- Bát Hoang Lục Hợp, ta là độc tôn, nếu không phải những tiểu tiện nhân các ngươi năm đó thừa dịp lúc bản đế đang bế quan thì làm sao có bản lãnh đem bản đế trấn áp tới hai trăm năm.
Long Diêm La nói,ma khí ngập trời bao phủ toàn bộ Tiên Linh Tông.
- Bất quá cũng may mà những tiểu tiện nhân các ngươi lại đem bản đế phong ấn tại Vạn Ma Cốc, mới có thể để cho công pháp chí cao của bản đế tu luyện tới cảnh giới tối cao. Để tưởng thưởng cho các ngươi, bản đế sẽ đem toàn bộ bản bản nguyên chí âm của các ngươi hấp thu tại đây, cùng bản đế hòa làm một thể, đây chính là vinh dự chí cao mà các ngươi được thưởng, ha ha...
200 năm trước Long Diêm La là ma đầu vạn cổ, làm việc tàn nhẫn, đem Đông Linh châu quấy cho long trời lở đất, vô số tông môn bị diệt môn.
Cuối cùng Tiên Linh Tông cùng những tông môn khác liên thủ, thừa dịp thời gian ma đầu này bế quan, bày xuống phong ấn, đem trấn áp ở Vạn Ma Cốc.
Thế nhưng lại không ai biết rằng bên trong cái gọi là Vạn Ma Cốc kia lại ẩn chứa vô thượng ma khí.
Đi qua hai trăm năm, Long Diêm La chẳng những không có chết đi, mà lại hấp thụ được những vô thượng ma khí đó, đột phá đến cảnh giới cao hơn, thậm chí từ nơi sâu xa nào đó, có người đang giúp hắn, giúp hắn hấp thu vô biên ma khí càng nhanh hơn.
- Ma đầu, chớ có làm càn, tổ tiên ta có thể đem ngươi trấn áp, thì chúng ta cũng có thể để ngươi vạn kiếp bất phục.
Lúc này một cô gái Tiên Linh Tông nhìn thẳng hư không, không có một tia sợ hãi nói.
Long Diêm La cuồng tiếu, ma trảo sắc bén dài nhỏ, từ bên trong áo bào đen duỗi ra:
- Khà khà, Thánh nữ Tiên Linh Tông thế hệ này quả thật là vưu vật a, chỉ một cái chí âm khí này đã vẻn vẹn là mỹ vị thơm ngọt rồi, ngày hôm nay liền để ta đến sủng hạnh ngươi, ha.. ha.
Thánh nữ Tiên Linh Tông, sắc mặt lạnh lẽo.
- Yên Nhiên, ngươi lui ra, ngươi không phải đối thủ ma đầu kia.
Tiên Linh Tông Tông chủ cảnh giác nhìn chăm chú vào hư không, ma đầu kia tu vi mênh mông như biển, e sợ Tiên Linh Tông lần này gặp đại nạn rồi.
- Chúng sư muội, đem phong ấn Tiên Linh Đại Trận bày xuống.
Tông chủ Tiên Linh Tông nói ra.
- Được.
Đám người Thái Thượng trưởng lão gật gật đầu.
Long Diêm La xem thường nhìn một màn trước mắt:
- Hừ, Tiên Linh Đại Trận, không biết tiến thủ, hôm nay bản đế liền để cho các ngươi biết cái gì mới gọi là ma cao vạn trượng.
- U Minh Ma Trảo.
Trong chớp mắt, bên trong hư không, sau khi nói ma khí liền ngưng tụ thành ma trảo, từ trên trời giáng xuống, bên trên cái ma trảo kia ma khí quấn quanh, dường như muốn cắt rời hư không.
- Tiên Linh Đại Trận
Tông chủ Tiên Linh Tông cùng với Thái Thượng trưởng lão, đột nhiên tăng khí tức lên dữ dội, đồng thời đem khí tức truyền vào một nơi xâu xa, nhất thời một tinh mang phóng thẳng lên trời, bóng ảnh trong đó phảng phất như một tiên nữ có thể tinh lọc tất cả tà ma thế gian vậy.
