*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lưu Xuyên phái Ngô Trạch Văn ra sân ngay trong vòng đầu tiên cũng là điều mà nhiều người đã đoán trước. Trên thực tế ngay từ đầu khi hắn lựa chọn tấm bản đồ “Thực cốt thảo nguyên” này thì fan của Long Ngâm đã chắc mẩm học bá sẽ ra sân, dù sao mục đích chọn bản đồ của Lưu Xuyên cực kỳ rõ ràng, Ngô Trạch Văn sẽ có ưu thế trên loại bản đồ này.
– nhưng đừng quên, Thất Tinh Thảo cũng có một Ngũ Độc, đã thế còn là đại thần đứng đầu được yêu thích nhất của môn phái Ngũ Độc này!
Ngũ Độc có thể lợi dụng các loại pet để chơi diều đối thủ trên loại bản đồ nhiều chướng ngại này, nhưng nếu đây là kèo giữa hai Ngũ Độc thì sao? Đồng môn quyết đấu, đương nhiên sẽ không còn bất cứ ưu thế gì về lưu phái nữa. Ngô Trạch Văn chỉ còn lời hơn ở sức quan sát đối với bản đồ và năng lực lợi dụng địa hình triệt để mà thôi. Mà chỉ nhiêu đó năng lực chưa chắc đã tạo được ảnh hưởng trước mặt Luân thần.
Diệp Chu đã bị Lâm Đồng đánh cho tàn phế, hiện tại trạng thái cũng không mấy khả quan, có điều việc đó chẳng ảnh hưởng gì đến tác phong của cậu, sau khi Ngô Trạch Văn lên sân, Diệp Chu lại đánh chữ nói: “Em chào học bá, em sắp bị IQ đè phải không ạ?”
Ngô Trạch Văn: “…”
Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi trận đấu trên khán đài nhìn thấy hàng chữ này liền kì thị.
“Biết mình biết ta ghê cơ, cũng hiểu là bản thân IQ thấp nên sẽ bị học bá nghiền áp.” Lộc Tường nói ra câu này mà hoàn toàn quên sạch rằng không lâu trước đó cậu đã bị Ngô Trạch Văn đè bẹp trong mê cung, tiếp tục hưng phấn phỏng đoán, “Tôi đoán Diệp Chu sắp toi rồi, mà tiếp theo chắc Thất Tinh Thảo sẽ phái Luân thần lên ha?”
“Ừ, chỉ có Luân thần mới thích hợp để đấu với Ngô Trạch Văn trên loại địa hình này thôi.” Thiệu Trạch Hàng nói.
Tiết Khắc đã ra sân ngay trong trận đầu tiên, hai thầy trò Trần Tiểu Bắc và Tiêu Tư Kính lại đều là cận chiến, chỉ còn lại Tô Thế Luân và Lưu Học Lâm là đánh tầm xa của Thất Tinh Thảo, mà người thứ hai lại là người mới Tiêu đội đang bồi dưỡng, không thể nào ra sân thử sức trong trận chung kết này được. Vì thế việc Luân thần sẽ ra sân là điều quá hiển nhiên.
“Ngũ Độc đánh Ngũ Độc đó, háo hức quá đi!” Lộc Tường ngẩng đầu, chăm chú nhìn về phía màn hình lớn.
Trên màn hình lớn, Ngô Trạch Văn nhanh chóng đi tới gần Diệp Chu bằng vài lần khinh công lưu loát, dựa theo tính toán của cậu và lời dặn của Lâm Đồng, lúc này “Tam hoàn sáo nguyệt” của Diệp Chu đã hồi chiêu, “Nhân kiếm hợp nhất” và “Kiếm ảnh vô ngân” cũng sắp hồi lại, chỉ cần phục hồi chiêu thức thì chắc chắn Diệp Chu sẽ sử dụng “Nhân kiếm hợp nhất” để làm choáng cậu, mà chỉ cần cấu được một chút máu thôi thì đã tăng phần trăm thắng cho đồng đội phía sau mình rồi.
Ngô Trạch Văn hiểu rất rõ điều này, vì thế cậu sẽ không để Diệp Chu có bất cứ cơ hội đánh trả nào!
Thừa lúc “Nhân kiếm hợp nhất” của Diệp Chu còn đang hồi chiêu, Ngô Trạch Văn nhanh chóng nhảy vào trong phạm vi có thể tấn công đối phương, ngay sau đó liền tung ra “Thiên chu vạn độc thủ” nhắm vào Diệp Chu, trên người Diệp Chu lập tức xuất hiện debuff trúng độc một tầng.
Lúc này, “Nhân kiếm hợp nhất” của Diệp Chu đã sẵn sàng, cậu vừa định mở chiêu này để làm choáng Ngô Trạch Văn thì Ngô Trạch Văn lại đột nhiên gọi nhện độc ra như đã dự đoán được từ trước. Tơ nhện kéo dắt xảo diệu trực tiếp quăng Diệp Chu vào trong vũng bùn. Một chiêu của Diệp Chu còn chưa kịp dùng đã rơi luôn vào trong vũng lầy, Ngô Trạch Văn cũng không nhìn thêm mà nhanh chóng quay đầu khinh công ba nhịp nhảy đi, nháy mắt đã rời khỏi phạm vi tấn công của Diệp Chu.
Hành động của Ngô Trạch Văn giống như đã luyện tập qua từ trước, các bước nối tiếp nhau mượt mà như nước chảy, Diệp Chu bị kéo vào vũng bùn thực sự tức muốn hộc máu!
Trương Thư Bình cười ha ha: “Diệp Chu đúng là tự mình hại mình, mới bắt đầu còn đánh chữ nói bị IQ nghiền áp, quả nhiên bị IQ đè bẹp luôn.”
Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp theo dõi trận đấu trên khán đài cũng không hề thông cảm nổi với Diệp Chu – ngu thì chết bệnh tật gì!
Trên người cậu đang dính một tầng debuff trúng độc, lại còn bị bùn lầy làm chậm, gây trúng độc. Nhìn cậu bò lồm cồm chậm rì rì từ vũng bùn lên bờ mà người xem tại hiện trường vui mừng khôn xiết, fan Thất Tinh Thảo lại chỉ có thể bất đắc dĩ bóp trán: Diệp Chu ơi là Diệp Chu, cậu có thể bớt mồm bớt miệng lại được không?
Đúng như Lộc Tường dự đoán, Diệp Chu chẳng mấy chốc đã đi đời.
Ngô Trạch Văn rất thông minh, dồn trúng độc rồi kéo người ta vào vũng bùn xong liền xoay người bỏ chạy. Đến khi Diệp Chu gian nan trèo lên thì máu cũng đã tụt gần hết. Ngô Trạch Văn gần như chẳng tốn bao nhiêu công sức đã giết được Diệp Chu, Diệp Chu thực sự chết không nhắm mắt.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Nhất Diệp Biển Chu]!
Thông tin hiện lên màn hình lớn, Tiêu Tư Kính còn chưa mở miệng, Tô Thế Luân liền đứng lên nói: “Đến tôi phải không?”
Tiêu Tư Kính mỉm cười, gửi danh sách phái người cho trọng tài, vỗ nhẹ vào vai Tô Thế Luân.
Hắn không nói gì, chỉ một động tác, một ánh nhìn đơn giản, nhưng Tô Thế Luân cũng cảm nhận được sự cổ vũ và tin tưởng tràn đầy trong đáy mắt người con trai trước mặt.
Vốn giữa hai bọn họ không cần nhiều lời, trong tình huống này, Tô Thế Luân lên sân là lựa chọn thích hợp nhất. Là đội trưởng, chắc chắn Tiêu Tư Kính sẽ ra quyết định sao cho có lợi nhất đối với Thất Tinh Thảo, còn Tô Thế Luân thì luôn nghe theo hắn vô điều kiện.
ID đại tướng lên sân của Thất Tinh Thảo hiện lên màn hình – Luân Hồi Vãng Sinh!
ID này có sức ảnh hưởng cực lớn, ngay khi bốn chữ kia xuất hiện, nhà thi đấu lập tức ngập trong tiếng vỗ tay!
Là tuyển thủ đã kinh qua đủ 13 mùa giải, có thể coi như nguyên lão tiền bối khi người mới lớp lớp xuất hiện. Là đại thần đứng đầu của môn phái Ngũ Độc, Tô Thế Luân rất được yêu mến trong liên minh. Lại thêm việc anh đã đề nghị nhà làm game sửa chữa quần áo khó coi rất nhiều lần khiến cho người qua đường cũng có thiện cảm với anh. Mùa giải này anh không lên lôi đài nhiều lần, nhưng cho đến hôm nay thì tỉ lệ thắng khi Luân thần đánh cuối vẫn là 100%.
Đúng vậy, chỉ cần là Tô Thế Luân ra sân đánh cuối, Thất Tinh Thảo chưa từng để mất ba điểm lôi đài.
Địa vị bá chủ lôi đài của Tô Thế Luân có thể sánh với Lưu Xuyên hồi còn ở Hoa Hạ năm xưa. Cũng dễ hiểu thôi khi mà tỉ lệ thắng khi solo của Tô Thế Luân với Lưu Xuyên là cao nhất, năm đó cũng đã từng xuất hiện rất nhiều ván đấu kinh điển giữa anh và Xuyên thần.
Hôm nay trận quyết đấu giữa Tô Thế Luân và Ngô Trạch Văn khiến fan Ngô Trạch Văn cũng kích động không thôi – dù thắng hay thua thì Trạch Văn cuối cùng đã được giao thủ với tiền bối nguyên lão, đây là cơ hội hiếm có để chứng tỏ bản thân, đồng thời cũng sẽ trở thành trận chiến có ý nghĩa nhất trong đời tuyển thủ chuyên nghiệp của Ngô Trạch Văn!
***
Trong phòng giải thích, Trương Thư Bình thấy đồ đệ sẽ đấu với Luân thần cũng cực kỳ kích động, không nhịn được mà mở miệng: “Quả nhiên Thất Tinh Thảo đã phái Luân thần ra sân! Tiếp theo đây sẽ là kèo đấu giữa hai Ngũ Độc cực kì hiếm có, một bên là đại thần nguyên lão, một bên khác là ngôi sao mới lên có biểu hiện xuất sắc nhất mùa giải. Có thể nói đây là trận quyết đấu mang tính lịch sử!”
Hồ Lượng nói tiếp: “Tuy Ngô Trạch Văn lên sân trước nhưng vì biết phải nghênh chiến với Luân thần nên cậu ấy không phí phạm quá nhiều tinh lực để giết Diệp Chu. Chúng ta có thể thấy cậu ấy sử dụng chưa đến 5% mana, chiêu thức chỉ mới dùng mỗi Tơ nhện kéo dắt. Tuy Luân thần đầy máu đầy mana nhưng trạng thái của Ngô Trạch Văn cũng không tồi, hai người ai cũng có hi vọng chiến thắng trong ván đấu này.”
Trương Thư Bình nói: “Đúng vậy! Tuy là đồng môn cùng lưu phái nhưng thực ra cách đánh của hai người có khác biệt rất lớn, chỉ cần nhìn lựa chọn trang bị của bọn họ là sẽ thấy.”
Lâm Lập Minh không biết quá nhiều về Ngô Trạch Văn, chỉ biết cậu là một người mới xuất sắc sau khi xem qua vài trận đấu, có điều với ý thức của Lâm Lập Minh, vừa thấy trang bị mà Ngô Trạch Văn lựa chọn là hắn đã biết cậu sẽ đi theo con đường nào, liền mở miệng phân tích: “Số liệu trang bị của tuyển thủ này thiên về tính cân bằng, vũ khí ‘Minh điệp chi ủng’ cũng có chiêu khống chế đa mục tiêu gây mù quần thể, đây là vũ khí cặp với ‘Ảo ảnh chi thương’ của Xuyên thần, có thể đạt được sự phối hợp hoàn mỹ khi đoàn chiến. Rõ ràng vũ khí mà cậu ta sử dụng còn cân nhắc cả việc đánh đoàn chiến nữa.”
Trương Thư Bình gật đầu nói: “Vũ khí mà Trạch Văn lựa chọn có thêm kỹ năng gọi bướm, hiệu quả khống chế tốt hơn. Trong khi đó vũ khí mà Tô Thế Luân lựa chọn lại có kỹ năng của rắn độc, hoàn toàn đi theo hướng thuần công kích. Luân thần là người chơi điển hình cho đấu pháp hiến tế, pet của cậu ta chưa bao giờ sống quá mười giây, kỹ năng được cộng điểm thuộc tính cũng thiên về sát thương cho chủ nhân. Cậu ta không hề sử dụng cóc độc bảo vệ chủ nhân hay rết độc khống chế di chuyển, thay vào đó lại sử dụng hai chiêu thức tấn công chủ động của Ngũ Độc là ‘Thất tâm cổ’ và ‘Hóa huyết tiệt mạch’.”
Camera cũng nhân lúc Tô Thế Luân đang đi tới giữa bản đồ mà zoom vào bảng số liệu của hai người. Có thể thấy trang bị mà hai tuyển thủ lựa chọn không hề tương đồng, thanh skill cũng đi theo hai hướng hoàn toàn khác biệt.
Ngô Trạch Văn có đủ các loại pet cùng kỹ năng của chúng, skill của chủ nhân thì chỉ có hai skill mang theo debuff trúng độc là “Thiên chu vạn độc thủ” và “Vạn độc phệ tâm”. Trong khi đó Tô Thế Luân bỏ qua rất nhiều kỹ năng của pet, chú trọng vào các skill của chủ nhân, thêm vào “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết tiệt mạch”.
Tuy cùng môn phái nhưng cách cộng trang bị khác nhau một trời một vực của hai người cũng khiến cho những người chơi Ngũ Độc nhiệt huyết sôi trào – đây là hai cách chơi của Ngũ Độc: Sử dụng pet và hiến tế pet.
Mỗi cách chơi đều có người ủng hộ, nhưng từ sau khi Trương Thư Bình giải nghệ, đấu pháp hiến tế của Luân thần quật khởi thì nội trong môn phái Ngũ Độc, Luân thần hiếm có địch thủ. Mà phần lớn người chơi Ngũ Độc cũng thiên về đấu pháp hiến tế vì cách đánh này thao tác đơn giản hơn, còn cách chơi dùng pet thì không dễ để khống chế pet của mình cho tốt. Đặc biệt là những người mới chưa quen tay, vài năm nay rồi mới được nhìn thấy một cao thủ chơi theo hướng này.
Hồ Lượng quay đầu nhìn về phía Trương Thư Bình: “Nói tới cách chơi dùng pet thì cậu chính là người đi theo hướng này sớm nhất trong Ngũ Độc còn gì, tôi vẫn nhớ năm đó tỉ lệ thắng của cậu khi solo với Luân thần cũng không tệ lắm?”
Trương Thư Bình khiêm tốn: “Cũng chỉ năm ăn năm thua thôi.”
Hồ Lượng nói: “Tiếc là giờ cậu tay tàn chỉ có thể làm bình luận viên, giờ đánh với Luân thần chắc 0% thắng nhỉ?”
Trương Thư Bình nghẹn một chút cũng lập tức ăn miếng trả miếng: “Cậu đừng có nghĩ ông đây tay tàn không thi đấu được nữa mà khích tướng, chẳng phải cậu cũng phế tay nên không thi đấu được nữa hay sao? Tứ Lam còn trở về được chứ cậu mà về có khi sẽ bị Diệp Thần Hi hành cho ra nước mắt.”
