Lâm Thiên đang ngồi trên tảng đá. Một cô thiếu nữ xinh đẹp chạy lại, trên mặt không dấu nổi vẻ hốt hoảng.
“Lâm Thiên...”
Hắn bật dậy, cái âm thanh này hình như của Lam Tú thì phải.
“Có gì sao Tú muội.”
Lam Tú thở hổn hển. Chống một tay lên tảng đá, đưa ra bộ ngực ngạo nghễ một phần lộ trước mắt Lâm Thiên, làm con mắt hắn hơi nhộn nhộn.
Lam Tú nói. “Ngươi có biết ngươi đã làm cái quái gì không.”
Lâm Thiên hơi bỡ ngỡ nhưng nhớ lúc nãy bạo trứng của Lục Tiểu Binh liền biết chuyện gì.
Lam Tú nhìn hắn thần sắc tỏa ra đã biết, trên mặt không dấu nổi vẻ sợ hãi.
“Ngươi lúc nãy dẫm nát trứng của Lục Tiểu Bình, mẹ của hắn bảo rằng ngươi cố ý tổn thương ngươi trong gia tộc với cấu kết cùng ngoại nhân mới dùng thực lực Đấu Giả tổn thương nặng Đấu Vương như con của bà ấy. Hiện tại bà ấy đang tìm kiếm ngươi, ngươi tốt nhất trốn đi. Mụ Lục Tiểu La này vô cùng ác độc, có thể bắt được ngươi sẽ không tha ngươi đi đâu.”
Lâm Thiên cũng lường trước đến việc này nhưng không ngờ nó tới nhanh đến vậy, biết thế hắn giết mọe tên kia cho rồi.
“Đi thôi Lam Tú ta biết ngươi lo cho ta nhưng mà ta cũng không phải ai cũng tùy tiện bức hiếp, mối thù hôm nay ta sẽ báo lại.”
Lam Tú có một linh cảm không tốt. “Ngươi muốn làm gì.”
Hắn nhìn lên trời hào hùng nói. “Trên thế giới không có gì cản được bước chân của ta, Sát La Tộc rất là tốt nhưng không phải tốt nhất. Muốn làm một cường giả thì không thể nào chỉ ơ dưới sự bảo vệ của người khác.”
Lam Tú. “Thiên ca...chẳng lẽ ngươi muốn...”
“Đúng...”
“Nhưng mà...” “Không có gì hết ta tự lo được.”
Lâm Thiên vuốt nhẹ mái tóc của nàng. Sau đó làm một hành động nàng không thể tinh.
Hắn hôn nàng.
Trước khi đi, Lâm Thiên nói nhỏ vào tay nàng. “Chờ ta, ta sẽ khiến cả thế giới này điều phải cúi đầu trước ta...”
......
Lam Tú nhìn Lâm Thiên bóng lưng, con tim nàng chưa bao giờ có rung động như thế. Có thể lúc trước chỉ là một ít cảm giác yêu nhưng bây giờ nàng đã xác định con tim này mãi mãi là của hắn. Hắn đã để lại cho nàng một cảm giác không thể xoa nhòa.
...(Èo, Fa mà nói ba cái này, tởm nổi da gà.”...
Lâm Thiên đến khi không còn cảm nhận Lam Tú nữa mới thở ra, tỏa ra hào hùng thật là mệt éo hiểu vì sao mấy tên nvc khác tối ngày hào với chả hùng bộ không biết mệt á.
“Lâm Thiên bên kia...”
Một tốp nhỏ binh sĩ phát hiện hắn. Lâm Thiên liền chạy vào bụi cỏ bên cạnh, vì dù là một đám tạp binh thì yếu nhất cũng là Đấu Tông hơn hắn không biết bao nhiêu cấp bậc. Cái cấp bậc này là có thể phá tóa hư không, xuyên qua không gian trong một thời gian ngắn, thậm chí áp dụng một ít không gian năng lực vào tấn công người khác. Lâm Thiên dù có chạy nhanh cũng không bằng người ta Thuấn Di. May là ở đó có xuất hiện một căn nhà trang hoàng. Hắn không do dự tiến vào.