- Hừ, diệt cho bản đế.
- Oanh...
Phía dưới một trảo, vạn vật đều phá diệt, cái cái gọi là Tiên Linh Đại Trận kia cũng tương tự không ngừng bị phá hủy.
- Phốc...
- Tông chủ...
- Trưởng lão...
Đệ tử Tiên Linh Tông nhìn thấy cảnh này, trong lòng vô cùng cả kinh, các nàng không nghĩ tới ma đầu đó lại mạnh đến như vậy.
Thánh nữ Tiên Linh Tông Yên Nhiên, thấy tình huống thời khắc này, tâm thần cũng kinh hãi, quát chói tai một tiếng:
- Ma đầu...
- Yên nhiên, trở về mau, ngươi không phải đối thủ của hắn.
Tông chủ Tiên Linh Tông ngã quắp ở trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, vội vàng hô.
Ma đầu kia thực lực thật sự quá mạnh mẽ, ngay cả Tiên Linh Đại Trận đều không phải đối thủ, thì Yên Nhiên làm sao có thể là đối thủ.
- Ha ha, bản đế sẽ cố gắng chơi đùa với ngươi...
Long Diêm La thấy Thánh nữ Tiên Linh Tông lao tới, cười lớn một tiếng nói.
Từ lúc phá phong mà ra thì việc nghiền ép Tiên Linh Tông là việc dễ dàng như nghiền ép một con kiến nhỏ bé vậy, chẳng qua là nếu như chết nhanh quá thì đúng là không có khoái cảm, chẳng bằng chậm rãi làm cho các nàng từ từ tuyệt vọng, rồi đến cuối cùng mới hung hăng dằn vặt.
Một vệt hào quang từ trên thân Yên Nhiên bộc phát ra, một chiêu kiếm đâm xuyên qua thân thể Long Diêm La.
Yên Nhiên trong lòng vui vẻ, cho rằng đã đem ma đầu này đâm giết, nhưng trong chớp mắt sắc mặt liền đại biến.
- Ha ha..., không tệ, không tệ...
Yên Nhiên trong nháy mắt lùi tới trong tông môn, cái trường kiếm trong tay giờ vẫn còn cắm ở trong lồng ngực Long Diêm La.
Long Diêm La đem trường kiếm rút ra, không hề có một tia máu tươi phun ra, chấn nhẹ một cái, trường kiếm liền bị phá toái thành tro bụi, bay lả tả trong thiên địa.
- Ha ha...
Long Diêm La ngửa mặt lên trời thét dài.
- Tiên Linh Tông, chính là cái tông môn thứ nhất bản đế hủy diệt, dưới ma uy của bản đế mà run rẩy đi.
Tất cả mọi người trong Tiên Linh Tông cùng chúng đệ tử nội tâm run lên, một luồng hoảng sợ xông thẳng lên đầu.
- Tông chủ, chúng ta nên làm gì?
Yên Nhiên đỡ Tông chủ dậy, giữa hai lông mày một mảnh ưu sầu, không biết nên làm thế nào cho phải.
Tông chủ Tiên Linh Tông giờ khắc này cũng không biết nên làm thế nào cho đúng, sau khi nhìn một chút những cái khuôn mặt trắng bệch của các đệ tử thì nội tâm cũng là một trận bất đắc dĩ a.
- Ha ha, cùng bản đế hòa làm một thể đi.
Giờ khắc này Long Diêm La đột nhiên cười lớn một tiếng, một trảo văng ra, một sức hút đột nhiên tràn ngập khắp ở trong đất trời.
Một ít đệ tử tu vi thấp, căn bản là không có cách chống đối lại cỗ lực hút này, cả người cũng bắt đầu phiêu phù lơ lửng.
