Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Khí thế sục sôi, từng tiếng gào thét vang lên, lay động toàn bộ Thủ Hộ Chi Địa. Một ít người nghe được tiếng gào to này, không biết đã xảy ra chuyện gì. Bên trong Thủ Hộ Chi Địa, tình huống như vậy rất ít khi phát sinh.
-Đá bể trứng của hắn.
Ánh mắt mọi người ngưng lại, nhìn Lôi Đình Quân Vương đã tàn phế. Từng ánh mắt như trường kiếm từ từ tụ tập thành một đạo kiếm ý khiếp người. Lôi Đình Quân Vương cảm nhận những ánh mắt kia, tâm thần không khỏi run một cái, đối với Lôi Đình Quân Vương uy chấn thiên địa mà nói, hắn chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như hôm nay.
-Gia nhập Quân Khởi Nghĩa, phải xuất ra dũng khí. Trước mặt các ngươi chính là Lôi Đình Quân Vương, tuy thực lực các ngươi không bằng hắn, thế nhưng Quân Khởi Nghĩa của chúng ta không có người nhát gan. Coi như sau này bất hạnh bị Cổ Tộc bắt được, cũng có thể tự hào rống lớn, chúng ta từng đá bể trứng Quân Vương.
Lâm Phàm vung tay, cao giọng nói. Tình huống thế này, hắn cảm thấy thoả mãn, hắn muốn loại cảm xúc mãnh liệt, bầu không khí này.
-Ánh mắt Lôi Đình Quân Vương thật khủng khiếp a.
-Thật sự muốn đá bể trứng của hắn sao?
-Các ngươi sợ cái gì? Lôi Đình Quân Vương thì có thể làm gì chúng ta, chúng ta hiện tại là thành viên của Quân Khởi Nghĩa. Quân Khởi Nghĩa chúng ta muốn theo đuổi tự do, theo đuổi chân thiện mỹ. Cổ Tộc Quân Vương là cái thá gì, ta muốn là người đầu tiên đá nát trứng hắn.
-Không sai, Quân Khởi Nghĩa chúng ta là mạnh nhất, chúng ta gánh chịu trọng trách lật đổ Cổ Tộc.
...
-Ta là Lôi Đình Quân Vương Cổ Tộc, những con kiến hôi các ngươi, sao dám làm như vậy với ta?
Lôi Đình Quân Vương lạnh lùng nói, hắn không tin bầy kiến cỏ này lại dám vuốt râu. Mọi người thấy Lôi Đình Quân Vương vô cùng hung hăn, nội tâm không khỏi ngưng lại, có chút sợ hãi.
-Lôi Đình Quân Vương, ngươi đã bị đội trưởng của chúng ta bắt được, còn dám làm càn. Ta Triệu Tiểu Mao, ta muốn là người đầu tiên đá nát trứng của ngươi.
Một người đàn ông đi ra. Tên nam tử này chỉ có tu vi Thần Thiên Vị tầng bốn. Hai mắt nóng bỏng của hắn sùng bái nhìn Lâm Phàm, hắn là người đầu tiên gia nhập Quân Khởi Nghĩa. Đối với hắn mà nói, Quân Khởi Nghĩa chính là tiểu đội chánh nghĩa, gánh chịu trọng trách quét sạch Cổ Tộc. Đặc biệt là sau lúc diễn thuyết vô cùng cảm xúc kia, càng để Triệu Tiểu Mao cảm nhận được trọng trách trên người mình.
-Ngươi tên Triệu Tiểu Mao?
Lâm Phàm thấy có người đi ra, trong lòng vui vẻ, hỏi.
-Đội trưởng, ta là Triệu Tiểu Mao.
Triệu Tiểu Mao thẳng tắp nhìn Lâm Phàm.
-Tốt, từ ngươi đầu tiên lên đi, cố gắng làm một tấm gương cho các đội viên khác.
Lâm Phàm nói.
