Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Không ngờ tới Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo cũng phái người đến đâu, bên trong bí cảnh này, đến cùng có cái gì, sao hấp dẫn nhiều thế lực lớn như thế.
Thích Già Tôn giả nghi hoặc, nhìn bí cảnh bình đạm, yên tĩnh, chẳng lẽ có bảo bối nghịch thiên gì hay sao.
-Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo là thứ gì thế?
Lâm Phàm hỏi.
Bên trong Cổ Thánh Giới, quá nhiều thế lực, ngoại trừ một vài cá biệt, còn những tông môn, môn phái khác, quả thật đếm không xuể.
-Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo này rất mạnh, nghe đồn Giáo chủ không phải là sinh linh của chủng tộc các giới, mà là một ma đầu Xích Nguyệt hung ác, thực lực rất mạnh mẽ, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, hắn đến đâu thì nơi đó có gió tanh mưa máu, không ai địch lại.
Thích Già Tôn Giả cảm thán.
-Ngươi đã thấy qua?
Lâm Phàm nghe những lời ấy cùng thần sắc của Thích Già Tôn Giả, hỏi ngược lại.
-Không có, ta cũng nghe người khác nói thôi.
Thích Già Tôn giả nói.
-Người khác nói cái gì ngươi tin cái đó, không có tận mắt nhìn thấy, có chút chính kiến được hay không.
Lâm Phàm chịu thua với tên ngốc này rồi.
-Thí chủ, không biết ngươi có nghe qua câu nói này chưa?
Thích Già Tôn giả hít sâu một hơi, bây giờ có việc cầu người, phải nhẫn.
-Nói cái gì?
-Không nghe lời lão nhân nói, thì trước mắt chỉ có chịu thiệt.
Thích Già Tôn giả nói.
-Cút!
Lâm Phàm không muốn cùng hắn dây dưa, mà nhìn về phía trước, vừa có chấn động, hai nhóm người đi đến, nếu như bên trong này thật có bảo bối quý giá, tuyệt đối sẽ không đến những người này, xem ra bọn họ chỉ là bia đỡ đạn, đến đây điều tra một phen thôi.
-Thí chủ, Tiên Thiên chi mộc thật sự ở hướng kia, ngươi thật sự không đi sao?
Thích Già Tôn Giả nói.
-Không đi.
Lâm Phàm làm để con lừa trọc như ý nguyện, vừa nãy không cẩn thận bị hắn chiếm tay trên, để có một kết quả hoàn mỹ, đối với Lâm Phàm, không thể nhịn được.
Lâm Phàm nhìn hắn, lại phát hiện hắn không có gì gọi là thống khổ, khuôn mặt đang rất hưng phấn.
-Nếu như vậy, hay chúng ta tiếp tục phá đi, hấp dẫn càng người nhiều có nghiệp chướng nặng nề đến, chúng ta chia 5:5, ngươi thấy sao?
Thích Già Tôn Giả hưng phấn nói.
Độ hóa sinh linh càng cường đại, tín ngưỡng lực sẽ càng nhiều.
Đặc biệt là hai tên Cổ Tộc lúc nãy, tu vi cũng không yếu, còn cường đại hơn so với những sinh linh trong Động Thiên của hắn.
Trải qua những năm không ngừng nỗ lực, Thích Già Tôn Giả vất vả mới nâng cấp được Động Thiên của mình đến cảnh giới “Phật quốc”.
Bất quá muốn tăng “Phật quốc” lên “Phật giới”, chỉ bằng số sinh linh hiện giờ trong Động Thiên, thì cả đời đều không có hi vọng.
-Phá hoại em gái nhà ngươi, mới có vậy thôi đã hưng phấn thế rồi, đúng là đồ nhà quê, mau đi sâu vào bên trong đi.
Lâm Phàm nói.
-Thí chủ nói có lý.
Thích Già Tôn Giả vừa nghe, lông mày giương ra, cứ đánh một chỗ hoài, sao còn có ai chứ.
Lâm Phàm không muốn nghe hắn nói nhảm, bay về phía trước.
-Nguyên Thần phân ra.
