Huyết Giới cùng Thương Linh châu chỉ cách nhau một lớp bình phong, mà Tâm Ma Đại Đế muốn xé rách bình phong vốn là chuyện không thể nào.
Có khi nào tất cả những thứ này có liên quan đến Huyết Sát Các.
Tâm Ma Đại Đế chính là chúa tể một phương ở Huyết Giới có thể nghiền ép vạn vật, chỉ dựa vào một mình Tâm Ma Đại Đế là có thể hoàn toàn càn quét toàn bộ Thương Linh châu.
Trừ phi Thiên Đạo xuất hiện trấn áp Tâm Ma Đại Đế, còn những người khác không phải là đối thủ của nó.
Trụy ca, chiêu Hầu Tử Thâu Đào mà lão sư dạy, huynh đã luyện đến tầng thứ mấy? Tào Thiên Tiêu điên cuồng tập kích, nhưng vẫn hỏi Trụy Mặc.
Ta bất tài, chỉ luyện đến tầng thứ năm. Trụy Mặc lạnh nhạt nói.
Mẹ nó, Trụy ca huynh quá trâu bò đi. Hầu Tử Thâu Đào tổng cộng có sáu tầng, mà huynh luyện tới tầng thứ năm còn nói mình bất tài, vậy thì mấy năm nay đệ chỉ luyện tới tầng thứ tư thì đệ là gì. Lúc này, Tào Thiên Tiêu có chút muốn thổ huyết.
Một chiêu này xác thực rất mạnh, thế nhưng phương pháp sử dụng chiêu thức này đúng là có chút vô sỉ.
Ha ha, huynh nào có lợi hại như vậy. Huynh thấy Lưu Thủy Thủy sư muội cùng Hàn Mông Mông sư muội, khẳng định tu luyện đến tầng thứ sáu, đúng không, Tiêu huynh, Tang huynh. Trụy Mặc cười mê hoặc, nhìn hai người nói.
Trụy ca, huynh thật là. Đệ cố gắng như vậy, mới tu luyện đến tầng thứ tư, thì hai sư muội kia, làm sao có khả năng luyện cao hơn chúng ta. Tào Thiên Tiêu không tin nói ra. Sau đó trong nháy mắt mới phản ứng lại, sau đó cười đê tiện, Trụy ca, huynh đúng là ác nha.
Tiêu Trạch cùng Tang Thiên Hạo nghi hoặc nhìn Trụy Mặc. Trong hai năm này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, để một người ít nói, trầm mặc như Trụy Mặc, lại biến thành người vô sỉ như vậy.
Tốt, thành bại chỉ ở một lần này. Sắc mặt Trụy Mặc ngưng lại, trong mắt lóe lên tinh quang. Hai năm nỗ lực, hắn muốn bộc phát toàn bộ vào lúc này.
Bọn họ đang làm gì vậy? Đại tiểu thư của Chu Địch nghi hoặc nhìn mọi người, không hiểu bọn họ là muốn làm gì?
Bọn họ sắp sửa triển khai chiêu thức kinh khủng nhất. Hàn Mông Mông bị mấy câu nói kia, làm cho sắc mặt hồng hào không ngớt.
Thật sao? Chu Địch Đại tiểu thư nhất thời biến sắc, một mặt chờ mong. Chiêu thức mạnh nhất, rốt cuộc là mạnh bao nhiêu.
....
Ta chưa từng gặp quái vật nào thô lỗ như vậy, không biết Hầu Tử Thâu Đào có tác dụng hay không. Trong lòng Tào Thiên Tiêu có chút lo lắng nói ra.
Không biết, thử một lần liền biết ngay. Các đệ đánh phía trước, huynh đánh lén phía sau. Trụy Mặc bắt đầu phân công kế hoạch.
Cái thứ dưới khố của Tâm Ma Đại Đế thật sự là quá lớn, chiêu này cũng là bắt không đến.
Được... Không đúng. Trụy ca, huynh phía trước, chúng đệ sẽ chịu trách nhiệm phía sau. Chu Địch vừa định đồng ý, nhưng là vừa nghe lời này, nhất thời cảm giác không đúng.
