- Tiểu kê kê, à không, đại kê kê? Lâm Phàm triệt để ngây ngốc, hắn không ngờ lại triệu hoán ra thứ đồ chơi này.
Lực lượng trong tối tăm kia sao lại hạ lưu đến vậy, vì dây chuyền quy tắc, ngay cả đại kê kê của Huyết Ma đại đế cũng không buông tha.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, nắm chặt Vĩnh Hằng Chi Phủ, chặt hay không đây?
- Nhân loại, ngươi không thể như vậy, không thể a...
Huyết Ma đại đế chí cao vô thượng giờ sắp khóc rồi.
Lâm Phàm trầm mặc một hồi, sau đó hít một hơi thật sâu:
- Cho dù hơi ghê tay, nhưng ta cũng không thể bỏ qua. Huyết Ma đại đế, nhịn một chút, ta biết Huyết Hải bất diệt, ngươi sẽ không chết. Yên tâm, thứ này nhất định còn có thể mọc ra.
Lâm Phàm an ủi, sau đó giơ cao Vĩnh Hằng Chi Phủ, trong ánh mắt lộ vẻ kiên định, bổ về đại kê kê .
Huyết Ma đại đế cảm nhận được bi kịch sắp đến, lập tức thống khổ cầu xin tha thứ.
- Nhân loại chí cao vô thượng, van cầu ngài buông tha Tiểu Huyết vô cùng sùng bái ngài đi...
- Sặc...
Lâm Phàm khựng động tác lại, sau đó móc móc lỗ tai, tưởng như vừa nghe lầm.
- Tiểu Huyết? Sùng bái nhất?
Lâm Phàm không ngờ Huyết Ma đại đế vậy mà sợ rồi.
Huyết Ma đại đế thấy nhân loại kia dừng tay, tiếp tục cầu xin không dứt miệng.
- Nhân loại chí cao vô thượng, van cầu ngài buông tha ta, ngài đừng cắt...
Huyết Ma đại đế đứng đầu Huyết Hải, giờ khắc này đã hoàn toàn bỏ xuống tôn nghiêm.
Lâm Phàm nghe âm thanh van cầu kia, cũng có chút mềm lòng. Âm thanh này thật sự là rất bất lực, giống như đã hoàn toàn tuyệt vọng, khiến người nghe muốn rơi lệ.
- Huyết Ma đại đế, ta không chặt của ngươi, chẳng phải uổng phí dây chuyền quy tắc vừa tế hiến? Ta còn muốn tinh huyết nữa.
Lâm Phàm nói.
- Không không, nhân loại chí cao vô thượng, không có uổng phí. Chỉ cần ngài không cắt, Tiểu Huyết sẽ tự động dâng tinh huyết.
Giờ khắc này Huyết Ma đại đế cầu khẩn, sau đó mười lăm giọt tinh huyết xuất hiện lơ lửng ở trong hư không.
Lâm Phàm sửng sốt, hắn không ngờ Huyết Ma đại đế này có lúc dễ bảo như vậy.
Lâm Phàm trầm tư một chút, sau đó gật gật đầu:
- Cũng tốt, không chặt, để dành chờ lần triệu hoán sau.
Nghe được nửa đoạn đầu, Huyết Ma đại đế nhất thời thở phào một hơi, nhưng nghe đến nửa đoạn sau, lập tức hắn bị hù đến muốn hồn phi phách tán.
- Đừng, đừng... Đừng triệu hoán ta nữa.
- Ta không triệu hoán ngươi thì triệu hoán ai? Yên tâm, Huyết Hải bất diệt, ngươi sẽ không phải chết, sợ cái gì!
Lâm Phàm nói.
- Không, ngài có thể triệu hoán Tâm Ma đại đế. Thực lực của hắn mạnh hơn ta, tinh huyết của hắn cũng cường đại hơn ta.
Huyết Ma đại đế giờ phút này cầu xin tha thứ, thậm chí vì để cho Lâm Phàm không tiếp tục triệu hoán mình, mà bán cả bạn tốt cho Lâm Phàm.
Trong mắt Huyết Ma đại đế, chỉ cần thế gian còn có tâm ma, Tâm Ma đại đế sẽ không chết đi.
Tâm Ma đại đế?
Lâm Phàm không ngờ trong Huyết giới không chỉ có Huyết Ma đại đế.