Hồ Lượng: “…”
Hai tên địch thủ cũ lại chuẩn bị cãi nhau, Lâm Lập Minh ngồi trong phòng bình luận chỉ bình tĩnh nhìn màn hình lớn, nói: “Trận đấu bắt đầu rồi.”
Hai người kia nhìn lại màn hình lớn, quả nhiên Tô Thế Luân đã đi tới giữa bản đồ.
***
Thực cốt thảo nguyên là bản đồ cảnh mưa, cơn mưa nhỏ tí ta tí tách tạo ra rất nhiều vũng bùn gồ ghề lồi lõm trên thảo nguyên, mà cơn mưa phùn mờ mịt cũng sẽ gây ra ảnh hưởng nhất định lên tầm nhìn của tuyển thủ. Khung cảnh mưa giăng u ám khiến người ta cảm thấy nơi nào cũng tràn ngập nguy cơ.
Hai Ngũ Độc mặc đồ tím đứng từ xa nhìn nhau qua màn mưa, tuy số liệu trang bị khác nhau nhưng bề ngoài thì không chênh lệch mấy, nhìn qua như một cặp sinh đôi, chỉ có vũ khí trong tay mới tạo nên sự khác biệt giữa hai người – vũ khí trong tay Ngô Trạch Văn có màu tím, treo thêm một mặt dây hình con bướm, còn sáo của Tô Thế Luân lại tỏa ra ánh sáng màu trắng, trên đầu có khảm một viên ngọc xanh như mắt rắn.
– Minh Điệp Chi Ủng và Linh Xà Chi Nhãn, cái tên của hai thanh vũ khí rất giống với tạo hình của chúng.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được vũ khí của mỗi người sẽ có kỹ năng kèm theo khác nhau, Trạch Văn là triệu hồi bướm độc còn Tô Thế Luân lại có thể gọi rắn.
Ngay khoảnh khắc hai Ngũ Độc gặp nhau, hành động đã khác biệt hoàn toàn!
Ngô Trạch Văn đánh khá cẩn thận, khi thấy đối phương cũng không tùy tiện ra tay. Trong khi đó Tô Thế Luân lại chỉ nhăm nhe tấn công, ngay khi đối thủ vừa xuất hiện trong tầm nhìn đã lập tức khinh công cực nhanh tới một bụi cỏ, sáo trong tay giơ lên, khởi đầu bằng một chiêu “Thiên chu vạn độc thủ” hướng về phía Ngô Trạch Văn!
Quầng sáng màu tím bay tới, sau khi Ngô Trạch Văn trúng chiêu cũng lập tức bay xa ba mét về bên phải, vừa vặn ra khỏi phạm vi tấn công của Tô Thế Luân, né được combo chồng trúng độc của anh.
Khi trúng một chiêu của Ngũ Độc, trên người sẽ bị dính debuff trúng độc một tầng, nếu tiếp tục trúng chiêu tấn công của đối thủ trong ba giây tiếp theo thì hiệu ứng trúng độc sẽ được cộng hưởng, trúng độc được chồng càng cao thì thương tổn phải chịu cũng càng cao, trúng độc bốn tầng có lượng sát thương tương đương một chiêu cuối. Bởi vậy người chơi Ngũ Độc Cổ trùng phải biết tìm đúng cơ hội để chồng trúng độc cho đối thủ, còn khi Ngũ Độc đánh nhau thì quan trọng nhất là phải tránh được debuff mà đối phương chồng lên người mình.
Đấu pháp mà Tô Thế Luân am hiểu nhất chính là gia tăng trúng độc lên bốn tầng trong thời gian cực ngắn, sức bật của anh rất mạnh, Ngô Trạch Văn lập tức tránh né cũng vì muốn cắt đứt mạch tấn công của anh.
Ngô Trạch Văn khống chế cự ly rất tốt, bay về bên phải ba mét, tuy chỉ cách Tô Thế Luân ba mét nhưng nếu Tô Thế Luân muốn tiếp tục tấn công thì sẽ phải thao tác đường vòng – đúng vậy, Ngô Trạch Văn đã rất nhanh tìm được vị trí đứng có lợi cho mình trên địa hình phức tạp này.
Ngăn cách giữa hai người là rất nhiều vũng bùn hỗn loạn, Tô Thế Luân muốn tới tấn công thì phải liên tục đi vòng qua một vùng lầy lội phân bố không theo quy luật trước mặt. Lúc này hoặc là Tô Thế Luân phải dùng khinh công đột tiến, hoặc là phải nhảy theo đường vòng. Dù lựa chọn cách nào thì nhịp tấn công của Tô Thế Luân đều sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
“Quả nhiên Trạch Văn rất am hiểu lợi dụng ưu thế địa hình.” Trương Thư Bình khen, “Đánh với Luân thần thì không thể va chạm chính diện, cách làm của cậu ấy chính ra lại rất thông minh.”
Lâm Lập Minh quay đầu nhìn anh: “Đúng là cậu có tiếng nói trong vụ này, năm đó cậu và Tô Thế Luân đều là tuyển thủ mạnh nhất của lưu phái Ngũ Độc Cổ trùng, số lần đối chiến của hai người cũng là nhiều nhất.”
“Ừ, nhưng thú thật thì tôi thua khá nhiều lần trong tay Luân thần.” Trương Thư Bình cười, thản nhiên nói, “Tốc độ tay của tôi không bằng cậu ấy, cách chơi sử dụng pet cũng rất dễ bị hạn chế bởi địa hình. Có điều Trạch Văn thì khác, tốc độ tay của cậu ấy rất nhanh, bùng nổ thì mạnh, hơn nữa cách chơi cũng không phải sử dụng pet thuần túy mà căn cứ thời cơ để lựa chọn xem nên giữ lại pet hay hiến tế pet, đấu pháp cực kỳ linh hoạt.”
“Trước tôi cũng có chú ý qua về tuyển thủ này, quả thực cậu ấy chính là người mới có biểu hiện nổi bật nhất.” Hồ Lượng mở miệng nói, “Nhưng tôi có cảm giác tỉ lệ thắng của cậu ta trong kèo đấu với Luân thần cũng không cao, hai người chơi cùng lưu phái, cậu ta có ưu thế trên địa hình này thì Luân thần cũng chẳng có chút bất lợi nào.”
Vừa dứt lời thì Tô Thế Luân đột nhiên nhảy lên bằng Phi hạc xung thiên, sau đó thực hiện một động tác đạp không khí ngay trên không trung, sau đó nhanh chóng di chuyển vào trong tầm phạm vi 25 mét với Ngô Trạch Văn!
Khi bị Ngô Trạch Văn lợi dụng địa hình ngăn cách, Tô Thế Luân quyết đoán lựa chọn dùng khinh công!
Trong lúc khinh công nhảy lên, Tô Thế Luân cũng triệu hồi nhện độc, nhưng người xem lại không ngờ rằng thế mà anh lại gọi nhện ra ngay trong một vũng bùn, nhện độc lập tức bị ảnh hưởng bởi debuff trúng độc mà mất máu.
“Luân thần sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.” Lâm Lập Minh bình tĩnh nói, “Chắc chắn cậu ta làm vậy là có mục đích, là cố ý.”
Quả nhiên, nhện của Tô Thế Luân đột nhiên phun ra tơ nhện trong suốt, trực tiếp kéo Ngô Trạch Văn vào trong vũng bùn!
– cùng là Ngũ Độc, cậu biết chơi chiêu thì tôi cũng không thua kém.
Hành động này của Tô Thế Luân chắc chắn là lặp lại cách mà mới nãy Ngô Trạch Văn dùng để giết Diệp Chu, đồng thời cũng ra oai phủ đầu với Ngô Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn bị ảnh hưởng bởi vũng bùn, trên người lập tức xuất hiện một tầng trúng độc, Tô Thế Luân lại hiến tế nhện độc thấp máu để gia tăng lực đánh cho bản thân. Sau đó anh nhanh chóng nhồi sát thương bằng Vạn độc phệ tâm và Thiên chu vạn độc thủ của Ngũ Độc, trực tiếp khiến Ngô Trạch Văn trúng độc lên ba tầng!
Ngô Trạch Văn bị ảnh hưởng làm chậm từ đầm lầy, nhất thời không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của Tô Thế Luân, nhanh chóng mất đi 20% máu.
Khán giả đang theo dõi nhịn không được nhận xét: “Hôm nay học bá đánh hơi bị động nhỉ?” “Có phải vì gặp đại thần cùng lưu phái nên bị áp lực tâm lý không?” “Cậu ấy chưa từng căng thẳng khi đánh với bất cứ ai, không đến mức gặp Luân thần thì lại sợ đấy chứ?”
Rất nhiều người nghi hoặc bàn tán vì thoạt nhìn đúng là Ngô Trạch Văn có hơi bị động.
Từ khi bắt đầu đến giờ vẫn không chủ động ra tay, ngược lại còn bị Tô Thế Luân nhanh chóng nhồi bạo kích bào đi 20% máu.
Nhưng Lưu Xuyên biết, Trạch Văn đang kiên nhẫn tính toán tìm kiếm một cơ hội thích hợp.
Đây là lần đầu tiên cậu chính thức giao thủ với Tô Thế Luân, hơn nữa thực lực của Tô Thế Luân là không thể phủ nhận. Muốn thắng được Tô Thế Luân thì tuyệt đối không thể đọ tiết tấu với anh, nói cách khác, nhất định không thể cứ trúng một chiêu của Luân thần đã đáp trả ngay lập tức, làm như thế chỉ tổ giúp Luân thần đánh càng thuận lợi mà thôi.
Ngô Trạch Văn bình tĩnh tính toán lượng máu của mình và Tô Thế Luân cùng với thời gian hồi chiêu của các loại kỹ năng, chẳng mấy chốc cậu đã nắm được đại khái tiết tấu tấn công của Tô Thế Luân.
– tiết tấu không khác nhiều so với Lưu Xuyên, lại có thêm trạng thái cộng thêm khi hiến tế pet, căn bản không thể chống đỡ lượng dame mà Luân thần tạo ra khi bùng nổ. Vì thế bản thân bắt buộc phải nghĩ cách khống chế anh rồi kéo lại chênh lệch về lượng máu, nhất định phải duy trì dưới 10% chênh lệch, hơn nữa phải giữ lại chiêu thức của cóc độc để phòng ngừa dính một combo lên bảng.
Ngô Trạch Văn nhanh chóng tìm được cơ hội.
Vừa rồi Tô Thế Luân bùng nổ một đợt để áp máu của Ngô Trạch Văn, không những Ngô Trạch Văn chỉ còn 80% máu mà trên người còn mang theo debuff bốn tầng trúng độc. Trong khi đó Tô Thế Luân vẫn đang đầy máu, chênh lệch như vậy khiến rất nhiều người xem có cảm giác học bá bị Luân thần đè bẹp, nhưng đúng lúc này, Ngô Trạch Văn cuối cùng cũng ra tay!
Chiêu đầu tiên của cậu lại chính là chiêu cuối – Minh điệp chi tế!
Kỹ năng đi kèm vũ khí này có thời gian hồi chiêu cực kỳ lâu, tuyển thủ bắt buộc phải cân nhắc kỹ trước khi sử dụng, bởi vì một khi dùng hụt thì không những lãng phí một lượng lớn mana mà còn phí cả sát thương, khống chế cũng như thời gian. Nhưng Ngô Trạch Văn không hề do dự sử dụng chiêu này, cảm giác như việc đáp trả bằng chiêu cuối chỉ như ăn cơm thường ngày. Mà chiêu tấn công trên diện rộng này cũng quả nhiên nhắm trúng Tô Thế Luân.
Đàn bướm độc chi chít bay tới thẳng mặt Tô Thế Luân, làm Tô Thế Luân không chỉ bị mất một lượng máu không nhỏ, mà quan trọng nhất là – còn trúng thêm trạng thái mất đi tầm nhìn!
Nếu là trên đất bằng, dù bị mù cũng có thể dựa vào ký ức để nhảy lùi về sau, kéo dãn cự ly với đối thủ tạm thời tránh né việc bị đối phương tấn công. Nhưng hiện tại bản đồ lại là Thực cốt thảo nguyên, khắp nơi đều là bùn lầy, dù mắt sáng nhìn chằm chằm màn hình để khinh công cũng có thể bị lỗi vị trí do sơ suất. Huống hồ hiện tại cả màn hình đều tối đen.
Lúc này Tô Thế Luân cũng không dám làm bừa, nhỡ đâu nhảy vào trong vũng bùn thì anh sẽ tổn thất lớn.
Nhưng Tô Thế Luân bất động tại chỗ thì không có nghĩa là Ngô Trạch Văn sẽ không ra tay.
Tơ nhện kéo dắt!
Chỉ một skill đơn giản này mà Ngô Trạch Văn lại nắm giữ cực kỳ thành thạo, nhân cơ hội Tô Thế Luân đang bị mù, Ngô Trạch Văn quyết đoán kéo anh vào vũng bùn cách đó không xa, tiện tay hiến tế luôn con nhện của mình để tăng gấp đôi sát thương, ngay sau đó, ngón trỏ và ngón giữa tay trái liền ấn xuống hai kỹ năng cùng một lúc, chính là hai skill của chủ thể Ngũ Độc – Thiên chu vạn độc thủ, Vạn độc phệ tâm!
Combo được tung ra với tốc độ cực nhanh, khán giả chỉ thấy nhện của cậu kéo Luân thần sau đó bị chủ nhân hiến tế, vậy mà Ngô Trạch Văn đã lập tức lợi dụng trạng thái lực đánh được gia tăng sau khi hiến tế nhện để nhồi cho Tô Thế Luân hai tầng trúng độc.
Chỉ trong ba giây ngắn ngủi, Ngô Trạch Văn đã hoàn thành một combo thao tác cực kỳ phức tạp.
Nhưng trò vui vẫn còn ở phía sau.
Sau khi Tô Thế Luân thoát khỏi hiệu ứng mất tầm nhìn, rốt cuộc có thể thấy rõ tình hình xung quanh thì lại phát hiện ra bản thân đang bị nhốt trong vũng bùn không thể động đậy – vì ngay sau khi hiến tế nhện độc, Ngô Trạch Văn lập tức triệu hồi rết, sử dụng kỹ năng cố định vị trí của rết độc.
Tô Thế Luân bị định thân trong vũng bùn chỉ có thể bất đắc dĩ chịu hiệu ứng làm chậm và trạng thái trúng độc không ngừng gia tăng trên người mình.
Thương tổn do debuff mà môi trường gây ra sẽ được tính toán tách biệt khỏi debuff mà người chơi đánh được. Nói cách khác, hiện tại trên người Tô Thế Luân có ba tầng giảm tốc của vũng bùn [Tốc độ hành động giảm 80%], ba tầng trúng độc trong bùn [Mỗi giây mất 3% máu và mana] cùng với hai tầng trúng độc mà Ngô Trạch Văn gây ra [Mỗi giây mất 2% máu và mana].
Dính quá nhiều debuff khiến máu của Tô Thế Luân nhanh chóng hạ xuống, nháy mắt đã chỉ còn lại 75%.
Chỉ trong khoảnh khắc, Ngô Trạch Văn đã mạo hiểm lật kèo!
***
“Trạch Văn đánh rất bình tĩnh!” Trương Thư Bình ở trong phòng giải thích nhìn thấy một màn này kích động đến mức hận không thể bổ nhào vào trong phòng cách âm để ôm chặt lấy nhóc đồ đệ thông minh của mình, “Vừa rồi cậu ấy đánh rất bị động không phải vì sợ hãi Luân thần mà chỉ là đang tính toán chính xác các kỹ năng cũng như khống chế cự ly xung quanh mình!”