Trụy Mặc nhìn mấy người một chút, cuối cùng gật gật đầu, Được....
Trong chớp mắt, ở trong mắt Tâm Ma Đại Đế, những con kiến nhỏ kia, toàn bộ đang nhằm vào cái thứ dưới khố của mình, thì vô cùng nghi hoặc. Những con kiến nhỏ này rốt cuộc muốn làm gì?
Hầu Tử Thâu Đào.
Ngay lúc này, bầu trời biến sắc, trong bàn tay của mọi người hào quang chói lọi, ẩn chứa một loại sức mạnh kinh người.
Đó là khuấy lên sức mạnh của thiên địa. Tuy nói nó còn rất yếu, thế nhưng sức mạnh này được người bình thường sử dụng đã là nghịch thiên lắm rồi.
Oanh....
Mười mấy người, mỗi người bắt một chỗ, trong chớp mắt hào quang chói lọi, che đậy một thế giới.
Thật chướng mắt. Đại tiểu thư dùng tay che mắt. Một ánh hào quang kia giống như mũi kim sắc bén khiến người khác không mở mắt được.
Xong rồi...? Trong lòng Trụy Mặc chợt vui vẻ.
Bọn họ cảm nhận được một luồng cảm giác chân thực.
Oanh....
Có thể vừa lúc đó, cái thứ kia của Tâm Ma Đại Đế đột nhiên chấn động. Một trận bão táp mãnh liệt xuất hiện ở trong hư không, đem mọi người hất tung đi.
Lũ sâu kiến các ngươi dám nhục nhã bản Đế. Một trận tiếng rống giận dữ vang vọng đất trời, làm chấn động lòng người. Đột nhiên khí huyết dâng lên, một ngụm máu tươi phun ra.
Làm sao có khả năng? Mọi người thấy cảnh này, trong lòng hoảng hốt. Chiêu này thế nhưng lại thất bại.
Xem ra chúng ta vẫn không làm được. Cái thứ kia của tên này thật sự là quá lớn. Trụy Mặc chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể dường như muốn dâng trào ra, trong lòng cũng là kinh ngạc vạn phần, “ Tâm Ma Đại Đế này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào mà chỉ cần một cái chấn động, thiếu chút nữa là phế bỏ chúng ta.
Người này quá mạnh mẽ, nếu như không phải có Thái Cấp Ma Thân chống đỡ, chỉ sợ chúng ta cũng bị khuấy lên máu thịt be bét. Tào Thiên Tiêu hoảng sợ nhìn bóng người trong vết nứt hư không kia.
Mọi người gian nan đứng lên, sau đó trong nháy mắt, lui về phía sau.
Tiêu ca, huynh không sao chứ? Lưu Thủy Thủy nhìn vết máu ở khóe miệng Tiêu Trạch lo lắng hỏi.
Không có việc gì. Nhưng mà đợi lát nữa mà không rời đi nơi này, chúng ta đều sẽ chết. Tâm Ma Đại Đế này đến cùng là người như thế nào, hắn làm sao có khả năng mạnh như thế. Trong lòng Tiêu Trạch cũng là vạn phần hoảng sợ. Bọn họ căn bản không thể đối phó được với tên này.
Lão sư, người đang ở đâu. Lúc này, Tào Thiên Tiêu kêu gào đến phát khóc.
Sao bọn họ có thể gặp tên biến thái này cơ chứ. Đặc biệt là chiêu Hầu Tử Thâu Đào không có một chút tác dụng nào với Tâm Ma Đại Đế. Cái tên này có cần lợi hại như vậy không.
Trước đây khi hắn vẫn ở Tiên Thiên cảnh giới chỉ dựa vào chiêu này đã hãm hại một vị cường giả Tiểu Thiên Vị cảnh giới.
Nhưng hôm nay bọn họ nhiều người như vậy, cùng sử dụng một chiêu này, lại không có hiệu qủa.
Quá giả dối, thật sự là quá giả dối.
Thiên Tiêu, lần này chúng ta xem như là bị ngươi lừa cho thảm rồi. Ngươi chọn chỗ nào không chọn lại chọn đúng chỗ này.