- Tông chủ cứu mạng a.
- Sư tỷ cứu ta...
Thời khắc này, các nữ đệ tử Tiên Linh Tông bắt đầu kêu khóc, cái cỗ sức hút đó đối với các nàng căn bản là không có cách để chống lại.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn mình càng ngày càng bay tới gần ma đầu kia.
- Ma đầu...
Tông chủ Tiên Linh Tông thấy cảnh này, cũng là gào thét một tiếng, nhưng lời còn chưa có nói hết, thì ở nơi xa xôi, một ánh hào quang lấp loé liền nhanh chóng bay tới, đồng thời nương theo tiếng sét còn có tiếng hét phẫn nộ.
- Nho nhỏ ma đầu, đừng quá làm càn.
Tông chủ Tiên Linh Tông giờ khắc này trong lòng cả kinh, không biết là ai tới.
Mà ma đầu này hơi phủi phủi một chút, cũng không có đem để ở trong lòng.
Nhưng trong chớp mắt, một đạo kiếm ý xoẹt ngang qua thiên địa, đem cái cỗ sức hút kia chặt đứt toàn bộ.
- A...
Chớp mắt sau khi cỗ sức hút kia biến mất, những cái nữ đệ tử trôi nổi ở giữa không trung, đột nhiên rơi hết trên mặt đất.
- Ai u, cái mông của ta.
- Đau quá a...
...
- Là ai, dám to gan phá hoại chuyện tốt của bản đế?
Long Diêm La sắc mặt phát lạnh, trong lòng bốc cháy lên lửa giận vô biên, nhìn chăm chú nơi phương xa.
- Là gia gia ngươi đấy...
Trong nháy mắt, ở trên mặt đất Tiên Linh Tông, có hai bóng người xuất hiện.
Trong lúc tuyệt vọng này thì các đệ tử Tiên Linh Tông nhìn hai bóng người trước mắt, đối với bọn hắn là tràn đầy hi vọng.
Lâm Phàm cảm giác thời điểm mình tới rất là chính xác, tại thời điểm sắp đến, liền đã thấy được, ma đầu này vậy mà đang đại phát thần uy a, đối với Lâm Phàm mà nói, đây chính là sự tình tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Muốn tinh tướng, còn phải hỏi chúng ta một chút mới được.
Một kiếm chặt đứt tất cả, phá hoại quá trình trang bức của ngươi.
- Ò ó o...
Nghe theo Lâm Phàm, tiểu kê giờ khắc này đứng ở bên cạnh Lâm Phàm, không nhúc nhích, lấy cái dáng người vĩ đại mà hấp dẫn lấy đám người phía sau kia chú ý.
Còn Lâm Phàm giờ khắc này cũng đứng yên ở nơi đó không nhúc nhích, đối với những cái ánh mắt phía sau, Lâm Phàm tuy nói không nhìn thấy, nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đôi mắt phía sau a.
- Ăn mặc quái dị kia là cái gì hả?
- Thế nhưng cảm giác thật đáng yêu a.
- Bóng lưng kia, đến cùng là ai?
- Ồ, làm sao lại có loại cảm giác quen thuộc.
- A... Là cao nhân... Hắn chính là người cao nhân mà ta và các ngươi vừa mới nói.
Vừa lúc đó, một vị nữ đệ tử đột nhiên lên tiếng hưng phấn hô.
Mà một ít nữ đệ tử khác, cũng là hơi nghi hoặc một chút, không biết sư muội nói tới cao nhân ấy đến cùng là ai.
Tiểu kê ăn mặc trang phục khủng long đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hai lỗ tai run lên một cái, một mực tinh tế lắng nghe tất cả những thứ xung quanh, thời điểm sau khi nghe nói như vậy liền bá đạo hất đầu.
Trong cặp mắt to gian manh, lập loè vẻ thô bạo vô cùng.
- A... Là tiểu kê đại nhân.
