*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Vị Nhiên đã sớm sắp xếp xong đội hình đoàn chiến trận này từ hai ngày trước.
Sau khi được Lưu Xuyên giao lại quyền chỉ huy, anh liền nghiên cứu kỹ lưỡng danh sách chín người của Lạc Hoa Từ, rồi mới xác định được đội hình đáp trả – Lý Tưởng đánh hàng trước, Dạ Dạ đánh thích khách, Tứ Lam và Trạch Văn phối hợp làm sát thương chủ lực, Giang Thiếu Khuynh đánh phụ trợ, Tiểu Dư buff.
Đội hình này đã từng được sử dụng một lần trong vòng bảng, chính là trận quyết đấu đầu tiên với Lạc Hoa Từ tại Thượng Hải. Lưu Xuyên ngồi dưới đài làm người qua đường, trận đấu ấy cũng là lần đầu tiên Tứ Lam chỉ huy sau khi trở về liên minh, thành công phá giải lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ.
Hôm nay anh lại chọn sử dụng đội hình đó một lần nữa, một là vì Tứ Lam đã quen chỉ huy bộ khung này, hai là Lưu Xuyên liên tục phải đánh cuối hai trận lôi đài chắc chắn đã rất mệt, lúc này lại bảo Lưu Xuyên ra đánh đoàn chiến thì sẽ hơi gượng ép, để Lưu Xuyên nghỉ ngơi trong vòng thứ ba sau khi đánh xong hai trận lôi đài cũng hợp tình hợp lý.
Mọi người không hề bất ngờ khi nhìn thấy danh sách đoàn chiến của Long Ngâm hiện lên màn hình lớn, dù sao đội hình này đã từng được sử dụng trong trận đánh với Lạc Hoa Từ trước đó, lần này mang ra chắc chắn là cân nhắc từ tính ổn định của nó.
Nhưng danh sách đoàn chiến của Lạc Hoa Từ lại khiến người xem chấn động –
Diệp Thần Hi [Thẩm Khê], Lâm Vũ Phàm [Phong Chi Vũ Dực], Lê Quân [Quân Tử Phiến], Hồ Bân [Mộc Lâm Sâm], Trịnh Anh [Lạc Anh Tân Phân], Tưởng Tiểu Thiên [Thiên Thiên Hướng Thượng (ngày ngày hướng về phía trước)].
Khi danh sách tên và ID của tuyển thủ hiện lên trên màn hình thì cũng sẽ có hình ảnh nhân vật trong game và lưu phái xuất hiện bên cạnh để giúp khán giả có thể nhìn ra cách bố trí đội hình một cách trực quan hơn. Người xem khiếp sợ nhận ra, lúc này cả sáu nhân vật của đội tuyển Lạc Hoa Từ đều thuộc môn phải Tiêu Dao! Hai hệ Ngọc tiêu, hai hệ Chiết phiến, hai hệ Vũ phiến, không hề có Thiếu Lâm tank và thậm chí không có cả buff, đây là đội hình thuần máu giấy do sáu Tiêu Dao tạo thành!
– đội hình sáu Tiêu Dao?!
Lam Vị Nhiên kinh hoảng trong lòng, ngón tay siết chặt con chuột.
***
“Sư phụ, tôi cảm thấy Truyền tống trận của Tiêu Dao còn có thể biến tấu theo một cách khác nữa, nếu dùng sáu Tiêu Dao đi đánh đoàn chiến thì có thể hình thành cách đánh phối hợp với hai đầu truyền tống, hơn nữa lại có nhiều sát thương chủ lực, hợp kích cũng tạo được thương tổn nhiều hơn, anh cảm thấy loại đội hình này có khả thi không?” Diệp Thần Hi nghiêm túc hỏi.
Khi đó Diệp Thần Hi còn chưa tròn 18 mà đã hiển lộ năng khiếu chơi game cũng như tài năng chỉ huy phân tích chiến thuật. Có một buổi tối, khi Lam Vị Nhiên phụ đạo riêng cho đồ đệ, hắn bưng ly cà phê tự pha tới trước mặt cho Lam Vị Nhiên, đồng thời đưa ra ý tưởng mới lạ này.