Ta nào có biết. Ta thấy hẻm núi này có thể tránh gió, làm sao biết cái tên này sẽ xuất hiện ở đây.
Chúng ta làm sao bây giờ?
Không biết, cái tên này đã đem đường đi của chúng ta phong tỏa lại.
....
Lúc này ở xung quanh hẻm núi, một đoàn màu đỏ giống như lưu quang *, đem toàn bộ hẻm núi vây lại.
*nghĩa là phát sáng
Bên trong lưu quang màu đỏ, phảng phất như có nhân vật khủng bố đang dữ tợn gầm thét.
Ha ha... Bản Đế cuối cùng cũng đi ra. Sau khi Tâm Ma Đại Đế chui ra hoàn toàn từ vết nứt hư không kia, ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên.
Khí tức của con người... Chính là chất dinh dưỡng tốt nhất của Tâm Ma Đại Đế ta. Thân thể Tâm Ma Đại Đế sừng sững ở trong thiên địa. Hai con mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào đám người Tào Thiên Tiêu.
Tâm Ma Đại Đế chính là một đầu tâm ma. Hắn có thể hồi phục bất kỳ thứ gì trong cơ thể, cũng chậm rãi hấp thu các loại mặt trái tâm tình.
Ở bên trong Huyết Giới, hắn đã sớm chịu đủ lắm rồi.
Chỉ có thế giới con người, mới thích hợp với hắn.
Hắn sẽ dùng tâm ma chinh phục tất cả con người, để bọn hắn đem tâm ma trong lòng bộc phát toàn bộ.
Lúc này đám người Tào Thiên Tiêu đã triệt để từ bỏ hi vọng.
Mạnh mẽ, thật sự là quá mạnh mẽ.
Tâm Ma Đại Đế này chỉ dựa vào khí tức mà làm cho bọn hắn không có một tia chống cự nào.
Chu Địch, ta không muốn chết.... Đại tiểu thư kia nhìn dáng dấp dữ tợn của Tâm Ma Đại Đế, cũng bị doạ khiến sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Chu Địch lay động thân thể mập mạp. Bây giờ tất cả đều phải chết, hắn cũng nên buông thả mình một chút. Sau đó bá đạo đem Đại tiểu thư ôm vào trong lòng, Đừng sợ, cho dù trời có sập xuống đã có ta chống đỡ.
Đại tiểu thư nhìn Chu Địch, ngây ngẩn cả người. Nàng không nghĩ tới, Chu Địch vậy mà lại ôm nàng.
Ai, lần này xem như là bi kịch. Chúng ta không đợi được lão sư, nhưng lại chờ được tên này. Mọi người thật xin lỗi, đều là lỗi của ta,đã chọn nơi quái quỷ này. Tào Thiên Tiêu tự trách nói.
Thiên Tiêu được rồi, chúng ta không trách ngươi, lão sư sẽ báo thù cho chúng ta.
“ Bây giờ mọi người lựa chọn đi. Một là bị cái tên này giết chết, hai là chúng ta tự sát?
Ta cảm giác tự sát là tốt nhất. Cái tên này có thể sẽ đem chúng ta làm thức ăn đi.
Vậy ai đi trước?
Khẳng định là ngươi đi trước. Vì chính ngươi đã nói lên ý kiến. Chúng ta chờ ngươi tỏ thái độ trước tiên.
....
Ha ha...Con người ngu xuẩn. Các ngươi đã ở trong tay bản Đế rồi, muốn chết nào có dễ dàng như vậy. Thân thể của các ngươi sẽ bị bản Đế khống chế. Tâm Ma Đại Đế cuồng tiếu. Những con giun dế này ở trong mắt hắn, căn bản không làm được trò trống gì.
Mà ngay tại lúc này, một thanh âm bao trùm hư không, chấn động thiên địa vang lên.
Ồ, không sai, tự mình đưa tới cửa....
Lúc này, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn vào hư trong. Vừa nhìn vào, Tào Thiên Tiêu là người thứ nhất hưng phấn kêu lên.
Lão sư....
Mọi người, không sao rồi, lão sư đến rồi.... Tào Thiên Tiêu hưng phấn nói.
Mà mọi người cũng hơi chần chờ một chút, sau đó cũng gào thét.
