Trang Dịch cũng bị dòng nhiệt huyết này lây nhiễm, hắn đứng ở trung tâm đội ngũ, cũng không tham gia chiến đấu.
Dưới sự khích lệ của Lôi Tu, máu hồn sư nhân loại đã hoàn toàn sôi trào, bọn họ quên đi dị ma khủng bố, chỉ có chiến ý hừng hực trong lòng đẩy bọn họ không sợ chết không ngừng đi về phía trước.
Trang Dịch là chỉ huy đội săn ma cùng Tuyết Nhận, lúc này thấy hồn sư Ngự Hồn điện đến, tự nhiên cũng thu nhận cả bọn họ. Chẳng qua hắn cũng không rõ năng lực hồn sư Ngự Hồn điện, bởi vậy dứt khoát để cho mọi người tiến hành chiến đấu luân phiên trước. Trung bình cứ 30 người tạo thành một phân đội nhỏ, tiến hành tấn công luân phiên, khi tiểu đội thứ nhất tấn công xong, đội ngũ phía sau nhanh chóng tiến lên tấn công. Như vậy tuy rằng không thể hình thành sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng có thể tự bảo vệ trong thời gian ngắn, cũng cho Trang Dịch đầy đủ thời gian hiểu biết cùng phân tích.
Khi vòng tấn công thứ nhất xong, Trang Dịch nhìn mỗi người ở đây, dùng trí nhớ khổng lồ của hắn nhanh chóng chia mọi người ra mấy tổ, sau đó Trang Dịch sai mấy người Hải Minh đứng ở bên cạnh hắn hỗ trợ, nhanh chóng căn cứ tình huống khác biệt của từng người mà tiến hành bố trí.
Dị ma cấp tám sau khi phụ thể cực kỳ khó đối phó, huống chi là một lần còn đến bốn con.
Đây nếu là đời trước, Trang Dịch nhìn thấy thế này thì chân sẽ phát run, thế nhưng cả đời này, Trang Dịch không cỉ không sợ hãi chút nào, thậm chí còn phải chỉ huy mấy nghìn hồn sư tiến hành chiến đấu.
Đôi tay Trang Dịch run nhè nhẹ, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn!
“Lấy những hồn sư cấp tám ở trung tâm làm mục tiêu tấn công chính, nhưng đồng thời những dị ma nhỏ bên cạnh cũng không được xem nhẹ.” Trang Dịch nói, “Đội ngũ chiến ngự hồn sư cấp bảy cấp tám Lôi Tu Mạc Vi An phá vây ở phía trước nhất, Nhiễm Hành dẫn dắt hồn sư cấp sáu tới cấp bảy ở hai bên bọn họ, các hồn sư dưới cấp sáu còn lại, chiến hồn sư phụ trợ tấn công phía sau Nhiễm Hành, ngự hồn sư song song bên cạnh chú ý phòng ngự phía sau, đề phòng dị ma đột kích phòng tuyến của chúng ta tới đại trận Ngự Hồn điện! Phụ hồn sư còn lại đứng ở vị trí trung gian.”
Trang Dịch nói xong, mấy người Hải Minh lập tức truyền lệnh xuống, lấy tốc độ nhanh nhất thực thi.
Trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, không chỉ có đội săn ma cùng Tuyết Nhận nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh, người Ngự Hồn điện lại cũng không hai lời, lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành trận hình!
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, khi hắn chú ý tới những hồn sư Ngự Hồn điện này lấy ánh mắt kiên định đứng nhìn Lôi Tu đứng ở trước nhất đội ngũ, Trang Dịch mơ hồ hiểu được cái gì.
Có lẽ thực lực của Lôi Tu cũng không thể hoàn toàn làm cho bọn họ tin phục toàn bộ, nhưng nam nhân kích lên tâm huyết của bọn họ, dẫn theo bọn họ chiến đấu ở thời khắc mấu chốt này, lại đạt được tín nhiệm không chút giữ lại, bởi vậy kéo theo Trang Dịch được Lôi Tu toàn tâm tín nhiệm, thế nhưng cũng kỳ tích mà đạt được công nhận.
Từ trên không trung nhìn lại, đại quân dị ma thẳng tắp tấn công chính diện vào Ngự Hồn điện, đây là vì bọn chúng có số lượng khổng lồ, sử dụng loại chiến thuật biển người nguyên thủy nhất này tiến hành nghiền ép là thích hợp nhất, mà hồn sư nhân loại do Trang Dịch chỉ huy lại hoàn toàn ngược lại.
Gần một nghìn hồn sư, chiến hồn sư đứng ở phía trước nhất đội ngũ, ngự hồn sư song song chiến hồn sư mở rộng về phía sau, phụ hồn sư đứng ở trung tâm nhất, toàn đội ngũ giống như mũi tên nhọn kéo trên dây cung, nhắm thẳng vào dị ma, theo một tiếng hạ lệnh của Trang Dịch, mũi tên nhọn dũng mãnh xông về phía dị ma, nhân lúc dị ma cấp tám này còn chưa thích ứng thân thể hồn sư cấp tám, hồn sư nhân loại lấy xu thế bẻ gãy cỏ khô hoàn toàn đảo loạn đại quân dị ma!
Lần đầu tiên tấn công mà có được thành tích tốt như vậy, hồn sư nhân loại được ủng hộ sĩ khí rất nhiều, dị ma cấp tám tuy rằng mạnh, nhưng vào giờ phút này, có vẻ như cũng không khủng bố như vậy.
Không thể không nói Lôi Tu lựa chọn chỉ huy hồn sư nhân loại tiến hành tấn công dị ma vào thời gian này là thời cơ tốt nhất. Tuy rằng dị ma biến dị cấp tám kinh khủng, nhưng Vương hồn sư nhân loại dù sao không dễ phụ thể như vậy. Dị ma biến dị muốn dùng điểm này đến đả kích sĩ khí hồn sư nhân loại, kết quả trộm gà không thành còn mất nắm gạo, lúc này thấy hồn sư nhân loại càng trở nên nhiệt tình, mặt mũi chúng nhất thời trầm xuống.
Dị ma biến dị cấp tám hừ lạnh một tiếng, cũng bắt đầu học dáng vẻ Trang Dịch chỉ huy những dị ma cấp thấp kia tụ lại, dùng chúng nó làm vật hy sinh tranh thủ thời gian cho mình.
Trang Dịch thấy thế, nhẹ nhàng cười một cái.
Phản ứng của dị ma ở trong dự đoán của hắn, mà thủ đoạn kế tiếp đối phó dị ma hắn cũng đã sớm nghĩ kỹ.
Đúng lúc Trang Dịch muốn hạ lệnh nhân cơ hội phản công, một loại cảm giác kỳ dị đánh úp lại, Trang Dịch ngẩn ra, đột nhiên quay đầu lại, khi nhìn thấy ánh sáng trên đại trận Ngự Hồn điện quay vòng với tốc độ cao, biểu tình trên mặt Trang Dịch ngưng lại.
Đột nhiên, Trang Dịch cảm giác tay mình bị cầm.
Thì ra là Lôi Tu bất tri bất giác đi tới bên cạnh Trang Dịch, thấy Trang Dịch xoay người lại nhìn hắn, Lôi Tu nhìn Trang Dịch nói: “Đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, ngươi biết sửa không?”
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, lúc này mới hậu tri hậu giác nghĩ tới khế ước giữa hắn cùng với Lôi Tu làm cho khi hắn suy diễn đại trận phòng ngự thì Lôi Tu tất nhiên có phát hiện ra. Đối mặt Lôi Tu, Trang Dịch không cần phải giấu diếm chút nào, hắn nói: “Còn chưa suy diễn xong, không có trăm phần trăm nắm chắc.”
“Đi thử đi.” Lôi Tu nói, “Đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự, đề phòng phát sinh biến cố.”
“Nhưng nếu thất bại mà nói, sẽ làm chậm lại thời gian đại trận phòng ngự sửa chữa!” Trang Dịch nhíu mày.
Là người kế thừa tri thức trận pháp của triệu hoán sư, lại kết hợp thiên phú về trận pháp, tầm mắt Trang Dịch đã sớm thoát khỏi sự hiểu biết của hồn sư bình thường với trận pháp. Trận pháp to lớn tỉ mỉ như đại trận phòng ngự, Trang Dịch trải qua mấy ngày không ngừng quan sát kết hợp với tri thức triệu hoán sư cũng nghĩ ra không ít thứ, cho nên lúc trước hắn mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực hư trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện.
Nhưng nhìn thấu cùng suy diễn là một chuyện, chân chính ra tay sửa chữa lại là một chuyện khác.
Lúc này trận pháp đã được Ngự Hồn điện đẩy nhanh tốc độ sửa chữa, nếu Trang Dịch lại dựa trên nền tảng này nâng cao lần nữa, trình độ khó khăn có thể nghĩ. Mà một khi vì thất bại mà làm cho thời gian sửa chữa trận pháp lùi lại, như vậy nhân số tử vong trên chiến trường này nhất định sẽ lại tiếp tục gia tăng!
