Quỷ Lửa ở bên kia!”
Trong bóng đêm sáng lên một ngọn lửa, sáng đến chói mắt.
Dùng sức kêu gọi, chờ dị năng hoạt động, đi thẳng về hướng ngọn lửa.
“Chờ đã, mọi người cẩn thận sau lưng.” Rosemary không tin Lý Phỉ sẽ chủ động lộ ra chính mình.
Chờ khi cô dùng ánh sáng, thấy rõ thứ gì trôi nổi trước mặt mình, cô kinh hoàng vung ra một ngọn lửa, đốt cháy cái xác thối rữa.
Ánh sáng hai bên cộng lại, đủ để mọi người nhìn rõ khung cảnh xung quanh.
Địa hình không thay đổi quá lớn, chỉ là mặt đất bị nước ngập gần hết, vị trí của đám người dị năng cấp A khá cao, nước chỉ đến mắt cá chân. Tuy nước trong không gian dâng lên không ngừng, nhưng nước chảy chỗ trũng, gặp nạn trước là mấy người Giản Hoa.
Bàn đã bị chìm, chỉ có thể kêu gọi dị năng, để nấm mọc lên không ngừng.
Sau ngọn lửa, là nấm mọc khắp nơi, mũ nấm rộng rãi che tầm mắt mọi người, người phản ứng nhanh cũng cuống quít trèo lên nấm, không hề để ý việc đám tơ sẽ trói chặt mình.
Không gian kỳ dị này bắt đầu lay động.
Lý Phỉ lạnh mặt, sau đó phát hiện Giản Hoa dán đám tơ thành “khẩu trang”, miễn cưỡng có thể lọc không khí.
Chỉ là khẩu trang không thành thật, dán vào lại không kiềm được bò xuống dọc theo cổ Lý Phỉ, anh nhanh chóng đưa tay đè lại. Cũng vì anh biết loại khẩu trang này Giản Hoa không thể chỉ cho một mình anh, mặc dù anh xếp hạng nhất, nhưng với đặc tính “ăn như lợn” của đám tơ, tâm trạng ảnh đế có hơi lạ.
Đám tơ kéo dài ra bốn phía, rất nhanh đã kiểm tra xong độ lớn nhỏ của không gian Bọ Cạp Đỏ tạo ra.
Nơi không có nấm, bị lửa nhồi đầy.
Giản Hoa chịu đựng buồn nôn khống chế nấm trên mặt đất, giữ tất cả “cái” trong nước, kéo vào trong lửa của Lý Phỉ, chuẩn bị có thể đốt được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Cách này không dễ dùng, mùi tanh tưởi tràn ngập, mùi cháy khét cũng nhẹ nhàng bay ra, còn có vài người dị năng không nhịn được, che miệng bắt đầu nôn mửa.
Đám tơ không phải nấm thật, chúng sẽ không dính phải thứ không sạch sẽ gì. Cho dù Giản Hoa biết nấm ở trong nước cũng không có chuyện gì, tình trạng trước mắt vẫn khiến cậu trợn mắt.
Phá hủy không gian này không khó, vấn đề là thứ trong nước…
Mực ăn thịt khua xúc tu lung tung, phá hủy nấm ở chỗ sâu nhất. Có người dị năng không cẩn thận đứng trên đường chúng đi, vì nôn đến mặt trắng bệch lảo đảo sắp ngã, động tác trì hoãn vài giây không chạy kịp, mà bị xúc tu mực cắt đứt xương nhét vào miệng.
Rosemary nắm dây chuyền giá thập tự, không ngừng run rẩy.
– Đây là Địa Ngục.
Tiếng hét thảm không dứt, không gian lay động càng thêm kịch liệt.
Giản Hoa hận không thể xé ra một cái khe thế giới, ném mấy thứ này và cả Bọ Cạp Đỏ vào thế giới Nhện khổng lồ sắp mất hết sự sống. Nhưng giờ họ lại đang ở trong không gian Bọ Cạp Đỏ cấu tạo, muốn xé ra khe thế giới, thì đầu tiên vẫn phải ra ngoài đã. Đây là một việc khó.