-Vâng!
Triệu Tiểu Mao hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Lôi Đình Quân Vương, hai con mắt đối mặt với Lôi Đình Quân Vương. Lấy hết dũng khí rít gào một tiếng.
-Lôi Đình Quân Vương, Triệu Tiểu Mao ta không sợ ngươi.
-Ngươi dám!
Lôi Đình Quân Vương tức giận gào thét, nếu như pháp lực của hắn không bị phế, hắn nhất định phải xé cái tên ghê tởm đang trước mặt thành vô số mảnh.
-Ta sao lại không dám, ta đá.
Triệu Tiểu Mao không chút do dự, giơ chân lên đá về hướng đũng quần của Lôi Đình Quân Vương.
-Hắn đá thật kìa.
-Tên Triệu Tiểu Mao kia gan cũng quá lớn đi, đó chính là Lôi Đình Quân Vương đấy nha.
-Hắn không sợ Lôi Đình Quân Vương giết hắn sao?
Ầm!
Một tiếng giòn vang kinh thiên động địa.
Aaa!
Một tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ đau đớn vang lên ngay sau đó.
Triệu Tiểu Mao dù không có học Hủy Diệt Chi Cước, cú đá của hắn cũng không có loại công hiệu thần kỳ kia. Thế nhưng, lúc này, pháp lực toàn thân Lôi Đình Quân Vương đã sớm tiêu tan, tuy nói cường độ thân thể của hắn vẫn còn đó. Nhưng lại bị Lâm Phàm áp chế, nên bây giờ Lôi Đình Quân Vương chỉ là một tên phế vật, trói gà không chặt.
-Ha ha.
Triệu Tiểu Mao cảm nhận được mu bàn chân của mình chạm đến một nơi thần bí, đặc biệt khi nghe được tiếng kêu thê thảm của Lôi Đình Quân Vương, nội tâm càng lúc càng kích động. Hắn nắm chặc quả đấm, vào lúc này, Triệu Tiểu Mao có cảm giác như cả vùng thiên địa đều trong mắt của mình.
-Ta đá nát trứng của Lôi Đình Quân Vương, Triệu Tiểu Mao ta không sợ chút nào.
Triệu Tiểu Mao phấn khởi gầm thét.
-Thật can đảm.
-Tên Triệu Tiểu Mao kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, sao lại to gan như thế?.
Mọi người đang vây xem vô cùng sùng bâi Triệu Tiểu Mao, tiếng vỗ tay như sấm dậy. Thậm chí có không ít thiếu nữ sinh ra hảo cảm với hắn. Lúc này, Triệu Tiểu Mao thật muốn khóc lên một tiếng. Ở Thủ Hộ Chi Địa, cuộc sống hắn trải qua không tốt lắm. Trong một lần vô ý hắn tiến vào đây, nhưng vì tu vi quá thấp, nên không được mọi người coi trọng, thậm chí ngay cả tìm một người bạn cũng không có. Thế nhưng vào lúc này, hắn cảm nhận được sự coi trọng của mọi người đối với mình. Còn có một ít tiểu cô nương liếc mắt đưa tình với hắn. Triệu Tiểu Mao như tìm được mục tiêu của đời mình. Thời khắc này, hắn nhìn một dáng người hùng vĩ đứng ở kia. Người này đã giúp hắn tìm về tôn nghiêm của mình. Sự sùng bái của Triệu Tiểu Mao đối với Lâm Phàm, đã đột phá giới hạn, hắn trở thành một fan hâm mộ trung thành của Lâm Phàm.
- Triệu Tiểu Mao ta tự nguyện gia nhập Quân Khởi Nghĩa, ta thề sống chết bảo vệ danh dự của Quân Khởi Nghĩa, kính yêu Quân Khởi Nghĩa, ủng hộ Quân Khởi Nghĩa, ta sẽ không ngừng đề cao tu vi của bản thân, tranh thủ có một ngày thống lĩnh một phương.
