Cả buổi cô chẳng chịu ăn thứ gì cứ nhốt mình trong phòng, Hoa thấy vậy lo lắng gõ cửa:
- Thưa tiểu thư, đến bữa ăn trưa rồi, mời tiểu thư xuống ăn cơm.
- Bữa nay tôi không ăn, cô xuống đi. – Quyên vọng tiếng.
- Vâng thưa tiểu thư. – Hoa nghĩ ‘’nay tiểu thư kì kì sao á.’’
Tiên linh thấy Quyên không chịu ăn, hỏi: - Con làm sao thế?
Quyên liếc mắt nhìn tiên linh: - Thất tình, đang buồn.
- Có gì mà đáng buồn, Phúc không yêu Diễm thì con cũng phải vui lên chứ, có cơ hội hơn.
- Haizz, anh ấy yêu người khác thì cũng bằng nhau thôi, nhưng dù sao thì tôi cũng buồn lây cho cô ta.
- Con tính thế nào?
- Tôi chỉ có 1 năm được ở cùng anh í, vậy tôi sẽ tìm cách để lại gần anh í. Dù sao cũng đang ở thân thể cô ta, làm sai chuyện gì thì cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi.
- Con làm gì cũng được nhưng phải an toàn đấy nhá, đừng có làm hư đi danh tiếng của Quỳnh Diễm.
- Tôi biết rồi, nói chơi vậy.
Thôi tôi buồn ngủ, ông đi đâu thì đi đi.
Quyên lên giường xua tay đuổi tiên linh ra ngoài, ngủ.
[ 4.00 chiều ]
Quyên vào tắm rửa, luôn trung thành phong cách ăn mặc thoáng mát: quần short áo phông.
5.00 cha mẹ Diễm mới về, Quyên tranh thủ còn 1 giờ xuống nhà phụ giúp người giúp việc làm cơm, đây cũng là thói quen thường ngày của cô, thi thoảng không có gì làm lại phụ mẹ việc nhà.
Quyên biết nấu ăn, những món bình thường cô đều biết thậm chí cả khi nâng cao, Quyên học một lần là có thể thực hành hoàn chỉnh ngay.
Quyên nhìn vào nhà bếp, có 2 người làm đang chuẩn bị cơm, nhà mới hơi xa lạ nên cô cũng chẳng muốn nhúng tay vào, đứng xem.
Bà Hằng là quản gia căn biệt thự, thấy Diễm bà hỏi: - Con cần gì sao?
- À, không.. con đợi cha mẹ về.
- À.. ừ.
Quyên lên phòng ngủ hỏi tiên linh: - Này ông, ba mẹ cô ta về thì chào như nào?
Tiên linh nói: - Con chạy ra cửa chính rồi chào, bảo hai người tắm rửa ra ăn cơm.
- Oke.
À ông ăn gì không?
- Không cần, ta hít không khí là đủ no.
- Thật hả? Tiên cũng tiện lợi nhỉ!
Quyên xuống phòng khách mở Tivi xem.
[ 5.00]
Cha mẹ Diễm về, cô chuẩn bị tư thế gặp mặt ‘’ ba mẹ mới’’.
Người hầu ra mở cửa, ông Thuận và bà Bích đi vào.
Quyên chạy ra trước mặt hai người, cố nở nụ cười tươi: - Con chào cha mẹ, cha mẹ mới về.
- Ừ chào con. – Mẹ Diễm cười hiền hòa phúc hậu, bà ngoài 35 rất đẹp, tuy không còn vẻ đẹp trẻ trung nhưng rất sang trọng.
Cha Diễm: - Sao nay con không đi chụp hình vậy?
- Con nay hơi đau bụng.
- Ăn gì mà bị đau. – Mẹ Diễm lo lắng hỏi.
- Dạ không có gì đâu mẹ, chắc bị đau dạ dày chút thôi. À cha mẹ đi tắm rửa rồi ra ăn cơm.
Cha mẹ Diễm gật đầu, hai người đều tỏa ra nét quý phái giàu có.
Cơm đã được chuẩn bị lên bàn, Quyên ngồi đợi hai người, lúc sau đã đầy đủ gia đình sum họp.