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, khẽ cau mày, ngứa trứng rồi, không phải là đụng tới người quen chứ?
Mà ngay tại lúc này, Lâm Phàm đột nhiên phát hiện, cái tên tiểu kê này, dĩ nhiên trực tiếp rút chân lên, liền hướng về phía nữ đệ tử bên kia chạy tới, sau đó vô cùng giống lưu manh liền nằm lăn trên đất, cái bụng hướng lên trời, mắt mở to nhìn thẳng nữ đệ tử kia.
Một ít nữ đệ tử Tiên Linh Tông không rõ lắm, mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết hung thú quái dị này rốt cuộc là có ý gì.
- Quả nhiên là tiểu kê đại nhân, tiểu kê đại nhân có phải là lại muốn xoa cái bụng.
Tên nữ đệ tử kia vội vàng đem tiểu kê ôm vào trong ngực, bàn tay nhỏ nhu nhược như không xương, nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng tiểu kê.
- Ờ... Ờ...
Thời khắc này, vẻ mặt tiểu kê như trầm như mê, mắt hơi nhắm lại, hưởng thụ lấy bàn tay nhỏ đang xoa xoa kia.
- Chết tiệt...
Lâm Phàm trong lòng hận không thể đem tiểu kê chém thành muôn mảnh, lúc trước đã đặc biệt dặn dò tất cả các động tác phải như thế nào rồi, vậy mà vào lúc này lại nháy mắt thay đổi.
Lâm Phàm trong lòng hận a, rõ ràng cảnh tượng nghĩ ra, đều bị cái tên tiểu kê này làm hỏng.
Bất quá...
- U, hóa ra là các ngươi a.
Lâm Phàm giờ khắc này xoay người lại, hướng về phía những cái nữ đệ tử đã từng va chạm qua ở Táng Hải Yêu Địa vẫy vẫy tay.
Chỉ là khi nhìn về phía tiểu kê đang ở nơi đó hưởng thụ, trong ánh mắt Lâm Phàm cũng lập loè sát ý, thức ăn hôm nay quyết định là cái gì, chính là... Canh gà.
Long Diêm La nói,ma khí ngập trời bao phủ toàn bộ Tiên Linh Tông.
- Bất quá cũng may mà những tiểu tiện nhân các ngươi lại đem bản đế phong ấn tại Vạn Ma Cốc, mới có thể để cho công pháp chí cao của bản đế tu luyện tới cảnh giới tối cao. Để tưởng thưởng cho các ngươi, bản đế sẽ đem toàn bộ bản bản nguyên chí âm của các ngươi hấp thu tại đây, cùng bản đế hòa làm một thể, đây chính là vinh dự chí cao mà các ngươi được thưởng, ha ha...
200 năm trước Long Diêm La là ma đầu vạn cổ, làm việc tàn nhẫn, đem Đông Linh châu quấy cho long trời lở đất, vô số tông môn bị diệt môn.
Cuối cùng Tiên Linh Tông cùng những tông môn khác liên thủ, thừa dịp thời gian ma đầu này bế quan, bày xuống phong ấn, đem trấn áp ở Vạn Ma Cốc.
Thế nhưng lại không ai biết rằng bên trong cái gọi là Vạn Ma Cốc kia lại ẩn chứa vô thượng ma khí.
Đi qua hai trăm năm, Long Diêm La chẳng những không có chết đi, mà lại hấp thụ được những vô thượng ma khí đó, đột phá đến cảnh giới cao hơn, thậm chí từ nơi sâu xa nào đó, có người đang giúp hắn, giúp hắn hấp thu vô biên ma khí càng nhanh hơn.
- Ma đầu, chớ có làm càn, tổ tiên ta có thể đem ngươi trấn áp, thì chúng ta cũng có thể để ngươi vạn kiếp bất phục.
Lúc này một cô gái Tiên Linh Tông nhìn thẳng hư không, không có một tia sợ hãi nói.
