Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 146

/260


Trang Dịch mỉm cười với chủ tiệm, nói: “Chúng ta là học sinh học viện Ellen, mấy tháng trước trường học nghỉ, chúng ta tạm thời rời khỏi nơi này, kết quả không ngờ trên đường gặp phải dị ma tập kích, vẫn luôn chưa về được, cho tới hôm nay mới rốt cuộc trở lại thành Phi Sương.”

Chủ tiệm nghe vậy, đánh giá Trang Dịch cùng Lôi Tu trên dưới một lần, thấy ánh mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bình tĩnh, không có chút kích động nào, nhìn qua không giống như người đang nói dối, cuối cùng chủ tiệm chậm rãi gật đầu nói: “Thì ra là như vậy… Nhìn hai vị tuy tuổi không lớn lắm, nhưng rời trường lâu như vậy còn có thể trở về bình yên vô sự, thực lực nhất định vô cùng mạnh, có lẽ là hồn sư cấp cao đúng không? Lấy kinh nghiệm của hai vị, sau khi vào trường nhất định sẽ được học viện coi trọng.”

Trang Dịch nghe vậy, cười cười, không trả lời chính diện, ngược lại hỏi: “Mấy tháng này thành Phi Sương cùng học viện Ellen có xảy ra chuyện lớn gì không? Vì sao học viện Ellen cấm học sinh đi vào?”

“Nơi này còn tốt đấy, nghe nói những thành khác đều lộn xộn, người cũng không biết đã chết bao nhiêu, may mà thành Phi Sương có học viện Ellen, mọi người mới giữ được tính mạng, tuy rằng qua ngày không bằng trước kia, nhưng tốt xấu vẫn có thể tiếp tục sống. Còn học viện Ellen, tuy nó là cấm ra vào, nhưng chỉ là đối với bình dân như chúng ta. Vốn là học sinh của học viện giống như ngươi, bây giờ trở về đây tuy có thể vào, thế nhưng phải trải qua vài tầng kiểm tra, xác nhận ngươi không phải dị ma mới có thể cho ngươi đi vào.”

Trang Dịch nghe vậy, trên mặt lập tức làm ra biểu tình bỗng nhiên hiểu ra, nghi ngờ trong lòng lại càng sâu. Tất cả những gì nghe được từ vị chủ tiệm này đều hoàn toàn khác so với tin tức Trang Dịch nghe được từ chỗ Lâm Khê Lâm Lưu. Tuy rằng thời gian chênh lệch giữa hai tin tức là một tháng, nhưng trong tình huống không có bước ngoặt trọng đại gì xảy ra, tuyệt đối không thể nào có chênh lệch lớn như vậy.

Chủ tiệm này thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu nghe xong lời mình nói, sau đó yên lặng nhìn mình không nhắc lại, chủ tiệm cúi đầu, đôi mắt chợt lóe, sau đó ngẩng đầu lên, có chút không yên nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, nói: “Ta có đứa con trai đi học ở Ellen, bởi vì Ellen phong tỏa, đã mấy tháng ta không gặp được nó.”

Trang Dịch nghe vậy, lập tức phục hồi tinh thần nhìn ông chủ.

Chủ tiệm có chút câu nệ xoa xoa tay, ngượng ngùng nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Lúc hai người các ngươi đi vào, có thể giúp ta mang một số thứ vào hay không? Gần đây thời tiết chuyển lạnh, con trai ta lại vì nhà ở ngay thành Phi Sương nên luôn lười mang nhiều hành lý vào, ta sợ nó ở trong trường bị lạnh, tìm mọi cách mang áo vào cho nó, chỉ là học viện không đồng ý…”

Thấy Trang Dịch há miệng định nói cái gì, chủ tiệm lo bị từ chối nên vội vàng nói: “Để báo đáp ta cũng sẽ tặng các ngươi vài bộ quần áo, các ngươi không cần dùng đồ ăn gì đến đổi.”