Lão sư, nhanh cứu mạng a....”
Có khi nào tất cả những thứ này có liên quan đến Huyết Sát Các.
Tâm Ma Đại Đế chính là chúa tể một phương ở Huyết Giới có thể nghiền ép vạn vật, chỉ dựa vào một mình Tâm Ma Đại Đế là có thể hoàn toàn càn quét toàn bộ Thương Linh châu.
Trừ phi Thiên Đạo xuất hiện trấn áp Tâm Ma Đại Đế, còn những người khác không phải là đối thủ của nó.
Trụy ca, chiêu Hầu Tử Thâu Đào mà lão sư dạy, huynh đã luyện đến tầng thứ mấy? Tào Thiên Tiêu điên cuồng tập kích, nhưng vẫn hỏi Trụy Mặc.
Ta bất tài, chỉ luyện đến tầng thứ năm. Trụy Mặc lạnh nhạt nói.
Mẹ nó, Trụy ca huynh quá trâu bò đi. Hầu Tử Thâu Đào tổng cộng có sáu tầng, mà huynh luyện tới tầng thứ năm còn nói mình bất tài, vậy thì mấy năm nay đệ chỉ luyện tới tầng thứ tư thì đệ là gì. Lúc này, Tào Thiên Tiêu có chút muốn thổ huyết.
Một chiêu này xác thực rất mạnh, thế nhưng phương pháp sử dụng chiêu thức này đúng là có chút vô sỉ.
Ha ha, huynh nào có lợi hại như vậy. Huynh thấy Lưu Thủy Thủy sư muội cùng Hàn Mông Mông sư muội, khẳng định tu luyện đến tầng thứ sáu, đúng không, Tiêu huynh, Tang huynh. Trụy Mặc cười mê hoặc, nhìn hai người nói.
Trụy ca, huynh thật là. Đệ cố gắng như vậy, mới tu luyện đến tầng thứ tư, thì hai sư muội kia, làm sao có khả năng luyện cao hơn chúng ta. Tào Thiên Tiêu không tin nói ra. Sau đó trong nháy mắt mới phản ứng lại, sau đó cười đê tiện, Trụy ca, huynh đúng là ác nha.
Tiêu Trạch cùng Tang Thiên Hạo nghi hoặc nhìn Trụy Mặc. Trong hai năm này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, để một người ít nói, trầm mặc như Trụy Mặc, lại biến thành người vô sỉ như vậy.
Tốt, thành bại chỉ ở một lần này. Sắc mặt Trụy Mặc ngưng lại, trong mắt lóe lên tinh quang. Hai năm nỗ lực, hắn muốn bộc phát toàn bộ vào lúc này.
Bọn họ đang làm gì vậy? Đại tiểu thư của Chu Địch nghi hoặc nhìn mọi người, không hiểu bọn họ là muốn làm gì?
Bọn họ sắp sửa triển khai chiêu thức kinh khủng nhất. Hàn Mông Mông bị mấy câu nói kia, làm cho sắc mặt hồng hào không ngớt.
Thật sao? Chu Địch Đại tiểu thư nhất thời biến sắc, một mặt chờ mong. Chiêu thức mạnh nhất, rốt cuộc là mạnh bao nhiêu.
....
Ta chưa từng gặp quái vật nào thô lỗ như vậy, không biết Hầu Tử Thâu Đào có tác dụng hay không. Trong lòng Tào Thiên Tiêu có chút lo lắng nói ra.
Không biết, thử một lần liền biết ngay. Các đệ đánh phía trước, huynh đánh lén phía sau. Trụy Mặc bắt đầu phân công kế hoạch.
Cái thứ dưới khố của Tâm Ma Đại Đế thật sự là quá lớn, chiêu này cũng là bắt không đến.
Được... Không đúng. Trụy ca, huynh phía trước, chúng đệ sẽ chịu trách nhiệm phía sau. Chu Địch vừa định đồng ý, nhưng là vừa nghe lời này, nhất thời cảm giác không đúng.
Trụy Mặc nhìn mấy người một chút, cuối cùng gật gật đầu, Được....