“Lực lượng của Bỏ Cạp Đỏ, nhiều hơn gấp mười cấp A bình thường, gần bằng cấp S.” Giản Hoa nhíu chặt mày.
Nhưng dù năng lượng nhiều hơn nữa, thì bức tường tăng cấp cũng không thể phá vỡ.
“Khi Poseidon chết, Bọ Cạp Đỏ có thể gần đấy, tốc độ nước dâng lên trong không gian quá nhanh,” Tiếng Lý Phỉ nghe hơi lạ, thực ra Giản Hoa cũng vậy, dù là ai cách khẩu trang đám tơ nói chuyện cũng sẽ ồm ồm.
Johnson run rẩy, nó biết cách giải quyết mực ăn thịt người, nhưng một tia sét bổ xuống, không chỉ mực ăn thịt người, tất cả người đứng trong nước đều sẽ mất mạng… Nó cắn chặt răng, vẫn nâng tay lên.
“Rầm!”
Không gian vỡ vụn, cảm giác tối đen không ánh sáng nhanh chóng biến mất.
Mọi người kêu lên sợ hãi, chạy ra bên ngoài, kết quả lại đụng lên tường nấm.
Nước không chảy ra, nên nấm không lưu tình chút nào mà trói hết người lại, giãy dụa và tiếng rống giận vang lên.
Nháy mắt khi không gian vỡ vụn, Giản Hoa cũng cảm nhận được có sự tồn tại của hai người dị năng cấp cao ở bên ngoài, ở hai hướng khác nhau. Một lực lượng đang hướng tới đây, một lực lượng khác thì phát tán… nhanh chóng biến mất trong dị năng phản hồi của Giản Hoa.
Rõ ràng là trốn vào không gian khác.
“Chính là bên kia.” Lý Phỉ lãnh lùng nói, mắt quỷ nhìn thấy một bức tường không gian khác hoàn toàn với xung quanh.
Tốc độ của Bỏ Cạp Đỏ rất nhanh, vừa thấy có không ổn là lui vào sau vách đá. Lý Phỉ có mắt quỷ nhìn thấu được bản chất của vật thể, nhưng không công năng nhìn xuyên thấu, Bọ Cạp Đỏ trốn trong không gian lại chạy trốn vòng vèo, Lý Phỉ cũng không bắt được gã.
Rồng lửa gào thét lao đến, trước khi nó đuổi kịp Bọ Cạp Đỏ, trên đỉnh động vang lên một tiếng.
Đất đá lăn xuống, tia sét thứ hai đánh vào con đường Bọ Cạp Đỏ chạy trốn lúc trước.
Bỏ Cạp Đỏ sửng sốt, cường độ dị năng tấn công này, rõ ràng là cấp S.
– Johnson cũng ở đây?
Bỏ Cạp Đỏ tức giận, sớm biết Thế giới Bị Từ Bỏ sẽ không duy trì mười năm, gã đã không cần cho bố già vùng biển Đông, Wolf Morenza mặt mũi. Tổ chức Thánh Môn muốn tiếp tục phát triển, gã muốn hưởng thụ sinh hoạt, thì đều phải tuân theo quy tắc dưới lòng đất của vùng biển Đông, FBI có thể đắc tội, nhưng nếu đắc tội cả hai bên trắng đen, thì sẽ khó qua ngày!
Johnson trong mắt Bọ Cạp Đỏ là nhóc quỷ ngu ngốc ngây ngô, dù đây là vị cứu tinh tương lai.
Bỏ Cạp Đỏ tự nhận mình chết vì ngoài ý muốn, nhân vật chính Johnson Brown của “nguyên tác” trong mắt gã từ đầu đến đuôi là kẻ thất bại. Cuối cùng kết hôn với Rosemary thì sao chứ, mất đi dị năng, mất đi địa vị, còn đắc tội cục dị năng cấp cao và thế lực chính trị nước Mỹ, người như Johnson sớm hay muộn cũng sẽ chết “ngoài ý muốn”.
“Người giám hộ của mày không nói mày tránh xa Hắc Uyên sao?” Bỏ Cạp Đỏ trốn vào một góc rẽ, tức giận lớn tiếng, “Số phận của Kẻ Cắn Nuốt và Quỷ Lửa bị hủy trong tay mày, mày cho rằng mình còn có thể sống sót rời đi thành dưới lòng đất sao? Johnson Brown!”