“Xào xào.”
“Đệch”
Nghe âm thanh này Lâm Thiên liền biết nơi này ở đâu. Nơi này là một trong những nơi cấm kỵ của nam nhân trong tộc … “Nhà tắm nữ.”
Trong đây là nơi các thiếu nữ trong tộc mỗi khi tu luyện cực nhọc vào giả tỏa, nơi đây được xây trên một ngọn linh mạch khá là dồi dào đấu khí, có thể làm dịu đi những nguồn năng lượng cuồn bạo trong kinh mạch các nàng. “Qua bên kia tìm ngay.”
Một âm thanh nữ vang lên, Lâm Thiên biết ngay đây chính là con mụ Lục Tiểu La đã tới, may là trong tộc kết giới rất nhiều, không thì nàng chỉ cần dùng linh hồn lực quét qua hay xuyên qua không gian là hắn có trốn đằng trời cũng không thoát. Hắn nhớ trong nhà tắm nữ cũng có một kết giới vô cùng mạnh mẽ để ngăn chặn một số người không có ý tốt. Liều mạng Lâm Thiên liền chạy một mạch vào trong nhà tắm nữ.
....
Quả không hổ là đỉnh cấp Viễn Cổ tộc, chỉ là một cái phòng tắm đã to lớn không thấy cuối, vào đây vài trăm ngàn người cũng không lo chặt nít. Đáng tiếc rộng thì có rộng nhưng chỉ cần thực lực hơn đấu tông thì xa vài trăm dặm cũng có thể cảm nhận được người khác. Lâm Thiên vừa mới bước vào cửa. Gần một trăm đạo trên Đấu Tôn khóa lại hắn.
Hắn không dám động đậy, hắn mơ hồ cảm nhận được chỉ cần mình manh động thì lập tức chết ngay dù SSJ cấp bốn cũng vậy.
Một cô gái trẻ tuổi từ trong phòng tắm tràn ngập linh khí cùng hơi dược thảo đi ra.
“Linh Huyền.”
Lâm Thiên bật hốt.
Linh Huyền khuôn mặt cười như không cười nhìn hắn. “Ồ,ngươi cũng nhớ ta à Lâm Thiên.”
Lâm Thiên gật đầu. Linh Huyền cái tên này không ai không biết, nàng có vô số cái nhất, đẹp nhất thế hệ trẻ tuổi, mạnh nhất thiên tài, hậu trường mạnh mẽ nhất,...Nàng cơ hồ là một nhân vật phong vân một phần là chính nàng mà phần còn lại là cô cô của nàng là gia chủ của Sát La Tộc thực lực đã Đấu Thánh 9 Tinh. Nàng bây giờ đã là Đấu Tôn 9 Tinh đỉnh phong rồi tùy thời đột phá Thánh. Nàng được cho rằng người chưa đến 30 sẽ thành Thánh trẻ nhất cả tộc trong vòng 1000 năm qua. ( Đừng cho là nhanh, Lâm Thiên đoạn cuối chưa tới 35 đã là Đấu Đế rồi)
Linh Huyền nhìn bộ dáng chật vật của Lâm Thiên liền bật cười.
“Ngươi cũng rất có chí khí a, không như xưa luôn cuối đầu trước người khác.”
Lâm Thiên cũng gãi đầu. Linh Huyền cũng là một trong nhưng người đã giúp hắn bấy lâu, không phải vì yêu thích hắn mà bởi vì hồi xưa mẹ của hắn hi sinh là vì lấy giúp nàng một báu vật có thể khiến huyết mạch tinh khuyết hơn. Nàng lại xem như là lỗi của mình nên thường xuyên giúp đỡ hắn rất nhiều lần.
Linh Huyền dù phát hiện hắn hơi khác xa so với trước nhưng cũng không để ý mà nhẹ nhàng hỏi. “Ngươi lại bị ai ức hiếp à, vào đây làm chi, nếu không phải ta mà là người khác thì ngươi chết chắc rồi.”