Lúc này Lâm Lập Minh cũng phát hiện ra điểm đáng sợ của người mới trên đài, nhịn không được cảm thán: “Đúng vậy, cậu ta đợi Tơ nhện kéo dắt hồi chiêu sau đó bắt đầu chuỗi thao tác khống chế pet, đánh ra được tối đa thương tổn. Mọi người đều biết trước đó cậu ta đã dùng kỹ năng này một lần khi giải quyết Diệp Chu, vì thế cậu ấy muốn chờ kỹ năng này hồi lại mới chủ động đáp trả.”
“Đúng vậy.” Hồ Lượng cũng kích động nói, “Nếu không có Tơ nhện kéo dắt thì cậu ấy sẽ không thể lợi dụng những vũng bùn này để tạo ảnh hưởng lên Luân thần, cũng không thể sử dụng rết độc định thân kịp thời. Đầu tiên dùng đàn bướm bay tới khiến Luân thần bị mù, nhân cơ hội gọi nhện độc ra để khống chế vị trí di chuyển, sau đó hiến tế nhện làm tối đa hóa sát thương rồi lại dùng rết định thân. Chỉ trong mười giây ngắn ngủi mà Ngô Trạch Văn đã hoàn thành một chuỗi thao tác phức tạp lại tinh tế, lợi dụng triệt để ưu thế về bùn lầy, liên tục sử dụng ba kỹ năng khống chế của pet, tạo ra hiệu quả cực kỳ rõ ràng. Chỉ bằng một combo thao tác lưu loát này mà nháy mắt đã vượt về lượng máu!” Hồ Lượng dừng một chút, lại nói, “Năng lực tính toán chính xác này thực sự khiến người ta phải khiếp sợ!”
Ba vị đại thần bình luận đánh giá khiến rất nhiều fan của Ngô Trạch Văn tới xem thi đấu cũng kích động muốn khóc.
– đúng vậy, học bá vẫn chưa từng sợ hãi, lại càng không thể đánh như rùa đen rụt đầu. Dù đối thủ là ai cậu vẫn sẽ có thể trấn định tự nhiên, núi Thái Sơn có sụp ngay trước mắt cũng không hề đổi sắc mặt, dù Luân thần bùng nổ lợi hại, vừa vào đã nhồi một combo bào đi 20% máu của cậu, vậy thì sao? Cậu vẫn sẽ dựa vào suy nghĩ của mình mà đánh như bình thường, không hề hoảng loạn.
– tiết tấu của Ngô Trạch Văn chưa bao giờ bị ảnh hưởng bởi bất cứ ai!
– đây mới là điểm đáng sợ nhất của tuyển thủ này!
Dưới tình huống bị tiền bối mạnh nhất của môn phái Ngũ Độc ra oai phủ đầu đánh cho mất 20% máu, xử lý bình tĩnh của Ngô Trạch Văn khiến hiện trường bộc phát ra tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc!
Nhưng dù sao Tô Thế Luân cũng là đại thần kinh nghiệm phong phú, tuy đợt bùng nổ combo này của Ngô Trạch Văn khiến anh hơi bất ngờ nhưng anh vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại, đợi sau khi hết hiệu ứng định thân của rết độc, anh lập tức khinh công nhảy ra khỏi vũng bùn.
Lúc này hai bên đều đứng trong phạm vi công kích của đối thủ, Ngô Trạch Văn gọi rắn ra cắn Tô Thế Luân, dựa vào sát thương rắn độc gây ra để chồng thêm trúng độc; Còn Tô Thế Luân cũng gọi rắn ra giống cậu, nhưng lựa chọn lại hoàn toàn khác biệt – lập tức hiến tế.
Chú rắn yêu quý mà anh gọi ra chưa sống được một giây đã lập tức bị chủ nhân nhẫn tâm giết hại – Tô Thế Luân luôn theo đuổi đấu pháp hiến tế cực hạn này!
Hiến tế rắn độc, khôi phục 10% mana cũng như tăng 50% tỉ lệ bạo kích trong mười giây.
Tô Thế Luân đáp trả bằng một combo Thất tâm cổ, Vạn độc phệ tâm, Thiên chu vạn độc thủ, ngay sau đó chồng tiếp thêm một chiêu Hóa huyết tiệt mạch!
– combo bùng nổ này thực sự khiến người ta phải kinh sợ!
Sau khi giết rắn, bản thân Tô Thế Luân có thêm “Tỉ lệ bạo kích cộng thêm” mà rắn độc cho chủ nhân, còn kỹ năng Ngũ Độc “Thất tâm cổ” vốn không tạo ra bất cứ thương tổn nào nhưng nó sẽ gây ra một loại debuff cổ thuật có tên là “Thất tâm cổ” lên đối thủ, cổ thuật này có thể gia tăng 50% sát thương cho mỗi đòn đánh và kỹ năng công kích của Ngũ Độc nhồi vào, đồng đội cũng có thể hưởng ké trạng thái này. Cứ như vậy, hiệu quả mà Vạn độc phệ tâm cùng với Thiên chu vạn độc thủ được Tô Thế Luân sử dụng tiếp theo lập tức sẽ tăng tỉ lệ bạo kích cũng như lực công kích gấp đôi!
Liên tục hai chiêu trúng độc xuất hiện bạo kích gấp đôi, máu bào đi được sẽ cực kỳ nhiều, lại thêm một chiêu Hóa huyết tiệt mạch ngay sau đó – tạo ra thương tổn trúng độc trên diện rộng, đồng thời cũng khiến hiệu ứng debuff trên người đối thủ lập tức có hiệu lực.
Ba tầng trúng độc được kích hoạt, lượng dame khủng bố khiến máu của Ngô Trạch Văn nháy mắt đã hạ từ 80% xuống 50%!
Đấu pháp hiến tế pet và áp máu trong khoảng thời gian cực ngắn của Tô Thế Luân đã giết được vô số mạng trên lôi đài, ngay cả Lưu Xuyên cũng gục dưới chân anh nhiều lần. Thân là “Đại thần bùng nổ đánh nhanh” rất được yêu mến, chiêu thức nhồi debuff liên tục của Tô Thế Luân khiến người xem hoa mắt, dù Dương Kiếm có tốc độ tay cực nhanh mà gặp Tô Thế Luân cũng rét lạnh sống lưng – Luân thần hi sinh rất nhiều pet có kỹ năng khống chế để đổi lấy hai skill tấn công là “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết đoạn mạch”, như vậy sát thương anh gây ra sẽ cực kỳ hung tàn.
Tính ra thì phong cách của Tô Thế Luân khá tương tự với Tần Dạ, đồng thời cũng có liên quan tới đội hình chỉnh thể của Thất Tinh Thảo. Anh không lựa chọn kỹ năng thường dùng nhất của Ngũ Độc là cóc bảo vệ chủ nhân vì bên cạnh anh có một Tiêu Tư Kính, Tiêu Tư Kính có thể bảo vệ anh an toàn – có Thiếu Lâm đệ nhất bên người thì Luân thần có thể tùy hứng, bỏ qua kỹ năng của cóc độc mà thêm vào nhiều kỹ năng có tính tấn công hơn, khi phối hợp với đồng đội trong giao tranh tổng có thể nháy mắt giết người.
Nhưng khi ở trên lôi đài, Ngũ Độc không có cóc bảo kê sẽ rất dễ chết, đáng tiếc là trước khi người ta định giết Luân thần máu mỏng thì Luân thần đã giết người ta trước rồi. Trước mặt Tô Thế Luân thì mấy chức nghiệp da dày cũng chẳng có mấy lợi thế, huống hồ anh cũng rất thuần thục cách chơi khống chế di chuyển bằng nhện độc.
Trong môn phái Ngũ Độc, thực ra rất ít tuyển thủ có thể theo đuổi đấu pháp bùng nổ hiến tế, bỏ qua cóc độc bảo hộ như Tô Thế Luân.
Còn Ngô Trạch Văn thì thiên về hướng sử dụng kỹ năng của pet, học đủ toàn bộ kỹ năng của năm loại pet, vừa rồi cậu có thể sử dụng tơ nhện kéo được Tô Thế Luân cũng là vì nhện của cậu hơn Tô Thế Luân hai level, phạm vi kéo người cũng xa hơn hai mét.
“Luân thần bùng nổ thật đáng sợ, trong nháy mắt đã lật lại thế cờ!” Trương Thư Bình nhìn hai thanh máu 60% và 50% trên màn hình lớn, nghiêm túc nói, “Trạch Văn mà muốn thắng thì bắt buộc phải nghĩ biện pháp khống chế đối phương, cậu ấy có nhiều skill mang hiệu ứng khống chế hơn Luân thần.”
Điều này cũng rất dễ hiểu, vì hai người lấy kỹ năng khác nhau, Ngô Trạch Văn nhiều hơn Tô Thế Luân hai skill “Rết độc định thân” và “Cóc độc bảo hộ”, Tô Thế Luân lại có “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết tiệt mạch” mà Ngô Trạch Văn không có. Trạch Văn thiên khống chế, Luân thần lại nhiều sát thương, so ra thì nếu chỉ giáp mặt đọ dame thì Ngô Trạch Văn tuyệt đối không so được với Tô Thế Luân, bắt buộc phải dựa vào thủ đoạn khống chế cùng với lợi dụng nhân tố về địa hình.
– có thể thấy Lưu Xuyên lựa chọn tấm bản đồ này cũng đã sớm liệu đến cục diện hiện tại, để xem Ngô Trạch Văn có thể nắm được cơ hội mà Lưu Xuyên đã trải ra cho cậu hay không.
***
Trên màn hình lớn, hai người quyết đấu cực kỳ kịch liệt, người xem cũng muốn nín thở, ngay cả Lưu Xuyên cũng có chút căng thẳng.
Tô Thế Luân vẫn đang tiếp tục tấn công Ngô Trạch Văn, đợi hồi chiêu liền lập tức nhồi combo vào đối phương, Thất tâm cổ, Vạn độc phệ tâm, Thiên chu vạn độc thủ, Hóa huyết đoạn mạch. Một khi Tô Thế Luân cứ đánh ra combo tuần hoàn như vậy bằng tốc độ nhanh nhất thì máu của Ngô Trạch Văn sẽ giảm xuống trên diện rộng, dứt khoát khiến người ta phải thấy đau tim!
Nhưng Ngô Trạch Văn cũng rất bình tĩnh phóng rắn qua cắn Tô Thế Luân, không ngừng chồng debuff trúng độc lên người Luân thần.
Hai người trao đổi chiêu thức cực kỳ kịch liệt, máu của Tô Thế Luân nhanh chóng giảm xuống chỉ còn khoảng 40% còn máu của Ngô Trạch Văn cũng chỉ còn lại 30%!
Hiện tại cực kỳ nguy hiểm, Lưu Xuyên thậm chí còn đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.
30% máu, quan trọng nhất là kỹ năng gọi rắn của Tô Thế Luân đã hồi lại, nếu anh tiếp tục hiến tế rắn rồi nhồi sát thương thì rất có khả năng Trạch Văn sẽ bị anh đánh chết trong một lần!
Quả nhiên, ngay lúc này Tô Thế Luân gọi rắn ra, mà lúc nào tốc tay của anh khi dùng combo cũng rất nhanh, thường thì đối phương còn chưa kịp ứng phó thì combo hiến tế của anh đã hoàn thành rồi.
Liệu Trạch Văn có chết không?
Khán giả căng thẳng đến mức tim muốn nhảy ra ngoài, ngay cả ba người trong phòng bình luận cũng không hẹn mà cùng trầm mặc như thể sợ sẽ quấy rối hai tuyển thủ, cả ba đều nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
– Linh xà hiến tế, Thất tâm cổ, Thiên chu vạn độc thủ, Vạn độc phệ tâm, Hóa huyết tiệt mạch!
Combo thường dùng nhất của Tô Thế Luân, quả nhiên không do dự nhắm tới Ngô Trạch Văn!
Nhưng khán giả không thể ngờ rằng thứ ngã xuống dưới chân Ngô Trạch Văn lại chỉ là một con cóc khổng lồ!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hiệu ứng hình ảnh của các loại chiêu số lấp lóe trên màn hình lớn nên mọi người cũng không nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mãi đến khi camera chiếu lại pha quay chậm vừa rồi, mọi người mới phát hiện ra ngay trong nháy mắt Tô Thế Luân dùng Thất tâm cổ thì Ngô Trạch Văn lập tức triệu hồi cóc độc – Cóc độc hộ chủ!
Chú cóc chưa từng ra trận từ đầu đến giờ lúc này đã phát huy công hiệu, tựa như dũng sĩ nhảy lên phía trước bảo vệ chủ nhân, mạnh mẽ hấp thu toàn bộ thương tổn!
Nhưng dame của Tô Thế Luân khi bùng nổ rất cao, cóc bị trúng một chiêu bạo kích từ Thiên chu vạn độc thủ của anh, máu chỉ còn lại 10% hấp hối!
Ngô Trạch Văn lập tức hiến tế cóc độc – gia tăng 400% lực chống chịu cho chủ nhân!
Vì thế hai kỹ năng sau đó là Vạn độc phệ tâm và Hóa huyết tiệt mạch của Tô Thế Luân đã bị bốn lớp giáp của Ngô Trạch Văn triệt tiêu phần lớn.
“…” Trương Thư Bình cạn lời rồi, “Dưới tình huống này mà Trạch Văn vẫn có thể triệu hồi cóc, hơn nữa còn nhanh chóng hiến tế, không khác nào có thêm hai lớp khiên bảo vệ! Luân thần rất nhanh nhưng phản ứng của Ngô Trạch Văn cũng nhạy bén kinh người!”
“Mà vấn đề là cậu ta vẫn giữ lại cóc độc của mình, bình tĩnh chờ Tô Thế Luân mở combo mới triệu hồi ra trận, căn thời cơ cực chuẩn.” Lâm Lập Minh nghiêm túc nói, “Đây có lẽ là tuyển thủ trấn định nhất trong số những người mới của mùa giải này mà tôi biết.”
Hồ Lượng cũng cảm thán: “Hơn nữa hôm nay còn là chung kết, dù là tuyển thủ lão làng cũng sẽ rất dễ bị căng thẳng trên sân đấu, nhưng người mới Ngô Trạch Văn lại đánh chính xác như máy móc giải toán, riêng điều này đã khiến tôi rất tán thưởng rồi.”
Đạo diễn cố ý chiếu đặc tả Ngô Trạch Văn, nam sinh đeo kính dung mạo nhã nhặn hiện tại đang rất chăm chú, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, ngón tay thon dài nhanh chóng gõ phím, linh hoạt lướt phím như đang tấu một khúc nhạc hoa lệ đầy nhịp điệu. Rõ ràng cậu đã hoàn toàn nhập tâm vào trận đấu.
Vì Cóc độc bảo hộ của Ngô Trạch Văn đã triệt tiêu gần hết hai skill công kích của Tô Thế Luân, 30% máu của cậu giờ cũng mới chỉ tụt xuống còn 24%, có thể coi như kết quả tốt nhất. Nếu chỉ gọi cóc ra chậm một chút thôi thì không chừng giờ cậu đã rơi vào tình trạng thấp máu, trúng thêm một chiêu hạ độc của Tô Thế Luân nữa là lên bảng.