Nghe được tên “nhân vật chính”, những người dị năng cấp A kinh hãi.
Rosemary đột nhiên quay đầu, muốn tìm người chồng số phận sắp xếp cho mình, khiến cô thất vọng là, nấm trùng trùng điệp điệp bao lấy tất cả, ngay cả bóng người cũng không thấy rõ.
Ông Trình vừa chạy đến, ngửi được mùi thối rữa, ông vội bịt kín mũi, khiếp sợ nhìn tường nấm cao hơn một mét phía trước, phía sau là nước đọng tối đen.
Lửa lớn khắp nơi, xúc tua của mực ăn thịt người liên tiếp đụng nứt vài bức tường.
Các loại dị năng chiến đấu giao phong, có người tấn công nấm, chỉ là muốn chạy ra ngoài.
Dao gió chém lên vách đá một vết bán nguyệt, đường hầm sụp đổ, Bọ Cạp Đỏ nhân lúc đám người Giản Hoa không thể tránh thoát, tiếp tục chạy xuống mặt đất.
Nếu chỗ gã đi chỉ có một mình Bọ Cạp Đỏ…
Ông Trình thấy đám tơ, lửa, lốc xoáy đều đuổi theo không buông, lập tức kêu gọi dị năng, sóng hạ âm có thể định hướng tấn công.
Không gian quanh thân Bỏ Cạp Đỏ từ trong suốt trở nên tối đen, hơn nữa còn bắt đầu vặn vẹo.
Cách không gian, thực ra sóng hạ âm cũng không tổn thương được Bọ Cạp Đỏ, nhưng sóng hạ âm có uy lực rất lớn, có thể phá hủy kiến trúc. Ông Trình chỉ là cấp A không phải cấp S, ông không thể làm sập một tòa cao ốc, cùng lắm chỉ có thể khiến căn nhà bị nứt.
Nhưng địa hình xung quanh đã bị người dị năng Đất sửa lại, đường không ra đường, ba người dị năng cấp S đang đối phó mực ăn thịt người, cũng chia ra một phần sức mạnh tấn công nơi này.
Năng lượng khuấy động ở khu vực này đã đến giới hạn.
Bỗng xuất hiện cộng hưởng sóng âm phá vỡ cân bằng này.
Các loại năng lượng bên ngoài vì thuộc tính không hợp, xung đột lẫn nhau. Ngoài đám tơ và lửa, thứ gì cũng không chịu cùng nhau. Sấm sét đánh xuống bị lệch vị trí, hướng đám tơ mọc cũng bị lệch.
Không gian Bỏ Cạp Đỏ trốn cũng xảy ra vấn đề.
Năng lượng giống như biến thành dòng nước có tính chất thực, mọi người giống như chìm trong đầm lầy, nâng tay cũng tốn sức hơn gấp mấy lần, ngay cả động tác của mực ăn thịt người cũng chậm lại.
Sắc mặt Lý Phỉ thay đổi, muốn thu lại dị năng, nhưng lửa lại giống như nấm, chạy đi không quay đầu, điều khiển cũng phải cố hết sức như cách một trăm mét, cảm ứng như có như không.
Tiếng Bỏ Cạp Đỏ tức giận mắng chửi, mọi người nghe được lúc có lúc không.
Mỗi người đều cảm giác được, năng lượng trải rộng nơi này đang bài xích lẫn nhau.
Ông Trình phát hiện mình trong lúc vô ý, gây ra họa lớn, nhưng tấn công của dị năng âm thanh không giống thứ khác, có thể thu lại… người dị năng Nước có thể thu nước đã tát ra ngoài vào trong chậu, nhưng tiếng nói phát ra, cũng không thể nuốt lại.
Nhận ra ông Trình, Giản Hoa hơi mất tập trung, sự việc đã thoát khỏi lòng bàn tay của mọi người.
Khi năng lượng bài xích đến một mức độ, nơi này sẽ nổ tung, hậu quả khó có thể đoán trước. Loại chuyện này chưa từng xảy ra, cũng không phải quỹ tích vốn có của “số phận”.