Lâm Thiên khá quen với nàng cũng biết nàng đang nói đùa, gãi đầu nói.
“A ha ha...chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi.”
Linh Huyền nhìn chầm chầm.
“À đại khái là đá nát trứng của Lục Tiểu Bình thôi.”
Nàng giật mình. “Ngươi đá nát trứng của Lục Tiểu Bình, hắn là Đấu Vương 9 Tinh mà ngươi làm sao có thể...” Nàng mới phát hiện mình nói một thứ khá là ngượng ngùng, nhưng mà lại nhớ tới mẹ của Lục Tiểu Bình liền hốt hoảng.
“Có phải mẹ của hắn đi tìm ngươi không.”
Lâm Thiên gật đầu. “Nàng bên ngoài.”
Linh Huyền nhìn hắn mặt vẫn bình tĩnh không biết tại sao muốn đấm một cái. Nắm tay của hắn kéo xuống bồn nước to tướng. Nàng kéo hắn vào sâu bên trong.
“A”
Có vài thếu nữ xinh đẹp hơi kém Linh Huyền một chút đang tắm cho nhau, phát hiện có đàn ông đi vào liền theo quán tính la hét, liền bị Linh Huyền chặn lại miệng.
“Các tỷ muội nghe đây, đây là Lâm Thiên hắn đang bị con mụ Lục Tiểu La truy tung, ta muốn dấu hắn một chút cac tỷ muội không có ý kiến chứ.”
Các thiếu nữ khác biết ngờ đó là Lâm Thiên cũng không hoảng loạn nữa, khuông mặt hơi hồng hồng vì trên người hiện chỉ có mạnh vãi che thân ngay cả Linh Huyền cũng thế, nhưng các nàng cũng gật đầu đồng ý. Có thể biết Linh Huyền có uy vọng rất cao cúng với con hàng Lâm Thiên số đào hoa cũng không kém a.
“Lâm Thiên vào đây, các ngươi đi theo ta...”
(èo, mới buổi sáng hai chương rồi ráng tới chiều hai chương nữa là hôm nay 4 chương, bù lẫn buff luôn...)
“Lâm Thiên...”
Hắn bật dậy, cái âm thanh này hình như của Lam Tú thì phải.
“Có gì sao Tú muội.”
Lam Tú thở hổn hển. Chống một tay lên tảng đá, đưa ra bộ ngực ngạo nghễ một phần lộ trước mắt Lâm Thiên, làm con mắt hắn hơi nhộn nhộn.
Lam Tú nói. “Ngươi có biết ngươi đã làm cái quái gì không.”
Lâm Thiên hơi bỡ ngỡ nhưng nhớ lúc nãy bạo trứng của Lục Tiểu Binh liền biết chuyện gì.
Lam Tú nhìn hắn thần sắc tỏa ra đã biết, trên mặt không dấu nổi vẻ sợ hãi.
“Ngươi lúc nãy dẫm nát trứng của Lục Tiểu Bình, mẹ của hắn bảo rằng ngươi cố ý tổn thương ngươi trong gia tộc với cấu kết cùng ngoại nhân mới dùng thực lực Đấu Giả tổn thương nặng Đấu Vương như con của bà ấy. Hiện tại bà ấy đang tìm kiếm ngươi, ngươi tốt nhất trốn đi. Mụ Lục Tiểu La này vô cùng ác độc, có thể bắt được ngươi sẽ không tha ngươi đi đâu.”
Lâm Thiên cũng lường trước đến việc này nhưng không ngờ nó tới nhanh đến vậy, biết thế hắn giết mọe tên kia cho rồi.
“Đi thôi Lam Tú ta biết ngươi lo cho ta nhưng mà ta cũng không phải ai cũng tùy tiện bức hiếp, mối thù hôm nay ta sẽ báo lại.”
Lam Tú có một linh cảm không tốt. “Ngươi muốn làm gì.”
Hắn nhìn lên trời hào hùng nói. “Trên thế giới không có gì cản được bước chân của ta, Sát La Tộc rất là tốt nhưng không phải tốt nhất. Muốn làm một cường giả thì không thể nào chỉ ơ dưới sự bảo vệ của người khác.”