Hiện tại máu của cậu chỉ còn 24%, vẫn nguy hiểm như cũ.
Có điều Ngô Trạch Văn vẫn trấn định tự nhiên, sau khi dùng cóc độc bảo vệ bản thân xong liền tiếp tục gọi rắn ra cắn Tô Thế Luân, sử dụng skill tấn công đơn giản nhất của Ngũ Độc để tăng debuff trúng độc lên người Tô Thế Luân, nháy mắt đã chồng được ba tầng.
Máu Tô Thế Luân cũng nhanh chóng giảm xuống còn dưới 30%.
Ngô Trạch Văn trốn được combo vừa rồi khiến Tô Thế Luân cũng hơi bất ngờ, có điều phong cách của Luân thần vẫn luôn là truy kích không nể nang, ngay sau khi đối phương trốn được một đợt bùng nổ của mình, anh lập tức nhồi thêm một chiêu kế tiếp – Quần xà giảo sát! (Bầy rắn thắt cổ)
Sáu con rắn trắng đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, vây quanh Ngô Trạch Văn mà bò lên, thân thể vặn vẹo như dây leo nhanh chóng quấn khắp người Ngô Trạch Văn, sau đó cả sáu con rắn đồng thời nhào tới cắn nát yết hầu của Ngô Trạch Văn, người xem nhìn thấy hiệu ứng của chiêu này mà sợ hãi nổi da gà.
“Luân thần đã không nhịn được nữa mà mở luôn chiêu kèm vũ khí của mình rồi!” Trương Thư Bình kích động thiếu chút nữa đứng dậy, “Quần xà giảo sát! Đây là kỹ năng tấn công đa mục tiêu đi kèm vũ khí “Linh Xà Chi Nhãn” của Luân thần, dame cực kỳ khủng bố!”
“Bình thường rắn mà Ngũ Độc gọi ra có màu xanh lục đậm, chỉ có rắn của skill kèm vũ khí là màu trắng! Chiêu này của Luân thần có dame bằng với sáu con rắn xanh đồng thời gặm cắn. Chưa kể còn được tăng bạo kích, lập tức bào đi 20% máu của Trạch Văn…”
“Trạch Văn đã thấp máu, giờ chỉ còn 4%! Máu của Luân thần còn 15%… Thế nhưng trên người Luân thần cũng đã dính bốn tầng debuff trúng độc, lúc này Trạch Văn vẫn đang gọi rắn ra cắn anh, bất tri bất giác đã gia tăng trúng độc!”
Theo lời bình luận kích động của Trương Thư Bình, khán giả cũng căng thẳng đứng lên.
Với từng đó máu thì Ngô Trạch Văn sẽ rất dễ phải lên bảng, nhưng bốn tầng trúng độc trên người Tô Thế Luân cũng không phải trò đùa, mỗi bước đi đều mất máu và mana trên diện rộng. Mà càng khó cho Tô Thế Luân là toàn bộ skill tấn công của anh đều đang cooldown. Vừa rồi vốn có thể giết Ngô Trạch Văn trong một lần, chỉ có điều Ngô Trạch Văn lại gọi cóc ra bảo vệ mình quá đúng lúc khiến mấy skill của Tô Thế Luân bị hụt – không thể giết học bá liền một hơi, hậu quả cực kỳ to lớn.
Tất nhiêu giờ Tô Thế Luân hoàn toàn có thể giết được Ngô Trạch Văn bằng đòn đánh thường, 4% máu của Ngô Trạch Văn dính thêm vài đòn đánh thường là mất hết. Nhưng Ngô Trạch Văn thông minh đến thế nào? Cậu đã sớm nhận ra toàn bộ kỹ năng của Tô Thế Luân đều đang chờ hồi chiêu, rốt cuộc hiện tại Ngô Trạch Văn đã có thể lợi dụng ưu thế về địa hình, nhanh chóng khinh công nhảy lên kéo dãn cự ly với Tô Thế Luân!
Chưa kể đây là khu vực bùn lầy khắp nơi, Tô Thế Luân muốn dùng khinh công đuổi theo cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
Mà giờ khắc này, Ngô Trạch Văn lại triệu hồi nhện độc, nhanh tay lẹ mắt đặt nhện vào trong một vũng bùn gần đó.
Khán giả phát hiện ra rằng vào lúc này, Ngô Trạch Văn, Tô Thế Luân cùng với nhện của Ngô Trạch Văn vừa vặn tạo thành một hình tam giác, bên trong hình tam giác đó lại là một vũng bùn dày đặc!
“Không phải chứ…” Lâm Lập Minh sửng sốt nói, “Cậu ta định chơi đánh gọng kìm vào lúc này sao?!”
Chỉ còn lại 4% máu, nếu là người bình thường thì có lẽ đã hốt hoảng đến mức chỉ sợ bản thân sơ ý đạp vào vũng bùn là chết. Nhưng lúc này Ngô Trạch Văn vẫn còn có thể cẩn thận bố trí được thế đánh hình tam giác, rất nhiều người xem thậm chí còn phải comment: “Tuyệt đối không phải não người nữa rồi!”
Ngô Trạch Văn nhanh chóng chứng minh cho mọi người thấy trí thông minh không phải người của mình là như thế nào.
Cậu không dùng nhện độc kéo Tô Thế Luân vào trong bùn mà để nhện ở đó để công kích Tô Thế Luân từ xa.
Đồng thời bản thân cũng đứng ở phía còn lại, từ xa dùng chiêu tấn công Tô Thế Luân y hệt.
Cục diện tạo thành hình tam giác, đứng ở hai đỉnh cùng lúc tấn công Tô Thế Luân gây ra hiệu quả tất yếu – trạng thái trúng độc nhanh chóng gia tăng!
Nhện là pet đánh xa, không những có thể khống chế di chuyển của đối thủ bằng tơ nhện mà có thể tấn công đối thủ từ khoảng cách xa. Tuy sát thương chẳng đáng bao nhiêu nhưng chỉ cần duy trì việc tấn công không ngừng thì nó vẫn có thể tạo ra trạng thái trúng độc gia tăng khi kết hợp với chủ nhân. Hơn nữa Ngô Trạch Văn đã nâng cấp level kỹ năng này lên tối đa, cự ly công kích nhiều hơn Tô Thế Luân hai mét.
Đúng vậy, chỉ hai mét ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng chính hai mét này lại khiến Tô Thế Luân rơi vào thế mất mặt, không thể giết được nhện mà chỉ có thể đứng yên chờ nhện đánh mình!
Nhện độc nghe theo chỉ thị của chủ nhân, tơ nhện liên tục phóng tới vị trí Tô Thế Luân đang đứng, Ngô Trạch Văn đứng ở một góc khác cũng không ngừng hạ độc Tô Thế Luân, tấn công từ hai phía chưa kể ảnh hưởng của địa hình bùn lầy ở giữa, đến khi Tô Thế Luân khinh công tới được trước mặt Ngô Trạch Văn thì máu của anh đã bị cấu rỉa chỉ còn 6% ít ỏi!
Thanh máu của cả hai đều nhấp nháy đỏ, chênh lệch giữa 4% và 6%, cuộc chiến đã đi đến hồi quyết định!
Kỹ năng có thời gian hồi chiêu ngắn nhất của Tô Thế Luân là Vạn độc phệ tâm đã hồi lại. Mà ngay khoảnh khắc này, Ngô Trạch Văn lại đột nhiên hiến tế nhện độc của mình!
Tô Thế Luân tung Vạn độc phệ tâm lên người Ngô Trạch Văn, Ngô Trạch Văn cũng sử dụng Vạn độc phệ tâm nhắm tới Tô Thế Luân…
***
Trận đấu này trở thành trận đấu kinh điển mà bất cứ người mới chơi Ngũ Độc nào cũng phải xem trong rất nhiều năm sau. Hai cách chơi hiến tế pet và sử dụng pet, bùng nổ và khống chế, đây là trận quyết đấu tuyệt nhất của hai cao thủ đứng đầu hai loại đấu pháp của Ngũ Độc. Ngoại trừ rất nhiều thao tác chi tiết đáng để học tập, thì còn do khoảnh khắc thót tim cuối cùng.
– [Luân Hồi Vãng Sinh] kích sát [Mê Vụ Chiểu Trạch]!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Luân Hồi Vãng Sinh]!
Hai dòng thông báo hiện ra gần như cùng một lúc, người xem tại hiện trường khiếp sợ đứng lên, rất nhiều người thậm chí còn quên vỗ tay, thành viên hai đội trong phòng cách âm đều bật dậy, mọi người sửng sốt nhìn màn hình lớn, khán giả xem livestream trên mạng cũng điên cuồng spam một dãy hỏi chấm.
“Sao vậy?!” “Đồng quy vu tận à?” “Đậu má, chết chùm thế này thì tính ai thắng bây giờ! Sao lại có chuyện này xảy ra được vậy?”
Đèn đỏ tạm dừng trận đấu hiếm khi sáng lên từ phía trọng tài.
“Trọng tài sẽ tiến hành phán định kết quả, mời đội trưởng hai đội tiến lên.” Trọng tài chính thông báo qua loa.
Lưu Xuyên và Tiêu Tư Kính cũng bị mời lên.
Nhưng khán giả không nghe thấy âm thanh trong phòng cách âm lại nôn nóng bất an nhìn màn hình lớn. Xuyên thần và Tiêu đội đều bị mời lên, điều này khiến rất nhiều người cảm thấy lo lắng, đừng bảo phải đấu lại đấy nha? Trừ phi giải chuyên nghiệp xảy ra sự cố nghiêm trọng như tuyển thủ rớt mạng ngay thời điểm quan trọng hay thiết bị trục trặc, nếu không thì sẽ không có đấu lại. Mà trong lịch sử liên minh chuyên nghiệp cũng rất ít xảy ra tình trạng hai người đồng thời tử vong. Sở dĩ hôm nay có hiện tượng này là vì lượng máu của hai người không chênh nhau nhiều lắm. Ngũ Độc còn có thêm khả năng tạo debuff trúng độc khiến khi hệ thống tính toán thì thanh máu của hai người đồng loạt về 0.
– đây cũng là lần đầu tiên sau bao năm tổ chức giải chuyên nghiệp xảy ra việc hai người cùng chết, hệ thống cũng đồng thời hiện ra hai dòng thông báo hạ gục.
Chủ tịch Lý Hán Tông của liên minh chuyên nghiệp cũng đích thân đi tới, trọng tài của hai đội cũng như trọng tài chính của trận đấu và nhân viên thu âm hậu đài, kỹ thuật viên phân tích số liệu cùng nhau xem lại pha replay, pha quay chậm được chiếu lại cũng đồng thời truyền lên màn hình lớn.
Ngô Trạch Văn còn 4% máu, Tô Thế Luân còn 6%. Hai bên đều thấp máu, hai chiêu phóng ra cũng cùng là “Vạn độc phệ tâm”. Theo lý mà nói thì hẳn là Tô Thế Luân đã thắng, nhưng kết quả sau khi xem lại pha quay chậm cũng như số liệu đưa ra lại cho thấy, trước khi Ngô Trạch Văn sử dụng chiêu thức đã hiến tế nhện độc, việc này khiến cho lực đánh của Ngũ Độc được gia tăng trong thời gian nhất định. Máu của Ngô Trạch Văn còn lại 6500 điểm, sát thương mà Vạn độc phệ tâm của Tô Thế Luân gây ra là 6547 điểm; Tô Thế Luân thì còn 9800 điểm máu, Vạn độc phệ tâm của Ngô Trạch Văn có thêm trạng thái cộng thêm từ việc hiến tế nhện độc gây ra 9847 điểm thương tổn. Đồng thời debuff mà Ngô Trạch Văn chồng lên người Tô Thế Luân cũng được kết toán ngay trong thời điểm đó, khiến Tô Thế Luân mất thêm 467 điểm máu nữa.
Vì lượng máu hai bên đều đã quá thấp, sát thương lan khiến cả hai đồng thời tử vong.
Nhưng xem xét kỹ lại thì trong khoảnh khắc đó Ngô Trạch Văn đã gây ra thương tổn cao hơn, vì dame của cậu có thêm 467 điểm từ debuff.
“Ngô Trạch Văn của đội tuyển Long Ngâm chiến thắng!” Trọng tài tuyên bố kết quả, đội trưởng hai bên nếu có dị nghị thì có thể khiếu nại. Tất nhiên Lưu Xuyên không có ý kiến gì, lấy bút ký tên. Tiêu Tư Kính nhìn hắn một cái, cũng dứt khoát ký tên mình, đồng ý với phán quyết từ trọng tài.
Thực ra chênh lệch 467 điểm rất bé nhỏ, có thể nói Ngô Trạch Văn thắng cũng do một phần may mắn. Thế nhưng, Ngô Trạch Văn ban đầu vẫn liên tục gia tăng trạng thái trúng độc, khống chế đối thủ, lại thêm việc lợi dụng địa hình để tạo thế đứng ở giai đoạn cuối ván đấu, sát thương gây ra nhiều hơn Tô Thế Luân bùng nổ cũng rất hợp lý, Tiêu Tư Kính không có bất cứ phản đối nào với điều này.
Đội trưởng hai bên đồng ý với quyết định của trọng tài, điểm số trên màn hình lớn cũng thay đổi – 3:0!
Trận quyết đấu này cần đến cả chủ tịch liên minh, quay chậm từng chút còn phân tích số liệu, tuyệt đối chỉ có một trong lịch sử liên minh.
Không nhất thiết phải tranh luận việc này, Tiêu Tư Kính cũng chẳng phải người keo kiệt, huống hồ hắn biết rõ Tô Thế Luân đã làm rất tốt, trận đấu này cực kỳ phấn khích, thậm chí có thể coi như kèo đấu phấn khích nhất trong lịch sử liên minh – vậy là đủ rồi!
Trong thời gian trọng tài bàn bạc kết quả, Ngô Trạch Văn vẫn gắt gao siết chặt con chuột, ngay khi màn hình lớn hiện ra điểm số, Ngô Trạch Văn luôn trấn định cũng thấy cay mắt. Cậu kinh ngạc ngồi trên đài tuyển thủ ngửa đầu nhìn điểm số trên màn hình lớn, tầm nhìn trở nên mờ nhòe không rõ, còn tưởng rằng bản thân vẫn chỉ đang mơ.
Mãi đến khi thân thể rơi vào một lồng ngực quen thuộc.
Vì học bá vẫn ngẩn người ngồi trên đài, Lưu Xuyên đành phải đi tới bên cạnh cậu, dùng lực ôm lấy cậu từ phía sau.
“Trạch Văn, em thắng rồi.” Lưu Xuyên kích động đến mức giọng nói cũng run rẩy theo, “Tôi không ngờ em có thể thắng được trận này… Em thực sự quá tuyệt vời!”
Hết chương 383.
Ở bản gốc Điệp Chi Linh có để vũ khí của Lưu Xuyên là Khôi lỗi chi thương nhưng chắc tác giả nhầm vì vũ khí tên là Ảo Ảnh Chi Thương với kỹ năng kèm theo là Khôi lỗi chi vũ. Thế nên mình xin phép tự sửa lại.
Nói thật là mình đếch phục cái chương này, mình là fan Thất Tinh Thảo, và mình thấy trận này Long Ngâm thắng quá ảo. Dù biết là có hào quang nhân vật chính nhưng mà mình vẫn thấy không phục. Thực sự chương này không những dài mà nó còn làm mình nản đến mức không muốn làm tiếp nữa.