Loại chuyện không nắm chắc này, từ trước đến nay Trang Dịch không làm, huống chi lần này còn dính dáng đến nhiều tính mạng như vậy, lại khiến Trang Dịch không thể không xuống tay.
“Dị ma cấp tám bị chúng ta kiềm chế, chỉ cần lại kiên trì thêm vài giờ, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện có thể tự động chữa trị…” Trang Dịch nhìn Lôi Tu nói.
Lôi Tu nghe vậy, hắn nhìn đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, đôi môi mím chặt: “Tình huống trận pháp phòng ngự hiện tại ra sao?”
“Sắp đến thời khắc mấu chốt nhất.”
“Nếu như thời điểm này bị người cắt ngang thì sẽ thế nào?”
Trang Dịch ngẩn ngơ: “Loại thời điểm này bị người cắt ngang, chỉ sợ trận pháp sẽ…”
Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, biểu tình trong mắt có ý không cho từ chối, hắn kề sát vào bên tai Trang Dịch, dùng âm thanh cực thấp nói: “Những con dị ma biến dị này chậm chạp không thể thích ứng thân thể hồn sư nhân loại, nói rõ thực lực chúng nó cũng không mạnh hơn Vương hồn sư bao nhiêu, bốn con có thể phụ thể cùng lúc, dị ma nhất định còn có cao thủ mai phục.”
Cho dù lúc trước Trang Dịch cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng lúc này Lôi Tu dùng ngữ khí khẳng định nói cho hắn biết, trong lòng Trang Dịch vẫn phát lạnh.
Lôi Tu gắt gao nhìn Trang Dịch chằm chằm: “Chúng nó chậm chạp không ra tay, chính là vì chờ thời khắc này. Ta không biết Vệ Dụ Phong có chuẩn bị về sau hay không, nhưng ngươi cứ đi qua để ngừa vạn nhất.”
Trang Dịch nhìn thoáng qua chiến trường chém giết thảm thiết, mỗi phút mỗi giây đều có hồn sư đang thương vong.
Không lại do dự nữa, Trang Dịch xoay người lập tức chạy về phía Ngự Hồn điện.
Lôi Tu kéo tay Trang Dịch còn chưa buông ra, đột nhiên, tay Lôi Tu dùng lực một chút, kéo Trang Dịch trở lại.
Trang Dịch ngạc nhiên nhìn Lôi Tu một chút.
“Một mình, cẩn thận.” Lôi Tu nhìn Trang Dịch thật sâu, thấy đồng tử màu xám nhạt của Trang Dịch phản chiếu khuôn mặt hắn, Lôi Tu nhắm mắt lại hung hăng hôn lên môi Trang Dịch một cái, sau đó buông tay ra, xoay người lại một lần nữa trở lại tiền tuyến xung phong liều chết của hồn sư nhân loại.
Lôi Tu lại tiếp tục tham gia vào nhất thời làm cho chiến hồn sư chém giết phía trước giảm rất nhiều áp lực.
Trang Dịch nhìn bóng lưng Lôi Tu, hắn một mình đến Ngự Hồn điện là nguy hiểm, Lôi Tu ở trên chiến trường, cũng là nguy cơ bốn phía.
Áp chế loại cảm xúc nói không nên lời trong lòng xuống, loại thời khắc này, tình cảm cá nhân đều có vẻ nhỏ bé như vậy, bao nhiêu người quên hết tất cả bảo vệ quê hương, Trang Dịch tự nhiên sẽ không lại trì hoãn thời gian.
Nói kế hoạch tiếp theo của hắn với Hải Minh bằng tốc độ nhanh nhất, Trang Dịch nhanh chóng xoay người, thôi động hồn lực lợi dụng thuộc tính thực vật ẩn nấp hơi thở, cố gắng làm cho mình không thu hút rồi nhanh chóng bước về phía đại trận phòng ngự của Ngự Hồn điện.
Trên chiến trường thay đổi trong chớp mắt, Trang Dịch một mình đột nhiên rời đi, trừ đội ngũ hắn vừa chỉ huy ra thì cũng không quá khiến người khác chú ý.
Ngược lại là biểu hiện của mấy người Lôi Tu Mạc Vi An Trương Thừa Lạc ở tiền tuyến làm bọn họ được rất nhiều người chú ý.
Trận chiến giữa hồn sư cùng dị ma này, cấp bậc hai bên tuy rằng không phải cao nhất trong hai phe, nhưng bởi vì tính đặc thù cùng tầm quan trọng của nó, nhất thời khiến cho dị ma cùng phía chỉ huy của nhân loại cực kỳ chú ý.
Nếu như nói lúc trước phối hợp giữa Tuyết Nhận cùng đội săn ma chém giết được hai dị ma cấp tám khiến cho Ngự Hồn điện kinh ngạc mà nói, khi phát hiện bốn vị hồn sư cấp tám của Ngự Hồn điện vậy mà bị phụ thể toàn bộ, bộ chỉ huy Ngự Hồn điện quả thực muốn nổ nồi.
Mà vào lúc này, Lôi Tu nhất định dẫn dắt đám hồn sư trung cấp kia ương ngạnh chiến đấu cùng bốn dị ma cấp tám lại khiến Ngự Hồn điện giật nảy người.
Bất luận là sự nắm chắc thời cơ của Lôi Tu, trận pháp Trang Dịch bố trí hay là năng lực thực chiến cao hơn cấp bậc của mình rất nhiều mà những hồn sư cấp trung này phát huy ra, đều khiến người Ngự Hồn điện nhìn đội săn ma với con mắt khác xưa, cho đến lúc này, bọn họ mới rốt cuộc phát hiện, đám hồn sư cấp trung thực lực yếu đuối trong mắt bọn họ kia, cũng không vô dụng giống như trong tưởng tượng của bọn họ
“Đội ngũ có thể cùng Tuyết Nhận phá vây vào trong Thần tích chi tường… Là chúng ta coi khinh bọn họ.” Vệ Dụ Phong làm tổng chỉ huy, ánh mắt vô cùng sắc bén, trừ chú ý tới thực lực đội săn ma phát huy hơn hẳn bình thường ra, hắn lại liếc mắt một cái liền nhìn thấu, trong trận chiến đấu này, phát huy tác dụng quan trọng nhất lại không phải hồn sư Ngự Hồn điện bọn họ, mà là nhân tài cất giấu trong đội săn ma!
Đội trưởng có thể khích lệ sĩ khí vào thời khắc mấu chốt, lấy thực lực cấp bảy đứng ở trước mặt bốn kẻ cấp tám lại không rơi vào hạ phong, chỉ huy có thể đối mặt bốn dị ma cấp tám mà vẫn gặp nguy không loạn tiến hành thăm dò, hơn nữa lập một đội ngũ xa lạ thành trận pháp tấn công tốt nhất, phát huy ra 200% thực lực hồn sư nhân loại, không gì không khiến Vệ Dụ Phong tán thưởng.
Ở trên chiến trường, trừ khi tới cấp bậc hồn sư cấp chín, nếu không, thực lực cá nhân bên trong hỗn chiến cũng không thể đóng vai trò quan trọng nhất. Loại thời điểm như thế này, một vị chỉ huy khôn khéo, một trận pháp sư có lực điều tiết khống chế siêu cường, thậm chí một hậu cần năng lực mạnh mẽ, đều có tác dụng cực kỳ quan trọng.
Trong một đội săn ma lúc trước hoàn toàn không chút thu hút này, lại có thể đầm rồng hang hổ như vậy!
Đúng lúc này, ánh mắt Vệ Dụ Phong đột nhiên thay đổi, hắn mạnh đứng lên, nhìn chằm chằm phương xa, khóe mắt như vỡ ra: “Hắn…!!”
Là trận pháp của Ngự Hồn điện, đại trận phòng ngự tự nhiên là nổi danh vì lực phòng ngự, vị trí đặc biệt trí mạng này, nếu lúc trước Ngự Hồn điện đã phái nhiều người như vậy trọng điểm bảo vệ nơi này, xây dựng trận pháp tự nhiên cũng nghiêm túc.
Lấy thực lực cấp sáu đỉnh phong của Trang Dịch hiện giờ, nghĩ muốn mạnh mẽ tấn công đi vào là không có khả năng. Nhưng mà không sao, hắn còn là một hồn sư tinh thông trận pháp. Lúc trước kết giới Liệt cốc cũng bị Trang Dịch phá, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện đã được Trang Dịch nghiên cứu nhiều ngày như vậy, tuy hơi phiền một chút, nhưng như trước không làm khó được hắn.