Lam Tú. “Thiên ca...chẳng lẽ ngươi muốn...”
“Đúng...”
“Nhưng mà...” “Không có gì hết ta tự lo được.”
Lâm Thiên vuốt nhẹ mái tóc của nàng. Sau đó làm một hành động nàng không thể tinh.
Hắn hôn nàng.
Trước khi đi, Lâm Thiên nói nhỏ vào tay nàng. “Chờ ta, ta sẽ khiến cả thế giới này điều phải cúi đầu trước ta...”
......
Lam Tú nhìn Lâm Thiên bóng lưng, con tim nàng chưa bao giờ có rung động như thế. Có thể lúc trước chỉ là một ít cảm giác yêu nhưng bây giờ nàng đã xác định con tim này mãi mãi là của hắn. Hắn đã để lại cho nàng một cảm giác không thể xoa nhòa.
...(Èo, Fa mà nói ba cái này, tởm nổi da gà.”...
Lâm Thiên đến khi không còn cảm nhận Lam Tú nữa mới thở ra, tỏa ra hào hùng thật là mệt éo hiểu vì sao mấy tên nvc khác tối ngày hào với chả hùng bộ không biết mệt á.
“Lâm Thiên bên kia...”
Một tốp nhỏ binh sĩ phát hiện hắn. Lâm Thiên liền chạy vào bụi cỏ bên cạnh, vì dù là một đám tạp binh thì yếu nhất cũng là Đấu Tông hơn hắn không biết bao nhiêu cấp bậc. Cái cấp bậc này là có thể phá tóa hư không, xuyên qua không gian trong một thời gian ngắn, thậm chí áp dụng một ít không gian năng lực vào tấn công người khác. Lâm Thiên dù có chạy nhanh cũng không bằng người ta Thuấn Di. May là ở đó có xuất hiện một căn nhà trang hoàng. Hắn không do dự tiến vào.
“Xào xào.”
“Đệch”
Nghe âm thanh này Lâm Thiên liền biết nơi này ở đâu. Nơi này là một trong những nơi cấm kỵ của nam nhân trong tộc … “Nhà tắm nữ.”
Trong đây là nơi các thiếu nữ trong tộc mỗi khi tu luyện cực nhọc vào giả tỏa, nơi đây được xây trên một ngọn linh mạch khá là dồi dào đấu khí, có thể làm dịu đi những nguồn năng lượng cuồn bạo trong kinh mạch các nàng. “Qua bên kia tìm ngay.”
Một âm thanh nữ vang lên, Lâm Thiên biết ngay đây chính là con mụ Lục Tiểu La đã tới, may là trong tộc kết giới rất nhiều, không thì nàng chỉ cần dùng linh hồn lực quét qua hay xuyên qua không gian là hắn có trốn đằng trời cũng không thoát. Hắn nhớ trong nhà tắm nữ cũng có một kết giới vô cùng mạnh mẽ để ngăn chặn một số người không có ý tốt. Liều mạng Lâm Thiên liền chạy một mạch vào trong nhà tắm nữ.
....
Quả không hổ là đỉnh cấp Viễn Cổ tộc, chỉ là một cái phòng tắm đã to lớn không thấy cuối, vào đây vài trăm ngàn người cũng không lo chặt nít. Đáng tiếc rộng thì có rộng nhưng chỉ cần thực lực hơn đấu tông thì xa vài trăm dặm cũng có thể cảm nhận được người khác. Lâm Thiên vừa mới bước vào cửa. Gần một trăm đạo trên Đấu Tôn khóa lại hắn.
Hắn không dám động đậy, hắn mơ hồ cảm nhận được chỉ cần mình manh động thì lập tức chết ngay dù SSJ cấp bốn cũng vậy.
Một cô gái trẻ tuổi từ trong phòng tắm tràn ngập linh khí cùng hơi dược thảo đi ra.
“Linh Huyền.”
Lâm Thiên bật hốt.