Lam Vị Nhiên sửng sốt nhìn thiếu niên trước mặt anh, cẩn thận suy nghĩ xong mới mở miệng nói: “Ừ… Về mặt lý thuyết thì chiến thuật truyền tống hai đầu và hợp kích nhiều loại như lời cậu nói cũng khả thi, nhưng khi thao tác thực tế sẽ khá phiền toái… Đầu tiên phải tìm được đủ sáu Tiêu Dao đã.”
Diệp Thần Hi sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Cũng phải, hiện giờ đội tuyển chúng ta còn chưa có nhiều tuyển thủ Tiêu Dao xuất sắc như thế, ngoài chuyện đó ra thì sao?”
Lam Vị Nhiên kiên nhẫn giải thích: “Đúng là loại đội hình này có thể phát huy tối đa uy lực cách đánh truyền tống và hợp kích của Tiêu Dao, nhưng tính ổn định sẽ khá thấp. Đầu tiên, không có Thiếu Lâm chặn đầu lúc gặp phải đội tuyển có hàng trước xuất sắc thì Tiêu Dao máu giấy bị lại gần sẽ rất khó đánh. Không có Thiếu Lâm bảo vệ khi Tiêu Dao Vũ phiến phụ trợ niệm trận pháp thì rất dễ bị thích khách đối phương cắt ngang.”
Lam Vị Nhiên nhấp một ngụm cà phê, nói tiếp: “Tiếp theo, đoàn chiến lại không dùng buff. Thì sẽ không thể đánh cấu máu trong thời gian dài. Nếu đối thủ dựa vào việc có buff trong đội hình để kéo dài trận đấu nhất định sẽ rất bất lợi cho một đội hình toàn Tiêu Dao. Chưa hết, hợp kích của sáu Tiêu Dao nghe qua thì có vẻ rất nghịch thiên nhưng để sáu người phối hợp ăn ý đến mức độ hoàn hảo cần đòi hỏi huấn luyện trong một thời gian rất dài. Combo sáu người sẽ khó đánh hơn hợp kích của hai người vô số lần, nếu chỉ một người trong số đó mắc sai lầm thì rất dễ tự phá vỡ đội hình.”
Khi phân tích chiến thuật, Lam Vị Nhiên sẽ rất nghiêm túc, Diệp Thần Hi dịu dàng nhìn anh, nghe anh nói xong mới mỉm cười: “Sư phụ nói cũng phải, suy nghĩ của tôi còn hời hợt. Loại đội hình này quá mức cực đoan, không thể phối hợp nhuần nhuyễn trong thời gian ngắn được.”
“Đúng vậy.” Lam Vị Nhiên nói, “Loại đội hình này chỉ thích hợp lấy nhanh đánh nhanh, tốc chiến tốc thắng. Mà còn phải xem bên đội bạn dùng đội hình gì, nếu bên đó theo kiểu đánh xoay quanh nhiều cận chiến, ví dụ như gặp phải lão Tiêu hay Cái Bang Côn lợi hại, thì sẽ rất dễ tan vỡ.”
Diệp Thần Hi gật đầu, nói: “Nhưng trong cục diện cực kỳ bất lợi thì vẫn có thể thử loại đội hình này một lần đúng không? Đội hình bạo lực thuần Tiêu Dao tốc chiến tốc thắng có thể khiến đối phương bất ngờ, dùng tốc độ nhanh nhất để lấy được càng nhiều cờ càng tốt.”
Lam Vị Nhiên vui mừng nhìn đồ đệ, nói: “Ý tưởng thì tốt, có điều để đưa vào sử dụng vẫn quá khó. Hiện tại đội chúng ta không có nhiều tuyển thủ chơi phụ trợ cũng như Chiết phiến để tập luyện loại phối hợp sáu Tiêu Dao này, sau có cơ hội rồi tính.”