Giờ đây, Lâm Phàm yên lặng để Nguyên Thần tiến vào trạng thái sẩn thân, sau đó tự thân thoát ly, chạy hướng Tiên Thiên chi mộc.
Hắn cũng tin lời nói của tên trọc.
Ngoài miệng tuy không tin, nhưng trong lòng sáng tỏ.
Dù như vậy, Lâm Phàm không có khả năng tự mình đi tới, trực tiếp để Nguyên Thần đi trấn áp Tiên Thiên chi mộc, rồi ngồi không để nhận Tiên Thiên chi mộc mà thôi.
-Thí chủ, ta cảm thấy có một cơn gió.
Thích Già Tôn giả đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt nghi hoặc.
-Đây là ảo giác thôi.
Phù, xíu nữa thì lộ rồi, không tên thằng này nhìn ngu ngu như thế những vẫn có chút bản lĩnh.
Lâm Phàm đau đầu, hắn muốn biết rốt cuộc có chuyện gì, lại hấp dẫn một bầy BOSS cường đại, sau đó sẽ dọa tên trọc chạy té khói, lúc đó mình có thể ung dung tự tại hơn nhiều.
Đáng tiếc, cái đám gia hỏa này, giống như gà chó đất kiển, xoay tay có thể trấn áp, một chút áp lực cũng không có.
Bí cảnh.
-Xem ra nơi này vừa xảy ra một trận đại chiến.
Nam Cung Hoàng nhìn tình cảnh hoang tàn trước mắt, không khỏi ngưng trọng nói.
-Nói vậy, chính là sau khi hai tên kia đi vào, xảy ra chuyện tranh đấu gì đó, bất quá cũng tốt, để bọn họ xông pha chiến đấu, chúng ta ngồi thu thành quả, ngư ông đắc lợi.
Hình Vạn Cung cười nói, chỉ là kiêng kỵ nhìn Mộ Mãn Phong bên cạnh Nam Cung Hoàng.
Vừa rồi ở bên ngoài, hắn không nghĩ rằng Mộ Mãn Phong lại mạnh như vậy, lại có thể nghiền ép Ngọc Lưu Thiên.
Thực lực như vậy, để bọn họ kiêng kỵ, nếu tìm được bảo bối gì, sợ hắn sẽ cướp của giết người.
Bọn họ vốn muốn ba người phối hớp chém chết Mộ Mãn Phong, nhưng nhìn tình huống hiện tại, Nam Cung Hoàng hạ quyết tâm, cùng Mộ Mãn Phong một thuyền.
Nếu như ba người liên thủ, Nam Cung Hoàng chắc chắn sẽ trợ giúp Mộ Mãn Phong, đến lúc đó, tình huống sẽ không hay.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều có quỷ.
Đặc biệt là Ngọc Lưu Thiên, hắn căn không thể tin rằng mình sẽ bại, hơn nữa lại bại thê thảm như thế.
Tên ghê tởm này, dám đạp mình dưới chân, Ngọc Lưu Thiên thề với trời, nhất định phải hắn chết không có chỗ chôn.
-Chúng ta cẩn trọng một chút.
Nam Cung Hoàng nói, sau đó năm người tiếp tục tiến lên.
...
-Thí chủ, ngươi xem phía dưới này, không nghĩ rằng mộc linh khí lại nồng nặc như vậy, đại địa này cũng muốn thành tinh rồi.
Thích Già Tôn giả nhìn khối thổ địa phía dưới không ngừng chấn động, từng khối từng khối như to như núi đá hợp lại, hình thành một vị Thạch Đầu Cự Nhân, cảm thán nói.
-Nơi này, Tiên Thiên chi mộc rất dày đặc, vạn vật ở đây, theo thời gian tích lũy, tu luyện thành công, cũng là chuyện bình thường.
Lâm Phàm một chưởng đập xuống, nắm Thạch Đầu Cự Nhân vứt vào Động Thiên.
-Thí chủ, sao ngươi ra tay không báo trước, bần tăng vừa mới chuẩn bị độ hóa nó.
Thích Già Tôn giả đau xót, không nghĩ mình lại chậm chân.
-Do ngươi chậm thôi.
Lâm Phàm cười ha ha.
-Phía trước lại có một đầu, thí chủ, chớ tăng cướp cùng bần.
