Quyên đánh giá thái độ của Phúc, cô hận không thể bóp cổ anh.
Thanh Quyên kéo vali vô phòng, từ đầu cô nghĩ sẽ ở tầng hai phòng đối diện anh, nhưng sao giờ cô lại thay đổi, vào phòng ở tầng một có lẽ tiện hơn.
Mở cửa đi vào, phòng khá vừa ý cô, Thanh Quyên xếp quần áo đồ đạc ở vị trí phù hợp. Rồi ra chuẩn bị bữa sáng cho anh.
Quyên làm những món đơn giản, cơm trắng, trứng ốp, rau sào. Rất may trong tủ lạnh nhà anh luôn chuẩn bị đầy đù nguyên liệu. Quyên tự hỏi rằng là anh tự nấu hay thuê người như nhà cô ta?
Quyên bày các món lên bàn, trùng hợp hay sao đúng lúc đấy Phúc đi xuống nói:
- Xong rồi hả?
- Vâng xong rồi. Em đi vào phòng. – Quyên bỏ lại chiếc tạp dề lên mặt bếp, nhanh chóng rời đi. Hiện tại cô chưa muốn đối mặt nhiều với anh.
- Ở lại đây. – Phúc chậm rãi cầm đũa và ra lệnh.
- Chuyện gì? – Quyên quay lại.
- Cô ngồi xuống ăn cùng tôi.
- Thôi.. sáng em ăn ở nhà rồi.
- Bộ ăn cùng chồng cũng phải cân đo như vậy?
Quyên hết lời nói với anh, quả bá đạo mà. Cô đành lấy thêm bát đũa rồi ngồi ăn cùng Phúc.
Trong bữa ăn chả ai nói với ai câu nào, Phúc thong thả ăn chậm rãi, còn Quyên tim đập bụp bụp, quá căng thẳng.
- Tại sao lại yêu tôi? – Phúc là người mở lời. Câu hỏi khiến đối phương khó trả lời, nhưng Quyên cũng đã lường trước.
- Em cũng không thể hiểu tại sao lại yêu anh, nhưng khi nhìn thấy sự say mê ca hát, em không thể nào không nhớ được hình bóng ấy.
- …. – Câu nói cảm động? Phúc không đành lòng.
Xong câu chuyện, không ai nói thêm câu nữa.
Phúc là người rời bàn ăn đầu tiên, cô để ý anh ăn ít, chẳng lẽ cô nấu ăn không ngon hay do anh không có hứng?
Chắc phương án 2.
Thanh Quyên kéo vali vô phòng, từ đầu cô nghĩ sẽ ở tầng hai phòng đối diện anh, nhưng sao giờ cô lại thay đổi, vào phòng ở tầng một có lẽ tiện hơn.
Mở cửa đi vào, phòng khá vừa ý cô, Thanh Quyên xếp quần áo đồ đạc ở vị trí phù hợp. Rồi ra chuẩn bị bữa sáng cho anh.
Quyên làm những món đơn giản, cơm trắng, trứng ốp, rau sào. Rất may trong tủ lạnh nhà anh luôn chuẩn bị đầy đù nguyên liệu. Quyên tự hỏi rằng là anh tự nấu hay thuê người như nhà cô ta?
Quyên bày các món lên bàn, trùng hợp hay sao đúng lúc đấy Phúc đi xuống nói:
- Xong rồi hả?
- Vâng xong rồi. Em đi vào phòng. – Quyên bỏ lại chiếc tạp dề lên mặt bếp, nhanh chóng rời đi. Hiện tại cô chưa muốn đối mặt nhiều với anh.
- Ở lại đây. – Phúc chậm rãi cầm đũa và ra lệnh.
- Chuyện gì? – Quyên quay lại.
- Cô ngồi xuống ăn cùng tôi.
- Thôi.. sáng em ăn ở nhà rồi.
- Bộ ăn cùng chồng cũng phải cân đo như vậy?
Quyên hết lời nói với anh, quả bá đạo mà. Cô đành lấy thêm bát đũa rồi ngồi ăn cùng Phúc.
Trong bữa ăn chả ai nói với ai câu nào, Phúc thong thả ăn chậm rãi, còn Quyên tim đập bụp bụp, quá căng thẳng.
- Tại sao lại yêu tôi? – Phúc là người mở lời. Câu hỏi khiến đối phương khó trả lời, nhưng Quyên cũng đã lường trước.
- Em cũng không thể hiểu tại sao lại yêu anh, nhưng khi nhìn thấy sự say mê ca hát, em không thể nào không nhớ được hình bóng ấy.
- …. – Câu nói cảm động? Phúc không đành lòng.
Xong câu chuyện, không ai nói thêm câu nữa.
Phúc là người rời bàn ăn đầu tiên, cô để ý anh ăn ít, chẳng lẽ cô nấu ăn không ngon hay do anh không có hứng?
Chắc phương án 2.
/20
|