Cở bỏ tầng tầng chướng ngại ngăn cản hắn, thấy Trang Dịch đã sắp đi vào trung tâm đại trận phòng ngự, đi vào bên trong xem xét tình huống, trong lòng Trang Dịch đột nhiên nảy lên một cảm giác cực kỳ vi diệu quái dị.
Có người ở phụ cận… Hơn nữa rất có thể, đang đi theo hắn!
Hiển nhiên thực lực người nọ mạnh hơn Trang Dịch nhiều, hơn nữa giỏi che giấu, nếu như Trang Dịch không phải thd nhạy bén hơn hồn sư bình thường thì có lẽ còn khó mà phát hiện.
Sau khi xác nhận điểm này, trên mặt Trang Dịch không biểu hiện ra chút nào, ngay cả bước chân cũng duy trì nhất trí với lúc trước, hắn cấp tốc động não suy nghĩ, rất nhanh liền có chủ ý.
Lúc này hắn còn đang ở trong một trận pháp cùng loại với mê cung, lấy thực lực của Trang Dịch thì cởi bỏ mê cung này chỉ cần tốn vài phút, nhưng trong lòng Trang Dịch có cảm giác nguy hiểm, hắn nghĩ nghĩ, đi vòng quanh mê cung vài vòng, cố ý vòng trở về một trận pháp hắn vừa mới phá giải, sửa chữa lại trận pháp một chút, cắt đứt đường lui của người đang theo dõi hắn.
Sau đó Trang Dịch lại đi về phía trước, sau khi phát hiện dưới trận pháp mê cung là một liên hoàn trận bùng nổ tấn công mạnh, Trang Dịch mỉm cười, nghiêm túc phá giải nó.
Rất nhanh đã đi qua liên hoàn trận, sau khi đứng vững thân hình, bước chân hắn chợt dừng lại, nhanh chóng vung tay lên, hồn lực hình thành đột nhiên dung hợp với trận pháp vừa bị hắn cởi bỏ phía sau, chớp mắt tiếp theo, liên hoàn trận bùng nổ vừa mới bị hắn phá ra lập tức khép kín lại.
Sau khi làm xong tất cả, Trang Dịch chậm rãi quay người, quả nhiên thấy phía sau chỗ hắn khoảng 2m có một bóng người bị nhốt ở bên trong!
Nhưng mà khi thấy rõ diện mạo đối phương, biểu tình trên mặt Trang Dịch lập tức đổi thành kinh ngạc: “Vệ… tiền bối?”
Đi theo phía sau Trang Dịch, không phải người khác, chính là Vệ Dụ Phong!
�
Vệ Dụ Phong thấy Trang Dịch phát hiện mình, hắn nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Trang Dịch, chậm rãi nói: “Không sai, là ta.”
Trong lòng Trang Dịch có chột dạ trong nháy mắt, dù sao hắn không phải người Ngự Hồn điện, cho dù là vì tốt cho Ngự Hồn điện, tự tiện đi vào như vậy cũng là không đúng. Nhưng mà ngay sau đó, Trang Dịch lập tức phát hiện không thích hợp: “Tiền bối là tổng chỉ huy chiến trường, không ở tiền tuyến chỉ huy mọi người, cùng đi theo ta tới nơi này làm cái gì?”
Vệ Dụ Phong nghe Trang Dịch nói, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc kỳ quái, hắn buông mi mắt, ngẩng đầu lại chậm rãi nói: “Đại trận phòng ngự sửa chữa đến thời gian cuối cùng càng quan trọng hơn chiến đấu bên ngoài, ta đi vào xem tiến độ một chút.”
Ánh mắt Trang Dịch thay đổi.
Từ lúc vừa thấy được Vệ Dụ Phong Trang Dịch đã cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn từng nói chuyện với Vệ Dụ Phong, Vệ Dụ Phong cực kỳ giống Vệ Cẩn, trên người rất có phong độ quý tộc truyền thống, khi nói chuyện thì quen mỉm cười, hơn nữa mỗi nhất cử nhất động đều làm người ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nhưng mà Vệ Dụ Phong trước mắt, bất luận là thần thái khi nói chuyện hay là tốc độ nói cùng cách dùng từ đều hoàn toàn khác lần trước.
Mà chân chính làm cho Trang Dịch nghi ngờ chính là Vệ Dụ Phong không chỉ không hỏi vì sao người ngoài như hắn lại chạy tới trung tâm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, càng không dò hỏi hắn phá trận như thế nào! Dù sao đối với Ngự Hồn điện mà nói, nếu như tùy tiện một người cũng có thể nhẹ nhàng đi tới trung tâm trận pháp Ngự Hồn điện như vậy, vậy thì trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện còn có cái ý nghĩa gì?!
Thế nhưng Vệ Dụ Phong lại không hỏi, hơn nữa trong mắt không có chút kinh ngạc nào.
Thấy Trang Dịch chậm chạp không đáp lời, “Vệ Dụ Phong” kỳ quái ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái.
Trang Dịch nhanh chóng phục hồi tinh thần, hắn không phải đối thủ của người này.
Bản thân Vệ Dụ Phong là thực lực hồn sư cấp tám, người này không chỉ có thể phụ thể trên người Vệ Dụ Phong, hơn nữa trên người không có ma khí, như vậy chỉ có một loại khả năng. Đối phương là dị ma cấp chín, bởi vì cấp bậc Trang Dịch kém đối phương quá lớn, dưới tình huống đối phương cố gắng che giấu, Trang Dịch không thể phát hiện hắn là dị ma!
Liên hoàn trận bùng nổ trước mắt này tuy rằng sẽ tạo thành phiền toái cho đối phương, nhưng nếu dị ma cấp chín muốn mạnh mẽ tấn công mà nói, cũng là có thể phá.
Tâm thần Trang Dịch thay đổi thật nhanh, lập tức hiểu được bản thân nên làm như thế nào, hắn nhìn Vệ Dụ Phong nói: “Vậy tiền bối, ta đi vào trước nhìn một cái, ngài muốn ở chỗ này chờ hay là đi theo ta vào?”
“Ta cũng đi vào.” Dị ma cấp chín lập tức nói.
“Vậy thì mời tiền bối.” Trang Dịch cung kính làm một tư thế mời.
Dị ma cấp chín nhìn Trang Dịch chằm chằm, thấy trên mặt Trang Dịch không có chút dị thường nào, hắn cúi đầu nghĩ nghĩ, ngẩng đầu thanh âm có chút âm u lạnh lẽo: “Ngươi mở trận pháp này, ở phía trước dẫn đường.”
Trang Dịch cười lạnh trong bụng, trên mặt lại làm ra vẻ kinh ngạc, nhìn dị ma cấp chín nói: “Tiền bối, ngài quên rồi sao, trận pháp này chỉ có thể phá giải từ ngoài vào trong, không thể cởi bỏ từ trong ra ngoài a.”
“Ngươi nói thật?” Dị ma cấp chín âm u nhìn chằm chằm Trang Dịch.
Tự nhiên là giả, nhưng mà Trang Dịch đương nhiên sẽ không nói thật với hắn, ngược lại vẻ mặt thuần lương nhìn dị ma cấp chín: “Tiền bối thật sự quên sao?”
Dị ma cấp chín nhìn chằm chằm Trang Dịch, tuy rằng hắn không hề dùng sức mạnh, nhưng ánh mắt kia giống như vật thật, dưới sự tận lực phát huy áp lực của đối phương, mồ hôi lạnh của Trang Dịch ra đầy người.
Đúng lúc này, Trang Dịch đột nhiên nhảy dựng lên, kêu lên với dị ma cấp chín: “Hồn sư bên ngoài còn đang chiến đấu đẫm máu, tiền bối, không nói nhiều nữa, ta đi vào nhìn tình huống một cái trước, ghi lại một chút tiến độ, nếu ngài muốn vào lại không muốn lãng phí tinh lực phá trận mà nói, hay là ngài ở chỗ này chờ một lát, ta bây giờ vào ghi chép xong nộp lên bộ chỉ huy, sau đó lại vòng lại đưa ngài đi vào!”
Trang Dịch nói xong, cúi người chào dị ma cấp chín, sau đó quay người nhanh chóng bước đi.
Dị ma cấp chín gắt gao nhìn bóng lưng Trang Dịch.
Trang Dịch cảm nhận được trong ánh mắt này ẩn chứa sát khí, trái tim nảy lên thật nhanh, cũng sắp nhảy ra khỏi cuống họng rồi. Loại thời điểm này Trang Dịch vô cùng cảm ơn mẫu thân Tưởng Ninh trước đây suýt chút nữa tổn thương hắn.
Từng có trải nghiệm bị khí tức của mẫu thân Tưởng Ninh đè ép, lúc này khi Trang Dịch đối mặt dị ma cấp chín mới có thể nói dối ung dung như vậy.
Nhưng dị ma trời sinh tính cổ quái hung tàn, đại trận Ngự Hồn điện ngay ở trước mắt, bằng vào thực lực dị ma cấp chín, chấp nhận mạo hiểm bị trọng thương là hoàn toàn có thể tiến hành tấn công mạnh.