Bữa ăn nhìn rất ngon miệng: thịt bò bít tết, spaghetti sào, soup solyanka, rượu nho. Món ăn Châu âu.
Quyên thấy hơi lạ lẫm với những món ăn này, hồi trước bữa ăn nhà Quyên rất Việt Nam: thịt rang, cơm trắng, canh rau luộc….
Nhà giàu hay ăn những món sa sỉ, thôi cứ ăn tạm.
- Con mời cha mẹ ăn cơm.
Quyên cầm đũa, cô không biết phải ăn cái gì đầu tiên, món mỳ dễ gắp, Quyên ăn mỳ trước. Cô gắp món spaghetti như bao món mì gói Quyên hay ăn ở nhà. Nhưng khi cô đang gắp dở miếng mì trên không trung, mẹ Diễm lên tiếng:
- Diễm sao lại dung đũa ăn spaghetti?
- Dạ? Vậy ăn bằng gì? – Quyên sợ sợ tay run.
- Mỳ spaghetti phải được ăn bằng dĩa.
- À con quên. – Quyên lung túng để lại miếng mì xuống, thu đũa về lấy dĩa ra.
Quyên dùng dĩa gắp mỳ cũng giống như đũa, cũng lại đang để miếng mì trên không trung, bà Bích lên tiếng:
- Sao lại ăn mì kiểu ấy?
- Vậy ăn kiểu gì ạ? – Quyên e thẹn hỏi.
- Con sao vậy, bình thường con ăn như nào?
- Dạ con.. quên mất. – Câu trả lời thiếu suy nghĩ nhất.
- Cái gì?
- Ezz, mẹ dạy con đi. – Quyên thấy bà Bích không quá khó tính, cũng khiến Quyên cảm giác thân thiện.
- Con phải xiên dĩa vào các sợi mỳ theo chiều thẳng đứng từ trên xuống rồi bắt đầu xoay nhẹ, nhẹ nhàng xoay chiếc dĩa thật nhanh để cuộn những sợi mỳ gọn gàng và đưa vào miệng. Hiểu chứ?
- Vâng con biết rồi.
Quyên làm theo những gì bà Bích nói. Món mỳ rất ngon, quả sang trọng có khác. Hợp ý Quyên.
Quyên gắp đến bò, quá quen thuộc với cô món này vì cô hay nhìn thấy trong Tivi, dùng dĩa và dao.
Mặc dù thao tác của Quyên không chuyên nghiệp mới làm làn đầu nhưng cũng không tệ.
Quyên thấy bữa cơm dù hơi khác lạ nhưng cũng không đến nãn, cha mẹ Diễm dường như ăn rất chú tâm, không nói lời nào. Bầu không khí hơi im ắng.
Hồi trước trong bữa cơm của Quyên, dù nó thanh đạm nhưng rất vui, Quyên hay kể chuyện lố cô cop trong mạng cho ba mẹ nghe, chuyện cười thì cả nhà phá lên cười, chuyện buồn thì chia sẻ. Tóm lại, dù món ăn bình dân nhưng lòng có niềm vui giàu có thì cũng ngon miệng không khác nhà hang 5 sao.
Quyên uống ngụm rượu vang, rượu nhẹ hương nho, hương thơm tỏa khắp miệng, rất say đắm.
Quyên gắp miếng mỳ ăn, cô muốn phá tan không khí này, nói:
- À cha mẹ, người làm nhà mình làm được các món Việt đúng không ạ?
Mẹ nó ngước nhìn nó: - Không con, người làm không có nấu ăn, hằng ngày sẽ có đầu bếp về chế biến món ăn, con thích ăn đồ Ta thì cứ nói với người hầu.Mà sao hỏi mẹ kì vậy?
- Dạ không có gì.
- Ừ. Và còn điều nữa.
- Sao mẹ?
- Lúc đang ăn, không nên nói chuyện nhé, đó là phép tắc.
- Dạ.. vâng.. – Phép mới tắc, nhà giàu mắc kì quặc.