Lưu Xuyên phái Ngô Trạch Văn ra sân ngay trong vòng đầu tiên cũng là điều mà nhiều người đã đoán trước. Trên thực tế ngay từ đầu khi hắn lựa chọn tấm bản đồ “Thực cốt thảo nguyên” này thì fan của Long Ngâm đã chắc mẩm học bá sẽ ra sân, dù sao mục đích chọn bản đồ của Lưu Xuyên cực kỳ rõ ràng, Ngô Trạch Văn sẽ có ưu thế trên loại bản đồ này.
– nhưng đừng quên, Thất Tinh Thảo cũng có một Ngũ Độc, đã thế còn là đại thần đứng đầu được yêu thích nhất của môn phái Ngũ Độc này!
Ngũ Độc có thể lợi dụng các loại pet để chơi diều đối thủ trên loại bản đồ nhiều chướng ngại này, nhưng nếu đây là kèo giữa hai Ngũ Độc thì sao? Đồng môn quyết đấu, đương nhiên sẽ không còn bất cứ ưu thế gì về lưu phái nữa. Ngô Trạch Văn chỉ còn lời hơn ở sức quan sát đối với bản đồ và năng lực lợi dụng địa hình triệt để mà thôi. Mà chỉ nhiêu đó năng lực chưa chắc đã tạo được ảnh hưởng trước mặt Luân thần.
Diệp Chu đã bị Lâm Đồng đánh cho tàn phế, hiện tại trạng thái cũng không mấy khả quan, có điều việc đó chẳng ảnh hưởng gì đến tác phong của cậu, sau khi Ngô Trạch Văn lên sân, Diệp Chu lại đánh chữ nói: “Em chào học bá, em sắp bị IQ đè phải không ạ?”
Ngô Trạch Văn: “…”
Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi trận đấu trên khán đài nhìn thấy hàng chữ này liền kì thị.
“Biết mình biết ta ghê cơ, cũng hiểu là bản thân IQ thấp nên sẽ bị học bá nghiền áp.” Lộc Tường nói ra câu này mà hoàn toàn quên sạch rằng không lâu trước đó cậu đã bị Ngô Trạch Văn đè bẹp trong mê cung, tiếp tục hưng phấn phỏng đoán, “Tôi đoán Diệp Chu sắp toi rồi, mà tiếp theo chắc Thất Tinh Thảo sẽ phái Luân thần lên ha?”
“Ừ, chỉ có Luân thần mới thích hợp để đấu với Ngô Trạch Văn trên loại địa hình này thôi.” Thiệu Trạch Hàng nói.
Tiết Khắc đã ra sân ngay trong trận đầu tiên, hai thầy trò Trần Tiểu Bắc và Tiêu Tư Kính lại đều là cận chiến, chỉ còn lại Tô Thế Luân và Lưu Học Lâm là đánh tầm xa của Thất Tinh Thảo, mà người thứ hai lại là người mới Tiêu đội đang bồi dưỡng, không thể nào ra sân thử sức trong trận chung kết này được. Vì thế việc Luân thần sẽ ra sân là điều quá hiển nhiên.
“Ngũ Độc đánh Ngũ Độc đó, háo hức quá đi!” Lộc Tường ngẩng đầu, chăm chú nhìn về phía màn hình lớn.
Trên màn hình lớn, Ngô Trạch Văn nhanh chóng đi tới gần Diệp Chu bằng vài lần khinh công lưu loát, dựa theo tính toán của cậu và lời dặn của Lâm Đồng, lúc này “Tam hoàn sáo nguyệt” của Diệp Chu đã hồi chiêu, “Nhân kiếm hợp nhất” và “Kiếm ảnh vô ngân” cũng sắp hồi lại, chỉ cần phục hồi chiêu thức thì chắc chắn Diệp Chu sẽ sử dụng “Nhân kiếm hợp nhất” để làm choáng cậu, mà chỉ cần cấu được một chút máu thôi thì đã tăng phần trăm thắng cho đồng đội phía sau mình rồi.
Ngô Trạch Văn hiểu rất rõ điều này, vì thế cậu sẽ không để Diệp Chu có bất cứ cơ hội đánh trả nào!
Thừa lúc “Nhân kiếm hợp nhất” của Diệp Chu còn đang hồi chiêu, Ngô Trạch Văn nhanh chóng nhảy vào trong phạm vi có thể tấn công đối phương, ngay sau đó liền tung ra “Thiên chu vạn độc thủ” nhắm vào Diệp Chu, trên người Diệp Chu lập tức xuất hiện debuff trúng độc một tầng.
Lúc này, “Nhân kiếm hợp nhất” của Diệp Chu đã sẵn sàng, cậu vừa định mở chiêu này để làm choáng Ngô Trạch Văn thì Ngô Trạch Văn lại đột nhiên gọi nhện độc ra như đã dự đoán được từ trước. Tơ nhện kéo dắt xảo diệu trực tiếp quăng Diệp Chu vào trong vũng bùn. Một chiêu của Diệp Chu còn chưa kịp dùng đã rơi luôn vào trong vũng lầy, Ngô Trạch Văn cũng không nhìn thêm mà nhanh chóng quay đầu khinh công ba nhịp nhảy đi, nháy mắt đã rời khỏi phạm vi tấn công của Diệp Chu.
Hành động của Ngô Trạch Văn giống như đã luyện tập qua từ trước, các bước nối tiếp nhau mượt mà như nước chảy, Diệp Chu bị kéo vào vũng bùn thực sự tức muốn hộc máu!
Trương Thư Bình cười ha ha: “Diệp Chu đúng là tự mình hại mình, mới bắt đầu còn đánh chữ nói bị IQ nghiền áp, quả nhiên bị IQ đè bẹp luôn.”
Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp theo dõi trận đấu trên khán đài cũng không hề thông cảm nổi với Diệp Chu – ngu thì chết bệnh tật gì!
Trên người cậu đang dính một tầng debuff trúng độc, lại còn bị bùn lầy làm chậm, gây trúng độc. Nhìn cậu bò lồm cồm chậm rì rì từ vũng bùn lên bờ mà người xem tại hiện trường vui mừng khôn xiết, fan Thất Tinh Thảo lại chỉ có thể bất đắc dĩ bóp trán: Diệp Chu ơi là Diệp Chu, cậu có thể bớt mồm bớt miệng lại được không?
Đúng như Lộc Tường dự đoán, Diệp Chu chẳng mấy chốc đã đi đời.
Ngô Trạch Văn rất thông minh, dồn trúng độc rồi kéo người ta vào vũng bùn xong liền xoay người bỏ chạy. Đến khi Diệp Chu gian nan trèo lên thì máu cũng đã tụt gần hết. Ngô Trạch Văn gần như chẳng tốn bao nhiêu công sức đã giết được Diệp Chu, Diệp Chu thực sự chết không nhắm mắt.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Nhất Diệp Biển Chu]!
Thông tin hiện lên màn hình lớn, Tiêu Tư Kính còn chưa mở miệng, Tô Thế Luân liền đứng lên nói: “Đến tôi phải không?”
Tiêu Tư Kính mỉm cười, gửi danh sách phái người cho trọng tài, vỗ nhẹ vào vai Tô Thế Luân.
Hắn không nói gì, chỉ một động tác, một ánh nhìn đơn giản, nhưng Tô Thế Luân cũng cảm nhận được sự cổ vũ và tin tưởng tràn đầy trong đáy mắt người con trai trước mặt.
Vốn giữa hai bọn họ không cần nhiều lời, trong tình huống này, Tô Thế Luân lên sân là lựa chọn thích hợp nhất. Là đội trưởng, chắc chắn Tiêu Tư Kính sẽ ra quyết định sao cho có lợi nhất đối với Thất Tinh Thảo, còn Tô Thế Luân thì luôn nghe theo hắn vô điều kiện.
ID đại tướng lên sân của Thất Tinh Thảo hiện lên màn hình – Luân Hồi Vãng Sinh!
ID này có sức ảnh hưởng cực lớn, ngay khi bốn chữ kia xuất hiện, nhà thi đấu lập tức ngập trong tiếng vỗ tay!
Là tuyển thủ đã kinh qua đủ 13 mùa giải, có thể coi như nguyên lão tiền bối khi người mới lớp lớp xuất hiện. Là đại thần đứng đầu của môn phái Ngũ Độc, Tô Thế Luân rất được yêu mến trong liên minh. Lại thêm việc anh đã đề nghị nhà làm game sửa chữa quần áo khó coi rất nhiều lần khiến cho người qua đường cũng có thiện cảm với anh. Mùa giải này anh không lên lôi đài nhiều lần, nhưng cho đến hôm nay thì tỉ lệ thắng khi Luân thần đánh cuối vẫn là 100%.
Đúng vậy, chỉ cần là Tô Thế Luân ra sân đánh cuối, Thất Tinh Thảo chưa từng để mất ba điểm lôi đài.
Địa vị bá chủ lôi đài của Tô Thế Luân có thể sánh với Lưu Xuyên hồi còn ở Hoa Hạ năm xưa. Cũng dễ hiểu thôi khi mà tỉ lệ thắng khi solo của Tô Thế Luân với Lưu Xuyên là cao nhất, năm đó cũng đã từng xuất hiện rất nhiều ván đấu kinh điển giữa anh và Xuyên thần.
Hôm nay trận quyết đấu giữa Tô Thế Luân và Ngô Trạch Văn khiến fan Ngô Trạch Văn cũng kích động không thôi – dù thắng hay thua thì Trạch Văn cuối cùng đã được giao thủ với tiền bối nguyên lão, đây là cơ hội hiếm có để chứng tỏ bản thân, đồng thời cũng sẽ trở thành trận chiến có ý nghĩa nhất trong đời tuyển thủ chuyên nghiệp của Ngô Trạch Văn!
***
Trong phòng giải thích, Trương Thư Bình thấy đồ đệ sẽ đấu với Luân thần cũng cực kỳ kích động, không nhịn được mà mở miệng: “Quả nhiên Thất Tinh Thảo đã phái Luân thần ra sân! Tiếp theo đây sẽ là kèo đấu giữa hai Ngũ Độc cực kì hiếm có, một bên là đại thần nguyên lão, một bên khác là ngôi sao mới lên có biểu hiện xuất sắc nhất mùa giải. Có thể nói đây là trận quyết đấu mang tính lịch sử!”
Hồ Lượng nói tiếp: “Tuy Ngô Trạch Văn lên sân trước nhưng vì biết phải nghênh chiến với Luân thần nên cậu ấy không phí phạm quá nhiều tinh lực để giết Diệp Chu. Chúng ta có thể thấy cậu ấy sử dụng chưa đến 5% mana, chiêu thức chỉ mới dùng mỗi Tơ nhện kéo dắt. Tuy Luân thần đầy máu đầy mana nhưng trạng thái của Ngô Trạch Văn cũng không tồi, hai người ai cũng có hi vọng chiến thắng trong ván đấu này.”
Trương Thư Bình nói: “Đúng vậy! Tuy là đồng môn cùng lưu phái nhưng thực ra cách đánh của hai người có khác biệt rất lớn, chỉ cần nhìn lựa chọn trang bị của bọn họ là sẽ thấy.”
Lâm Lập Minh không biết quá nhiều về Ngô Trạch Văn, chỉ biết cậu là một người mới xuất sắc sau khi xem qua vài trận đấu, có điều với ý thức của Lâm Lập Minh, vừa thấy trang bị mà Ngô Trạch Văn lựa chọn là hắn đã biết cậu sẽ đi theo con đường nào, liền mở miệng phân tích: “Số liệu trang bị của tuyển thủ này thiên về tính cân bằng, vũ khí ‘Minh điệp chi ủng’ cũng có chiêu khống chế đa mục tiêu gây mù quần thể, đây là vũ khí cặp với ‘Ảo ảnh chi thương’ của Xuyên thần, có thể đạt được sự phối hợp hoàn mỹ khi đoàn chiến. Rõ ràng vũ khí mà cậu ta sử dụng còn cân nhắc cả việc đánh đoàn chiến nữa.”
Trương Thư Bình gật đầu nói: “Vũ khí mà Trạch Văn lựa chọn có thêm kỹ năng gọi bướm, hiệu quả khống chế tốt hơn. Trong khi đó vũ khí mà Tô Thế Luân lựa chọn lại có kỹ năng của rắn độc, hoàn toàn đi theo hướng thuần công kích. Luân thần là người chơi điển hình cho đấu pháp hiến tế, pet của cậu ta chưa bao giờ sống quá mười giây, kỹ năng được cộng điểm thuộc tính cũng thiên về sát thương cho chủ nhân. Cậu ta không hề sử dụng cóc độc bảo vệ chủ nhân hay rết độc khống chế di chuyển, thay vào đó lại sử dụng hai chiêu thức tấn công chủ động của Ngũ Độc là ‘Thất tâm cổ’ và ‘Hóa huyết tiệt mạch’.”
Camera cũng nhân lúc Tô Thế Luân đang đi tới giữa bản đồ mà zoom vào bảng số liệu của hai người. Có thể thấy trang bị mà hai tuyển thủ lựa chọn không hề tương đồng, thanh skill cũng đi theo hai hướng hoàn toàn khác biệt.
Ngô Trạch Văn có đủ các loại pet cùng kỹ năng của chúng, skill của chủ nhân thì chỉ có hai skill mang theo debuff trúng độc là “Thiên chu vạn độc thủ” và “Vạn độc phệ tâm”. Trong khi đó Tô Thế Luân bỏ qua rất nhiều kỹ năng của pet, chú trọng vào các skill của chủ nhân, thêm vào “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết tiệt mạch”.
Tuy cùng môn phái nhưng cách cộng trang bị khác nhau một trời một vực của hai người cũng khiến cho những người chơi Ngũ Độc nhiệt huyết sôi trào – đây là hai cách chơi của Ngũ Độc: Sử dụng pet và hiến tế pet.
Mỗi cách chơi đều có người ủng hộ, nhưng từ sau khi Trương Thư Bình giải nghệ, đấu pháp hiến tế của Luân thần quật khởi thì nội trong môn phái Ngũ Độc, Luân thần hiếm có địch thủ. Mà phần lớn người chơi Ngũ Độc cũng thiên về đấu pháp hiến tế vì cách đánh này thao tác đơn giản hơn, còn cách chơi dùng pet thì không dễ để khống chế pet của mình cho tốt. Đặc biệt là những người mới chưa quen tay, vài năm nay rồi mới được nhìn thấy một cao thủ chơi theo hướng này.
Hồ Lượng quay đầu nhìn về phía Trương Thư Bình: “Nói tới cách chơi dùng pet thì cậu chính là người đi theo hướng này sớm nhất trong Ngũ Độc còn gì, tôi vẫn nhớ năm đó tỉ lệ thắng của cậu khi solo với Luân thần cũng không tệ lắm?”
Trương Thư Bình khiêm tốn: “Cũng chỉ năm ăn năm thua thôi.”
Hồ Lượng nói: “Tiếc là giờ cậu tay tàn chỉ có thể làm bình luận viên, giờ đánh với Luân thần chắc 0% thắng nhỉ?”
Trương Thư Bình nghẹn một chút cũng lập tức ăn miếng trả miếng: “Cậu đừng có nghĩ ông đây tay tàn không thi đấu được nữa mà khích tướng, chẳng phải cậu cũng phế tay nên không thi đấu được nữa hay sao? Tứ Lam còn trở về được chứ cậu mà về có khi sẽ bị Diệp Thần Hi hành cho ra nước mắt.”