Lúc trước dị ma này đi theo Trang Dịch là vì không muốn bị thương, mượn sức Trang Dịch đi tới trung tâm đại trận phòng ngự, tiết kiệm thời gian lại dùng ít sức, thế nhưng lúc này Trang Dịch chạy, dị ma một khi kịp phản ứng ý tứ trong lời hắn nói, sợ là ——
Trang Dịch còn chưa nghĩ xong, đột nhiên, trận pháp vận chuyển bốn phía chợt ngừng lại, toàn bộ không gian trong chớp mắt này trở nên vặn vẹo, không khí bốn phía giống như một bàn tay lớn vô hình đột nhiên đè chặt lại, đè ép thân thể Trang Dịch, đồng thời, một luồng sức mạnh làm cho người ta ngạt thở xuyên thấu không gian vặn vẹo này trực tiếp nổ vỡ mấy trận pháp kia, sau đó đánh úp về phía Trang Dịch!
Một kích do dị ma cấp chín phát ra, quả thực có thể khiến trời đất biến sắc, cho dù sức mạnh của một kích này đã bị liên hoàn trận bùng nổ tiếp nhận một phần, nhưng sức mạnh còn dư lại đối với Trang Dịch mà nói, vẫn cứ khủng bố ngang hủy thiên diệt địa như trước!
Vào thời khắc sống còn này, Trang Dịch rốt cuộc bất chấp che giấu thực lực, ba hệ hồn thú cùng nhau phóng ra, nháy mắt đã được Trang Dịch dung hợp vào với nhau, hồn sư cấp sáu chỉ có thể dung một bộ phận thân thể với hồn thú, hiện ra trạng thái bán thú hóa, giờ phút này, vì ngăn cản một kích kia, Trang Dịch làm ra phòng ngự mạnh nhất của bản thân, Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Trang Dịch dung hợp thành một thể, chớp mắt tiếp theo, đôi mắt Trang Dịch biến thành màu vàng kim của Tử Tinh Hoàng Điểu, đồng thời hai tay hắn cũng có hoa văn lông vũ như ẩn như hiện, móng tay cùng ngón tay thì biến ảo thành nửa móng vuốt chim, trở nên vừa sắc vừa dài, sau khi hoàn thành xong hết tất cả, Trang Dịch chợt giơ hai tay lên đan chéo ở trước ngực, đỡ một kích kia của dị ma cấp chín.
Trong nháy mắt sức mạnh của dị ma cấp chín đụng phải thân thể Trang Dịch, hư ảnh đôi cánh Tử Tinh Hoàng Điểu hiện ra bên ngoài cơ thể Trang Dịch thu lại, đồng thời, Hoa Đèn Lồng Thất Tinh sáng lên từng cây từng cây một.
Một luồng chấn động mạnh mẽ khuếch tán ra trong không gian, Trang Dịch cấp thấp hơn dị ma cấp chín, lui về phía sau tròn gần 100 bước, mặt đất thậm chí bị hai chân Trang Dịch vạch ra vết tích thật sâu.
Cảm giác đòn tấn công của dị ma cấp chín hoàn toàn tan đi, Trang Dịch thật vất vả đỡ một kích kia chỉ cảm thấy cổ họng hơi ngọt, hắn mạnh mẽ nuốt máu xuống, sau đó đứng vững thân thể, nhìn về phía dị ma cấp chín.
“Hử?” Dị ma cấp chín kinh ngạc nhìn Trang Dịch, hắn nhìn ra được Trang Dịch chỉ có cấp sáu, lại không ngờ Trang Dịch vậy mà có thể tiếp được một kích của mình, “Ngươi, không tồi. Chẳng qua, càng đáng chết hơn!”
Dị ma cấp chín nói xong, tấn công cũng tấn công rồi, hắn cũng không lại che giấu nữa, ma khí từ trong cơ thể tràn ra, khí tức lại phong tỏa Trang Dịch một lần nữa.
Trang Dịch đỡ một đòn của dị ma cấp chín đã tương đối cố sức, nếu lại tiếp một lần nữa, Trang Dịch cũng không dám cam đoan có thể nhưng lại không thể không nhận.
Hắn liếc nhìn trận pháp không ổn định ở bốn phía một cái, cuối cùng lấy linh lung hộp cùng dây chuyền Long Nha từ trong không gian ra.
Đúng lúc Trang Dịch muốn đưa hồn lực vào để sử dụng hai bảo vật lớn này, đột nhiên, một tiếng gầm giận giữ từ bên ngoài truyền đến: “Dị ma!”
Trang Dịch sửng sốt, phản xạ có điều kiện thu lại dây chuyền Long Nha, thanh âm này…
Dị ma cấp chín cũng hoảng, hắn lập tức thu hồi khí tức phong tỏa trên người Trang Dịch, quay đầu nhìn phía người đến.
Động tác của người nọ cực nhanh, thời gian không đến ba giây hắn đã đến giữa Trang Dịch cùng dị ma cấp chín, một dòng hồn lực tấn công mạnh mẽ đánh về phía dị ma cấp chín, tuy rằng thực lực người tới không bằng dị ma cấp chín, nhưng hắn lại cực kỳ quen thuộc nơi này, trận pháp không chỉ không tạo thành bất cứ trở ngại nào cho hắn, ngược lại hắn còn mượn trận pháp vận hành hồn lực, tăng mạnh công kích của mình oanh về phía dị ma cấp chín.
Dị ma hít ngược một hơi, vội vàng tiến hành ngăn cản. Bởi vì quá mức vội vàng, một dị ma cấp chín, vậy mà ngược lại bị đòn tấn công của một hồn sư cấp tám đánh lui một bước.
Nhìn cánh tay bị xát ra vô số vết thương nhỏ của mình, khuôn mặt âm trầm của dị ma phiếm xanh, hắn chậm rãi quay đầu, âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía Trang Dịch cùng hồn sư cấp tám.
Sau khi hồn sư cấp tám tấn công dị ma xong liền đứng ở bên cạnh Trang Dịch, đợi sau khi hắn đứng vững, Trang Dịch nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhất thời giật nảy mình ——
Vệ Dụ Phong!
Lúc này Vệ Dụ Phong đang thở hồng hộc, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm dị ma cấp chín, đả thương dị ma cấp chín, trên mặt Vệ Dụ Phong lại không có chút vẻ hưng phấn nào, ngược lại bởi vì quá mức tức giận nên biểu cảm trên mặt thậm chí có chút vặn vẹo, đâu còn có dáng vẻ thân thiết khi gặp Trang Dịch ngày hôm đó.
Nhưng Trang Dịch lại có thể xác nhận, người này đúng là Vệ Dụ Phong.
Nhìn hai nam nhân lớn lên giống nhau như đúc giằng co lẫn nhau, sau khi Trang Dịch kinh hãi thì lập tức suy nghĩ rõ ràng.
Giống như Lâm Khê và Lâm Lưu vậy, nam nhân bị dị ma cấp chín phụ thể này, rất có thể là anh em song sinh của Vệ Dụ Phong!
Vệ Dụ Phong không cho dị ma cơ hội phản kích, hắn lập tức điều động trận pháp bốn phía phối hợp tấn công, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của dị ma cấp chín, sau đó Vệ Dụ Phong giơ tay lên vung mạnh, trận pháp thay đổi, bóng dáng dị ma cấp chín nhất thời biến mất không thấy, không biết bị Vệ Dụ Phong di chuyển đi đâu.
“Lôi Y?” Làm xong tất cả những cái này, Vệ Dụ Phong quay đầu nhìn Trang Dịch.
“Vâng.” Trang Dịch lập tức đáp.
“Tại sao ngươi lại ở đây?”
“Lôi Hổ nghi ngờ dị ma bên kia còn có cao thủ đang ẩn nấp, chỉ chờ đại trận phòng ngự tới thời điểm quan trọng nhất thì đột nhiên phá hoại, tạo thành tổn thất không thể cứu vãn cho đại trận phòng ngự, thế nên để cho ta tới… sửa chữa.”
Vệ Dụ Phong nhìn trận pháp bốn phía, nói: “Những trận pháp bên ngoài vừa rồi kia, tất cả đều là ngươi phá giải?”
“Đúng.”
“Dùng bao lâu?”
“Khoảng hai phút.”
Vệ Dụ Phong sửng sốt.
Hai phút phá giải gần 30 trận pháp chướng ngại?!
Phải biết rằng, trong những trận pháp chướng ngại kia, có không ít là đặc biệt nhằm vào hồn sư cấp bảy trở lên, cũng vì vậy, muốn phá giải chúng, cho dù biết phương pháp thì cũng nhất định phải là hồn sư cấp cao mới được.
Lấy thực lực cấp sáu của Lôi Y này mà có thể dùng tốc độ như vậy đi vào, quả thực chính là thiên phương dạ đàm, nhưng hắn lại làm được!