Long Diêm La cuồng tiếu, ma trảo sắc bén dài nhỏ, từ bên trong áo bào đen duỗi ra:
- Khà khà, Thánh nữ Tiên Linh Tông thế hệ này quả thật là vưu vật a, chỉ một cái chí âm khí này đã vẻn vẹn là mỹ vị thơm ngọt rồi, ngày hôm nay liền để ta đến sủng hạnh ngươi, ha.. ha.
Thánh nữ Tiên Linh Tông, sắc mặt lạnh lẽo.
- Yên Nhiên, ngươi lui ra, ngươi không phải đối thủ ma đầu kia.
Tiên Linh Tông Tông chủ cảnh giác nhìn chăm chú vào hư không, ma đầu kia tu vi mênh mông như biển, e sợ Tiên Linh Tông lần này gặp đại nạn rồi.
- Chúng sư muội, đem phong ấn Tiên Linh Đại Trận bày xuống.
Tông chủ Tiên Linh Tông nói ra.
- Được.
Đám người Thái Thượng trưởng lão gật gật đầu.
Long Diêm La xem thường nhìn một màn trước mắt:
- Hừ, Tiên Linh Đại Trận, không biết tiến thủ, hôm nay bản đế liền để cho các ngươi biết cái gì mới gọi là ma cao vạn trượng.
- U Minh Ma Trảo.
Trong chớp mắt, bên trong hư không, sau khi nói ma khí liền ngưng tụ thành ma trảo, từ trên trời giáng xuống, bên trên cái ma trảo kia ma khí quấn quanh, dường như muốn cắt rời hư không.
- Tiên Linh Đại Trận
Tông chủ Tiên Linh Tông cùng với Thái Thượng trưởng lão, đột nhiên tăng khí tức lên dữ dội, đồng thời đem khí tức truyền vào một nơi xâu xa, nhất thời một tinh mang phóng thẳng lên trời, bóng ảnh trong đó phảng phất như một tiên nữ có thể tinh lọc tất cả tà ma thế gian vậy.
- Hừ, diệt cho bản đế.
- Oanh...
Phía dưới một trảo, vạn vật đều phá diệt, cái cái gọi là Tiên Linh Đại Trận kia cũng tương tự không ngừng bị phá hủy.
- Phốc...
- Tông chủ...
- Trưởng lão...
Đệ tử Tiên Linh Tông nhìn thấy cảnh này, trong lòng vô cùng cả kinh, các nàng không nghĩ tới ma đầu đó lại mạnh đến như vậy.
Thánh nữ Tiên Linh Tông Yên Nhiên, thấy tình huống thời khắc này, tâm thần cũng kinh hãi, quát chói tai một tiếng:
- Ma đầu...
- Yên nhiên, trở về mau, ngươi không phải đối thủ của hắn.
Tông chủ Tiên Linh Tông ngã quắp ở trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, vội vàng hô.
Ma đầu kia thực lực thật sự quá mạnh mẽ, ngay cả Tiên Linh Đại Trận đều không phải đối thủ, thì Yên Nhiên làm sao có thể là đối thủ.
- Ha ha, bản đế sẽ cố gắng chơi đùa với ngươi...
Long Diêm La thấy Thánh nữ Tiên Linh Tông lao tới, cười lớn một tiếng nói.
Từ lúc phá phong mà ra thì việc nghiền ép Tiên Linh Tông là việc dễ dàng như nghiền ép một con kiến nhỏ bé vậy, chẳng qua là nếu như chết nhanh quá thì đúng là không có khoái cảm, chẳng bằng chậm rãi làm cho các nàng từ từ tuyệt vọng, rồi đến cuối cùng mới hung hăng dằn vặt.
Một vệt hào quang từ trên thân Yên Nhiên bộc phát ra, một chiêu kiếm đâm xuyên qua thân thể Long Diêm La.