“Vâng, tôi biết rồi.” Diệp Thần Hi mỉm cười, “Tôi chỉ muốn đề xuất ý đồ chiến thuật mới với sư phụ một chút thôi. Chưa biết chừng một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta sẽ có cơ hội để thực hiện loại đội hình truyền tống hợp kích cực hạn này trong giải chuyên nghiệp.”
Khi đó bọn họ vẫn tràn ngập khát khao và hi vọng vào tương lai của đội tuyển Lạc Hoa Từ, hai thầy trò thường xuyên nghiên cứu các cách chơi và đội hình cùng nhau. Đội hình thuần Tiêu Dao tạo thành truyền tống hai đầu cực hạn và hợp kích toàn diện là ý tưởng chiến thuật mới đầu tiên mà Diệp Thần Hi đưa ra, cũng được Lam Vị Nhiên tán đồng. Chỉ là năm đó Lạc Hoa Từ chơi thiên về ổn định, không có nhiều tuyển thủ chơi Tiêu Dao xuất sắc để thử nghiệm đội hình mới, vì thế đề xuất ấy vẫn bị Lam Vị Nhiên gác lại tạm thời.
Sau này khi Lam Vị Nhiên giải nghệ, rất nhiều tuyển thủ kỳ cựu của Lạc Hoa Từ cũng rời đi, không còn có cơ hội nếm thử loại phối hợp mạnh nhất về lý thuyết này nữa.
Chẳng ngờ sau nhiều năm xa cách, đội hình này lại thực sự xuất hiện trên sân thi đấu của giải chuyên nghiệp!
Lam Vị Nhiên bỗng thấy đâu đó hình ảnh thiếu niên đang chăm chú nghiên cứu chiến thuật hiện về, mang theo sự yêu thương nồng nhiệt cũng như khát khao về một tương lai tươi sáng đối với đội tuyển Lạc Hoa Từ, cùng với anh cố gắng vì ngày mai của Lạc Hoa Từ, cùng anh nghiên cứu các cách phối hợp chiến thuật Tiêu Dao.
Nhưng hôm nay, đội hình mới tinh mà Diệp Thần Hi nghiên cứu lần đầu tiên được đưa ra sàn đấu chuyên nghiệp – lại là để nhắm vào đội trưởng cũ của Lạc Hoa Từ, nhắm vào sư phụ Lam Vị Nhiên mà hắn kính yêu nhất!
Trận quyết đấu thầy trò này khiến rất nhiều fan lâu năm của Lạc Hoa Từ thấy chua xót, thậm chí không đành lòng xem tiếp, đồng thời cũng khiến nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi phải thổn thức.
Hồ Lượng làm bình luận viên cũng trầm mặc, chẳng ngờ đội hình trong lý thuyết này lại được Diệp Thần Hi nghiên cứu thành hình. Có thể thấy Diệp Thần Hi đã hao tổn biết bao tâm huyết để bảo vệ đội tuyển Lạc Hoa Từ… lúc này Tứ Lam chắc chắn rất khó chịu nhỉ?
Hồ Lượng quay đầu nhìn về phía phòng cách âm của đội tuyển Long Ngâm, Lam Vị Nhiên của thường ngày vẫn luôn tràn đầy thoải mái trên khuôn mặt tựa chú mèo lười, lúc này lại cực kỳ nghiêm túc, tay trái đặt trên bàn phím, tay phải siết chuột gắt gao, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Ngay khi Diệp Thần Hi đưa ra đội hình này, quả thực tim Lam Vị Nhiên cũng như bị dao cứa – cuối cùng anh đã có thể tận mắt chứng kiến sự nhọc nhằn của Diệp Thần Hi vì đội tuyển Lạc Hoa Từ. Diệp Thần Hi lựa chọn rất nhiều tuyển thủ Tiêu Dao ưu tú, lại còn nghiên cứu triệt để cách đánh truyền tống hai đầu và hợp kích toàn diện của sáu Tiêu Dao. Lam Vị Nhiên có thể tưởng tượng ra bình thường hắn đã dốc lòng dốc sức nhiều đến thế nào, mất bao nhiêu thời gian mới có thể nhào nặn nên một đội hình khó phối hợp như vậy.