Dưới sự khích lệ của Lôi Tu, máu hồn sư nhân loại đã hoàn toàn sôi trào, bọn họ quên đi dị ma khủng bố, chỉ có chiến ý hừng hực trong lòng đẩy bọn họ không sợ chết không ngừng đi về phía trước.
Trang Dịch là chỉ huy đội săn ma cùng Tuyết Nhận, lúc này thấy hồn sư Ngự Hồn điện đến, tự nhiên cũng thu nhận cả bọn họ. Chẳng qua hắn cũng không rõ năng lực hồn sư Ngự Hồn điện, bởi vậy dứt khoát để cho mọi người tiến hành chiến đấu luân phiên trước. Trung bình cứ 30 người tạo thành một phân đội nhỏ, tiến hành tấn công luân phiên, khi tiểu đội thứ nhất tấn công xong, đội ngũ phía sau nhanh chóng tiến lên tấn công. Như vậy tuy rằng không thể hình thành sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng có thể tự bảo vệ trong thời gian ngắn, cũng cho Trang Dịch đầy đủ thời gian hiểu biết cùng phân tích.
Khi vòng tấn công thứ nhất xong, Trang Dịch nhìn mỗi người ở đây, dùng trí nhớ khổng lồ của hắn nhanh chóng chia mọi người ra mấy tổ, sau đó Trang Dịch sai mấy người Hải Minh đứng ở bên cạnh hắn hỗ trợ, nhanh chóng căn cứ tình huống khác biệt của từng người mà tiến hành bố trí.
Dị ma cấp tám sau khi phụ thể cực kỳ khó đối phó, huống chi là một lần còn đến bốn con.
Đây nếu là đời trước, Trang Dịch nhìn thấy thế này thì chân sẽ phát run, thế nhưng cả đời này, Trang Dịch không cỉ không sợ hãi chút nào, thậm chí còn phải chỉ huy mấy nghìn hồn sư tiến hành chiến đấu.
Đôi tay Trang Dịch run nhè nhẹ, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn!
“Lấy những hồn sư cấp tám ở trung tâm làm mục tiêu tấn công chính, nhưng đồng thời những dị ma nhỏ bên cạnh cũng không được xem nhẹ.” Trang Dịch nói, “Đội ngũ chiến ngự hồn sư cấp bảy cấp tám Lôi Tu Mạc Vi An phá vây ở phía trước nhất, Nhiễm Hành dẫn dắt hồn sư cấp sáu tới cấp bảy ở hai bên bọn họ, các hồn sư dưới cấp sáu còn lại, chiến hồn sư phụ trợ tấn công phía sau Nhiễm Hành, ngự hồn sư song song bên cạnh chú ý phòng ngự phía sau, đề phòng dị ma đột kích phòng tuyến của chúng ta tới đại trận Ngự Hồn điện! Phụ hồn sư còn lại đứng ở vị trí trung gian.”
Trang Dịch nói xong, mấy người Hải Minh lập tức truyền lệnh xuống, lấy tốc độ nhanh nhất thực thi.
Trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, không chỉ có đội săn ma cùng Tuyết Nhận nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh, người Ngự Hồn điện lại cũng không hai lời, lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành trận hình!
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, khi hắn chú ý tới những hồn sư Ngự Hồn điện này lấy ánh mắt kiên định đứng nhìn Lôi Tu đứng ở trước nhất đội ngũ, Trang Dịch mơ hồ hiểu được cái gì.
Có lẽ thực lực của Lôi Tu cũng không thể hoàn toàn làm cho bọn họ tin phục toàn bộ, nhưng nam nhân kích lên tâm huyết của bọn họ, dẫn theo bọn họ chiến đấu ở thời khắc mấu chốt này, lại đạt được tín nhiệm không chút giữ lại, bởi vậy kéo theo Trang Dịch được Lôi Tu toàn tâm tín nhiệm, thế nhưng cũng kỳ tích mà đạt được công nhận.
Từ trên không trung nhìn lại, đại quân dị ma thẳng tắp tấn công chính diện vào Ngự Hồn điện, đây là vì bọn chúng có số lượng khổng lồ, sử dụng loại chiến thuật biển người nguyên thủy nhất này tiến hành nghiền ép là thích hợp nhất, mà hồn sư nhân loại do Trang Dịch chỉ huy lại hoàn toàn ngược lại.
Gần một nghìn hồn sư, chiến hồn sư đứng ở phía trước nhất đội ngũ, ngự hồn sư song song chiến hồn sư mở rộng về phía sau, phụ hồn sư đứng ở trung tâm nhất, toàn đội ngũ giống như mũi tên nhọn kéo trên dây cung, nhắm thẳng vào dị ma, theo một tiếng hạ lệnh của Trang Dịch, mũi tên nhọn dũng mãnh xông về phía dị ma, nhân lúc dị ma cấp tám này còn chưa thích ứng thân thể hồn sư cấp tám, hồn sư nhân loại lấy xu thế bẻ gãy cỏ khô hoàn toàn đảo loạn đại quân dị ma!
Lần đầu tiên tấn công mà có được thành tích tốt như vậy, hồn sư nhân loại được ủng hộ sĩ khí rất nhiều, dị ma cấp tám tuy rằng mạnh, nhưng vào giờ phút này, có vẻ như cũng không khủng bố như vậy.
Không thể không nói Lôi Tu lựa chọn chỉ huy hồn sư nhân loại tiến hành tấn công dị ma vào thời gian này là thời cơ tốt nhất. Tuy rằng dị ma biến dị cấp tám kinh khủng, nhưng Vương hồn sư nhân loại dù sao không dễ phụ thể như vậy. Dị ma biến dị muốn dùng điểm này đến đả kích sĩ khí hồn sư nhân loại, kết quả trộm gà không thành còn mất nắm gạo, lúc này thấy hồn sư nhân loại càng trở nên nhiệt tình, mặt mũi chúng nhất thời trầm xuống.
Dị ma biến dị cấp tám hừ lạnh một tiếng, cũng bắt đầu học dáng vẻ Trang Dịch chỉ huy những dị ma cấp thấp kia tụ lại, dùng chúng nó làm vật hy sinh tranh thủ thời gian cho mình.
Trang Dịch thấy thế, nhẹ nhàng cười một cái.
Phản ứng của dị ma ở trong dự đoán của hắn, mà thủ đoạn kế tiếp đối phó dị ma hắn cũng đã sớm nghĩ kỹ.
Đúng lúc Trang Dịch muốn hạ lệnh nhân cơ hội phản công, một loại cảm giác kỳ dị đánh úp lại, Trang Dịch ngẩn ra, đột nhiên quay đầu lại, khi nhìn thấy ánh sáng trên đại trận Ngự Hồn điện quay vòng với tốc độ cao, biểu tình trên mặt Trang Dịch ngưng lại.
Đột nhiên, Trang Dịch cảm giác tay mình bị cầm.
Thì ra là Lôi Tu bất tri bất giác đi tới bên cạnh Trang Dịch, thấy Trang Dịch xoay người lại nhìn hắn, Lôi Tu nhìn Trang Dịch nói: “Đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, ngươi biết sửa không?”
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, lúc này mới hậu tri hậu giác nghĩ tới khế ước giữa hắn cùng với Lôi Tu làm cho khi hắn suy diễn đại trận phòng ngự thì Lôi Tu tất nhiên có phát hiện ra. Đối mặt Lôi Tu, Trang Dịch không cần phải giấu diếm chút nào, hắn nói: “Còn chưa suy diễn xong, không có trăm phần trăm nắm chắc.”
“Đi thử đi.” Lôi Tu nói, “Đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự, đề phòng phát sinh biến cố.”
“Nhưng nếu thất bại mà nói, sẽ làm chậm lại thời gian đại trận phòng ngự sửa chữa!” Trang Dịch nhíu mày.
Là người kế thừa tri thức trận pháp của triệu hoán sư, lại kết hợp thiên phú về trận pháp, tầm mắt Trang Dịch đã sớm thoát khỏi sự hiểu biết của hồn sư bình thường với trận pháp. Trận pháp to lớn tỉ mỉ như đại trận phòng ngự, Trang Dịch trải qua mấy ngày không ngừng quan sát kết hợp với tri thức triệu hoán sư cũng nghĩ ra không ít thứ, cho nên lúc trước hắn mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực hư trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện.
Nhưng nhìn thấu cùng suy diễn là một chuyện, chân chính ra tay sửa chữa lại là một chuyện khác.
Lúc này trận pháp đã được Ngự Hồn điện đẩy nhanh tốc độ sửa chữa, nếu Trang Dịch lại dựa trên nền tảng này nâng cao lần nữa, trình độ khó khăn có thể nghĩ. Mà một khi vì thất bại mà làm cho thời gian sửa chữa trận pháp lùi lại, như vậy nhân số tử vong trên chiến trường này nhất định sẽ lại tiếp tục gia tăng!