-Mọi người không phải sợ, tên Lôi Đình Quân Vương kia giờ là một con cọp giấy. Chúng ta phải đánh bại con cọp giấy kia, giành lại sự tự do của chúng ta.
Triệu Tiểu Mao hô to, hắn là người thứ nhất đi tới cạnh Lâm Phàm.
-Đội trưởng, thành viên Quân Khởi Nghĩa, Triệu Tiểu Mao xin báo cáo.
-Ân, rất tốt.
Lâm Phàm gật đầu tán thưởng, tiện tay lấy ra một tấm huy chương, tự mình giao cho Triệu Tiểu Mao. Khi lấy được tấm huy chương kia, Triệu Tiểu Mao cảm giác mình nhận được sự thăng hoa, Lâm Phàm nhìn Triệu Tiểu Mao rời đi, sau đó nhẹ giọng nói với Thích Già Tôn giả.
-Tiểu tử này tốt, trọng điểm bồi dưỡng.
Thích Già Tôn giả yên lặng gật gật đầu, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. Vì có Triệu Tiểu Mao xông pha dẫn đầu, mọi người cũng không còn Lôi Đình Quân Vương nữa, đặc biệt khi thấy đội trưởng tự mình trao huy chương cho Triệu Tiểu Mao, cảm giác vinh dự trực tiếp tăng cao.
-Ta cũng muốn lên.
-Ta là người thứ hai.
-Vậy ta người thứ ba, ta nhất định phải đá bể trứng của Lôi Đình Quân Vương.
...
-Điên rồi, đám người kia hoàn toàn điên rồi.
Một vài thành viên của tiểu đội khác, thấy cảnh này, từng người đều vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng tượng được. Ngay cả Lâm Phàm cũng có chút khó tin, cái đám vừa gia nhập Quân Khởi Nghĩa kia, có tư tưởng giác ngộ cũng quá cao. Chẳng lẽ là bổ trợ của Hệ thống, không lẽ sau khi gia nhập Quân Khởi Nghĩa, chỉ cần độ trung thành tăng lên đến mức độ nhất định, sẽ hoàn toàn ủng hộ Quân Khởi Nghĩa. Lôi Đình Quân Vương nhìn những sinh linh đang điên cuồng trước mắt, vẻ mặt thảm biến thành màu trắng.
Ầm!
Ầm!
Một cước lại một cước, như liều mạng đạp đũng quần của Lôi Đình Quân Vương. Từng cảm giác đau đớn hành hạ Lôi Đình Quân Vương gần chết.
-Đám súc sinh các kia, ta nhất định phải giết các ngươi.
Hai mắt Lôi Đình Quân Vương đỏ bừng, gào thét.
-Lôi Đình Quân Vương, ngươi trước mặt Quân Khởi Nghĩa chúng ta, còn dám ăn nói ngông cuồng, mọi người mau đá chết hắn.
Thành viên Quân Khởi Nghĩa nổi giận gầm lên, Lôi Đình Quân Vương lại chịu thêm một lượt tra tấn mới. Lâm Phàm và Thích Già Tôn giả nhìn một màn trước mắt, không khỏi nháy mắt một cái.
-Thí chủ, đây cũng quá tàn nhẫn đi.
Thích Già Tôn giả thấy cảnh này, cảm giác trứng của mình có chút đau, đủng quần của Lôi Đình Quân Vương đã bê bết máu.
-Làm nhiều người tức giận như vậy, Lôi Đình Quân Vương đúng là tự làm tự chịu.
Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.
-Ta muốn có sự ưu đãi cho tù binh, ưu đãi cho tù binh a...