Yên Nhiên trong lòng vui vẻ, cho rằng đã đem ma đầu này đâm giết, nhưng trong chớp mắt sắc mặt liền đại biến.
- Ha ha..., không tệ, không tệ...
Yên Nhiên trong nháy mắt lùi tới trong tông môn, cái trường kiếm trong tay giờ vẫn còn cắm ở trong lồng ngực Long Diêm La.
Long Diêm La đem trường kiếm rút ra, không hề có một tia máu tươi phun ra, chấn nhẹ một cái, trường kiếm liền bị phá toái thành tro bụi, bay lả tả trong thiên địa.
- Ha ha...
Long Diêm La ngửa mặt lên trời thét dài.
- Tiên Linh Tông, chính là cái tông môn thứ nhất bản đế hủy diệt, dưới ma uy của bản đế mà run rẩy đi.
Tất cả mọi người trong Tiên Linh Tông cùng chúng đệ tử nội tâm run lên, một luồng hoảng sợ xông thẳng lên đầu.
- Tông chủ, chúng ta nên làm gì?
Yên Nhiên đỡ Tông chủ dậy, giữa hai lông mày một mảnh ưu sầu, không biết nên làm thế nào cho phải.
Tông chủ Tiên Linh Tông giờ khắc này cũng không biết nên làm thế nào cho đúng, sau khi nhìn một chút những cái khuôn mặt trắng bệch của các đệ tử thì nội tâm cũng là một trận bất đắc dĩ a.
- Ha ha, cùng bản đế hòa làm một thể đi.
Giờ khắc này Long Diêm La đột nhiên cười lớn một tiếng, một trảo văng ra, một sức hút đột nhiên tràn ngập khắp ở trong đất trời.
Một ít đệ tử tu vi thấp, căn bản là không có cách chống đối lại cỗ lực hút này, cả người cũng bắt đầu phiêu phù lơ lửng.
- Tông chủ cứu mạng a.
- Sư tỷ cứu ta...
Thời khắc này, các nữ đệ tử Tiên Linh Tông bắt đầu kêu khóc, cái cỗ sức hút đó đối với các nàng căn bản là không có cách để chống lại.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn mình càng ngày càng bay tới gần ma đầu kia.
- Ma đầu...
Tông chủ Tiên Linh Tông thấy cảnh này, cũng là gào thét một tiếng, nhưng lời còn chưa có nói hết, thì ở nơi xa xôi, một ánh hào quang lấp loé liền nhanh chóng bay tới, đồng thời nương theo tiếng sét còn có tiếng hét phẫn nộ.
- Nho nhỏ ma đầu, đừng quá làm càn.
Tông chủ Tiên Linh Tông giờ khắc này trong lòng cả kinh, không biết là ai tới.
Mà ma đầu này hơi phủi phủi một chút, cũng không có đem để ở trong lòng.
Nhưng trong chớp mắt, một đạo kiếm ý xoẹt ngang qua thiên địa, đem cái cỗ sức hút kia chặt đứt toàn bộ.
- A...
Chớp mắt sau khi cỗ sức hút kia biến mất, những cái nữ đệ tử trôi nổi ở giữa không trung, đột nhiên rơi hết trên mặt đất.
- Ai u, cái mông của ta.
- Đau quá a...
...
- Là ai, dám to gan phá hoại chuyện tốt của bản đế?
Long Diêm La sắc mặt phát lạnh, trong lòng bốc cháy lên lửa giận vô biên, nhìn chăm chú nơi phương xa.
- Là gia gia ngươi đấy...
Trong nháy mắt, ở trên mặt đất Tiên Linh Tông, có hai bóng người xuất hiện.
Trong lúc tuyệt vọng này thì các đệ tử Tiên Linh Tông nhìn hai bóng người trước mắt, đối với bọn hắn là tràn đầy hi vọng.