Loại chuyện không nắm chắc này, từ trước đến nay Trang Dịch không làm, huống chi lần này còn dính dáng đến nhiều tính mạng như vậy, lại khiến Trang Dịch không thể không xuống tay.
“Dị ma cấp tám bị chúng ta kiềm chế, chỉ cần lại kiên trì thêm vài giờ, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện có thể tự động chữa trị…” Trang Dịch nhìn Lôi Tu nói.
Lôi Tu nghe vậy, hắn nhìn đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, đôi môi mím chặt: “Tình huống trận pháp phòng ngự hiện tại ra sao?”
“Sắp đến thời khắc mấu chốt nhất.”
“Nếu như thời điểm này bị người cắt ngang thì sẽ thế nào?”
Trang Dịch ngẩn ngơ: “Loại thời điểm này bị người cắt ngang, chỉ sợ trận pháp sẽ…”
Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, biểu tình trong mắt có ý không cho từ chối, hắn kề sát vào bên tai Trang Dịch, dùng âm thanh cực thấp nói: “Những con dị ma biến dị này chậm chạp không thể thích ứng thân thể hồn sư nhân loại, nói rõ thực lực chúng nó cũng không mạnh hơn Vương hồn sư bao nhiêu, bốn con có thể phụ thể cùng lúc, dị ma nhất định còn có cao thủ mai phục.”
Cho dù lúc trước Trang Dịch cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng lúc này Lôi Tu dùng ngữ khí khẳng định nói cho hắn biết, trong lòng Trang Dịch vẫn phát lạnh.
Lôi Tu gắt gao nhìn Trang Dịch chằm chằm: “Chúng nó chậm chạp không ra tay, chính là vì chờ thời khắc này. Ta không biết Vệ Dụ Phong có chuẩn bị về sau hay không, nhưng ngươi cứ đi qua để ngừa vạn nhất.”
Trang Dịch nhìn thoáng qua chiến trường chém giết thảm thiết, mỗi phút mỗi giây đều có hồn sư đang thương vong.
Không lại do dự nữa, Trang Dịch xoay người lập tức chạy về phía Ngự Hồn điện.
Lôi Tu kéo tay Trang Dịch còn chưa buông ra, đột nhiên, tay Lôi Tu dùng lực một chút, kéo Trang Dịch trở lại.
Trang Dịch ngạc nhiên nhìn Lôi Tu một chút.
“Một mình, cẩn thận.” Lôi Tu nhìn Trang Dịch thật sâu, thấy đồng tử màu xám nhạt của Trang Dịch phản chiếu khuôn mặt hắn, Lôi Tu nhắm mắt lại hung hăng hôn lên môi Trang Dịch một cái, sau đó buông tay ra, xoay người lại một lần nữa trở lại tiền tuyến xung phong liều chết của hồn sư nhân loại.
Lôi Tu lại tiếp tục tham gia vào nhất thời làm cho chiến hồn sư chém giết phía trước giảm rất nhiều áp lực.
Trang Dịch nhìn bóng lưng Lôi Tu, hắn một mình đến Ngự Hồn điện là nguy hiểm, Lôi Tu ở trên chiến trường, cũng là nguy cơ bốn phía.
Áp chế loại cảm xúc nói không nên lời trong lòng xuống, loại thời khắc này, tình cảm cá nhân đều có vẻ nhỏ bé như vậy, bao nhiêu người quên hết tất cả bảo vệ quê hương, Trang Dịch tự nhiên sẽ không lại trì hoãn thời gian.
Nói kế hoạch tiếp theo của hắn với Hải Minh bằng tốc độ nhanh nhất, Trang Dịch nhanh chóng xoay người, thôi động hồn lực lợi dụng thuộc tính thực vật ẩn nấp hơi thở, cố gắng làm cho mình không thu hút rồi nhanh chóng bước về phía đại trận phòng ngự của Ngự Hồn điện.
Trên chiến trường thay đổi trong chớp mắt, Trang Dịch một mình đột nhiên rời đi, trừ đội ngũ hắn vừa chỉ huy ra thì cũng không quá khiến người khác chú ý.
Ngược lại là biểu hiện của mấy người Lôi Tu Mạc Vi An Trương Thừa Lạc ở tiền tuyến làm bọn họ được rất nhiều người chú ý.
Trận chiến giữa hồn sư cùng dị ma này, cấp bậc hai bên tuy rằng không phải cao nhất trong hai phe, nhưng bởi vì tính đặc thù cùng tầm quan trọng của nó, nhất thời khiến cho dị ma cùng phía chỉ huy của nhân loại cực kỳ chú ý.
Nếu như nói lúc trước phối hợp giữa Tuyết Nhận cùng đội săn ma chém giết được hai dị ma cấp tám khiến cho Ngự Hồn điện kinh ngạc mà nói, khi phát hiện bốn vị hồn sư cấp tám của Ngự Hồn điện vậy mà bị phụ thể toàn bộ, bộ chỉ huy Ngự Hồn điện quả thực muốn nổ nồi.
Mà vào lúc này, Lôi Tu nhất định dẫn dắt đám hồn sư trung cấp kia ương ngạnh chiến đấu cùng bốn dị ma cấp tám lại khiến Ngự Hồn điện giật nảy người.
Bất luận là sự nắm chắc thời cơ của Lôi Tu, trận pháp Trang Dịch bố trí hay là năng lực thực chiến cao hơn cấp bậc của mình rất nhiều mà những hồn sư cấp trung này phát huy ra, đều khiến người Ngự Hồn điện nhìn đội săn ma với con mắt khác xưa, cho đến lúc này, bọn họ mới rốt cuộc phát hiện, đám hồn sư cấp trung thực lực yếu đuối trong mắt bọn họ kia, cũng không vô dụng giống như trong tưởng tượng của bọn họ
“Đội ngũ có thể cùng Tuyết Nhận phá vây vào trong Thần tích chi tường… Là chúng ta coi khinh bọn họ.” Vệ Dụ Phong làm tổng chỉ huy, ánh mắt vô cùng sắc bén, trừ chú ý tới thực lực đội săn ma phát huy hơn hẳn bình thường ra, hắn lại liếc mắt một cái liền nhìn thấu, trong trận chiến đấu này, phát huy tác dụng quan trọng nhất lại không phải hồn sư Ngự Hồn điện bọn họ, mà là nhân tài cất giấu trong đội săn ma!
Đội trưởng có thể khích lệ sĩ khí vào thời khắc mấu chốt, lấy thực lực cấp bảy đứng ở trước mặt bốn kẻ cấp tám lại không rơi vào hạ phong, chỉ huy có thể đối mặt bốn dị ma cấp tám mà vẫn gặp nguy không loạn tiến hành thăm dò, hơn nữa lập một đội ngũ xa lạ thành trận pháp tấn công tốt nhất, phát huy ra 200% thực lực hồn sư nhân loại, không gì không khiến Vệ Dụ Phong tán thưởng.
Ở trên chiến trường, trừ khi tới cấp bậc hồn sư cấp chín, nếu không, thực lực cá nhân bên trong hỗn chiến cũng không thể đóng vai trò quan trọng nhất. Loại thời điểm như thế này, một vị chỉ huy khôn khéo, một trận pháp sư có lực điều tiết khống chế siêu cường, thậm chí một hậu cần năng lực mạnh mẽ, đều có tác dụng cực kỳ quan trọng.
Trong một đội săn ma lúc trước hoàn toàn không chút thu hút này, lại có thể đầm rồng hang hổ như vậy!
Đúng lúc này, ánh mắt Vệ Dụ Phong đột nhiên thay đổi, hắn mạnh đứng lên, nhìn chằm chằm phương xa, khóe mắt như vỡ ra: “Hắn…!!”
Là trận pháp của Ngự Hồn điện, đại trận phòng ngự tự nhiên là nổi danh vì lực phòng ngự, vị trí đặc biệt trí mạng này, nếu lúc trước Ngự Hồn điện đã phái nhiều người như vậy trọng điểm bảo vệ nơi này, xây dựng trận pháp tự nhiên cũng nghiêm túc.
Lấy thực lực cấp sáu đỉnh phong của Trang Dịch hiện giờ, nghĩ muốn mạnh mẽ tấn công đi vào là không có khả năng. Nhưng mà không sao, hắn còn là một hồn sư tinh thông trận pháp. Lúc trước kết giới Liệt cốc cũng bị Trang Dịch phá, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện đã được Trang Dịch nghiên cứu nhiều ngày như vậy, tuy hơi phiền một chút, nhưng như trước không làm khó được hắn.
Cở bỏ tầng tầng chướng ngại ngăn cản hắn, thấy Trang Dịch đã sắp đi vào trung tâm đại trận phòng ngự, đi vào bên trong xem xét tình huống, trong lòng Trang Dịch đột nhiên nảy lên một cảm giác cực kỳ vi diệu quái dị.