Chút chuyện nhỏ như mang quần áo Trang Dịch tự nhiên sẽ không từ chối, thấy chủ tiệm chờ mong lại bất an nhìn mình, Trang Dịch vội vàng khoát tay nói: “Không cần, chúng ta có mang đủ áo, con của ngài tên là gì, học năm thứ mấy, là hồn sư thuộc tính gì? Ngài đưa áo cho chúng ta đi, chúng ta nhất định sẽ đưa đến.”

“Áo không để trong cửa hàng, ở nhà ta, có thể phiền hai vị cùng ta đi một chuyến hay không.” Chủ tiệm nghe vậy, lập tức ngượng ngùng nói.

Trang Dịch nghĩ nghĩ, cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái, cuối cùng gật đầu nói: “Được.”

Chủ tiệm thấy Trang Dịch đã đồng ý, đôi mắt lập tức sáng lên, quay người nhanh tay nhanh chân đóng cửa hàng, sau đó dẫn Trang Dịch cùng Lôi Tu đi vào trong một hẻm nhỏ bên cạnh.

Chủ tiệm này ở phía trước dẫn đường, Trang Dịch cùng Lôi Tu sóng vai đi ở phía sau, vừa đi Trang Dịch vừa nhẹ giọng hỏi: “Học viện Ellen giới nghiêm là vì lúc trước dị ma xâm chiếm thành Phi Sương sao? Hiện tại dị ma bị đuổi đi?”

“Đúng vậy.” Chủ tiệm đi ở phía trước đưa lưng về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, làm người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn, chủ tiệm nói, “Nơi chúng ta sống hiện tại là Ellen tạo ra, ở phía sau dãy phố này của chúng ta còn có mấy dãy phố, đều bị bỏ hoang cả, chính là bởi vì dị ma chạy vào làm bậy. Nhưng mà có học viện Ellen ở, dị ma thì tính là cái gì, còn chưa đánh bao lâu đã bị đuổi đi.”

“Sau đó không trở lại nữa?” Trang Dịch nghi ngờ hỏi thăm, “Ta ở bên ngoài gặp phải dị ma thực lực mạnh mẽ, thoạt nhìn không giống như dễ đối phó như vậy a.”

“Người trẻ tuổi, ngươi đoán mò cái gì, chẳng lẽ ngươi còn không tin trường học của mình chắc.” Chủ tiệm cười nói.

Trang Dịch nghe vậy, yên lặng vài giây đồng hồ, sau lại hỏi: “Đúng rồi, con của ngài tên gì, năm thứ mấy, là hồn sư thuộc tính gì? Ta phải biết những điều này mới có thể đưa áo ngài giao cho hắn chứ.”

“Con trai ta gọi Vương Vũ, đang học năm thứ ba, là một phụ hồn sư.” Chủ tiệm nghe vậy, nhanh chóng nói, tốc độ cực nhanh, giống như đang đọc báo cáo vậy.

“Phụ hồn sư?” Trang Dịch hơi hơi nâng mi, danh sách tất cả thành viên lớp phụ hồn sư năm thứ ba xẹt qua đầu hắn một lần, Trang Dịch xác định lớp phụ hồn sư không có một người tên Vương Vũ.

Chủ tiệm thấy thế, quay đầu lại nhìn Trang Dịch một cái, trên mặt hiện lên một tia hoảng loạn, sau đó lập tức bình tĩnh lại: “Làm sao vậy?”

“Không có gì.” Trang Dịch cười nói, thấy bọn họ càng đi vào trong, ánh sáng càng trở nên mỏng manh, bốn phía dần trở nên tối tăm, giống như có một tầng sương đen tràn ngập, bao bọc bọn họ ở bên trong, loại cảm giác này… giống như đã từng gặp phải.

Trang Dịch giơ tay nâng ở trước mắt, nắm tay không mấy cái, ký ức về màn sương đen này hiện ra trong đầu, đó là lúc ở thành Huệ Xương, hắn cùng với các hồn sư, lúc ấy vẫn là hội phòng ma, đột phá vòng vây dị ma trùng điệp, đã từng chìm sâu vào trong sương đen giống như vũng bùn vậy.