Lúc Thích Già Tôn giả đang đau lòng, đột nhiên thấy phía trước còn một đầu thạch linh, nên tiến nhanh, không kịp chờ đợi, liền triển khai công pháp, độ hóa người đá này, ai cũng không thể cướp giật.
-Trời ạ, sinh linh Thần Thiên Vị tầng một cũng không buông tha, con lừa trọc không hổ là con lừa trọc, chỗ đã đi qua, không còn một ngọn cỏ.
Lâm Phàm cảm thán.
-Vù!
Vừa lúc đó, Lâm Phàm cảm nhận được một nguồn sức mạnh, nguồn sức mạnh này âm tối không vô cùng, rất mạnh mẽ.
-Thí chủ, ngươi xem năm toà núi đầy máu kia kìa.
Thích Già Tôn giả kinh ngạc thốt lên.
-Bản Đế thấy được, đừng ngạc nhiên.
Lâm Phàm bất đắc dĩ, năm toà núi lớn như vậy, Lão Tử không phải người mù.
-Chính là loại khí tức này, lúc ở bên ngoài, bần tăng cảm nhận được khí tức tà ác, là cái này rồi.
Thích Già Tôn giả không khỏi ngưng trọng.
-Thí chủ, chúng ta tốt nhất không nên lại gần, khí tức nơi đó, có chút quỷ dị.
Thích Già Tôn giả tâm linh xúc động, đối với họa phúc đều có cảm ứng Tiên Thiên.
Do tu luyện phật pháp đến cảnh giới cực cao, mới có thể cảm ứng được.
-Ngươi không đi thì có thể rời khỏi, bản Đế muốn đến xem.
Lâm Phàm sao có khả năng không đi, nhìn tên này sốt sắng, tròng lòng vui vẻ biết bao.
Nếu tên trọc này biết khó mà lui, thì hay quá.
Mà cho dù không có hắn, Lâm Phàm cũng sẽ đi, tiến vào bí cảnh, phát hiện địa phương quỷ dị, không tra xét một phen không được.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Không ngờ tới Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo cũng phái người đến đâu, bên trong bí cảnh này, đến cùng có cái gì, sao hấp dẫn nhiều thế lực lớn như thế.
Thích Già Tôn giả nghi hoặc, nhìn bí cảnh bình đạm, yên tĩnh, chẳng lẽ có bảo bối nghịch thiên gì hay sao.
-Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo là thứ gì thế?
Lâm Phàm hỏi.
Bên trong Cổ Thánh Giới, quá nhiều thế lực, ngoại trừ một vài cá biệt, còn những tông môn, môn phái khác, quả thật đếm không xuể.
-Xích Nguyệt Huyết Ma Giáo này rất mạnh, nghe đồn Giáo chủ không phải là sinh linh của chủng tộc các giới, mà là một ma đầu Xích Nguyệt hung ác, thực lực rất mạnh mẽ, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, hắn đến đâu thì nơi đó có gió tanh mưa máu, không ai địch lại.
Thích Già Tôn Giả cảm thán.
-Ngươi đã thấy qua?
Lâm Phàm nghe những lời ấy cùng thần sắc của Thích Già Tôn Giả, hỏi ngược lại.
-Không có, ta cũng nghe người khác nói thôi.
Thích Già Tôn giả nói.
-Người khác nói cái gì ngươi tin cái đó, không có tận mắt nhìn thấy, có chút chính kiến được hay không.
Lâm Phàm chịu thua với tên ngốc này rồi.
-Thí chủ, không biết ngươi có nghe qua câu nói này chưa?
Thích Già Tôn giả hít sâu một hơi, bây giờ có việc cầu người, phải nhẫn.
-Nói cái gì?
-Không nghe lời lão nhân nói, thì trước mắt chỉ có chịu thiệt.
Thích Già Tôn giả nói.
-Cút!
Lâm Phàm không muốn cùng hắn dây dưa, mà nhìn về phía trước, vừa có chấn động, hai nhóm người đi đến, nếu như bên trong này thật có bảo bối quý giá, tuyệt đối sẽ không đến những người này, xem ra bọn họ chỉ là bia đỡ đạn, đến đây điều tra một phen thôi.