Thế nhưng cũng tốt, có thêm một chỗ cày máu.
- Được rồi, ngươi có thể lăn.
Lâm Phàm nói.
- Vâng, vâng.
Huyết Ma đại đế vội vàng rút lui.
Trong Huyết giới, Huyết Ma đại đế run rẩy một phen. Việc ngày hôm nay, với hắn mà nói, thật sự là quá kinh khủng.
Hiện giờ Huyết Ma đại đế tổn thất thảm trọng, cũng không dám làm mưa làm gió ở Huyết giới nữa, vội chìm vào biển máu, tiến hành chữa thương.
Về phần bạn tốt Tâm Ma đại đế, Huyết Ma đại đế cũng chỉ có thể hy vọng bạn tốt có thể chống đỡ dưới tay ác thủ kia.
Giờ khắc này Huyết Ma đại đế đột nhiên ngộ ra một điều.
Đó là, mình ở trong Huyết giới, không nên đắc tội quá nhiều người, hẳn là nên nhận thức nhiều bằng hữu, để về sau có gặp chuyện như vậy, còn đẩy bọn hắn chết thay.
- Hắc hắc... Bạn tốt chính là để bán.
Huyết Ma đại đế giống như lại hiểu ra một chân lý của thế gian, sau đó thỏa mãn đi khôi phục thương thế.
Lâm Phàm phất ống tay áo, nuốt cả mười lăm giọt tinh huyết, sau đó vận chuyển Huyết Hải Ma Công.
Luyện hóa xong, Lâm Phàm thoả mãn mở mắt.
Exp của Huyết Hải Ma Công tăng một mảng lớn, chỉ một bước nữa sẽ tới tầng tám.
Hiện giờ còn mười dây chuyền quy tắc, Lâm Phàm cảm giác nên thử tiếp.
Huyết Ma đại đế đã bị mình nghiền ép sạch sẽ, một khi đã như vậy, vậy thử một lần Tâm Ma đại đế xem thế nào.
- Tế hiến mười dây chuyền quy tắc.
- Xuất hiện đi, Tâm Ma đại đế.
Tức thì, mười dây chuyền quy tắc bay vào trong hư không. Cỗ lực lượng trong tối tăm kia lại cảm ứng được, nhưng lúc này, làm Lâm Phàm kinh ngạc là, mười lăm dây chuyền quy tắc này cứ lẳng lặng trôi nổi tại trong hư không, cũng không bị lực lượng trong tối tăm kia hấp thu.
Xem ra tế hiến còn chưa đủ a.
Quả nhiên giống lời Huyết Ma đại đế nói, Tâm Ma đại đế cường hãn hơn nhiều, mười dây chuyền quy tắc mà cũng không thể triệu hoán ra.
. . . .
Mà lúc này, ở trong Huyết giới.
Trong một vùng sương mù tối đen, có một tòa cung điện đen kịt. Trong cung điện lại có một bảo tọa vô thượng. Tâm Ma đại đế toàn thân đen như mực, ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, khóe miệng nở một nụ cười khinh thường.
- Hừ, nhân loại nhỏ bé, chỉ mười dây chuyền quy tắc đã muốn triệu hoán bản đế sao, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Tâm Ma đại đế hơi mở tròng mắt đen kịt, sau đó nhắm mắt lại.
. . . .
- Ài, xem ra phải tích thêm dây chuyền quy tắc rồi, Tâm Ma đại đế này có vẻ rất ngưu .
Giờ phút này mười dây chuyền quy tắc bay trở lại túi chứa đồ của Lâm Phàm.
Tụ tập dây chuyền quy tắc, theo Lâm Phàm, chỉ cần có thời gian là có.
Đồng thời hắn cũng nghĩ đến Côn Bằng Hàng Lâm Chi Pháp. Nếu có thể triệu hoán Côn Bằng ra, sau đó giết chết, có lẽ lấy tinh huyết càng mau hơn.
Thế nhưng, đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
Lần trước triệu hoán Côn Bằng, không biết tế hiến bao nhiêu bảo bối, thật sự là làm người đau lòng.
Hơn nữa, có triệu hoán được, Côn Bằng cũng chỉ xuất hiện mấy tức thời gian.