Lúc này, Lôi Đình Quân Vương đã không cách nào nhịn được, bắt đầu cầu xin tha thứ, nhưng đáng tiếc, câu nói này trong nháy mắt bị thành viên của Quân Khởi Nghĩa bao phủ.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Khí thế sục sôi, từng tiếng gào thét vang lên, lay động toàn bộ Thủ Hộ Chi Địa. Một ít người nghe được tiếng gào to này, không biết đã xảy ra chuyện gì. Bên trong Thủ Hộ Chi Địa, tình huống như vậy rất ít khi phát sinh.
-Đá bể trứng của hắn.
Ánh mắt mọi người ngưng lại, nhìn Lôi Đình Quân Vương đã tàn phế. Từng ánh mắt như trường kiếm từ từ tụ tập thành một đạo kiếm ý khiếp người. Lôi Đình Quân Vương cảm nhận những ánh mắt kia, tâm thần không khỏi run một cái, đối với Lôi Đình Quân Vương uy chấn thiên địa mà nói, hắn chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như hôm nay.
-Gia nhập Quân Khởi Nghĩa, phải xuất ra dũng khí. Trước mặt các ngươi chính là Lôi Đình Quân Vương, tuy thực lực các ngươi không bằng hắn, thế nhưng Quân Khởi Nghĩa của chúng ta không có người nhát gan. Coi như sau này bất hạnh bị Cổ Tộc bắt được, cũng có thể tự hào rống lớn, chúng ta từng đá bể trứng Quân Vương.
Lâm Phàm vung tay, cao giọng nói. Tình huống thế này, hắn cảm thấy thoả mãn, hắn muốn loại cảm xúc mãnh liệt, bầu không khí này.
-Ánh mắt Lôi Đình Quân Vương thật khủng khiếp a.
-Thật sự muốn đá bể trứng của hắn sao?
-Các ngươi sợ cái gì? Lôi Đình Quân Vương thì có thể làm gì chúng ta, chúng ta hiện tại là thành viên của Quân Khởi Nghĩa. Quân Khởi Nghĩa chúng ta muốn theo đuổi tự do, theo đuổi chân thiện mỹ. Cổ Tộc Quân Vương là cái thá gì, ta muốn là người đầu tiên đá nát trứng hắn.
-Không sai, Quân Khởi Nghĩa chúng ta là mạnh nhất, chúng ta gánh chịu trọng trách lật đổ Cổ Tộc.
...
-Ta là Lôi Đình Quân Vương Cổ Tộc, những con kiến hôi các ngươi, sao dám làm như vậy với ta?
Lôi Đình Quân Vương lạnh lùng nói, hắn không tin bầy kiến cỏ này lại dám vuốt râu. Mọi người thấy Lôi Đình Quân Vương vô cùng hung hăn, nội tâm không khỏi ngưng lại, có chút sợ hãi.
-Lôi Đình Quân Vương, ngươi đã bị đội trưởng của chúng ta bắt được, còn dám làm càn. Ta Triệu Tiểu Mao, ta muốn là người đầu tiên đá nát trứng của ngươi.
Một người đàn ông đi ra. Tên nam tử này chỉ có tu vi Thần Thiên Vị tầng bốn. Hai mắt nóng bỏng của hắn sùng bái nhìn Lâm Phàm, hắn là người đầu tiên gia nhập Quân Khởi Nghĩa. Đối với hắn mà nói, Quân Khởi Nghĩa chính là tiểu đội chánh nghĩa, gánh chịu trọng trách quét sạch Cổ Tộc. Đặc biệt là sau lúc diễn thuyết vô cùng cảm xúc kia, càng để Triệu Tiểu Mao cảm nhận được trọng trách trên người mình.
-Ngươi tên Triệu Tiểu Mao?
Lâm Phàm thấy có người đi ra, trong lòng vui vẻ, hỏi.
-Đội trưởng, ta là Triệu Tiểu Mao.
Triệu Tiểu Mao thẳng tắp nhìn Lâm Phàm.
-Tốt, từ ngươi đầu tiên lên đi, cố gắng làm một tấm gương cho các đội viên khác.
Lâm Phàm nói.
-Vâng!