-Thí chủ, Tiên Thiên chi mộc thật sự ở hướng kia, ngươi thật sự không đi sao?
Thích Già Tôn Giả nói.
-Không đi.
Lâm Phàm làm để con lừa trọc như ý nguyện, vừa nãy không cẩn thận bị hắn chiếm tay trên, để có một kết quả hoàn mỹ, đối với Lâm Phàm, không thể nhịn được.
Lâm Phàm nhìn hắn, lại phát hiện hắn không có gì gọi là thống khổ, khuôn mặt đang rất hưng phấn.
-Nếu như vậy, hay chúng ta tiếp tục phá đi, hấp dẫn càng người nhiều có nghiệp chướng nặng nề đến, chúng ta chia 5:5, ngươi thấy sao?
Thích Già Tôn Giả hưng phấn nói.
Độ hóa sinh linh càng cường đại, tín ngưỡng lực sẽ càng nhiều.
Đặc biệt là hai tên Cổ Tộc lúc nãy, tu vi cũng không yếu, còn cường đại hơn so với những sinh linh trong Động Thiên của hắn.
Trải qua những năm không ngừng nỗ lực, Thích Già Tôn Giả vất vả mới nâng cấp được Động Thiên của mình đến cảnh giới “Phật quốc”.
Bất quá muốn tăng “Phật quốc” lên “Phật giới”, chỉ bằng số sinh linh hiện giờ trong Động Thiên, thì cả đời đều không có hi vọng.
-Phá hoại em gái nhà ngươi, mới có vậy thôi đã hưng phấn thế rồi, đúng là đồ nhà quê, mau đi sâu vào bên trong đi.
Lâm Phàm nói.
-Thí chủ nói có lý.
Thích Già Tôn Giả vừa nghe, lông mày giương ra, cứ đánh một chỗ hoài, sao còn có ai chứ.
Lâm Phàm không muốn nghe hắn nói nhảm, bay về phía trước.
-Nguyên Thần phân ra.
Giờ đây, Lâm Phàm yên lặng để Nguyên Thần tiến vào trạng thái sẩn thân, sau đó tự thân thoát ly, chạy hướng Tiên Thiên chi mộc.
Hắn cũng tin lời nói của tên trọc.
Ngoài miệng tuy không tin, nhưng trong lòng sáng tỏ.
Dù như vậy, Lâm Phàm không có khả năng tự mình đi tới, trực tiếp để Nguyên Thần đi trấn áp Tiên Thiên chi mộc, rồi ngồi không để nhận Tiên Thiên chi mộc mà thôi.
-Thí chủ, ta cảm thấy có một cơn gió.
Thích Già Tôn giả đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt nghi hoặc.
-Đây là ảo giác thôi.
Phù, xíu nữa thì lộ rồi, không tên thằng này nhìn ngu ngu như thế những vẫn có chút bản lĩnh.
Lâm Phàm đau đầu, hắn muốn biết rốt cuộc có chuyện gì, lại hấp dẫn một bầy BOSS cường đại, sau đó sẽ dọa tên trọc chạy té khói, lúc đó mình có thể ung dung tự tại hơn nhiều.
Đáng tiếc, cái đám gia hỏa này, giống như gà chó đất kiển, xoay tay có thể trấn áp, một chút áp lực cũng không có.
Bí cảnh.
-Xem ra nơi này vừa xảy ra một trận đại chiến.
Nam Cung Hoàng nhìn tình cảnh hoang tàn trước mắt, không khỏi ngưng trọng nói.
-Nói vậy, chính là sau khi hai tên kia đi vào, xảy ra chuyện tranh đấu gì đó, bất quá cũng tốt, để bọn họ xông pha chiến đấu, chúng ta ngồi thu thành quả, ngư ông đắc lợi.
Hình Vạn Cung cười nói, chỉ là kiêng kỵ nhìn Mộ Mãn Phong bên cạnh Nam Cung Hoàng.
Vừa rồi ở bên ngoài, hắn không nghĩ rằng Mộ Mãn Phong lại mạnh như vậy, lại có thể nghiền ép Ngọc Lưu Thiên.