Nhìn đội hình mới xuất hiện, Lam Vị Nhiên thực sự không đành lòng đối với người đồ đệ đã dồn hết tâm sức vào đội tuyển Lạc Hoa Từ này!
Thế nhưng hôm nay, hai người đã đứng ở hai bờ chiến tuyến, Lam Vị Nhiên tuyệt đối không thể mềm lòng!
Lam Vị Nhiên hít sâu để bản thân tỉnh táo lại, bình thản lựa chọn tấm bản đồ mê cung “Tam chỉ nham” đã được quyết định từ trước, đồng thời nói vào kênh chỉ huy: “Hủy bỏ kế hoạch chia đường đã luyện tập trước đó. Đợi lát nữa khi vào bản đồ thì tất cả mọi người cùng nhau xuống đường dưới!”
Giọng nói chỉ huy của Tứ Lam nghiêm túc lại rõ ràng, các thành viên Long Ngâm lần đầu nhìn thấy một đội hình kỳ quái gồm sáu Tiêu Dao như thế, tâm tình cũng không tránh được căng thẳng.
Theo thời gian đếm ngược load vào bản đồ, tất cả mọi người không hẹn mà cùng siết chặt con chuột trong tay.
Đoàn chiến, cực kỳ căng thẳng!
Hết chương 375.
Chương này có 2000 chữ thôi. chả hiểu chia chương cái kiểu gì mà chương thì dài ói ra 7000 8000 chữ, chương thì có dăm ba 2000 chữ bọ. Mình chắc M rồi, khổ quen rồi sướng không chịu được, thấy ít chữ cứ khó thích nghi làm sao đó =)) Kiểu như đám tuyển thủ quen bị Xuyên thần kéo cừu hận rồi nên khi nó im lặng lại thấy nhớ =))
Lam Vị Nhiên đã sớm sắp xếp xong đội hình đoàn chiến trận này từ hai ngày trước.
Sau khi được Lưu Xuyên giao lại quyền chỉ huy, anh liền nghiên cứu kỹ lưỡng danh sách chín người của Lạc Hoa Từ, rồi mới xác định được đội hình đáp trả – Lý Tưởng đánh hàng trước, Dạ Dạ đánh thích khách, Tứ Lam và Trạch Văn phối hợp làm sát thương chủ lực, Giang Thiếu Khuynh đánh phụ trợ, Tiểu Dư buff.
Đội hình này đã từng được sử dụng một lần trong vòng bảng, chính là trận quyết đấu đầu tiên với Lạc Hoa Từ tại Thượng Hải. Lưu Xuyên ngồi dưới đài làm người qua đường, trận đấu ấy cũng là lần đầu tiên Tứ Lam chỉ huy sau khi trở về liên minh, thành công phá giải lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ.
Hôm nay anh lại chọn sử dụng đội hình đó một lần nữa, một là vì Tứ Lam đã quen chỉ huy bộ khung này, hai là Lưu Xuyên liên tục phải đánh cuối hai trận lôi đài chắc chắn đã rất mệt, lúc này lại bảo Lưu Xuyên ra đánh đoàn chiến thì sẽ hơi gượng ép, để Lưu Xuyên nghỉ ngơi trong vòng thứ ba sau khi đánh xong hai trận lôi đài cũng hợp tình hợp lý.
Mọi người không hề bất ngờ khi nhìn thấy danh sách đoàn chiến của Long Ngâm hiện lên màn hình lớn, dù sao đội hình này đã từng được sử dụng trong trận đánh với Lạc Hoa Từ trước đó, lần này mang ra chắc chắn là cân nhắc từ tính ổn định của nó.