Hồ Lượng: “…”
Hai tên địch thủ cũ lại chuẩn bị cãi nhau, Lâm Lập Minh ngồi trong phòng bình luận chỉ bình tĩnh nhìn màn hình lớn, nói: “Trận đấu bắt đầu rồi.”
Hai người kia nhìn lại màn hình lớn, quả nhiên Tô Thế Luân đã đi tới giữa bản đồ.
***
Thực cốt thảo nguyên là bản đồ cảnh mưa, cơn mưa nhỏ tí ta tí tách tạo ra rất nhiều vũng bùn gồ ghề lồi lõm trên thảo nguyên, mà cơn mưa phùn mờ mịt cũng sẽ gây ra ảnh hưởng nhất định lên tầm nhìn của tuyển thủ. Khung cảnh mưa giăng u ám khiến người ta cảm thấy nơi nào cũng tràn ngập nguy cơ.
Hai Ngũ Độc mặc đồ tím đứng từ xa nhìn nhau qua màn mưa, tuy số liệu trang bị khác nhau nhưng bề ngoài thì không chênh lệch mấy, nhìn qua như một cặp sinh đôi, chỉ có vũ khí trong tay mới tạo nên sự khác biệt giữa hai người – vũ khí trong tay Ngô Trạch Văn có màu tím, treo thêm một mặt dây hình con bướm, còn sáo của Tô Thế Luân lại tỏa ra ánh sáng màu trắng, trên đầu có khảm một viên ngọc xanh như mắt rắn.
– Minh Điệp Chi Ủng và Linh Xà Chi Nhãn, cái tên của hai thanh vũ khí rất giống với tạo hình của chúng.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra được vũ khí của mỗi người sẽ có kỹ năng kèm theo khác nhau, Trạch Văn là triệu hồi bướm độc còn Tô Thế Luân lại có thể gọi rắn.
Ngay khoảnh khắc hai Ngũ Độc gặp nhau, hành động đã khác biệt hoàn toàn!
Ngô Trạch Văn đánh khá cẩn thận, khi thấy đối phương cũng không tùy tiện ra tay. Trong khi đó Tô Thế Luân lại chỉ nhăm nhe tấn công, ngay khi đối thủ vừa xuất hiện trong tầm nhìn đã lập tức khinh công cực nhanh tới một bụi cỏ, sáo trong tay giơ lên, khởi đầu bằng một chiêu “Thiên chu vạn độc thủ” hướng về phía Ngô Trạch Văn!
Quầng sáng màu tím bay tới, sau khi Ngô Trạch Văn trúng chiêu cũng lập tức bay xa ba mét về bên phải, vừa vặn ra khỏi phạm vi tấn công của Tô Thế Luân, né được combo chồng trúng độc của anh.
Khi trúng một chiêu của Ngũ Độc, trên người sẽ bị dính debuff trúng độc một tầng, nếu tiếp tục trúng chiêu tấn công của đối thủ trong ba giây tiếp theo thì hiệu ứng trúng độc sẽ được cộng hưởng, trúng độc được chồng càng cao thì thương tổn phải chịu cũng càng cao, trúng độc bốn tầng có lượng sát thương tương đương một chiêu cuối. Bởi vậy người chơi Ngũ Độc Cổ trùng phải biết tìm đúng cơ hội để chồng trúng độc cho đối thủ, còn khi Ngũ Độc đánh nhau thì quan trọng nhất là phải tránh được debuff mà đối phương chồng lên người mình.
Đấu pháp mà Tô Thế Luân am hiểu nhất chính là gia tăng trúng độc lên bốn tầng trong thời gian cực ngắn, sức bật của anh rất mạnh, Ngô Trạch Văn lập tức tránh né cũng vì muốn cắt đứt mạch tấn công của anh.
Ngô Trạch Văn khống chế cự ly rất tốt, bay về bên phải ba mét, tuy chỉ cách Tô Thế Luân ba mét nhưng nếu Tô Thế Luân muốn tiếp tục tấn công thì sẽ phải thao tác đường vòng – đúng vậy, Ngô Trạch Văn đã rất nhanh tìm được vị trí đứng có lợi cho mình trên địa hình phức tạp này.
Ngăn cách giữa hai người là rất nhiều vũng bùn hỗn loạn, Tô Thế Luân muốn tới tấn công thì phải liên tục đi vòng qua một vùng lầy lội phân bố không theo quy luật trước mặt. Lúc này hoặc là Tô Thế Luân phải dùng khinh công đột tiến, hoặc là phải nhảy theo đường vòng. Dù lựa chọn cách nào thì nhịp tấn công của Tô Thế Luân đều sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
“Quả nhiên Trạch Văn rất am hiểu lợi dụng ưu thế địa hình.” Trương Thư Bình khen, “Đánh với Luân thần thì không thể va chạm chính diện, cách làm của cậu ấy chính ra lại rất thông minh.”
Lâm Lập Minh quay đầu nhìn anh: “Đúng là cậu có tiếng nói trong vụ này, năm đó cậu và Tô Thế Luân đều là tuyển thủ mạnh nhất của lưu phái Ngũ Độc Cổ trùng, số lần đối chiến của hai người cũng là nhiều nhất.”
“Ừ, nhưng thú thật thì tôi thua khá nhiều lần trong tay Luân thần.” Trương Thư Bình cười, thản nhiên nói, “Tốc độ tay của tôi không bằng cậu ấy, cách chơi sử dụng pet cũng rất dễ bị hạn chế bởi địa hình. Có điều Trạch Văn thì khác, tốc độ tay của cậu ấy rất nhanh, bùng nổ thì mạnh, hơn nữa cách chơi cũng không phải sử dụng pet thuần túy mà căn cứ thời cơ để lựa chọn xem nên giữ lại pet hay hiến tế pet, đấu pháp cực kỳ linh hoạt.”
“Trước tôi cũng có chú ý qua về tuyển thủ này, quả thực cậu ấy chính là người mới có biểu hiện nổi bật nhất.” Hồ Lượng mở miệng nói, “Nhưng tôi có cảm giác tỉ lệ thắng của cậu ta trong kèo đấu với Luân thần cũng không cao, hai người chơi cùng lưu phái, cậu ta có ưu thế trên địa hình này thì Luân thần cũng chẳng có chút bất lợi nào.”
Vừa dứt lời thì Tô Thế Luân đột nhiên nhảy lên bằng Phi hạc xung thiên, sau đó thực hiện một động tác đạp không khí ngay trên không trung, sau đó nhanh chóng di chuyển vào trong tầm phạm vi 25 mét với Ngô Trạch Văn!
Khi bị Ngô Trạch Văn lợi dụng địa hình ngăn cách, Tô Thế Luân quyết đoán lựa chọn dùng khinh công!
Trong lúc khinh công nhảy lên, Tô Thế Luân cũng triệu hồi nhện độc, nhưng người xem lại không ngờ rằng thế mà anh lại gọi nhện ra ngay trong một vũng bùn, nhện độc lập tức bị ảnh hưởng bởi debuff trúng độc mà mất máu.
“Luân thần sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.” Lâm Lập Minh bình tĩnh nói, “Chắc chắn cậu ta làm vậy là có mục đích, là cố ý.”
Quả nhiên, nhện của Tô Thế Luân đột nhiên phun ra tơ nhện trong suốt, trực tiếp kéo Ngô Trạch Văn vào trong vũng bùn!
– cùng là Ngũ Độc, cậu biết chơi chiêu thì tôi cũng không thua kém.
Hành động này của Tô Thế Luân chắc chắn là lặp lại cách mà mới nãy Ngô Trạch Văn dùng để giết Diệp Chu, đồng thời cũng ra oai phủ đầu với Ngô Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn bị ảnh hưởng bởi vũng bùn, trên người lập tức xuất hiện một tầng trúng độc, Tô Thế Luân lại hiến tế nhện độc thấp máu để gia tăng lực đánh cho bản thân. Sau đó anh nhanh chóng nhồi sát thương bằng Vạn độc phệ tâm và Thiên chu vạn độc thủ của Ngũ Độc, trực tiếp khiến Ngô Trạch Văn trúng độc lên ba tầng!
Ngô Trạch Văn bị ảnh hưởng làm chậm từ đầm lầy, nhất thời không thể thoát khỏi phạm vi tấn công của Tô Thế Luân, nhanh chóng mất đi 20% máu.
Khán giả đang theo dõi nhịn không được nhận xét: “Hôm nay học bá đánh hơi bị động nhỉ?” “Có phải vì gặp đại thần cùng lưu phái nên bị áp lực tâm lý không?” “Cậu ấy chưa từng căng thẳng khi đánh với bất cứ ai, không đến mức gặp Luân thần thì lại sợ đấy chứ?”
Rất nhiều người nghi hoặc bàn tán vì thoạt nhìn đúng là Ngô Trạch Văn có hơi bị động.
Từ khi bắt đầu đến giờ vẫn không chủ động ra tay, ngược lại còn bị Tô Thế Luân nhanh chóng nhồi bạo kích bào đi 20% máu.
Nhưng Lưu Xuyên biết, Trạch Văn đang kiên nhẫn tính toán tìm kiếm một cơ hội thích hợp.
Đây là lần đầu tiên cậu chính thức giao thủ với Tô Thế Luân, hơn nữa thực lực của Tô Thế Luân là không thể phủ nhận. Muốn thắng được Tô Thế Luân thì tuyệt đối không thể đọ tiết tấu với anh, nói cách khác, nhất định không thể cứ trúng một chiêu của Luân thần đã đáp trả ngay lập tức, làm như thế chỉ tổ giúp Luân thần đánh càng thuận lợi mà thôi.
Ngô Trạch Văn bình tĩnh tính toán lượng máu của mình và Tô Thế Luân cùng với thời gian hồi chiêu của các loại kỹ năng, chẳng mấy chốc cậu đã nắm được đại khái tiết tấu tấn công của Tô Thế Luân.
– tiết tấu không khác nhiều so với Lưu Xuyên, lại có thêm trạng thái cộng thêm khi hiến tế pet, căn bản không thể chống đỡ lượng dame mà Luân thần tạo ra khi bùng nổ. Vì thế bản thân bắt buộc phải nghĩ cách khống chế anh rồi kéo lại chênh lệch về lượng máu, nhất định phải duy trì dưới 10% chênh lệch, hơn nữa phải giữ lại chiêu thức của cóc độc để phòng ngừa dính một combo lên bảng.
Ngô Trạch Văn nhanh chóng tìm được cơ hội.
Vừa rồi Tô Thế Luân bùng nổ một đợt để áp máu của Ngô Trạch Văn, không những Ngô Trạch Văn chỉ còn 80% máu mà trên người còn mang theo debuff bốn tầng trúng độc. Trong khi đó Tô Thế Luân vẫn đang đầy máu, chênh lệch như vậy khiến rất nhiều người xem có cảm giác học bá bị Luân thần đè bẹp, nhưng đúng lúc này, Ngô Trạch Văn cuối cùng cũng ra tay!
Chiêu đầu tiên của cậu lại chính là chiêu cuối – Minh điệp chi tế!
Kỹ năng đi kèm vũ khí này có thời gian hồi chiêu cực kỳ lâu, tuyển thủ bắt buộc phải cân nhắc kỹ trước khi sử dụng, bởi vì một khi dùng hụt thì không những lãng phí một lượng lớn mana mà còn phí cả sát thương, khống chế cũng như thời gian. Nhưng Ngô Trạch Văn không hề do dự sử dụng chiêu này, cảm giác như việc đáp trả bằng chiêu cuối chỉ như ăn cơm thường ngày. Mà chiêu tấn công trên diện rộng này cũng quả nhiên nhắm trúng Tô Thế Luân.
Đàn bướm độc chi chít bay tới thẳng mặt Tô Thế Luân, làm Tô Thế Luân không chỉ bị mất một lượng máu không nhỏ, mà quan trọng nhất là – còn trúng thêm trạng thái mất đi tầm nhìn!
Nếu là trên đất bằng, dù bị mù cũng có thể dựa vào ký ức để nhảy lùi về sau, kéo dãn cự ly với đối thủ tạm thời tránh né việc bị đối phương tấn công. Nhưng hiện tại bản đồ lại là Thực cốt thảo nguyên, khắp nơi đều là bùn lầy, dù mắt sáng nhìn chằm chằm màn hình để khinh công cũng có thể bị lỗi vị trí do sơ suất. Huống hồ hiện tại cả màn hình đều tối đen.
Lúc này Tô Thế Luân cũng không dám làm bừa, nhỡ đâu nhảy vào trong vũng bùn thì anh sẽ tổn thất lớn.
Nhưng Tô Thế Luân bất động tại chỗ thì không có nghĩa là Ngô Trạch Văn sẽ không ra tay.
Tơ nhện kéo dắt!
Chỉ một skill đơn giản này mà Ngô Trạch Văn lại nắm giữ cực kỳ thành thạo, nhân cơ hội Tô Thế Luân đang bị mù, Ngô Trạch Văn quyết đoán kéo anh vào vũng bùn cách đó không xa, tiện tay hiến tế luôn con nhện của mình để tăng gấp đôi sát thương, ngay sau đó, ngón trỏ và ngón giữa tay trái liền ấn xuống hai kỹ năng cùng một lúc, chính là hai skill của chủ thể Ngũ Độc – Thiên chu vạn độc thủ, Vạn độc phệ tâm!
Combo được tung ra với tốc độ cực nhanh, khán giả chỉ thấy nhện của cậu kéo Luân thần sau đó bị chủ nhân hiến tế, vậy mà Ngô Trạch Văn đã lập tức lợi dụng trạng thái lực đánh được gia tăng sau khi hiến tế nhện để nhồi cho Tô Thế Luân hai tầng trúng độc.
Chỉ trong ba giây ngắn ngủi, Ngô Trạch Văn đã hoàn thành một combo thao tác cực kỳ phức tạp.
Nhưng trò vui vẫn còn ở phía sau.
Sau khi Tô Thế Luân thoát khỏi hiệu ứng mất tầm nhìn, rốt cuộc có thể thấy rõ tình hình xung quanh thì lại phát hiện ra bản thân đang bị nhốt trong vũng bùn không thể động đậy – vì ngay sau khi hiến tế nhện độc, Ngô Trạch Văn lập tức triệu hồi rết, sử dụng kỹ năng cố định vị trí của rết độc.
Tô Thế Luân bị định thân trong vũng bùn chỉ có thể bất đắc dĩ chịu hiệu ứng làm chậm và trạng thái trúng độc không ngừng gia tăng trên người mình.
Thương tổn do debuff mà môi trường gây ra sẽ được tính toán tách biệt khỏi debuff mà người chơi đánh được. Nói cách khác, hiện tại trên người Tô Thế Luân có ba tầng giảm tốc của vũng bùn [Tốc độ hành động giảm 80%], ba tầng trúng độc trong bùn [Mỗi giây mất 3% máu và mana] cùng với hai tầng trúng độc mà Ngô Trạch Văn gây ra [Mỗi giây mất 2% máu và mana].
Dính quá nhiều debuff khiến máu của Tô Thế Luân nhanh chóng hạ xuống, nháy mắt đã chỉ còn lại 75%.
Chỉ trong khoảnh khắc, Ngô Trạch Văn đã mạo hiểm lật kèo!
***
“Trạch Văn đánh rất bình tĩnh!” Trương Thư Bình ở trong phòng giải thích nhìn thấy một màn này kích động đến mức hận không thể bổ nhào vào trong phòng cách âm để ôm chặt lấy nhóc đồ đệ thông minh của mình, “Vừa rồi cậu ấy đánh rất bị động không phải vì sợ hãi Luân thần mà chỉ là đang tính toán chính xác các kỹ năng cũng như khống chế cự ly xung quanh mình!”
