra việc thành lập công ty phát triển game online, sau đó cùng một vài người bạn có chung chí hướng góp lại được hơn mộttriệu và mở ra công ty liên doanh điện tử này.
Đàm Văn là người bỏ tiền ra nhiều nhất nên dĩ nhiên hắn làm giám đốc của công ty này, chỉ là vì công ty này mà hắn đã bỏ ra toàn bộ số tiền mình có, thậm chí hắn còn lấy hết tiền của vợ mình, chỉ là việc phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” khó hơn rất nhiều so với hắn dự liệu, từ đấy làm chậm tiến độ của “Hoàn mĩ nhân sinh”, điều này làm cho Đàm Văn và công ty liên doanh đều lâm vào cảnh khốn khó
Vốn là trong lúc bí bách Đàm Văn muốn thay phần thưởng nhiệm vụ bình thường lên phần thưởng nhiệm vụ cao cấp nhất để thử vận may, Đàm Văn không ngờ rằng chỉ sau 2 ngày công bố phần thưởng nhiệm vụ kết quả là có rất nhiều người đã liên hệ với hắn, còn có một trong những đại thần có tiếng nhất trong liên minh Geek - XXM
Cược hai chục triệu một ván, tới người hay ra vào sòng bạc như Lý Vân cũng chưa từng thử qua, nhưng lần này, cô ta quyết định liều một phen, thế nên Lý Vân không chút ngần ngại dứt khoát đẩy hai chục triệu tiền thẻ ra phía trước của mình.
Về phần Đỗ Thừa, hắn vẫn giữ nét mặt rất thoải mái, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Vân thì hắn có ý cười, từ đống thẻ trước mặt hắn tiện tay nhặt ra 4 thẻ năm trăm nghìn, sau đó lại đẩy tất cả tấm thẻ trước mặt ra ngoài bàn, rồi ra hiệu cho Tiểu Như chia bài.
Hai người mặc dù đều trực tiếp showhand nhưng Tiểu Như vẫn chia bài theo thứ tự bình thường.
Khởi đầu là 2 lá bài úp sau đó là 2 lá bài mở, lá bài mở đầu tiên của Đỗ Thừa là quân K, còn của Lý Vân là quân Át bích, Lý Vân đang chiếm ưu thế.
Tiểu Như nhìn cả Đỗ Thừa và Lý Vân, thấy hai người không có ý mở 2 lá bài úp nên vẫn tiếp tục chia bài.
Lá thứ hai của Lý Vân lại là Át, là Át cơ, còn của Đỗ Thừa là Q tép.
Xét về các lá bài đang mở thì Lý Vân có ưu thế rất lớn, bởi vì lá thứ 3 của Lý Vẫn lại là Át tép còn của Đỗ Thừa là lá 10 tép.
Lúc này trên bàn, Lý Vân đã có 3 lá Át còn của Đỗ Thừa có K tép, Q tép và 10 tép.trong tình hình này Đỗ Thừa không phải không có cơ hội chiến thắng, chỉ là cơ hội thắng ván này của Lý Vân vẫn nhiều hơn nhiều.
Rất nhanh, lá bài thứ 4 được Tiểu Như chia ra, nhìn thấy lá thứ tư cả Lý Vân và Ngô Doãn đang ngồi cạnh đều lộ rõ sự vui mừng, bởi vì lá bài thứ 4 chính là lá Át, Át rô.
Nói cách khác, bài của Lý Vân ván này đã định, 4 lá Át, trong kiểu chơi này thì được coi là rất rất lớn rồi, chỉ xếp sau sảnh đồng hoa thôi.
Nhưng Đỗ Thừa cũng không phải là chắc chắn thua, bởi vì lá bài mở thứ tư là lá J tép, lại thêm 3 lá bài đã mở vừa xong, thì trên bàn lúc này là 4 lá sảnh đồng hoa
Lá Át tép thì Lý Vân đã cầm trong tay, Đỗ Thừa mà muốn thắng Lý Vân thì chỉ còn một cơ hội chính là lá bài đang úp kia phải là lá 9 tép, nếu không thì chắc chắn thua cuộc.
Nhìn 4 lá bài trên bàn của Đỗ Thừa, Lý Vân trong lúc giao động không khỏi có phần lo lắng, dù Đỗ Thừa có hy vọng rất nhỏ được sảnh đồng hoa, nhưng nét mặt của Đỗ Thừa vẫn hiện lên nự cười không thay đổi lại thêm vào sự vẻ tự tin nữa, điều này càng làm cho Lý Vân cảm thấy bất an.
Tiểu Như lúc này càng thêm kính phục Đỗ Thừa, đối mặt với số tiền bốn chục triệu mà cả đời một người cũng không kiếm ra cộng với tình cảnh đối thủ đang cầm trong tay 4 lá Át vậy mà Đỗ Thừa vẫn không chút biến sắc hay có sự thay đổi tâm trạng, chỉ có những tay cờ bạc hàng đầu mới có thể làm được việc này.