Đồng thời, loại cảm giác thuộc về một loại sinh vật khác đến gần cũng đánh úp về phía Trang Dịch, cái cảm giác lông tơ dựng thẳng này, cho dù gặp qua dị ma rất nhiều lần, mỗi lần loại cảm giác này thổi quét mà đến Trang Dịch vẫn đều không thể thích ứng.

Xác nhận nghi ngờ trong lòng, ánh mắt Trang Dịch lạnh đi, biểu tình trên mặt hắn không thay đổi, tay kia lại lặng lẽ nắm tay Lôi Tu, hồn lực của hai người ngưng tụ trong cơ thể, vận sức chờ phát động.

“Thực ra, ta cũng là một phụ hồn sư, hơn nữa cũng là năm thứ ba.” Trang Dịch nhìn bóng lưng chủ tiệm càng ngày càng mơ hồ ở phía trước, nhẹ giọng nói.

Thân thể chủ tiệm cứng đờ, sau đó bước chân nhanh hơn.

Trang Dịch thấy thế, lập tức phóng ra hồn lực, cùng Lôi Tu lách người đi tới trước mặt chủ tiệm, lúc này bốn phía đã đen đến mức chỉ có thể nhìn được cảnh vật trong khoảng một mét trước mặt, hắn cùng Lôi Tu chặn đường chủ tiệm, Trang Dịch hỏi: “Thật sự là ngượng ngùng, ta không có ấn tượng gì với tên con trai của ngài cả, nhưng mà, ngài có thể nói cho ta hồn thú của hắn là cái gì không? Có lẽ nghe xong ta sẽ nhớ ra.”

Chủ tiệm mở to mắt nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, đôi mắt không ngừng lóe lên, hắn há há miệng, đang định trả lời, đột nhiên, một đám sương đen nồng đậm từ bên cạnh bay tới, chớp mắt đã chen vào giữa Trang Dịch cùng chủ tiệm kia, bóng người chủ tiệm kia lập tức biến mất trong chớp mắt, cùng lúc đó, một âm thanh quái dị truyền ra từ trong bóng đêm: “Hồn thú của con trai hắn là dị ma, ngươi quen biết sao —— a!”

Khi bóng dáng vị chủ tiệm kia biến mất, Hướng Âm Quỳ bản thu nhỏ đã xuất hiện ở trong tay Trang Dịch, không đợi dị ma kia nói xong, một loạt hạt hoa Hướng Âm Quỳ giống như viên đạn đánh tới dị ma, chớp mắt đã đến trước mặt nó, bao trùm trên người dị ma, sau đó chợt nổ tung, làm cho áo cùng máu thịt ở bề mặt ngoài thân thể dị ma cũng cùng nổ tung!

Tuy rằng vì là phụ hồn thú tấn công, thương tổn tạo thành cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng do bất ngờ không kịp đề phòng mà bị tấn công, dị ma kêu đau đớn một tiếng, sau đó căm tức gào thét: “Nhân loại không biết sống chết, các ngươi phải chết!”

Hắn nói cong, trong miệng phát ra tiếng kêu quái dị cực kỳ tức giận cùng sắc bén. Sau đó, thanh âm của hắn giống như một tín hiệu, sau khi sóng âm khuếch tán ra ngoài một vòng lại một vòng, toàn bộ dị ma vốn đang ngủ đông ở bốn phía đều tỉnh lại, nhanh chóng tụ lại về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu!