Nhưng danh sách đoàn chiến của Lạc Hoa Từ lại khiến người xem chấn động –
Diệp Thần Hi [Thẩm Khê], Lâm Vũ Phàm [Phong Chi Vũ Dực], Lê Quân [Quân Tử Phiến], Hồ Bân [Mộc Lâm Sâm], Trịnh Anh [Lạc Anh Tân Phân], Tưởng Tiểu Thiên [Thiên Thiên Hướng Thượng (ngày ngày hướng về phía trước)].
Khi danh sách tên và ID của tuyển thủ hiện lên trên màn hình thì cũng sẽ có hình ảnh nhân vật trong game và lưu phái xuất hiện bên cạnh để giúp khán giả có thể nhìn ra cách bố trí đội hình một cách trực quan hơn. Người xem khiếp sợ nhận ra, lúc này cả sáu nhân vật của đội tuyển Lạc Hoa Từ đều thuộc môn phải Tiêu Dao! Hai hệ Ngọc tiêu, hai hệ Chiết phiến, hai hệ Vũ phiến, không hề có Thiếu Lâm tank và thậm chí không có cả buff, đây là đội hình thuần máu giấy do sáu Tiêu Dao tạo thành!
– đội hình sáu Tiêu Dao?!
Lam Vị Nhiên kinh hoảng trong lòng, ngón tay siết chặt con chuột.
***
“Sư phụ, tôi cảm thấy Truyền tống trận của Tiêu Dao còn có thể biến tấu theo một cách khác nữa, nếu dùng sáu Tiêu Dao đi đánh đoàn chiến thì có thể hình thành cách đánh phối hợp với hai đầu truyền tống, hơn nữa lại có nhiều sát thương chủ lực, hợp kích cũng tạo được thương tổn nhiều hơn, anh cảm thấy loại đội hình này có khả thi không?” Diệp Thần Hi nghiêm túc hỏi.
Khi đó Diệp Thần Hi còn chưa tròn 18 mà đã hiển lộ năng khiếu chơi game cũng như tài năng chỉ huy phân tích chiến thuật. Có một buổi tối, khi Lam Vị Nhiên phụ đạo riêng cho đồ đệ, hắn bưng ly cà phê tự pha tới trước mặt cho Lam Vị Nhiên, đồng thời đưa ra ý tưởng mới lạ này.
Lam Vị Nhiên sửng sốt nhìn thiếu niên trước mặt anh, cẩn thận suy nghĩ xong mới mở miệng nói: “Ừ… Về mặt lý thuyết thì chiến thuật truyền tống hai đầu và hợp kích nhiều loại như lời cậu nói cũng khả thi, nhưng khi thao tác thực tế sẽ khá phiền toái… Đầu tiên phải tìm được đủ sáu Tiêu Dao đã.”
Diệp Thần Hi sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Cũng phải, hiện giờ đội tuyển chúng ta còn chưa có nhiều tuyển thủ Tiêu Dao xuất sắc như thế, ngoài chuyện đó ra thì sao?”
Lam Vị Nhiên kiên nhẫn giải thích: “Đúng là loại đội hình này có thể phát huy tối đa uy lực cách đánh truyền tống và hợp kích của Tiêu Dao, nhưng tính ổn định sẽ khá thấp. Đầu tiên, không có Thiếu Lâm chặn đầu lúc gặp phải đội tuyển có hàng trước xuất sắc thì Tiêu Dao máu giấy bị lại gần sẽ rất khó đánh. Không có Thiếu Lâm bảo vệ khi Tiêu Dao Vũ phiến phụ trợ niệm trận pháp thì rất dễ bị thích khách đối phương cắt ngang.”
Lam Vị Nhiên nhấp một ngụm cà phê, nói tiếp: “Tiếp theo, đoàn chiến lại không dùng buff. Thì sẽ không thể đánh cấu máu trong thời gian dài. Nếu đối thủ dựa vào việc có buff trong đội hình để kéo dài trận đấu nhất định sẽ rất bất lợi cho một đội hình toàn Tiêu Dao. Chưa hết, hợp kích của sáu Tiêu Dao nghe qua thì có vẻ rất nghịch thiên nhưng để sáu người phối hợp ăn ý đến mức độ hoàn hảo cần đòi hỏi huấn luyện trong một thời gian rất dài. Combo sáu người sẽ khó đánh hơn hợp kích của hai người vô số lần, nếu chỉ một người trong số đó mắc sai lầm thì rất dễ tự phá vỡ đội hình.”