“Lật bài đi”.
Lý Vân không hề thích cảm giác lo lắng thế này, cô ta lật ngay lá bài đang úp, và quay sang Đỗ Thừa nói một cách vội vã.
Lá bài đang úp của Lý Vân là lá 8 tép, thật đáng tiếc, nếu lá bài này là lá 9 tép thì Đỗ Thừa tất thua.
Còn Đỗ Thừa, nụ cười trên mặt anh ta trông rạng rỡ hơn, vừa lật lá bài úp vừa nói vẻ tiếc nuối: “Thật ngại quá, ván nay tôi lại thắng rồi”.
Lá bài bị úp được lật ra, không ngờ lại chính là lá 9 tép, sảnh đồng hoa.
Lý Vân thần sắc kinh ngạc, vẻ mặt như không muốn tin những gì mắt mình nhìn thấy.
“Anh thắng rồi, nhưng lần sau nhất định tôi sẽ thắng lại anh”.
Dù vậy, Lý Vân không phải người thua một cái là không chịu được, sau khi nói xong câu nói đấy, cô ta dứt khoát đứng dậy đi ra khỏi phòng Vip, hoàn toàn không giống như người vừa thua bốn mươi triệu.
Ngô Doãn tức thời không phản ứng kịp, đợi sau khi Lý Vân rời khỏi, anh ta lại quay lại nhìn tiếc nuối số tiền bốn mươi triệu tiền thẻ thua vào tay Đỗ Thừa, sau đó vẻ mặt uất hận rời đi.
“Trợ lí Đỗ, thật không ngờ kĩ năng chơi bài của anh lại cao như vậy”.
Đợi 2 người kia rời đi rồi, Tiểu Như mới nói với Đỗ Thừa một cách đầy khâm phục
“Chỉ là gặp may thôi, cô không thấy ván cuối cùng từ đầu tới chân tôi đều không động đậy sao, hơn nữa đó là ván quyết định thắng thua…” Đỗ Thừa mìm cười trả lời, xét về kĩ năng đánh bài thì Đỗ Thừa còn thua xa Tiểu Như
“Trợ lí Đỗ quả là chân nhân không lộ tướng” Tiểu Như sao có thể tin lời nói của Đỗ Thừa, Tiểu Như vừa thu bài vừa chăm chú nói với Đỗ Thừa.
“Cho cô mượn chút vận may này”.
Đỗ Thừa tất nhiên sẽ không giải thích cái gì, đưa cho Tiểu Như tiền bo bằng 4 tấm thẻ năm mươi nghìn, sau đó anh ta rời đi
Dù sao ván cuối cùng, Tiểu Như cũng đã giúp anh ta trộn bài rất tốt, nếu trộn bài không tốt, Đỗ Thừa sẽ không thể thắng được ván bài 20 triệu, Đỗ Thừa bo cho Tiểu Như 200 nghìn đúng là không có vẻ gì là keo kiệt cả.
Đương nhiên, 40 triệu tiền thắng bạc này Đỗ Thừa phải nộp cho sòng bạc 10%, nhưng với khoản tiền hơn 30 triệu còn lại với Đỗ Thừa mà nói thì đây đúng là một tài sản lớn.
***
Đỗ Thừa ở tại trụ sở của Hoàng Phủ hội liền một mạch tới 12 giờ đêm mới rời đi.
Sau khi trả 10% của số tiền 40 triệu cho sòng bạc, toàn bộ số tiền còn lại Đỗ Thừa chuyển vào thẻ tín dụng của mình, số tiền trong tài khoản từ mấy triệu đã lên tới hơn 37 triệu.
Tại sòng bạc nếu gặp được gà thì chỉ trong một đêm có thể trở thành triệu phú có điều rất nhiều người giàu lên nhờ sòng bạc nhưng cũng chết tại sòng bạc.
Đỗ Thừa rõ ràng không phải loại người đấy, quan trọng nhất là Đỗ Thừa không muốn đánh mất số tiền 37 triệu này.
Số tiền 37 triệu này Đỗ Thừa đều đã tính toán nên dùng vào việc gì rồi, số tiền này là thắng được từ tay của Lý Vân, nói cách khác cũng chính là tiền của gia đình họ Cố, do vậy Đỗ Thừa muốn vài hôm nữa sẽ đi mua lại biệt thự nhà họ Cố, coi như việc đền bù cho Cố Gia Hân vì Đỗ Thừa biết Cố Gia Hân rất lưu luyến căn biệt thự này.