Có người ở phụ cận… Hơn nữa rất có thể, đang đi theo hắn!
Hiển nhiên thực lực người nọ mạnh hơn Trang Dịch nhiều, hơn nữa giỏi che giấu, nếu như Trang Dịch không phải thd nhạy bén hơn hồn sư bình thường thì có lẽ còn khó mà phát hiện.
Sau khi xác nhận điểm này, trên mặt Trang Dịch không biểu hiện ra chút nào, ngay cả bước chân cũng duy trì nhất trí với lúc trước, hắn cấp tốc động não suy nghĩ, rất nhanh liền có chủ ý.
Lúc này hắn còn đang ở trong một trận pháp cùng loại với mê cung, lấy thực lực của Trang Dịch thì cởi bỏ mê cung này chỉ cần tốn vài phút, nhưng trong lòng Trang Dịch có cảm giác nguy hiểm, hắn nghĩ nghĩ, đi vòng quanh mê cung vài vòng, cố ý vòng trở về một trận pháp hắn vừa mới phá giải, sửa chữa lại trận pháp một chút, cắt đứt đường lui của người đang theo dõi hắn.
Sau đó Trang Dịch lại đi về phía trước, sau khi phát hiện dưới trận pháp mê cung là một liên hoàn trận bùng nổ tấn công mạnh, Trang Dịch mỉm cười, nghiêm túc phá giải nó.
Rất nhanh đã đi qua liên hoàn trận, sau khi đứng vững thân hình, bước chân hắn chợt dừng lại, nhanh chóng vung tay lên, hồn lực hình thành đột nhiên dung hợp với trận pháp vừa bị hắn cởi bỏ phía sau, chớp mắt tiếp theo, liên hoàn trận bùng nổ vừa mới bị hắn phá ra lập tức khép kín lại.
Sau khi làm xong tất cả, Trang Dịch chậm rãi quay người, quả nhiên thấy phía sau chỗ hắn khoảng 2m có một bóng người bị nhốt ở bên trong!
Nhưng mà khi thấy rõ diện mạo đối phương, biểu tình trên mặt Trang Dịch lập tức đổi thành kinh ngạc: “Vệ… tiền bối?”
Đi theo phía sau Trang Dịch, không phải người khác, chính là Vệ Dụ Phong!
�
Vệ Dụ Phong thấy Trang Dịch phát hiện mình, hắn nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Trang Dịch, chậm rãi nói: “Không sai, là ta.”
Trong lòng Trang Dịch có chột dạ trong nháy mắt, dù sao hắn không phải người Ngự Hồn điện, cho dù là vì tốt cho Ngự Hồn điện, tự tiện đi vào như vậy cũng là không đúng. Nhưng mà ngay sau đó, Trang Dịch lập tức phát hiện không thích hợp: “Tiền bối là tổng chỉ huy chiến trường, không ở tiền tuyến chỉ huy mọi người, cùng đi theo ta tới nơi này làm cái gì?”
Vệ Dụ Phong nghe Trang Dịch nói, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc kỳ quái, hắn buông mi mắt, ngẩng đầu lại chậm rãi nói: “Đại trận phòng ngự sửa chữa đến thời gian cuối cùng càng quan trọng hơn chiến đấu bên ngoài, ta đi vào xem tiến độ một chút.”
Ánh mắt Trang Dịch thay đổi.
Từ lúc vừa thấy được Vệ Dụ Phong Trang Dịch đã cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn từng nói chuyện với Vệ Dụ Phong, Vệ Dụ Phong cực kỳ giống Vệ Cẩn, trên người rất có phong độ quý tộc truyền thống, khi nói chuyện thì quen mỉm cười, hơn nữa mỗi nhất cử nhất động đều làm người ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nhưng mà Vệ Dụ Phong trước mắt, bất luận là thần thái khi nói chuyện hay là tốc độ nói cùng cách dùng từ đều hoàn toàn khác lần trước.
Mà chân chính làm cho Trang Dịch nghi ngờ chính là Vệ Dụ Phong không chỉ không hỏi vì sao người ngoài như hắn lại chạy tới trung tâm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, càng không dò hỏi hắn phá trận như thế nào! Dù sao đối với Ngự Hồn điện mà nói, nếu như tùy tiện một người cũng có thể nhẹ nhàng đi tới trung tâm trận pháp Ngự Hồn điện như vậy, vậy thì trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện còn có cái ý nghĩa gì?!
Thế nhưng Vệ Dụ Phong lại không hỏi, hơn nữa trong mắt không có chút kinh ngạc nào.
Thấy Trang Dịch chậm chạp không đáp lời, “Vệ Dụ Phong” kỳ quái ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái.
Trang Dịch nhanh chóng phục hồi tinh thần, hắn không phải đối thủ của người này.
Bản thân Vệ Dụ Phong là thực lực hồn sư cấp tám, người này không chỉ có thể phụ thể trên người Vệ Dụ Phong, hơn nữa trên người không có ma khí, như vậy chỉ có một loại khả năng. Đối phương là dị ma cấp chín, bởi vì cấp bậc Trang Dịch kém đối phương quá lớn, dưới tình huống đối phương cố gắng che giấu, Trang Dịch không thể phát hiện hắn là dị ma!
Liên hoàn trận bùng nổ trước mắt này tuy rằng sẽ tạo thành phiền toái cho đối phương, nhưng nếu dị ma cấp chín muốn mạnh mẽ tấn công mà nói, cũng là có thể phá.
Tâm thần Trang Dịch thay đổi thật nhanh, lập tức hiểu được bản thân nên làm như thế nào, hắn nhìn Vệ Dụ Phong nói: “Vậy tiền bối, ta đi vào trước nhìn một cái, ngài muốn ở chỗ này chờ hay là đi theo ta vào?”
“Ta cũng đi vào.” Dị ma cấp chín lập tức nói.
“Vậy thì mời tiền bối.” Trang Dịch cung kính làm một tư thế mời.
Dị ma cấp chín nhìn Trang Dịch chằm chằm, thấy trên mặt Trang Dịch không có chút dị thường nào, hắn cúi đầu nghĩ nghĩ, ngẩng đầu thanh âm có chút âm u lạnh lẽo: “Ngươi mở trận pháp này, ở phía trước dẫn đường.”
Trang Dịch cười lạnh trong bụng, trên mặt lại làm ra vẻ kinh ngạc, nhìn dị ma cấp chín nói: “Tiền bối, ngài quên rồi sao, trận pháp này chỉ có thể phá giải từ ngoài vào trong, không thể cởi bỏ từ trong ra ngoài a.”
“Ngươi nói thật?” Dị ma cấp chín âm u nhìn chằm chằm Trang Dịch.
Tự nhiên là giả, nhưng mà Trang Dịch đương nhiên sẽ không nói thật với hắn, ngược lại vẻ mặt thuần lương nhìn dị ma cấp chín: “Tiền bối thật sự quên sao?”
Dị ma cấp chín nhìn chằm chằm Trang Dịch, tuy rằng hắn không hề dùng sức mạnh, nhưng ánh mắt kia giống như vật thật, dưới sự tận lực phát huy áp lực của đối phương, mồ hôi lạnh của Trang Dịch ra đầy người.
Đúng lúc này, Trang Dịch đột nhiên nhảy dựng lên, kêu lên với dị ma cấp chín: “Hồn sư bên ngoài còn đang chiến đấu đẫm máu, tiền bối, không nói nhiều nữa, ta đi vào nhìn tình huống một cái trước, ghi lại một chút tiến độ, nếu ngài muốn vào lại không muốn lãng phí tinh lực phá trận mà nói, hay là ngài ở chỗ này chờ một lát, ta bây giờ vào ghi chép xong nộp lên bộ chỉ huy, sau đó lại vòng lại đưa ngài đi vào!”
Trang Dịch nói xong, cúi người chào dị ma cấp chín, sau đó quay người nhanh chóng bước đi.
Dị ma cấp chín gắt gao nhìn bóng lưng Trang Dịch.
Trang Dịch cảm nhận được trong ánh mắt này ẩn chứa sát khí, trái tim nảy lên thật nhanh, cũng sắp nhảy ra khỏi cuống họng rồi. Loại thời điểm này Trang Dịch vô cùng cảm ơn mẫu thân Tưởng Ninh trước đây suýt chút nữa tổn thương hắn.
Từng có trải nghiệm bị khí tức của mẫu thân Tưởng Ninh đè ép, lúc này khi Trang Dịch đối mặt dị ma cấp chín mới có thể nói dối ung dung như vậy.
Nhưng dị ma trời sinh tính cổ quái hung tàn, đại trận Ngự Hồn điện ngay ở trước mắt, bằng vào thực lực dị ma cấp chín, chấp nhận mạo hiểm bị trọng thương là hoàn toàn có thể tiến hành tấn công mạnh.