Dị năng loài người đạt được là một loại năng lượng, đến từ Thế giới Bị Từ Bỏ. Ở Thế giới Bị Từ Bỏ uy lực của dị năng lớn hơn ở thế giới thực chính là bằng chứng tốt nhất. Bản thân năng lượng không khác gì nhau, khi bị loài người chuyển hoán mới có thuộc tính khác nhau.
Nổ là hậu quả của việc xung đột bài xích. Sau khi những năng lượng này nổ, sẽ biến thành đồng nguyên, năng lượng ban đầu.
Quy mô một vụ nổ như thế, làm sao mà nhỏ được?
– Người ở đây có thể đều sẽ tan xương nát thịt, cả thành phố dưới lòng đất này cũng sẽ vĩnh viễn mai táng.
Lý Phỉ không ngờ rằng chính mình sẽ chết cùng Tiến Sĩ Điên như vậy.
Tâm trạng chua xót bất đắc dĩ chợt lóe qua, anh không có thời gian thương cảm, phản ứng bài xích dây chuyền đã xảy ra, năng lượng nhiệt hạch sinh ra ngày càng lớn. Tất cả sẽ mau kết thúc…
Giữa không trung bỗng xuất hiện một cái khe, mở ra ngay trước mặt Bọ Cạp Đỏ.
Thế giới Nhện khổng lồ chuẩn bị đưa tới một người dị năng cấp A, cái khe xuất hiện vốn rất nhanh, kết quả lại bị năng lượng khổng lồ áp bách, tạm dừng.
Đây là cơ hội chạy trốn!
Bỏ Cạp Đỏ muốn cười to ra tiếng, gã không hề do dự chui vào. Người dị năng cấp A đang muốn đi ra, xui xẻo bị không gian của Bọ Cạp Đỏ nuốt hết, sống chết không rõ.
Cái khe không khép lại, mà bởi vì năng lượng bên này lôi kéo, mà càng lúc càng lớn hơn.
Cảnh tượng bên trong cũng dần lộ ra, là hang đá tối đen như mực.
Thứ có thể nhìn thấy trong cái khe có hạn, bên trong lại không có ánh sáng rõ ràng, mắt quỷ của Lý Phỉ không chịu ảnh hưởng, anh lập tức nhận ra đây là cái hang anh và Giản Hoa từng ở.
Bọt nước trong hồ không ngừng nổi lên, hơi nóng và mùi lưu huỳnh nồng đậm bay ra.
“Chạy!” Lý Phỉ gian nan phát ra tiếng nhắc nhở.
Giản Hoa cố sức dùng đám tơ cuốn lấy ông Trình, dựa vào thời gian quý giá khi cái khe giằng co với năng lượng khổng lồ, liều mạng kêu gọi nấm ở xa…
Hoang nguyên, nấm từ trên mặt đất chất lên động rỗng bắt đầu hoạt động.
Ba giây sau, mặt đất chấn động.
Núi lửa ở Thế giới Nhện khổng lồ phun trào, dung nham lao ra khỏi cái khe, nuốt sống nước đen xác thối và mực ăn thịt người.
Vụ nổ xảy ra ngay sau đó, cả tầng nham thạch thật dày lên đến mặt đất đều bị hất bay.
Lửa chống chọi với dung nham, lốc xoáy khổng lồ cuốn những người may mắn còn sống ra, nấm trong chớp mắt liền tiếp sức, dùng đám tơ trói chặt người nhét vào động rỗng.
Lực tấn công khiến khu vực này hoàn toàn sụp đổ.
Nửa ngày sau, khói bụi tan hết, người dị năng bình thường nơm nớp lo sợ đến đây xem, phát hiện đường hầm đã bị đá vụn nhồi đầy. Họ vừa đẩy cửa đá lên, các “phòng nguy hiểm*” gần đây cũng sập luôn. Dù sao diện tích thành dưới lòng đất khổng lồ, họ còn có thể đi nơi khác sống.
*Là chỉ các căn nhà, căn phòng xập xệ
Trong bóng đêm sáng lên một ngọn lửa, sáng đến chói mắt.
Dùng sức kêu gọi, chờ dị năng hoạt động, đi thẳng về hướng ngọn lửa.