Huống hồ lấy thực lực của hắn hiện giờ, không nhất định có thể miểu sát Côn Bằng.
-----oo0oo-----
Lực lượng trong tối tăm kia sao lại hạ lưu đến vậy, vì dây chuyền quy tắc, ngay cả đại kê kê của Huyết Ma đại đế cũng không buông tha.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, nắm chặt Vĩnh Hằng Chi Phủ, chặt hay không đây?
- Nhân loại, ngươi không thể như vậy, không thể a...
Huyết Ma đại đế chí cao vô thượng giờ sắp khóc rồi.
Lâm Phàm trầm mặc một hồi, sau đó hít một hơi thật sâu:
- Cho dù hơi ghê tay, nhưng ta cũng không thể bỏ qua. Huyết Ma đại đế, nhịn một chút, ta biết Huyết Hải bất diệt, ngươi sẽ không chết. Yên tâm, thứ này nhất định còn có thể mọc ra.
Lâm Phàm an ủi, sau đó giơ cao Vĩnh Hằng Chi Phủ, trong ánh mắt lộ vẻ kiên định, bổ về đại kê kê .
Huyết Ma đại đế cảm nhận được bi kịch sắp đến, lập tức thống khổ cầu xin tha thứ.
- Nhân loại chí cao vô thượng, van cầu ngài buông tha Tiểu Huyết vô cùng sùng bái ngài đi...
- Sặc...
Lâm Phàm khựng động tác lại, sau đó móc móc lỗ tai, tưởng như vừa nghe lầm.
- Tiểu Huyết? Sùng bái nhất?
Lâm Phàm không ngờ Huyết Ma đại đế vậy mà sợ rồi.
Huyết Ma đại đế thấy nhân loại kia dừng tay, tiếp tục cầu xin không dứt miệng.
- Nhân loại chí cao vô thượng, van cầu ngài buông tha ta, ngài đừng cắt...
Huyết Ma đại đế đứng đầu Huyết Hải, giờ khắc này đã hoàn toàn bỏ xuống tôn nghiêm.
Lâm Phàm nghe âm thanh van cầu kia, cũng có chút mềm lòng. Âm thanh này thật sự là rất bất lực, giống như đã hoàn toàn tuyệt vọng, khiến người nghe muốn rơi lệ.
- Huyết Ma đại đế, ta không chặt của ngươi, chẳng phải uổng phí dây chuyền quy tắc vừa tế hiến? Ta còn muốn tinh huyết nữa.
Lâm Phàm nói.
- Không không, nhân loại chí cao vô thượng, không có uổng phí. Chỉ cần ngài không cắt, Tiểu Huyết sẽ tự động dâng tinh huyết.
Giờ khắc này Huyết Ma đại đế cầu khẩn, sau đó mười lăm giọt tinh huyết xuất hiện lơ lửng ở trong hư không.
Lâm Phàm sửng sốt, hắn không ngờ Huyết Ma đại đế này có lúc dễ bảo như vậy.
Lâm Phàm trầm tư một chút, sau đó gật gật đầu:
- Cũng tốt, không chặt, để dành chờ lần triệu hoán sau.
Nghe được nửa đoạn đầu, Huyết Ma đại đế nhất thời thở phào một hơi, nhưng nghe đến nửa đoạn sau, lập tức hắn bị hù đến muốn hồn phi phách tán.
- Đừng, đừng... Đừng triệu hoán ta nữa.
- Ta không triệu hoán ngươi thì triệu hoán ai? Yên tâm, Huyết Hải bất diệt, ngươi sẽ không phải chết, sợ cái gì!
Lâm Phàm nói.
- Không, ngài có thể triệu hoán Tâm Ma đại đế. Thực lực của hắn mạnh hơn ta, tinh huyết của hắn cũng cường đại hơn ta.
Huyết Ma đại đế giờ phút này cầu xin tha thứ, thậm chí vì để cho Lâm Phàm không tiếp tục triệu hoán mình, mà bán cả bạn tốt cho Lâm Phàm.
Trong mắt Huyết Ma đại đế, chỉ cần thế gian còn có tâm ma, Tâm Ma đại đế sẽ không chết đi.
Tâm Ma đại đế?
Lâm Phàm không ngờ trong Huyết giới không chỉ có Huyết Ma đại đế.
Thế nhưng cũng tốt, có thêm một chỗ cày máu.