Trong chớp mắt, ở trong mắt Tâm Ma Đại Đế, những con kiến nhỏ kia, toàn bộ đang nhằm vào cái thứ dưới khố của mình, thì vô cùng nghi hoặc. Những con kiến nhỏ này rốt cuộc muốn làm gì?
Hầu Tử Thâu Đào.
Ngay lúc này, bầu trời biến sắc, trong bàn tay của mọi người hào quang chói lọi, ẩn chứa một loại sức mạnh kinh người.
Đó là khuấy lên sức mạnh của thiên địa. Tuy nói nó còn rất yếu, thế nhưng sức mạnh này được người bình thường sử dụng đã là nghịch thiên lắm rồi.
Oanh....
Mười mấy người, mỗi người bắt một chỗ, trong chớp mắt hào quang chói lọi, che đậy một thế giới.
Thật chướng mắt. Đại tiểu thư dùng tay che mắt. Một ánh hào quang kia giống như mũi kim sắc bén khiến người khác không mở mắt được.
Xong rồi...? Trong lòng Trụy Mặc chợt vui vẻ.
Bọn họ cảm nhận được một luồng cảm giác chân thực.
Oanh....
Có thể vừa lúc đó, cái thứ kia của Tâm Ma Đại Đế đột nhiên chấn động. Một trận bão táp mãnh liệt xuất hiện ở trong hư không, đem mọi người hất tung đi.
Lũ sâu kiến các ngươi dám nhục nhã bản Đế. Một trận tiếng rống giận dữ vang vọng đất trời, làm chấn động lòng người. Đột nhiên khí huyết dâng lên, một ngụm máu tươi phun ra.
Làm sao có khả năng? Mọi người thấy cảnh này, trong lòng hoảng hốt. Chiêu này thế nhưng lại thất bại.
Xem ra chúng ta vẫn không làm được. Cái thứ kia của tên này thật sự là quá lớn. Trụy Mặc chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể dường như muốn dâng trào ra, trong lòng cũng là kinh ngạc vạn phần, “ Tâm Ma Đại Đế này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào mà chỉ cần một cái chấn động, thiếu chút nữa là phế bỏ chúng ta.
Người này quá mạnh mẽ, nếu như không phải có Thái Cấp Ma Thân chống đỡ, chỉ sợ chúng ta cũng bị khuấy lên máu thịt be bét. Tào Thiên Tiêu hoảng sợ nhìn bóng người trong vết nứt hư không kia.
Mọi người gian nan đứng lên, sau đó trong nháy mắt, lui về phía sau.
Tiêu ca, huynh không sao chứ? Lưu Thủy Thủy nhìn vết máu ở khóe miệng Tiêu Trạch lo lắng hỏi.
Không có việc gì. Nhưng mà đợi lát nữa mà không rời đi nơi này, chúng ta đều sẽ chết. Tâm Ma Đại Đế này đến cùng là người như thế nào, hắn làm sao có khả năng mạnh như thế. Trong lòng Tiêu Trạch cũng là vạn phần hoảng sợ. Bọn họ căn bản không thể đối phó được với tên này.
Lão sư, người đang ở đâu. Lúc này, Tào Thiên Tiêu kêu gào đến phát khóc.
Sao bọn họ có thể gặp tên biến thái này cơ chứ. Đặc biệt là chiêu Hầu Tử Thâu Đào không có một chút tác dụng nào với Tâm Ma Đại Đế. Cái tên này có cần lợi hại như vậy không.
Trước đây khi hắn vẫn ở Tiên Thiên cảnh giới chỉ dựa vào chiêu này đã hãm hại một vị cường giả Tiểu Thiên Vị cảnh giới.
Nhưng hôm nay bọn họ nhiều người như vậy, cùng sử dụng một chiêu này, lại không có hiệu qủa.
Quá giả dối, thật sự là quá giả dối.
Thiên Tiêu, lần này chúng ta xem như là bị ngươi lừa cho thảm rồi. Ngươi chọn chỗ nào không chọn lại chọn đúng chỗ này.
Ta nào có biết. Ta thấy hẻm núi này có thể tránh gió, làm sao biết cái tên này sẽ xuất hiện ở đây.