Thực lực như vậy, để bọn họ kiêng kỵ, nếu tìm được bảo bối gì, sợ hắn sẽ cướp của giết người.
Bọn họ vốn muốn ba người phối hớp chém chết Mộ Mãn Phong, nhưng nhìn tình huống hiện tại, Nam Cung Hoàng hạ quyết tâm, cùng Mộ Mãn Phong một thuyền.
Nếu như ba người liên thủ, Nam Cung Hoàng chắc chắn sẽ trợ giúp Mộ Mãn Phong, đến lúc đó, tình huống sẽ không hay.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều có quỷ.
Đặc biệt là Ngọc Lưu Thiên, hắn căn không thể tin rằng mình sẽ bại, hơn nữa lại bại thê thảm như thế.
Tên ghê tởm này, dám đạp mình dưới chân, Ngọc Lưu Thiên thề với trời, nhất định phải hắn chết không có chỗ chôn.
-Chúng ta cẩn trọng một chút.
Nam Cung Hoàng nói, sau đó năm người tiếp tục tiến lên.
...
-Thí chủ, ngươi xem phía dưới này, không nghĩ rằng mộc linh khí lại nồng nặc như vậy, đại địa này cũng muốn thành tinh rồi.
Thích Già Tôn giả nhìn khối thổ địa phía dưới không ngừng chấn động, từng khối từng khối như to như núi đá hợp lại, hình thành một vị Thạch Đầu Cự Nhân, cảm thán nói.
-Nơi này, Tiên Thiên chi mộc rất dày đặc, vạn vật ở đây, theo thời gian tích lũy, tu luyện thành công, cũng là chuyện bình thường.
Lâm Phàm một chưởng đập xuống, nắm Thạch Đầu Cự Nhân vứt vào Động Thiên.
-Thí chủ, sao ngươi ra tay không báo trước, bần tăng vừa mới chuẩn bị độ hóa nó.
Thích Già Tôn giả đau xót, không nghĩ mình lại chậm chân.
-Do ngươi chậm thôi.
Lâm Phàm cười ha ha.
-Phía trước lại có một đầu, thí chủ, chớ tăng cướp cùng bần.
Lúc Thích Già Tôn giả đang đau lòng, đột nhiên thấy phía trước còn một đầu thạch linh, nên tiến nhanh, không kịp chờ đợi, liền triển khai công pháp, độ hóa người đá này, ai cũng không thể cướp giật.
-Trời ạ, sinh linh Thần Thiên Vị tầng một cũng không buông tha, con lừa trọc không hổ là con lừa trọc, chỗ đã đi qua, không còn một ngọn cỏ.
Lâm Phàm cảm thán.
-Vù!
Vừa lúc đó, Lâm Phàm cảm nhận được một nguồn sức mạnh, nguồn sức mạnh này âm tối không vô cùng, rất mạnh mẽ.
-Thí chủ, ngươi xem năm toà núi đầy máu kia kìa.
Thích Già Tôn giả kinh ngạc thốt lên.
-Bản Đế thấy được, đừng ngạc nhiên.
Lâm Phàm bất đắc dĩ, năm toà núi lớn như vậy, Lão Tử không phải người mù.
-Chính là loại khí tức này, lúc ở bên ngoài, bần tăng cảm nhận được khí tức tà ác, là cái này rồi.
Thích Già Tôn giả không khỏi ngưng trọng.
-Thí chủ, chúng ta tốt nhất không nên lại gần, khí tức nơi đó, có chút quỷ dị.
Thích Già Tôn giả tâm linh xúc động, đối với họa phúc đều có cảm ứng Tiên Thiên.
Do tu luyện phật pháp đến cảnh giới cực cao, mới có thể cảm ứng được.
-Ngươi không đi thì có thể rời khỏi, bản Đế muốn đến xem.
Lâm Phàm sao có khả năng không đi, nhìn tên này sốt sắng, tròng lòng vui vẻ biết bao.
Nếu tên trọc này biết khó mà lui, thì hay quá.
Mà cho dù không có hắn, Lâm Phàm cũng sẽ đi, tiến vào bí cảnh, phát hiện địa phương quỷ dị, không tra xét một phen không được.
/787
|