Lâm Phàm cảm giác thời điểm mình tới rất là chính xác, tại thời điểm sắp đến, liền đã thấy được, ma đầu này vậy mà đang đại phát thần uy a, đối với Lâm Phàm mà nói, đây chính là sự tình tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Muốn tinh tướng, còn phải hỏi chúng ta một chút mới được.
Một kiếm chặt đứt tất cả, phá hoại quá trình trang bức của ngươi.
- Ò ó o...
Nghe theo Lâm Phàm, tiểu kê giờ khắc này đứng ở bên cạnh Lâm Phàm, không nhúc nhích, lấy cái dáng người vĩ đại mà hấp dẫn lấy đám người phía sau kia chú ý.
Còn Lâm Phàm giờ khắc này cũng đứng yên ở nơi đó không nhúc nhích, đối với những cái ánh mắt phía sau, Lâm Phàm tuy nói không nhìn thấy, nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đôi mắt phía sau a.
- Ăn mặc quái dị kia là cái gì hả?
- Thế nhưng cảm giác thật đáng yêu a.
- Bóng lưng kia, đến cùng là ai?
- Ồ, làm sao lại có loại cảm giác quen thuộc.
- A... Là cao nhân... Hắn chính là người cao nhân mà ta và các ngươi vừa mới nói.
Vừa lúc đó, một vị nữ đệ tử đột nhiên lên tiếng hưng phấn hô.
Mà một ít nữ đệ tử khác, cũng là hơi nghi hoặc một chút, không biết sư muội nói tới cao nhân ấy đến cùng là ai.
Tiểu kê ăn mặc trang phục khủng long đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hai lỗ tai run lên một cái, một mực tinh tế lắng nghe tất cả những thứ xung quanh, thời điểm sau khi nghe nói như vậy liền bá đạo hất đầu.
Trong cặp mắt to gian manh, lập loè vẻ thô bạo vô cùng.
- A... Là tiểu kê đại nhân.
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, khẽ cau mày, ngứa trứng rồi, không phải là đụng tới người quen chứ?
Mà ngay tại lúc này, Lâm Phàm đột nhiên phát hiện, cái tên tiểu kê này, dĩ nhiên trực tiếp rút chân lên, liền hướng về phía nữ đệ tử bên kia chạy tới, sau đó vô cùng giống lưu manh liền nằm lăn trên đất, cái bụng hướng lên trời, mắt mở to nhìn thẳng nữ đệ tử kia.
Một ít nữ đệ tử Tiên Linh Tông không rõ lắm, mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết hung thú quái dị này rốt cuộc là có ý gì.
- Quả nhiên là tiểu kê đại nhân, tiểu kê đại nhân có phải là lại muốn xoa cái bụng.
Tên nữ đệ tử kia vội vàng đem tiểu kê ôm vào trong ngực, bàn tay nhỏ nhu nhược như không xương, nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng tiểu kê.
- Ờ... Ờ...
Thời khắc này, vẻ mặt tiểu kê như trầm như mê, mắt hơi nhắm lại, hưởng thụ lấy bàn tay nhỏ đang xoa xoa kia.
- Chết tiệt...
Lâm Phàm trong lòng hận không thể đem tiểu kê chém thành muôn mảnh, lúc trước đã đặc biệt dặn dò tất cả các động tác phải như thế nào rồi, vậy mà vào lúc này lại nháy mắt thay đổi.
Lâm Phàm trong lòng hận a, rõ ràng cảnh tượng nghĩ ra, đều bị cái tên tiểu kê này làm hỏng.
Bất quá...
- U, hóa ra là các ngươi a.
Lâm Phàm giờ khắc này xoay người lại, hướng về phía những cái nữ đệ tử đã từng va chạm qua ở Táng Hải Yêu Địa vẫy vẫy tay.
Chỉ là khi nhìn về phía tiểu kê đang ở nơi đó hưởng thụ, trong ánh mắt Lâm Phàm cũng lập loè sát ý, thức ăn hôm nay quyết định là cái gì, chính là... Canh gà.
/787
|