[ Tg: Follow me hoặc truyện để đọc nhanh chương mới nhé.]
- Thưa tiểu thư, đến bữa ăn trưa rồi, mời tiểu thư xuống ăn cơm.
- Bữa nay tôi không ăn, cô xuống đi. – Quyên vọng tiếng.
- Vâng thưa tiểu thư. – Hoa nghĩ ‘’nay tiểu thư kì kì sao á.’’
Tiên linh thấy Quyên không chịu ăn, hỏi: - Con làm sao thế?
Quyên liếc mắt nhìn tiên linh: - Thất tình, đang buồn.
- Có gì mà đáng buồn, Phúc không yêu Diễm thì con cũng phải vui lên chứ, có cơ hội hơn.
- Haizz, anh ấy yêu người khác thì cũng bằng nhau thôi, nhưng dù sao thì tôi cũng buồn lây cho cô ta.
- Con tính thế nào?
- Tôi chỉ có 1 năm được ở cùng anh í, vậy tôi sẽ tìm cách để lại gần anh í. Dù sao cũng đang ở thân thể cô ta, làm sai chuyện gì thì cũng chẳng ảnh hưởng đến tôi.
- Con làm gì cũng được nhưng phải an toàn đấy nhá, đừng có làm hư đi danh tiếng của Quỳnh Diễm.
- Tôi biết rồi, nói chơi vậy.
Thôi tôi buồn ngủ, ông đi đâu thì đi đi.
Quyên lên giường xua tay đuổi tiên linh ra ngoài, ngủ.
[ 4.00 chiều ]
Quyên vào tắm rửa, luôn trung thành phong cách ăn mặc thoáng mát: quần short áo phông.
5.00 cha mẹ Diễm mới về, Quyên tranh thủ còn 1 giờ xuống nhà phụ giúp người giúp việc làm cơm, đây cũng là thói quen thường ngày của cô, thi thoảng không có gì làm lại phụ mẹ việc nhà.
Quyên biết nấu ăn, những món bình thường cô đều biết thậm chí cả khi nâng cao, Quyên học một lần là có thể thực hành hoàn chỉnh ngay.
Quyên nhìn vào nhà bếp, có 2 người làm đang chuẩn bị cơm, nhà mới hơi xa lạ nên cô cũng chẳng muốn nhúng tay vào, đứng xem.
Bà Hằng là quản gia căn biệt thự, thấy Diễm bà hỏi: - Con cần gì sao?
- À, không.. con đợi cha mẹ về.
- À.. ừ.
Quyên lên phòng ngủ hỏi tiên linh: - Này ông, ba mẹ cô ta về thì chào như nào?
Tiên linh nói: - Con chạy ra cửa chính rồi chào, bảo hai người tắm rửa ra ăn cơm.
- Oke.
À ông ăn gì không?
- Không cần, ta hít không khí là đủ no.
- Thật hả? Tiên cũng tiện lợi nhỉ!
Quyên xuống phòng khách mở Tivi xem.
[ 5.00]
Cha mẹ Diễm về, cô chuẩn bị tư thế gặp mặt ‘’ ba mẹ mới’’.
Người hầu ra mở cửa, ông Thuận và bà Bích đi vào.
Quyên chạy ra trước mặt hai người, cố nở nụ cười tươi: - Con chào cha mẹ, cha mẹ mới về.
- Ừ chào con. – Mẹ Diễm cười hiền hòa phúc hậu, bà ngoài 35 rất đẹp, tuy không còn vẻ đẹp trẻ trung nhưng rất sang trọng.
Cha Diễm: - Sao nay con không đi chụp hình vậy?
- Con nay hơi đau bụng.
- Ăn gì mà bị đau. – Mẹ Diễm lo lắng hỏi.
- Dạ không có gì đâu mẹ, chắc bị đau dạ dày chút thôi. À cha mẹ đi tắm rửa rồi ra ăn cơm.
Cha mẹ Diễm gật đầu, hai người đều tỏa ra nét quý phái giàu có.
Cơm đã được chuẩn bị lên bàn, Quyên ngồi đợi hai người, lúc sau đã đầy đủ gia đình sum họp.