Khi phân tích chiến thuật, Lam Vị Nhiên sẽ rất nghiêm túc, Diệp Thần Hi dịu dàng nhìn anh, nghe anh nói xong mới mỉm cười: “Sư phụ nói cũng phải, suy nghĩ của tôi còn hời hợt. Loại đội hình này quá mức cực đoan, không thể phối hợp nhuần nhuyễn trong thời gian ngắn được.”
“Đúng vậy.” Lam Vị Nhiên nói, “Loại đội hình này chỉ thích hợp lấy nhanh đánh nhanh, tốc chiến tốc thắng. Mà còn phải xem bên đội bạn dùng đội hình gì, nếu bên đó theo kiểu đánh xoay quanh nhiều cận chiến, ví dụ như gặp phải lão Tiêu hay Cái Bang Côn lợi hại, thì sẽ rất dễ tan vỡ.”
Diệp Thần Hi gật đầu, nói: “Nhưng trong cục diện cực kỳ bất lợi thì vẫn có thể thử loại đội hình này một lần đúng không? Đội hình bạo lực thuần Tiêu Dao tốc chiến tốc thắng có thể khiến đối phương bất ngờ, dùng tốc độ nhanh nhất để lấy được càng nhiều cờ càng tốt.”
Lam Vị Nhiên vui mừng nhìn đồ đệ, nói: “Ý tưởng thì tốt, có điều để đưa vào sử dụng vẫn quá khó. Hiện tại đội chúng ta không có nhiều tuyển thủ chơi phụ trợ cũng như Chiết phiến để tập luyện loại phối hợp sáu Tiêu Dao này, sau có cơ hội rồi tính.”
“Vâng, tôi biết rồi.” Diệp Thần Hi mỉm cười, “Tôi chỉ muốn đề xuất ý đồ chiến thuật mới với sư phụ một chút thôi. Chưa biết chừng một ngày nào đó trong tương lai, chúng ta sẽ có cơ hội để thực hiện loại đội hình truyền tống hợp kích cực hạn này trong giải chuyên nghiệp.”
Khi đó bọn họ vẫn tràn ngập khát khao và hi vọng vào tương lai của đội tuyển Lạc Hoa Từ, hai thầy trò thường xuyên nghiên cứu các cách chơi và đội hình cùng nhau. Đội hình thuần Tiêu Dao tạo thành truyền tống hai đầu cực hạn và hợp kích toàn diện là ý tưởng chiến thuật mới đầu tiên mà Diệp Thần Hi đưa ra, cũng được Lam Vị Nhiên tán đồng. Chỉ là năm đó Lạc Hoa Từ chơi thiên về ổn định, không có nhiều tuyển thủ chơi Tiêu Dao xuất sắc để thử nghiệm đội hình mới, vì thế đề xuất ấy vẫn bị Lam Vị Nhiên gác lại tạm thời.
Sau này khi Lam Vị Nhiên giải nghệ, rất nhiều tuyển thủ kỳ cựu của Lạc Hoa Từ cũng rời đi, không còn có cơ hội nếm thử loại phối hợp mạnh nhất về lý thuyết này nữa.
Chẳng ngờ sau nhiều năm xa cách, đội hình này lại thực sự xuất hiện trên sân thi đấu của giải chuyên nghiệp!
Lam Vị Nhiên bỗng thấy đâu đó hình ảnh thiếu niên đang chăm chú nghiên cứu chiến thuật hiện về, mang theo sự yêu thương nồng nhiệt cũng như khát khao về một tương lai tươi sáng đối với đội tuyển Lạc Hoa Từ, cùng với anh cố gắng vì ngày mai của Lạc Hoa Từ, cùng anh nghiên cứu các cách phối hợp chiến thuật Tiêu Dao.