Lúc này Lâm Lập Minh cũng phát hiện ra điểm đáng sợ của người mới trên đài, nhịn không được cảm thán: “Đúng vậy, cậu ta đợi Tơ nhện kéo dắt hồi chiêu sau đó bắt đầu chuỗi thao tác khống chế pet, đánh ra được tối đa thương tổn. Mọi người đều biết trước đó cậu ta đã dùng kỹ năng này một lần khi giải quyết Diệp Chu, vì thế cậu ấy muốn chờ kỹ năng này hồi lại mới chủ động đáp trả.”
“Đúng vậy.” Hồ Lượng cũng kích động nói, “Nếu không có Tơ nhện kéo dắt thì cậu ấy sẽ không thể lợi dụng những vũng bùn này để tạo ảnh hưởng lên Luân thần, cũng không thể sử dụng rết độc định thân kịp thời. Đầu tiên dùng đàn bướm bay tới khiến Luân thần bị mù, nhân cơ hội gọi nhện độc ra để khống chế vị trí di chuyển, sau đó hiến tế nhện làm tối đa hóa sát thương rồi lại dùng rết định thân. Chỉ trong mười giây ngắn ngủi mà Ngô Trạch Văn đã hoàn thành một chuỗi thao tác phức tạp lại tinh tế, lợi dụng triệt để ưu thế về bùn lầy, liên tục sử dụng ba kỹ năng khống chế của pet, tạo ra hiệu quả cực kỳ rõ ràng. Chỉ bằng một combo thao tác lưu loát này mà nháy mắt đã vượt về lượng máu!” Hồ Lượng dừng một chút, lại nói, “Năng lực tính toán chính xác này thực sự khiến người ta phải khiếp sợ!”
Ba vị đại thần bình luận đánh giá khiến rất nhiều fan của Ngô Trạch Văn tới xem thi đấu cũng kích động muốn khóc.
– đúng vậy, học bá vẫn chưa từng sợ hãi, lại càng không thể đánh như rùa đen rụt đầu. Dù đối thủ là ai cậu vẫn sẽ có thể trấn định tự nhiên, núi Thái Sơn có sụp ngay trước mắt cũng không hề đổi sắc mặt, dù Luân thần bùng nổ lợi hại, vừa vào đã nhồi một combo bào đi 20% máu của cậu, vậy thì sao? Cậu vẫn sẽ dựa vào suy nghĩ của mình mà đánh như bình thường, không hề hoảng loạn.
– tiết tấu của Ngô Trạch Văn chưa bao giờ bị ảnh hưởng bởi bất cứ ai!
– đây mới là điểm đáng sợ nhất của tuyển thủ này!
Dưới tình huống bị tiền bối mạnh nhất của môn phái Ngũ Độc ra oai phủ đầu đánh cho mất 20% máu, xử lý bình tĩnh của Ngô Trạch Văn khiến hiện trường bộc phát ra tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc!
Nhưng dù sao Tô Thế Luân cũng là đại thần kinh nghiệm phong phú, tuy đợt bùng nổ combo này của Ngô Trạch Văn khiến anh hơi bất ngờ nhưng anh vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại, đợi sau khi hết hiệu ứng định thân của rết độc, anh lập tức khinh công nhảy ra khỏi vũng bùn.
Lúc này hai bên đều đứng trong phạm vi công kích của đối thủ, Ngô Trạch Văn gọi rắn ra cắn Tô Thế Luân, dựa vào sát thương rắn độc gây ra để chồng thêm trúng độc; Còn Tô Thế Luân cũng gọi rắn ra giống cậu, nhưng lựa chọn lại hoàn toàn khác biệt – lập tức hiến tế.
Chú rắn yêu quý mà anh gọi ra chưa sống được một giây đã lập tức bị chủ nhân nhẫn tâm giết hại – Tô Thế Luân luôn theo đuổi đấu pháp hiến tế cực hạn này!
Hiến tế rắn độc, khôi phục 10% mana cũng như tăng 50% tỉ lệ bạo kích trong mười giây.
Tô Thế Luân đáp trả bằng một combo Thất tâm cổ, Vạn độc phệ tâm, Thiên chu vạn độc thủ, ngay sau đó chồng tiếp thêm một chiêu Hóa huyết tiệt mạch!
– combo bùng nổ này thực sự khiến người ta phải kinh sợ!
Sau khi giết rắn, bản thân Tô Thế Luân có thêm “Tỉ lệ bạo kích cộng thêm” mà rắn độc cho chủ nhân, còn kỹ năng Ngũ Độc “Thất tâm cổ” vốn không tạo ra bất cứ thương tổn nào nhưng nó sẽ gây ra một loại debuff cổ thuật có tên là “Thất tâm cổ” lên đối thủ, cổ thuật này có thể gia tăng 50% sát thương cho mỗi đòn đánh và kỹ năng công kích của Ngũ Độc nhồi vào, đồng đội cũng có thể hưởng ké trạng thái này. Cứ như vậy, hiệu quả mà Vạn độc phệ tâm cùng với Thiên chu vạn độc thủ được Tô Thế Luân sử dụng tiếp theo lập tức sẽ tăng tỉ lệ bạo kích cũng như lực công kích gấp đôi!
Liên tục hai chiêu trúng độc xuất hiện bạo kích gấp đôi, máu bào đi được sẽ cực kỳ nhiều, lại thêm một chiêu Hóa huyết tiệt mạch ngay sau đó – tạo ra thương tổn trúng độc trên diện rộng, đồng thời cũng khiến hiệu ứng debuff trên người đối thủ lập tức có hiệu lực.
Ba tầng trúng độc được kích hoạt, lượng dame khủng bố khiến máu của Ngô Trạch Văn nháy mắt đã hạ từ 80% xuống 50%!
Đấu pháp hiến tế pet và áp máu trong khoảng thời gian cực ngắn của Tô Thế Luân đã giết được vô số mạng trên lôi đài, ngay cả Lưu Xuyên cũng gục dưới chân anh nhiều lần. Thân là “Đại thần bùng nổ đánh nhanh” rất được yêu mến, chiêu thức nhồi debuff liên tục của Tô Thế Luân khiến người xem hoa mắt, dù Dương Kiếm có tốc độ tay cực nhanh mà gặp Tô Thế Luân cũng rét lạnh sống lưng – Luân thần hi sinh rất nhiều pet có kỹ năng khống chế để đổi lấy hai skill tấn công là “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết đoạn mạch”, như vậy sát thương anh gây ra sẽ cực kỳ hung tàn.
Tính ra thì phong cách của Tô Thế Luân khá tương tự với Tần Dạ, đồng thời cũng có liên quan tới đội hình chỉnh thể của Thất Tinh Thảo. Anh không lựa chọn kỹ năng thường dùng nhất của Ngũ Độc là cóc bảo vệ chủ nhân vì bên cạnh anh có một Tiêu Tư Kính, Tiêu Tư Kính có thể bảo vệ anh an toàn – có Thiếu Lâm đệ nhất bên người thì Luân thần có thể tùy hứng, bỏ qua kỹ năng của cóc độc mà thêm vào nhiều kỹ năng có tính tấn công hơn, khi phối hợp với đồng đội trong giao tranh tổng có thể nháy mắt giết người.
Nhưng khi ở trên lôi đài, Ngũ Độc không có cóc bảo kê sẽ rất dễ chết, đáng tiếc là trước khi người ta định giết Luân thần máu mỏng thì Luân thần đã giết người ta trước rồi. Trước mặt Tô Thế Luân thì mấy chức nghiệp da dày cũng chẳng có mấy lợi thế, huống hồ anh cũng rất thuần thục cách chơi khống chế di chuyển bằng nhện độc.
Trong môn phái Ngũ Độc, thực ra rất ít tuyển thủ có thể theo đuổi đấu pháp bùng nổ hiến tế, bỏ qua cóc độc bảo hộ như Tô Thế Luân.
Còn Ngô Trạch Văn thì thiên về hướng sử dụng kỹ năng của pet, học đủ toàn bộ kỹ năng của năm loại pet, vừa rồi cậu có thể sử dụng tơ nhện kéo được Tô Thế Luân cũng là vì nhện của cậu hơn Tô Thế Luân hai level, phạm vi kéo người cũng xa hơn hai mét.
“Luân thần bùng nổ thật đáng sợ, trong nháy mắt đã lật lại thế cờ!” Trương Thư Bình nhìn hai thanh máu 60% và 50% trên màn hình lớn, nghiêm túc nói, “Trạch Văn mà muốn thắng thì bắt buộc phải nghĩ biện pháp khống chế đối phương, cậu ấy có nhiều skill mang hiệu ứng khống chế hơn Luân thần.”
Điều này cũng rất dễ hiểu, vì hai người lấy kỹ năng khác nhau, Ngô Trạch Văn nhiều hơn Tô Thế Luân hai skill “Rết độc định thân” và “Cóc độc bảo hộ”, Tô Thế Luân lại có “Thất tâm cổ” và “Hóa huyết tiệt mạch” mà Ngô Trạch Văn không có. Trạch Văn thiên khống chế, Luân thần lại nhiều sát thương, so ra thì nếu chỉ giáp mặt đọ dame thì Ngô Trạch Văn tuyệt đối không so được với Tô Thế Luân, bắt buộc phải dựa vào thủ đoạn khống chế cùng với lợi dụng nhân tố về địa hình.
– có thể thấy Lưu Xuyên lựa chọn tấm bản đồ này cũng đã sớm liệu đến cục diện hiện tại, để xem Ngô Trạch Văn có thể nắm được cơ hội mà Lưu Xuyên đã trải ra cho cậu hay không.
***
Trên màn hình lớn, hai người quyết đấu cực kỳ kịch liệt, người xem cũng muốn nín thở, ngay cả Lưu Xuyên cũng có chút căng thẳng.
Tô Thế Luân vẫn đang tiếp tục tấn công Ngô Trạch Văn, đợi hồi chiêu liền lập tức nhồi combo vào đối phương, Thất tâm cổ, Vạn độc phệ tâm, Thiên chu vạn độc thủ, Hóa huyết đoạn mạch. Một khi Tô Thế Luân cứ đánh ra combo tuần hoàn như vậy bằng tốc độ nhanh nhất thì máu của Ngô Trạch Văn sẽ giảm xuống trên diện rộng, dứt khoát khiến người ta phải thấy đau tim!
Nhưng Ngô Trạch Văn cũng rất bình tĩnh phóng rắn qua cắn Tô Thế Luân, không ngừng chồng debuff trúng độc lên người Luân thần.
Hai người trao đổi chiêu thức cực kỳ kịch liệt, máu của Tô Thế Luân nhanh chóng giảm xuống chỉ còn khoảng 40% còn máu của Ngô Trạch Văn cũng chỉ còn lại 30%!
Hiện tại cực kỳ nguy hiểm, Lưu Xuyên thậm chí còn đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.
30% máu, quan trọng nhất là kỹ năng gọi rắn của Tô Thế Luân đã hồi lại, nếu anh tiếp tục hiến tế rắn rồi nhồi sát thương thì rất có khả năng Trạch Văn sẽ bị anh đánh chết trong một lần!
Quả nhiên, ngay lúc này Tô Thế Luân gọi rắn ra, mà lúc nào tốc tay của anh khi dùng combo cũng rất nhanh, thường thì đối phương còn chưa kịp ứng phó thì combo hiến tế của anh đã hoàn thành rồi.
Liệu Trạch Văn có chết không?
Khán giả căng thẳng đến mức tim muốn nhảy ra ngoài, ngay cả ba người trong phòng bình luận cũng không hẹn mà cùng trầm mặc như thể sợ sẽ quấy rối hai tuyển thủ, cả ba đều nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
– Linh xà hiến tế, Thất tâm cổ, Thiên chu vạn độc thủ, Vạn độc phệ tâm, Hóa huyết tiệt mạch!
Combo thường dùng nhất của Tô Thế Luân, quả nhiên không do dự nhắm tới Ngô Trạch Văn!
Nhưng khán giả không thể ngờ rằng thứ ngã xuống dưới chân Ngô Trạch Văn lại chỉ là một con cóc khổng lồ!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hiệu ứng hình ảnh của các loại chiêu số lấp lóe trên màn hình lớn nên mọi người cũng không nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mãi đến khi camera chiếu lại pha quay chậm vừa rồi, mọi người mới phát hiện ra ngay trong nháy mắt Tô Thế Luân dùng Thất tâm cổ thì Ngô Trạch Văn lập tức triệu hồi cóc độc – Cóc độc hộ chủ!
Chú cóc chưa từng ra trận từ đầu đến giờ lúc này đã phát huy công hiệu, tựa như dũng sĩ nhảy lên phía trước bảo vệ chủ nhân, mạnh mẽ hấp thu toàn bộ thương tổn!
Nhưng dame của Tô Thế Luân khi bùng nổ rất cao, cóc bị trúng một chiêu bạo kích từ Thiên chu vạn độc thủ của anh, máu chỉ còn lại 10% hấp hối!
Ngô Trạch Văn lập tức hiến tế cóc độc – gia tăng 400% lực chống chịu cho chủ nhân!
Vì thế hai kỹ năng sau đó là Vạn độc phệ tâm và Hóa huyết tiệt mạch của Tô Thế Luân đã bị bốn lớp giáp của Ngô Trạch Văn triệt tiêu phần lớn.
“…” Trương Thư Bình cạn lời rồi, “Dưới tình huống này mà Trạch Văn vẫn có thể triệu hồi cóc, hơn nữa còn nhanh chóng hiến tế, không khác nào có thêm hai lớp khiên bảo vệ! Luân thần rất nhanh nhưng phản ứng của Ngô Trạch Văn cũng nhạy bén kinh người!”
“Mà vấn đề là cậu ta vẫn giữ lại cóc độc của mình, bình tĩnh chờ Tô Thế Luân mở combo mới triệu hồi ra trận, căn thời cơ cực chuẩn.” Lâm Lập Minh nghiêm túc nói, “Đây có lẽ là tuyển thủ trấn định nhất trong số những người mới của mùa giải này mà tôi biết.”
Hồ Lượng cũng cảm thán: “Hơn nữa hôm nay còn là chung kết, dù là tuyển thủ lão làng cũng sẽ rất dễ bị căng thẳng trên sân đấu, nhưng người mới Ngô Trạch Văn lại đánh chính xác như máy móc giải toán, riêng điều này đã khiến tôi rất tán thưởng rồi.”
Đạo diễn cố ý chiếu đặc tả Ngô Trạch Văn, nam sinh đeo kính dung mạo nhã nhặn hiện tại đang rất chăm chú, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, ngón tay thon dài nhanh chóng gõ phím, linh hoạt lướt phím như đang tấu một khúc nhạc hoa lệ đầy nhịp điệu. Rõ ràng cậu đã hoàn toàn nhập tâm vào trận đấu.
Vì Cóc độc bảo hộ của Ngô Trạch Văn đã triệt tiêu gần hết hai skill công kích của Tô Thế Luân, 30% máu của cậu giờ cũng mới chỉ tụt xuống còn 24%, có thể coi như kết quả tốt nhất. Nếu chỉ gọi cóc ra chậm một chút thôi thì không chừng giờ cậu đã rơi vào tình trạng thấp máu, trúng thêm một chiêu hạ độc của Tô Thế Luân nữa là lên bảng.