- Được rồi, ngươi có thể lăn.
Lâm Phàm nói.
- Vâng, vâng.
Huyết Ma đại đế vội vàng rút lui.
Trong Huyết giới, Huyết Ma đại đế run rẩy một phen. Việc ngày hôm nay, với hắn mà nói, thật sự là quá kinh khủng.
Hiện giờ Huyết Ma đại đế tổn thất thảm trọng, cũng không dám làm mưa làm gió ở Huyết giới nữa, vội chìm vào biển máu, tiến hành chữa thương.
Về phần bạn tốt Tâm Ma đại đế, Huyết Ma đại đế cũng chỉ có thể hy vọng bạn tốt có thể chống đỡ dưới tay ác thủ kia.
Giờ khắc này Huyết Ma đại đế đột nhiên ngộ ra một điều.
Đó là, mình ở trong Huyết giới, không nên đắc tội quá nhiều người, hẳn là nên nhận thức nhiều bằng hữu, để về sau có gặp chuyện như vậy, còn đẩy bọn hắn chết thay.
- Hắc hắc... Bạn tốt chính là để bán.
Huyết Ma đại đế giống như lại hiểu ra một chân lý của thế gian, sau đó thỏa mãn đi khôi phục thương thế.
Lâm Phàm phất ống tay áo, nuốt cả mười lăm giọt tinh huyết, sau đó vận chuyển Huyết Hải Ma Công.
Luyện hóa xong, Lâm Phàm thoả mãn mở mắt.
Exp của Huyết Hải Ma Công tăng một mảng lớn, chỉ một bước nữa sẽ tới tầng tám.
Hiện giờ còn mười dây chuyền quy tắc, Lâm Phàm cảm giác nên thử tiếp.
Huyết Ma đại đế đã bị mình nghiền ép sạch sẽ, một khi đã như vậy, vậy thử một lần Tâm Ma đại đế xem thế nào.
- Tế hiến mười dây chuyền quy tắc.
- Xuất hiện đi, Tâm Ma đại đế.
Tức thì, mười dây chuyền quy tắc bay vào trong hư không. Cỗ lực lượng trong tối tăm kia lại cảm ứng được, nhưng lúc này, làm Lâm Phàm kinh ngạc là, mười lăm dây chuyền quy tắc này cứ lẳng lặng trôi nổi tại trong hư không, cũng không bị lực lượng trong tối tăm kia hấp thu.
Xem ra tế hiến còn chưa đủ a.
Quả nhiên giống lời Huyết Ma đại đế nói, Tâm Ma đại đế cường hãn hơn nhiều, mười dây chuyền quy tắc mà cũng không thể triệu hoán ra.
. . . .
Mà lúc này, ở trong Huyết giới.
Trong một vùng sương mù tối đen, có một tòa cung điện đen kịt. Trong cung điện lại có một bảo tọa vô thượng. Tâm Ma đại đế toàn thân đen như mực, ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, khóe miệng nở một nụ cười khinh thường.
- Hừ, nhân loại nhỏ bé, chỉ mười dây chuyền quy tắc đã muốn triệu hoán bản đế sao, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Tâm Ma đại đế hơi mở tròng mắt đen kịt, sau đó nhắm mắt lại.
. . . .
- Ài, xem ra phải tích thêm dây chuyền quy tắc rồi, Tâm Ma đại đế này có vẻ rất ngưu .
Giờ phút này mười dây chuyền quy tắc bay trở lại túi chứa đồ của Lâm Phàm.
Tụ tập dây chuyền quy tắc, theo Lâm Phàm, chỉ cần có thời gian là có.
Đồng thời hắn cũng nghĩ đến Côn Bằng Hàng Lâm Chi Pháp. Nếu có thể triệu hoán Côn Bằng ra, sau đó giết chết, có lẽ lấy tinh huyết càng mau hơn.
Thế nhưng, đó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
Lần trước triệu hoán Côn Bằng, không biết tế hiến bao nhiêu bảo bối, thật sự là làm người đau lòng.
Hơn nữa, có triệu hoán được, Côn Bằng cũng chỉ xuất hiện mấy tức thời gian.
Huống hồ lấy thực lực của hắn hiện giờ, không nhất định có thể miểu sát Côn Bằng.
-----oo0oo-----
/787
|