Bữa ăn nhìn rất ngon miệng: thịt bò bít tết, spaghetti sào, soup solyanka, rượu nho. Món ăn Châu âu.
Quyên thấy hơi lạ lẫm với những món ăn này, hồi trước bữa ăn nhà Quyên rất Việt Nam: thịt rang, cơm trắng, canh rau luộc….
Nhà giàu hay ăn những món sa sỉ, thôi cứ ăn tạm.
- Con mời cha mẹ ăn cơm.
Quyên cầm đũa, cô không biết phải ăn cái gì đầu tiên, món mỳ dễ gắp, Quyên ăn mỳ trước. Cô gắp món spaghetti như bao món mì gói Quyên hay ăn ở nhà. Nhưng khi cô đang gắp dở miếng mì trên không trung, mẹ Diễm lên tiếng:
- Diễm sao lại dung đũa ăn spaghetti?
- Dạ? Vậy ăn bằng gì? – Quyên sợ sợ tay run.
- Mỳ spaghetti phải được ăn bằng dĩa.
- À con quên. – Quyên lung túng để lại miếng mì xuống, thu đũa về lấy dĩa ra.
Quyên dùng dĩa gắp mỳ cũng giống như đũa, cũng lại đang để miếng mì trên không trung, bà Bích lên tiếng:
- Sao lại ăn mì kiểu ấy?
- Vậy ăn kiểu gì ạ? – Quyên e thẹn hỏi.
- Con sao vậy, bình thường con ăn như nào?
- Dạ con.. quên mất. – Câu trả lời thiếu suy nghĩ nhất.
- Cái gì?
- Ezz, mẹ dạy con đi. – Quyên thấy bà Bích không quá khó tính, cũng khiến Quyên cảm giác thân thiện.
- Con phải xiên dĩa vào các sợi mỳ theo chiều thẳng đứng từ trên xuống rồi bắt đầu xoay nhẹ, nhẹ nhàng xoay chiếc dĩa thật nhanh để cuộn những sợi mỳ gọn gàng và đưa vào miệng. Hiểu chứ?
- Vâng con biết rồi.
Quyên làm theo những gì bà Bích nói. Món mỳ rất ngon, quả sang trọng có khác. Hợp ý Quyên.
Quyên gắp đến bò, quá quen thuộc với cô món này vì cô hay nhìn thấy trong Tivi, dùng dĩa và dao.
Mặc dù thao tác của Quyên không chuyên nghiệp mới làm làn đầu nhưng cũng không tệ.
Quyên thấy bữa cơm dù hơi khác lạ nhưng cũng không đến nãn, cha mẹ Diễm dường như ăn rất chú tâm, không nói lời nào. Bầu không khí hơi im ắng.
Hồi trước trong bữa cơm của Quyên, dù nó thanh đạm nhưng rất vui, Quyên hay kể chuyện lố cô cop trong mạng cho ba mẹ nghe, chuyện cười thì cả nhà phá lên cười, chuyện buồn thì chia sẻ. Tóm lại, dù món ăn bình dân nhưng lòng có niềm vui giàu có thì cũng ngon miệng không khác nhà hang 5 sao.
Quyên uống ngụm rượu vang, rượu nhẹ hương nho, hương thơm tỏa khắp miệng, rất say đắm.
Quyên gắp miếng mỳ ăn, cô muốn phá tan không khí này, nói:
- À cha mẹ, người làm nhà mình làm được các món Việt đúng không ạ?
Mẹ nó ngước nhìn nó: - Không con, người làm không có nấu ăn, hằng ngày sẽ có đầu bếp về chế biến món ăn, con thích ăn đồ Ta thì cứ nói với người hầu.Mà sao hỏi mẹ kì vậy?
- Dạ không có gì.
- Ừ. Và còn điều nữa.
- Sao mẹ?
- Lúc đang ăn, không nên nói chuyện nhé, đó là phép tắc.
- Dạ.. vâng.. – Phép mới tắc, nhà giàu mắc kì quặc.
[ Tg: Follow me hoặc truyện để đọc nhanh chương mới nhé.]
/20
|