Hiện tại máu của cậu chỉ còn 24%, vẫn nguy hiểm như cũ.
Có điều Ngô Trạch Văn vẫn trấn định tự nhiên, sau khi dùng cóc độc bảo vệ bản thân xong liền tiếp tục gọi rắn ra cắn Tô Thế Luân, sử dụng skill tấn công đơn giản nhất của Ngũ Độc để tăng debuff trúng độc lên người Tô Thế Luân, nháy mắt đã chồng được ba tầng.
Máu Tô Thế Luân cũng nhanh chóng giảm xuống còn dưới 30%.
Ngô Trạch Văn trốn được combo vừa rồi khiến Tô Thế Luân cũng hơi bất ngờ, có điều phong cách của Luân thần vẫn luôn là truy kích không nể nang, ngay sau khi đối phương trốn được một đợt bùng nổ của mình, anh lập tức nhồi thêm một chiêu kế tiếp – Quần xà giảo sát! (Bầy rắn thắt cổ)
Sáu con rắn trắng đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, vây quanh Ngô Trạch Văn mà bò lên, thân thể vặn vẹo như dây leo nhanh chóng quấn khắp người Ngô Trạch Văn, sau đó cả sáu con rắn đồng thời nhào tới cắn nát yết hầu của Ngô Trạch Văn, người xem nhìn thấy hiệu ứng của chiêu này mà sợ hãi nổi da gà.
“Luân thần đã không nhịn được nữa mà mở luôn chiêu kèm vũ khí của mình rồi!” Trương Thư Bình kích động thiếu chút nữa đứng dậy, “Quần xà giảo sát! Đây là kỹ năng tấn công đa mục tiêu đi kèm vũ khí “Linh Xà Chi Nhãn” của Luân thần, dame cực kỳ khủng bố!”
“Bình thường rắn mà Ngũ Độc gọi ra có màu xanh lục đậm, chỉ có rắn của skill kèm vũ khí là màu trắng! Chiêu này của Luân thần có dame bằng với sáu con rắn xanh đồng thời gặm cắn. Chưa kể còn được tăng bạo kích, lập tức bào đi 20% máu của Trạch Văn…”
“Trạch Văn đã thấp máu, giờ chỉ còn 4%! Máu của Luân thần còn 15%… Thế nhưng trên người Luân thần cũng đã dính bốn tầng debuff trúng độc, lúc này Trạch Văn vẫn đang gọi rắn ra cắn anh, bất tri bất giác đã gia tăng trúng độc!”
Theo lời bình luận kích động của Trương Thư Bình, khán giả cũng căng thẳng đứng lên.
Với từng đó máu thì Ngô Trạch Văn sẽ rất dễ phải lên bảng, nhưng bốn tầng trúng độc trên người Tô Thế Luân cũng không phải trò đùa, mỗi bước đi đều mất máu và mana trên diện rộng. Mà càng khó cho Tô Thế Luân là toàn bộ skill tấn công của anh đều đang cooldown. Vừa rồi vốn có thể giết Ngô Trạch Văn trong một lần, chỉ có điều Ngô Trạch Văn lại gọi cóc ra bảo vệ mình quá đúng lúc khiến mấy skill của Tô Thế Luân bị hụt – không thể giết học bá liền một hơi, hậu quả cực kỳ to lớn.
Tất nhiêu giờ Tô Thế Luân hoàn toàn có thể giết được Ngô Trạch Văn bằng đòn đánh thường, 4% máu của Ngô Trạch Văn dính thêm vài đòn đánh thường là mất hết. Nhưng Ngô Trạch Văn thông minh đến thế nào? Cậu đã sớm nhận ra toàn bộ kỹ năng của Tô Thế Luân đều đang chờ hồi chiêu, rốt cuộc hiện tại Ngô Trạch Văn đã có thể lợi dụng ưu thế về địa hình, nhanh chóng khinh công nhảy lên kéo dãn cự ly với Tô Thế Luân!
Chưa kể đây là khu vực bùn lầy khắp nơi, Tô Thế Luân muốn dùng khinh công đuổi theo cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.
Mà giờ khắc này, Ngô Trạch Văn lại triệu hồi nhện độc, nhanh tay lẹ mắt đặt nhện vào trong một vũng bùn gần đó.
Khán giả phát hiện ra rằng vào lúc này, Ngô Trạch Văn, Tô Thế Luân cùng với nhện của Ngô Trạch Văn vừa vặn tạo thành một hình tam giác, bên trong hình tam giác đó lại là một vũng bùn dày đặc!
“Không phải chứ…” Lâm Lập Minh sửng sốt nói, “Cậu ta định chơi đánh gọng kìm vào lúc này sao?!”
Chỉ còn lại 4% máu, nếu là người bình thường thì có lẽ đã hốt hoảng đến mức chỉ sợ bản thân sơ ý đạp vào vũng bùn là chết. Nhưng lúc này Ngô Trạch Văn vẫn còn có thể cẩn thận bố trí được thế đánh hình tam giác, rất nhiều người xem thậm chí còn phải comment: “Tuyệt đối không phải não người nữa rồi!”
Ngô Trạch Văn nhanh chóng chứng minh cho mọi người thấy trí thông minh không phải người của mình là như thế nào.
Cậu không dùng nhện độc kéo Tô Thế Luân vào trong bùn mà để nhện ở đó để công kích Tô Thế Luân từ xa.
Đồng thời bản thân cũng đứng ở phía còn lại, từ xa dùng chiêu tấn công Tô Thế Luân y hệt.
Cục diện tạo thành hình tam giác, đứng ở hai đỉnh cùng lúc tấn công Tô Thế Luân gây ra hiệu quả tất yếu – trạng thái trúng độc nhanh chóng gia tăng!
Nhện là pet đánh xa, không những có thể khống chế di chuyển của đối thủ bằng tơ nhện mà có thể tấn công đối thủ từ khoảng cách xa. Tuy sát thương chẳng đáng bao nhiêu nhưng chỉ cần duy trì việc tấn công không ngừng thì nó vẫn có thể tạo ra trạng thái trúng độc gia tăng khi kết hợp với chủ nhân. Hơn nữa Ngô Trạch Văn đã nâng cấp level kỹ năng này lên tối đa, cự ly công kích nhiều hơn Tô Thế Luân hai mét.
Đúng vậy, chỉ hai mét ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng chính hai mét này lại khiến Tô Thế Luân rơi vào thế mất mặt, không thể giết được nhện mà chỉ có thể đứng yên chờ nhện đánh mình!
Nhện độc nghe theo chỉ thị của chủ nhân, tơ nhện liên tục phóng tới vị trí Tô Thế Luân đang đứng, Ngô Trạch Văn đứng ở một góc khác cũng không ngừng hạ độc Tô Thế Luân, tấn công từ hai phía chưa kể ảnh hưởng của địa hình bùn lầy ở giữa, đến khi Tô Thế Luân khinh công tới được trước mặt Ngô Trạch Văn thì máu của anh đã bị cấu rỉa chỉ còn 6% ít ỏi!
Thanh máu của cả hai đều nhấp nháy đỏ, chênh lệch giữa 4% và 6%, cuộc chiến đã đi đến hồi quyết định!
Kỹ năng có thời gian hồi chiêu ngắn nhất của Tô Thế Luân là Vạn độc phệ tâm đã hồi lại. Mà ngay khoảnh khắc này, Ngô Trạch Văn lại đột nhiên hiến tế nhện độc của mình!
Tô Thế Luân tung Vạn độc phệ tâm lên người Ngô Trạch Văn, Ngô Trạch Văn cũng sử dụng Vạn độc phệ tâm nhắm tới Tô Thế Luân…
***
Trận đấu này trở thành trận đấu kinh điển mà bất cứ người mới chơi Ngũ Độc nào cũng phải xem trong rất nhiều năm sau. Hai cách chơi hiến tế pet và sử dụng pet, bùng nổ và khống chế, đây là trận quyết đấu tuyệt nhất của hai cao thủ đứng đầu hai loại đấu pháp của Ngũ Độc. Ngoại trừ rất nhiều thao tác chi tiết đáng để học tập, thì còn do khoảnh khắc thót tim cuối cùng.
– [Luân Hồi Vãng Sinh] kích sát [Mê Vụ Chiểu Trạch]!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Luân Hồi Vãng Sinh]!
Hai dòng thông báo hiện ra gần như cùng một lúc, người xem tại hiện trường khiếp sợ đứng lên, rất nhiều người thậm chí còn quên vỗ tay, thành viên hai đội trong phòng cách âm đều bật dậy, mọi người sửng sốt nhìn màn hình lớn, khán giả xem livestream trên mạng cũng điên cuồng spam một dãy hỏi chấm.
“Sao vậy?!” “Đồng quy vu tận à?” “Đậu má, chết chùm thế này thì tính ai thắng bây giờ! Sao lại có chuyện này xảy ra được vậy?”
Đèn đỏ tạm dừng trận đấu hiếm khi sáng lên từ phía trọng tài.
“Trọng tài sẽ tiến hành phán định kết quả, mời đội trưởng hai đội tiến lên.” Trọng tài chính thông báo qua loa.
Lưu Xuyên và Tiêu Tư Kính cũng bị mời lên.
Nhưng khán giả không nghe thấy âm thanh trong phòng cách âm lại nôn nóng bất an nhìn màn hình lớn. Xuyên thần và Tiêu đội đều bị mời lên, điều này khiến rất nhiều người cảm thấy lo lắng, đừng bảo phải đấu lại đấy nha? Trừ phi giải chuyên nghiệp xảy ra sự cố nghiêm trọng như tuyển thủ rớt mạng ngay thời điểm quan trọng hay thiết bị trục trặc, nếu không thì sẽ không có đấu lại. Mà trong lịch sử liên minh chuyên nghiệp cũng rất ít xảy ra tình trạng hai người đồng thời tử vong. Sở dĩ hôm nay có hiện tượng này là vì lượng máu của hai người không chênh nhau nhiều lắm. Ngũ Độc còn có thêm khả năng tạo debuff trúng độc khiến khi hệ thống tính toán thì thanh máu của hai người đồng loạt về 0.
– đây cũng là lần đầu tiên sau bao năm tổ chức giải chuyên nghiệp xảy ra việc hai người cùng chết, hệ thống cũng đồng thời hiện ra hai dòng thông báo hạ gục.
Chủ tịch Lý Hán Tông của liên minh chuyên nghiệp cũng đích thân đi tới, trọng tài của hai đội cũng như trọng tài chính của trận đấu và nhân viên thu âm hậu đài, kỹ thuật viên phân tích số liệu cùng nhau xem lại pha replay, pha quay chậm được chiếu lại cũng đồng thời truyền lên màn hình lớn.
Ngô Trạch Văn còn 4% máu, Tô Thế Luân còn 6%. Hai bên đều thấp máu, hai chiêu phóng ra cũng cùng là “Vạn độc phệ tâm”. Theo lý mà nói thì hẳn là Tô Thế Luân đã thắng, nhưng kết quả sau khi xem lại pha quay chậm cũng như số liệu đưa ra lại cho thấy, trước khi Ngô Trạch Văn sử dụng chiêu thức đã hiến tế nhện độc, việc này khiến cho lực đánh của Ngũ Độc được gia tăng trong thời gian nhất định. Máu của Ngô Trạch Văn còn lại 6500 điểm, sát thương mà Vạn độc phệ tâm của Tô Thế Luân gây ra là 6547 điểm; Tô Thế Luân thì còn 9800 điểm máu, Vạn độc phệ tâm của Ngô Trạch Văn có thêm trạng thái cộng thêm từ việc hiến tế nhện độc gây ra 9847 điểm thương tổn. Đồng thời debuff mà Ngô Trạch Văn chồng lên người Tô Thế Luân cũng được kết toán ngay trong thời điểm đó, khiến Tô Thế Luân mất thêm 467 điểm máu nữa.
Vì lượng máu hai bên đều đã quá thấp, sát thương lan khiến cả hai đồng thời tử vong.
Nhưng xem xét kỹ lại thì trong khoảnh khắc đó Ngô Trạch Văn đã gây ra thương tổn cao hơn, vì dame của cậu có thêm 467 điểm từ debuff.
“Ngô Trạch Văn của đội tuyển Long Ngâm chiến thắng!” Trọng tài tuyên bố kết quả, đội trưởng hai bên nếu có dị nghị thì có thể khiếu nại. Tất nhiên Lưu Xuyên không có ý kiến gì, lấy bút ký tên. Tiêu Tư Kính nhìn hắn một cái, cũng dứt khoát ký tên mình, đồng ý với phán quyết từ trọng tài.
Thực ra chênh lệch 467 điểm rất bé nhỏ, có thể nói Ngô Trạch Văn thắng cũng do một phần may mắn. Thế nhưng, Ngô Trạch Văn ban đầu vẫn liên tục gia tăng trạng thái trúng độc, khống chế đối thủ, lại thêm việc lợi dụng địa hình để tạo thế đứng ở giai đoạn cuối ván đấu, sát thương gây ra nhiều hơn Tô Thế Luân bùng nổ cũng rất hợp lý, Tiêu Tư Kính không có bất cứ phản đối nào với điều này.
Đội trưởng hai bên đồng ý với quyết định của trọng tài, điểm số trên màn hình lớn cũng thay đổi – 3:0!
Trận quyết đấu này cần đến cả chủ tịch liên minh, quay chậm từng chút còn phân tích số liệu, tuyệt đối chỉ có một trong lịch sử liên minh.
Không nhất thiết phải tranh luận việc này, Tiêu Tư Kính cũng chẳng phải người keo kiệt, huống hồ hắn biết rõ Tô Thế Luân đã làm rất tốt, trận đấu này cực kỳ phấn khích, thậm chí có thể coi như kèo đấu phấn khích nhất trong lịch sử liên minh – vậy là đủ rồi!
Trong thời gian trọng tài bàn bạc kết quả, Ngô Trạch Văn vẫn gắt gao siết chặt con chuột, ngay khi màn hình lớn hiện ra điểm số, Ngô Trạch Văn luôn trấn định cũng thấy cay mắt. Cậu kinh ngạc ngồi trên đài tuyển thủ ngửa đầu nhìn điểm số trên màn hình lớn, tầm nhìn trở nên mờ nhòe không rõ, còn tưởng rằng bản thân vẫn chỉ đang mơ.
Mãi đến khi thân thể rơi vào một lồng ngực quen thuộc.
Vì học bá vẫn ngẩn người ngồi trên đài, Lưu Xuyên đành phải đi tới bên cạnh cậu, dùng lực ôm lấy cậu từ phía sau.
“Trạch Văn, em thắng rồi.” Lưu Xuyên kích động đến mức giọng nói cũng run rẩy theo, “Tôi không ngờ em có thể thắng được trận này… Em thực sự quá tuyệt vời!”
Hết chương 383.
Ở bản gốc Điệp Chi Linh có để vũ khí của Lưu Xuyên là Khôi lỗi chi thương nhưng chắc tác giả nhầm vì vũ khí tên là Ảo Ảnh Chi Thương với kỹ năng kèm theo là Khôi lỗi chi vũ. Thế nên mình xin phép tự sửa lại.
Nói thật là mình đếch phục cái chương này, mình là fan Thất Tinh Thảo, và mình thấy trận này Long Ngâm thắng quá ảo. Dù biết là có hào quang nhân vật chính nhưng mà mình vẫn thấy không phục. Thực sự chương này không những dài mà nó còn làm mình nản đến mức không muốn làm tiếp nữa.
/436
|