Trang Dịch chỉ cảm thấy vô số tấn công thuộc về dị ma cùng với tiếng gào thét quái dị kia lấy các góc độ xảo quyệt thổi quét về phía bọn họ. Hướng Âm Quỳ vốn giấu trong lòng bàn tay chợt biến lớn trước mặt Trang Dịch cùng Lôi Tu, hóa thành thực vật cao đến mấy mét, Hướng Âm Quỳ liên tục nhúc nhích bắn hạt hoa, bắn phá dị ma bốn phía, phối hợp với Lôi Tu k cho những dị ma kia tới gần bọn họ, đồng thời, hồn lực trong cơ thể Trang Dịch vận chuyển, một con Thôn Thiên Cự Ưng màu trắng cũng xuất hiện ở phía sau Trang Dịch.

Ngay sau đó, lấy Thôn Thiên Cự Ưng làm trung tâm, ánh sáng trắng bắn ra xé rách bóng tối, cuối cùng hóa thành một vòng bảo vệ hình tròn ở quanh người Trang Dịch cùng Lôi Tu, mà bóng dáng Thôn Thiên Cự Ưng thì như ẩn như hiện ở ngoài mặt vòng bảo vệ, ngăn cản dị ma tấn công.

Vòng bảo vệ màu trắng này không chỉ dựng lên phòng ngự ở quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu, nó còn cấp tốc thắp sáng con hẻm nhỏ tối đen không nhìn thấy năm ngón này, dưới luồng sáng chiếu rọi này, Trang Dịch cùng Lôi Tu cuối cùng cũng thấy rõ hiện tại bọn họ đang ở trong tình trạng nào.

Vì ở trong hẻm nhỏ, không gian hai bên thân thể Trang Dịch cùng Lôi Tu hơi có chút chật hẹp, chỉ có sương đen nồng đậm bao vây lấy, mà trên đỉnh đầu cùng phía trước sau thân thể bọn họ, hơn một nghìn con dị ma bay tới bay lui trên không trung, rậm rạp chằng chịt, căn bản không đếm được có bao nhiêu con, giống như bọn họ đã chìm sâu vào trong vòng vây dị ma trùng điệp, căn bản không nhìn rõ đường ra.

Nếu là hồn sư bình thường nhìn thấy chiến trận này có lẽ sẽ bị dọa đến ngu người, chẳng qua đã từng có trải nghiệm phá vây ở trong dị ma dày đặc như sương đen ở thành Huệ Xương, lại một lần nữa rơi vào sương đen, đối với Trang Dịch cùng Lôi Tu mà nói cũng không tính là chuyện hiếm lạ gì.

Thấy ánh sáng trắng từ Thôn Thiên Cự Ưng làm cho trong dị ma xuất hiện một thoáng hoảng loạn, Trang Dịch cùng Lôi Tu lập tức lợi dụng cơ hội ngắn ngủi này tập trung cao độ lực chú ý quan sát bốn phía.

Căn cứ dị ma lớn nhỏ cùng tốc độ bay mà phán đoán, những dị ma này mặc dù số lượng nhiều, thế nhưng cấp bậc phổ biến không cao, chỉ là bởi vì có sương đen làm bảo vệ, chúng nó lợi dụng ưu thế về số lượng tạo thành một cái lưới lớn phức tạp như lưới nhện, một khi có con mồi bị mang vào trong cái lưới lớn mở rộng này, lập tức hợp nhau lại tấn công.

Những dị ma cấp thấp này không khó đối phó, duy nhất cần phải chú ý chỉ có dị ma vừa mới mở miệng kia.

Mấy tháng liền giao tiếp với dị ma, lại thêm kinh nghiệm tích lũy trong kiếp trước, hiểu biết của Trang Dịch về dị ma đã vô cùng sâu. Chỉ là thông qua tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi kia, Trang Dịch đã có thể xác nhận, dị ma nói chuyện trong bóng tối kia, là cấp tám!

Nhưng mà trong dị ma cấp tám cũng có phân chia mạnh yếu, mà dị ma cấp tám hôm nay Trang Dịch cùng Lôi Tu gặp được, có thể bị Hướng Âm Quỳ của hắn một kích trúng mục tiêu, nó rõ thực lực chân chính của nó có lẽ cũng không chênh lệch quá nhiều so với Trang Dịch!

/260

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status