Linh Huyền khuôn mặt cười như không cười nhìn hắn. “Ồ,ngươi cũng nhớ ta à Lâm Thiên.”
Lâm Thiên gật đầu. Linh Huyền cái tên này không ai không biết, nàng có vô số cái nhất, đẹp nhất thế hệ trẻ tuổi, mạnh nhất thiên tài, hậu trường mạnh mẽ nhất,...Nàng cơ hồ là một nhân vật phong vân một phần là chính nàng mà phần còn lại là cô cô của nàng là gia chủ của Sát La Tộc thực lực đã Đấu Thánh 9 Tinh. Nàng bây giờ đã là Đấu Tôn 9 Tinh đỉnh phong rồi tùy thời đột phá Thánh. Nàng được cho rằng người chưa đến 30 sẽ thành Thánh trẻ nhất cả tộc trong vòng 1000 năm qua. ( Đừng cho là nhanh, Lâm Thiên đoạn cuối chưa tới 35 đã là Đấu Đế rồi)
Linh Huyền nhìn bộ dáng chật vật của Lâm Thiên liền bật cười.
“Ngươi cũng rất có chí khí a, không như xưa luôn cuối đầu trước người khác.”
Lâm Thiên cũng gãi đầu. Linh Huyền cũng là một trong nhưng người đã giúp hắn bấy lâu, không phải vì yêu thích hắn mà bởi vì hồi xưa mẹ của hắn hi sinh là vì lấy giúp nàng một báu vật có thể khiến huyết mạch tinh khuyết hơn. Nàng lại xem như là lỗi của mình nên thường xuyên giúp đỡ hắn rất nhiều lần.
Linh Huyền dù phát hiện hắn hơi khác xa so với trước nhưng cũng không để ý mà nhẹ nhàng hỏi. “Ngươi lại bị ai ức hiếp à, vào đây làm chi, nếu không phải ta mà là người khác thì ngươi chết chắc rồi.”
Lâm Thiên khá quen với nàng cũng biết nàng đang nói đùa, gãi đầu nói.
“A ha ha...chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi.”
Linh Huyền nhìn chầm chầm.
“À đại khái là đá nát trứng của Lục Tiểu Bình thôi.”
Nàng giật mình. “Ngươi đá nát trứng của Lục Tiểu Bình, hắn là Đấu Vương 9 Tinh mà ngươi làm sao có thể...” Nàng mới phát hiện mình nói một thứ khá là ngượng ngùng, nhưng mà lại nhớ tới mẹ của Lục Tiểu Bình liền hốt hoảng.
“Có phải mẹ của hắn đi tìm ngươi không.”
Lâm Thiên gật đầu. “Nàng bên ngoài.”
Linh Huyền nhìn hắn mặt vẫn bình tĩnh không biết tại sao muốn đấm một cái. Nắm tay của hắn kéo xuống bồn nước to tướng. Nàng kéo hắn vào sâu bên trong.
“A”
Có vài thếu nữ xinh đẹp hơi kém Linh Huyền một chút đang tắm cho nhau, phát hiện có đàn ông đi vào liền theo quán tính la hét, liền bị Linh Huyền chặn lại miệng.
“Các tỷ muội nghe đây, đây là Lâm Thiên hắn đang bị con mụ Lục Tiểu La truy tung, ta muốn dấu hắn một chút cac tỷ muội không có ý kiến chứ.”
Các thiếu nữ khác biết ngờ đó là Lâm Thiên cũng không hoảng loạn nữa, khuông mặt hơi hồng hồng vì trên người hiện chỉ có mạnh vãi che thân ngay cả Linh Huyền cũng thế, nhưng các nàng cũng gật đầu đồng ý. Có thể biết Linh Huyền có uy vọng rất cao cúng với con hàng Lâm Thiên số đào hoa cũng không kém a.
“Lâm Thiên vào đây, các ngươi đi theo ta...”
(èo, mới buổi sáng hai chương rồi ráng tới chiều hai chương nữa là hôm nay 4 chương, bù lẫn buff luôn...)
/91
|