Triệu Tiểu Mao hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Lôi Đình Quân Vương, hai con mắt đối mặt với Lôi Đình Quân Vương. Lấy hết dũng khí rít gào một tiếng.
-Lôi Đình Quân Vương, Triệu Tiểu Mao ta không sợ ngươi.
-Ngươi dám!
Lôi Đình Quân Vương tức giận gào thét, nếu như pháp lực của hắn không bị phế, hắn nhất định phải xé cái tên ghê tởm đang trước mặt thành vô số mảnh.
-Ta sao lại không dám, ta đá.
Triệu Tiểu Mao không chút do dự, giơ chân lên đá về hướng đũng quần của Lôi Đình Quân Vương.
-Hắn đá thật kìa.
-Tên Triệu Tiểu Mao kia gan cũng quá lớn đi, đó chính là Lôi Đình Quân Vương đấy nha.
-Hắn không sợ Lôi Đình Quân Vương giết hắn sao?
Ầm!
Một tiếng giòn vang kinh thiên động địa.
Aaa!
Một tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ đau đớn vang lên ngay sau đó.
Triệu Tiểu Mao dù không có học Hủy Diệt Chi Cước, cú đá của hắn cũng không có loại công hiệu thần kỳ kia. Thế nhưng, lúc này, pháp lực toàn thân Lôi Đình Quân Vương đã sớm tiêu tan, tuy nói cường độ thân thể của hắn vẫn còn đó. Nhưng lại bị Lâm Phàm áp chế, nên bây giờ Lôi Đình Quân Vương chỉ là một tên phế vật, trói gà không chặt.
-Ha ha.
Triệu Tiểu Mao cảm nhận được mu bàn chân của mình chạm đến một nơi thần bí, đặc biệt khi nghe được tiếng kêu thê thảm của Lôi Đình Quân Vương, nội tâm càng lúc càng kích động. Hắn nắm chặc quả đấm, vào lúc này, Triệu Tiểu Mao có cảm giác như cả vùng thiên địa đều trong mắt của mình.
-Ta đá nát trứng của Lôi Đình Quân Vương, Triệu Tiểu Mao ta không sợ chút nào.
Triệu Tiểu Mao phấn khởi gầm thét.
-Thật can đảm.
-Tên Triệu Tiểu Mao kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, sao lại to gan như thế?.
Mọi người đang vây xem vô cùng sùng bâi Triệu Tiểu Mao, tiếng vỗ tay như sấm dậy. Thậm chí có không ít thiếu nữ sinh ra hảo cảm với hắn. Lúc này, Triệu Tiểu Mao thật muốn khóc lên một tiếng. Ở Thủ Hộ Chi Địa, cuộc sống hắn trải qua không tốt lắm. Trong một lần vô ý hắn tiến vào đây, nhưng vì tu vi quá thấp, nên không được mọi người coi trọng, thậm chí ngay cả tìm một người bạn cũng không có. Thế nhưng vào lúc này, hắn cảm nhận được sự coi trọng của mọi người đối với mình. Còn có một ít tiểu cô nương liếc mắt đưa tình với hắn. Triệu Tiểu Mao như tìm được mục tiêu của đời mình. Thời khắc này, hắn nhìn một dáng người hùng vĩ đứng ở kia. Người này đã giúp hắn tìm về tôn nghiêm của mình. Sự sùng bái của Triệu Tiểu Mao đối với Lâm Phàm, đã đột phá giới hạn, hắn trở thành một fan hâm mộ trung thành của Lâm Phàm.
- Triệu Tiểu Mao ta tự nguyện gia nhập Quân Khởi Nghĩa, ta thề sống chết bảo vệ danh dự của Quân Khởi Nghĩa, kính yêu Quân Khởi Nghĩa, ủng hộ Quân Khởi Nghĩa, ta sẽ không ngừng đề cao tu vi của bản thân, tranh thủ có một ngày thống lĩnh một phương.