Còn có một điều mà Đỗ Thừa vẫn phải suy nghĩ là hắn cần tìm một chỗ ở mới cho mẹ mình, căn biệt thự nhà họ Cố là một sự lựa chọn tuyệt vời do hiện tại Đỗ Thừa đã gia nhập Hoàng Phủ hội nên thời gian tới bệnh viện thăm nom mẹ mình càng ít đi
Không chỉ vậy, nhà Tô Tuệ cách căn biệt thự nhà họ Cố không xa, nếu mẹ Đỗ Thừa chuyển từ bệnh viện về căn biệt thự đó Tô Huệ tới chăm sóc sẽ càng thuận tiện hơn, đương nhiên đây chỉ là những chuyện của mấy ngày sau, Đỗ Thừa chỉ suy tính trước để chuẩn bị tất cả cho tốt mà thôi.
Quay về tới phòng trọ, Đỗ Thừa không ngủ ngay mà còn giành thời gian để học các kiến thức kia, mãi tới gần 3 giờ sáng hắn mới đi vào giấc ngủ.
Sau khi tu luyện xong, tinh thần và thể lực của Đỗ Thừa ngày càng sung mãn, ngày hôm sau trời vừa sáng, Đỗ Thừa đã thức dậy, trên mặt không hề có nét gì mệt mỏi cả.
Bỏ ra 2 giờ đồng hồ để luyện thân thể và luyện trong không gian ngụy trọng lực, Đỗ Thừa để Lưu Phục Sinh đến đón anh ta đi thành phố Hạ Môn.
Lúc rời khỏi sòng bài tối qua, Đỗ Thừa đã xin Diệp Mỵ nghỉ một ngày vì hôm nay Linh đường Cố Gia cử hành, Đỗ Thừa không có thời gian đến trụ sở Hoàng Phủ hội mà hôm nay Đỗ Thừa phải đi Hạ Môn một chuyến, tới tìm công ti liên doanh, Đỗ Thừa không sắp xếp được thời gian nên chỉ có thể xin nghỉ.
Hân Nhi hôm qua đã liên hệ với công ti liên doanh đó hẹn hôm nay gặp mặt, Đỗ Thừa chỉ cần tới công ty đó là được rồi.
Hơn một giờ đi đường đối với người luôn học tâp như Đỗ Thừa mà nói thì rất nhanh, đợi tới lúc Lưu Phục Sinh theo lời Đỗ Thừa đỗ xe ở cổng lớn công ty liên doanh điện tử, Đỗ Thừa mới ngây người ra.
Đỗ Thừa biết dù công ty điện tử liên doanh này không phải là công ty lớn nhưng hắn cũng không ngờ nó lại nhỏ tới mức này.
Một căn nhà trệt 2 tầng với diện tích chưa đầy 60 mét vuông, bên trên có treo biển hiệu công ty liên doanh điện tử, nhìn từ ngoài vào diện mạo công ty hết sức đơn giản, ngay cả gạch cũng ít, chỉ là phủ lên trên lớp sơn mỏng mày vàng, nhìn tổng thể thì không hề giống một công ty.
Công ty lớn nhỏ thế nào Đỗ Thừa cũng không ngại, vậy mà nó lại nhỏ thế này thì Đỗ Thừa càng có nhiều ưu thế.
Trong lúc này, đứng trước cổng công ty liên doanh điện tử có một người, người đó khoảng 30 tuổi, đang đeo cặp kính đen.
Quần ào người này rất đơn giản, rất giống Đỗ Thừa khi xưa, mặc chiếc quần jeans, khó ai ngờ rằng đây lại là giám đôc công ty liên doanh điện tử cũng là một trong những người phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” Đàm Văn.
Đàm Văn vốn cũng là thành viên cao cấp của liên minh Geek, trong một cơ hội ngẫu nhiên hắn đã liều lĩnh nghĩ ra việc thành lập công ty phát triển game online, sau đó cùng một vài người bạn có chung chí hướng góp lại được hơn mộttriệu và mở ra công ty liên doanh điện tử này.
Đàm Văn là người bỏ tiền ra nhiều nhất nên dĩ nhiên hắn làm giám đốc của công ty này, chỉ là vì công ty này mà hắn đã bỏ ra toàn bộ số tiền mình có, thậm chí hắn còn lấy hết tiền của vợ mình, chỉ là việc phát triển “Hoàn mĩ nhân sinh” khó hơn rất nhiều so với hắn dự liệu, từ đấy làm chậm tiến độ của “Hoàn mĩ nhân sinh”, điều này làm cho Đàm Văn và công ty liên doanh đều lâm vào cảnh khốn khó
Vốn là trong lúc bí bách Đàm Văn muốn thay phần thưởng nhiệm vụ bình thường lên phần thưởng nhiệm vụ cao cấp nhất để thử vận may, Đàm Văn không ngờ rằng chỉ sau 2 ngày công bố phần thưởng nhiệm vụ kết quả là có rất nhiều người đã liên hệ với hắn, còn có một trong những đại thần có tiếng nhất trong liên minh Geek - XXM
/265
|