Chúng ta làm sao bây giờ?
Không biết, cái tên này đã đem đường đi của chúng ta phong tỏa lại.
....
Lúc này ở xung quanh hẻm núi, một đoàn màu đỏ giống như lưu quang *, đem toàn bộ hẻm núi vây lại.
*nghĩa là phát sáng
Bên trong lưu quang màu đỏ, phảng phất như có nhân vật khủng bố đang dữ tợn gầm thét.
Ha ha... Bản Đế cuối cùng cũng đi ra. Sau khi Tâm Ma Đại Đế chui ra hoàn toàn từ vết nứt hư không kia, ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên.
Khí tức của con người... Chính là chất dinh dưỡng tốt nhất của Tâm Ma Đại Đế ta. Thân thể Tâm Ma Đại Đế sừng sững ở trong thiên địa. Hai con mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào đám người Tào Thiên Tiêu.
Tâm Ma Đại Đế chính là một đầu tâm ma. Hắn có thể hồi phục bất kỳ thứ gì trong cơ thể, cũng chậm rãi hấp thu các loại mặt trái tâm tình.
Ở bên trong Huyết Giới, hắn đã sớm chịu đủ lắm rồi.
Chỉ có thế giới con người, mới thích hợp với hắn.
Hắn sẽ dùng tâm ma chinh phục tất cả con người, để bọn hắn đem tâm ma trong lòng bộc phát toàn bộ.
Lúc này đám người Tào Thiên Tiêu đã triệt để từ bỏ hi vọng.
Mạnh mẽ, thật sự là quá mạnh mẽ.
Tâm Ma Đại Đế này chỉ dựa vào khí tức mà làm cho bọn hắn không có một tia chống cự nào.
Chu Địch, ta không muốn chết.... Đại tiểu thư kia nhìn dáng dấp dữ tợn của Tâm Ma Đại Đế, cũng bị doạ khiến sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Chu Địch lay động thân thể mập mạp. Bây giờ tất cả đều phải chết, hắn cũng nên buông thả mình một chút. Sau đó bá đạo đem Đại tiểu thư ôm vào trong lòng, Đừng sợ, cho dù trời có sập xuống đã có ta chống đỡ.
Đại tiểu thư nhìn Chu Địch, ngây ngẩn cả người. Nàng không nghĩ tới, Chu Địch vậy mà lại ôm nàng.
Ai, lần này xem như là bi kịch. Chúng ta không đợi được lão sư, nhưng lại chờ được tên này. Mọi người thật xin lỗi, đều là lỗi của ta,đã chọn nơi quái quỷ này. Tào Thiên Tiêu tự trách nói.
Thiên Tiêu được rồi, chúng ta không trách ngươi, lão sư sẽ báo thù cho chúng ta.
“ Bây giờ mọi người lựa chọn đi. Một là bị cái tên này giết chết, hai là chúng ta tự sát?
Ta cảm giác tự sát là tốt nhất. Cái tên này có thể sẽ đem chúng ta làm thức ăn đi.
Vậy ai đi trước?
Khẳng định là ngươi đi trước. Vì chính ngươi đã nói lên ý kiến. Chúng ta chờ ngươi tỏ thái độ trước tiên.
....
Ha ha...Con người ngu xuẩn. Các ngươi đã ở trong tay bản Đế rồi, muốn chết nào có dễ dàng như vậy. Thân thể của các ngươi sẽ bị bản Đế khống chế. Tâm Ma Đại Đế cuồng tiếu. Những con giun dế này ở trong mắt hắn, căn bản không làm được trò trống gì.
Mà ngay tại lúc này, một thanh âm bao trùm hư không, chấn động thiên địa vang lên.
Ồ, không sai, tự mình đưa tới cửa....
Lúc này, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn vào hư trong. Vừa nhìn vào, Tào Thiên Tiêu là người thứ nhất hưng phấn kêu lên.
Lão sư....
Mọi người, không sao rồi, lão sư đến rồi.... Tào Thiên Tiêu hưng phấn nói.
Mà mọi người cũng hơi chần chờ một chút, sau đó cũng gào thét.
Lão sư, nhanh cứu mạng a....”
/787
|