Nhưng hôm nay, đội hình mới tinh mà Diệp Thần Hi nghiên cứu lần đầu tiên được đưa ra sàn đấu chuyên nghiệp – lại là để nhắm vào đội trưởng cũ của Lạc Hoa Từ, nhắm vào sư phụ Lam Vị Nhiên mà hắn kính yêu nhất!
Trận quyết đấu thầy trò này khiến rất nhiều fan lâu năm của Lạc Hoa Từ thấy chua xót, thậm chí không đành lòng xem tiếp, đồng thời cũng khiến nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi phải thổn thức.
Hồ Lượng làm bình luận viên cũng trầm mặc, chẳng ngờ đội hình trong lý thuyết này lại được Diệp Thần Hi nghiên cứu thành hình. Có thể thấy Diệp Thần Hi đã hao tổn biết bao tâm huyết để bảo vệ đội tuyển Lạc Hoa Từ… lúc này Tứ Lam chắc chắn rất khó chịu nhỉ?
Hồ Lượng quay đầu nhìn về phía phòng cách âm của đội tuyển Long Ngâm, Lam Vị Nhiên của thường ngày vẫn luôn tràn đầy thoải mái trên khuôn mặt tựa chú mèo lười, lúc này lại cực kỳ nghiêm túc, tay trái đặt trên bàn phím, tay phải siết chuột gắt gao, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Ngay khi Diệp Thần Hi đưa ra đội hình này, quả thực tim Lam Vị Nhiên cũng như bị dao cứa – cuối cùng anh đã có thể tận mắt chứng kiến sự nhọc nhằn của Diệp Thần Hi vì đội tuyển Lạc Hoa Từ. Diệp Thần Hi lựa chọn rất nhiều tuyển thủ Tiêu Dao ưu tú, lại còn nghiên cứu triệt để cách đánh truyền tống hai đầu và hợp kích toàn diện của sáu Tiêu Dao. Lam Vị Nhiên có thể tưởng tượng ra bình thường hắn đã dốc lòng dốc sức nhiều đến thế nào, mất bao nhiêu thời gian mới có thể nhào nặn nên một đội hình khó phối hợp như vậy.
Nhìn đội hình mới xuất hiện, Lam Vị Nhiên thực sự không đành lòng đối với người đồ đệ đã dồn hết tâm sức vào đội tuyển Lạc Hoa Từ này!
Thế nhưng hôm nay, hai người đã đứng ở hai bờ chiến tuyến, Lam Vị Nhiên tuyệt đối không thể mềm lòng!
Lam Vị Nhiên hít sâu để bản thân tỉnh táo lại, bình thản lựa chọn tấm bản đồ mê cung “Tam chỉ nham” đã được quyết định từ trước, đồng thời nói vào kênh chỉ huy: “Hủy bỏ kế hoạch chia đường đã luyện tập trước đó. Đợi lát nữa khi vào bản đồ thì tất cả mọi người cùng nhau xuống đường dưới!”
Giọng nói chỉ huy của Tứ Lam nghiêm túc lại rõ ràng, các thành viên Long Ngâm lần đầu nhìn thấy một đội hình kỳ quái gồm sáu Tiêu Dao như thế, tâm tình cũng không tránh được căng thẳng.
Theo thời gian đếm ngược load vào bản đồ, tất cả mọi người không hẹn mà cùng siết chặt con chuột trong tay.
Đoàn chiến, cực kỳ căng thẳng!
Hết chương 375.
Chương này có 2000 chữ thôi. chả hiểu chia chương cái kiểu gì mà chương thì dài ói ra 7000 8000 chữ, chương thì có dăm ba 2000 chữ bọ. Mình chắc M rồi, khổ quen rồi sướng không chịu được, thấy ít chữ cứ khó thích nghi làm sao đó =)) Kiểu như đám tuyển thủ quen bị Xuyên thần kéo cừu hận rồi nên khi nó im lặng lại thấy nhớ =))
/436
|