Lúc trước dị ma này đi theo Trang Dịch là vì không muốn bị thương, mượn sức Trang Dịch đi tới trung tâm đại trận phòng ngự, tiết kiệm thời gian lại dùng ít sức, thế nhưng lúc này Trang Dịch chạy, dị ma một khi kịp phản ứng ý tứ trong lời hắn nói, sợ là ——
Trang Dịch còn chưa nghĩ xong, đột nhiên, trận pháp vận chuyển bốn phía chợt ngừng lại, toàn bộ không gian trong chớp mắt này trở nên vặn vẹo, không khí bốn phía giống như một bàn tay lớn vô hình đột nhiên đè chặt lại, đè ép thân thể Trang Dịch, đồng thời, một luồng sức mạnh làm cho người ta ngạt thở xuyên thấu không gian vặn vẹo này trực tiếp nổ vỡ mấy trận pháp kia, sau đó đánh úp về phía Trang Dịch!
Một kích do dị ma cấp chín phát ra, quả thực có thể khiến trời đất biến sắc, cho dù sức mạnh của một kích này đã bị liên hoàn trận bùng nổ tiếp nhận một phần, nhưng sức mạnh còn dư lại đối với Trang Dịch mà nói, vẫn cứ khủng bố ngang hủy thiên diệt địa như trước!
Vào thời khắc sống còn này, Trang Dịch rốt cuộc bất chấp che giấu thực lực, ba hệ hồn thú cùng nhau phóng ra, nháy mắt đã được Trang Dịch dung hợp vào với nhau, hồn sư cấp sáu chỉ có thể dung một bộ phận thân thể với hồn thú, hiện ra trạng thái bán thú hóa, giờ phút này, vì ngăn cản một kích kia, Trang Dịch làm ra phòng ngự mạnh nhất của bản thân, Tử Tinh Hoàng Điểu cùng Trang Dịch dung hợp thành một thể, chớp mắt tiếp theo, đôi mắt Trang Dịch biến thành màu vàng kim của Tử Tinh Hoàng Điểu, đồng thời hai tay hắn cũng có hoa văn lông vũ như ẩn như hiện, móng tay cùng ngón tay thì biến ảo thành nửa móng vuốt chim, trở nên vừa sắc vừa dài, sau khi hoàn thành xong hết tất cả, Trang Dịch chợt giơ hai tay lên đan chéo ở trước ngực, đỡ một kích kia của dị ma cấp chín.
Trong nháy mắt sức mạnh của dị ma cấp chín đụng phải thân thể Trang Dịch, hư ảnh đôi cánh Tử Tinh Hoàng Điểu hiện ra bên ngoài cơ thể Trang Dịch thu lại, đồng thời, Hoa Đèn Lồng Thất Tinh sáng lên từng cây từng cây một.
Một luồng chấn động mạnh mẽ khuếch tán ra trong không gian, Trang Dịch cấp thấp hơn dị ma cấp chín, lui về phía sau tròn gần 100 bước, mặt đất thậm chí bị hai chân Trang Dịch vạch ra vết tích thật sâu.
Cảm giác đòn tấn công của dị ma cấp chín hoàn toàn tan đi, Trang Dịch thật vất vả đỡ một kích kia chỉ cảm thấy cổ họng hơi ngọt, hắn mạnh mẽ nuốt máu xuống, sau đó đứng vững thân thể, nhìn về phía dị ma cấp chín.
“Hử?” Dị ma cấp chín kinh ngạc nhìn Trang Dịch, hắn nhìn ra được Trang Dịch chỉ có cấp sáu, lại không ngờ Trang Dịch vậy mà có thể tiếp được một kích của mình, “Ngươi, không tồi. Chẳng qua, càng đáng chết hơn!”
Dị ma cấp chín nói xong, tấn công cũng tấn công rồi, hắn cũng không lại che giấu nữa, ma khí từ trong cơ thể tràn ra, khí tức lại phong tỏa Trang Dịch một lần nữa.
Trang Dịch đỡ một đòn của dị ma cấp chín đã tương đối cố sức, nếu lại tiếp một lần nữa, Trang Dịch cũng không dám cam đoan có thể nhưng lại không thể không nhận.
Hắn liếc nhìn trận pháp không ổn định ở bốn phía một cái, cuối cùng lấy linh lung hộp cùng dây chuyền Long Nha từ trong không gian ra.
Đúng lúc Trang Dịch muốn đưa hồn lực vào để sử dụng hai bảo vật lớn này, đột nhiên, một tiếng gầm giận giữ từ bên ngoài truyền đến: “Dị ma!”
Trang Dịch sửng sốt, phản xạ có điều kiện thu lại dây chuyền Long Nha, thanh âm này…
Dị ma cấp chín cũng hoảng, hắn lập tức thu hồi khí tức phong tỏa trên người Trang Dịch, quay đầu nhìn phía người đến.
Động tác của người nọ cực nhanh, thời gian không đến ba giây hắn đã đến giữa Trang Dịch cùng dị ma cấp chín, một dòng hồn lực tấn công mạnh mẽ đánh về phía dị ma cấp chín, tuy rằng thực lực người tới không bằng dị ma cấp chín, nhưng hắn lại cực kỳ quen thuộc nơi này, trận pháp không chỉ không tạo thành bất cứ trở ngại nào cho hắn, ngược lại hắn còn mượn trận pháp vận hành hồn lực, tăng mạnh công kích của mình oanh về phía dị ma cấp chín.
Dị ma hít ngược một hơi, vội vàng tiến hành ngăn cản. Bởi vì quá mức vội vàng, một dị ma cấp chín, vậy mà ngược lại bị đòn tấn công của một hồn sư cấp tám đánh lui một bước.
Nhìn cánh tay bị xát ra vô số vết thương nhỏ của mình, khuôn mặt âm trầm của dị ma phiếm xanh, hắn chậm rãi quay đầu, âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm về phía Trang Dịch cùng hồn sư cấp tám.
Sau khi hồn sư cấp tám tấn công dị ma xong liền đứng ở bên cạnh Trang Dịch, đợi sau khi hắn đứng vững, Trang Dịch nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhất thời giật nảy mình ——
Vệ Dụ Phong!
Lúc này Vệ Dụ Phong đang thở hồng hộc, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm dị ma cấp chín, đả thương dị ma cấp chín, trên mặt Vệ Dụ Phong lại không có chút vẻ hưng phấn nào, ngược lại bởi vì quá mức tức giận nên biểu cảm trên mặt thậm chí có chút vặn vẹo, đâu còn có dáng vẻ thân thiết khi gặp Trang Dịch ngày hôm đó.
Nhưng Trang Dịch lại có thể xác nhận, người này đúng là Vệ Dụ Phong.
Nhìn hai nam nhân lớn lên giống nhau như đúc giằng co lẫn nhau, sau khi Trang Dịch kinh hãi thì lập tức suy nghĩ rõ ràng.
Giống như Lâm Khê và Lâm Lưu vậy, nam nhân bị dị ma cấp chín phụ thể này, rất có thể là anh em song sinh của Vệ Dụ Phong!
Vệ Dụ Phong không cho dị ma cơ hội phản kích, hắn lập tức điều động trận pháp bốn phía phối hợp tấn công, hoàn toàn quấy rầy tiết tấu của dị ma cấp chín, sau đó Vệ Dụ Phong giơ tay lên vung mạnh, trận pháp thay đổi, bóng dáng dị ma cấp chín nhất thời biến mất không thấy, không biết bị Vệ Dụ Phong di chuyển đi đâu.
“Lôi Y?” Làm xong tất cả những cái này, Vệ Dụ Phong quay đầu nhìn Trang Dịch.
“Vâng.” Trang Dịch lập tức đáp.
“Tại sao ngươi lại ở đây?”
“Lôi Hổ nghi ngờ dị ma bên kia còn có cao thủ đang ẩn nấp, chỉ chờ đại trận phòng ngự tới thời điểm quan trọng nhất thì đột nhiên phá hoại, tạo thành tổn thất không thể cứu vãn cho đại trận phòng ngự, thế nên để cho ta tới… sửa chữa.”
Vệ Dụ Phong nhìn trận pháp bốn phía, nói: “Những trận pháp bên ngoài vừa rồi kia, tất cả đều là ngươi phá giải?”
“Đúng.”
“Dùng bao lâu?”
“Khoảng hai phút.”
Vệ Dụ Phong sửng sốt.
Hai phút phá giải gần 30 trận pháp chướng ngại?!
Phải biết rằng, trong những trận pháp chướng ngại kia, có không ít là đặc biệt nhằm vào hồn sư cấp bảy trở lên, cũng vì vậy, muốn phá giải chúng, cho dù biết phương pháp thì cũng nhất định phải là hồn sư cấp cao mới được.
Lấy thực lực cấp sáu của Lôi Y này mà có thể dùng tốc độ như vậy đi vào, quả thực chính là thiên phương dạ đàm, nhưng hắn lại làm được!
/260
|