-Mọi người không phải sợ, tên Lôi Đình Quân Vương kia giờ là một con cọp giấy. Chúng ta phải đánh bại con cọp giấy kia, giành lại sự tự do của chúng ta.
Triệu Tiểu Mao hô to, hắn là người thứ nhất đi tới cạnh Lâm Phàm.
-Đội trưởng, thành viên Quân Khởi Nghĩa, Triệu Tiểu Mao xin báo cáo.
-Ân, rất tốt.
Lâm Phàm gật đầu tán thưởng, tiện tay lấy ra một tấm huy chương, tự mình giao cho Triệu Tiểu Mao. Khi lấy được tấm huy chương kia, Triệu Tiểu Mao cảm giác mình nhận được sự thăng hoa, Lâm Phàm nhìn Triệu Tiểu Mao rời đi, sau đó nhẹ giọng nói với Thích Già Tôn giả.
-Tiểu tử này tốt, trọng điểm bồi dưỡng.
Thích Già Tôn giả yên lặng gật gật đầu, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. Vì có Triệu Tiểu Mao xông pha dẫn đầu, mọi người cũng không còn Lôi Đình Quân Vương nữa, đặc biệt khi thấy đội trưởng tự mình trao huy chương cho Triệu Tiểu Mao, cảm giác vinh dự trực tiếp tăng cao.
-Ta cũng muốn lên.
-Ta là người thứ hai.
-Vậy ta người thứ ba, ta nhất định phải đá bể trứng của Lôi Đình Quân Vương.
...
-Điên rồi, đám người kia hoàn toàn điên rồi.
Một vài thành viên của tiểu đội khác, thấy cảnh này, từng người đều vô cùng kinh ngạc, không thể tưởng tượng được. Ngay cả Lâm Phàm cũng có chút khó tin, cái đám vừa gia nhập Quân Khởi Nghĩa kia, có tư tưởng giác ngộ cũng quá cao. Chẳng lẽ là bổ trợ của Hệ thống, không lẽ sau khi gia nhập Quân Khởi Nghĩa, chỉ cần độ trung thành tăng lên đến mức độ nhất định, sẽ hoàn toàn ủng hộ Quân Khởi Nghĩa. Lôi Đình Quân Vương nhìn những sinh linh đang điên cuồng trước mắt, vẻ mặt thảm biến thành màu trắng.
Ầm!
Ầm!
Một cước lại một cước, như liều mạng đạp đũng quần của Lôi Đình Quân Vương. Từng cảm giác đau đớn hành hạ Lôi Đình Quân Vương gần chết.
-Đám súc sinh các kia, ta nhất định phải giết các ngươi.
Hai mắt Lôi Đình Quân Vương đỏ bừng, gào thét.
-Lôi Đình Quân Vương, ngươi trước mặt Quân Khởi Nghĩa chúng ta, còn dám ăn nói ngông cuồng, mọi người mau đá chết hắn.
Thành viên Quân Khởi Nghĩa nổi giận gầm lên, Lôi Đình Quân Vương lại chịu thêm một lượt tra tấn mới. Lâm Phàm và Thích Già Tôn giả nhìn một màn trước mắt, không khỏi nháy mắt một cái.
-Thí chủ, đây cũng quá tàn nhẫn đi.
Thích Già Tôn giả thấy cảnh này, cảm giác trứng của mình có chút đau, đủng quần của Lôi Đình Quân Vương đã bê bết máu.
-Làm nhiều người tức giận như vậy, Lôi Đình Quân Vương đúng là tự làm tự chịu.
Lâm Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.
-Ta muốn có sự ưu đãi cho tù binh, ưu đãi cho tù binh a...
Lúc này, Lôi Đình Quân Vương đã không cách nào nhịn được, bắt đầu cầu xin tha thứ, nhưng đáng tiếc, câu nói này trong nháy mắt bị thành viên của Quân Khởi Nghĩa bao phủ.
/787
|