“Chờ đã, mọi người cẩn thận sau lưng.” Rosemary không tin Lý Phỉ sẽ chủ động lộ ra chính mình.
Chờ khi cô dùng ánh sáng, thấy rõ thứ gì trôi nổi trước mặt mình, cô kinh hoàng vung ra một ngọn lửa, đốt cháy cái xác thối rữa.
Ánh sáng hai bên cộng lại, đủ để mọi người nhìn rõ khung cảnh xung quanh.
Địa hình không thay đổi quá lớn, chỉ là mặt đất bị nước ngập gần hết, vị trí của đám người dị năng cấp A khá cao, nước chỉ đến mắt cá chân. Tuy nước trong không gian dâng lên không ngừng, nhưng nước chảy chỗ trũng, gặp nạn trước là mấy người Giản Hoa.
Bàn đã bị chìm, chỉ có thể kêu gọi dị năng, để nấm mọc lên không ngừng.
Sau ngọn lửa, là nấm mọc khắp nơi, mũ nấm rộng rãi che tầm mắt mọi người, người phản ứng nhanh cũng cuống quít trèo lên nấm, không hề để ý việc đám tơ sẽ trói chặt mình.
Không gian kỳ dị này bắt đầu lay động.
Lý Phỉ lạnh mặt, sau đó phát hiện Giản Hoa dán đám tơ thành “khẩu trang”, miễn cưỡng có thể lọc không khí.
Chỉ là khẩu trang không thành thật, dán vào lại không kiềm được bò xuống dọc theo cổ Lý Phỉ, anh nhanh chóng đưa tay đè lại. Cũng vì anh biết loại khẩu trang này Giản Hoa không thể chỉ cho một mình anh, mặc dù anh xếp hạng nhất, nhưng với đặc tính “ăn như lợn” của đám tơ, tâm trạng ảnh đế có hơi lạ.
Đám tơ kéo dài ra bốn phía, rất nhanh đã kiểm tra xong độ lớn nhỏ của không gian Bọ Cạp Đỏ tạo ra.
Nơi không có nấm, bị lửa nhồi đầy.
Giản Hoa chịu đựng buồn nôn khống chế nấm trên mặt đất, giữ tất cả “cái” trong nước, kéo vào trong lửa của Lý Phỉ, chuẩn bị có thể đốt được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Cách này không dễ dùng, mùi tanh tưởi tràn ngập, mùi cháy khét cũng nhẹ nhàng bay ra, còn có vài người dị năng không nhịn được, che miệng bắt đầu nôn mửa.
Đám tơ không phải nấm thật, chúng sẽ không dính phải thứ không sạch sẽ gì. Cho dù Giản Hoa biết nấm ở trong nước cũng không có chuyện gì, tình trạng trước mắt vẫn khiến cậu trợn mắt.
Phá hủy không gian này không khó, vấn đề là thứ trong nước…
Mực ăn thịt khua xúc tu lung tung, phá hủy nấm ở chỗ sâu nhất. Có người dị năng không cẩn thận đứng trên đường chúng đi, vì nôn đến mặt trắng bệch lảo đảo sắp ngã, động tác trì hoãn vài giây không chạy kịp, mà bị xúc tu mực cắt đứt xương nhét vào miệng.
Rosemary nắm dây chuyền giá thập tự, không ngừng run rẩy.
– Đây là Địa Ngục.
Tiếng hét thảm không dứt, không gian lay động càng thêm kịch liệt.
Giản Hoa hận không thể xé ra một cái khe thế giới, ném mấy thứ này và cả Bọ Cạp Đỏ vào thế giới Nhện khổng lồ sắp mất hết sự sống. Nhưng giờ họ lại đang ở trong không gian Bọ Cạp Đỏ cấu tạo, muốn xé ra khe thế giới, thì đầu tiên vẫn phải ra ngoài đã. Đây là một việc khó.
“Lực lượng của Bỏ Cạp Đỏ, nhiều hơn gấp mười cấp A bình thường, gần bằng cấp S.” Giản Hoa nhíu chặt mày.
Nhưng dù năng lượng nhiều hơn nữa, thì bức tường tăng cấp cũng không thể phá vỡ.
“Khi Poseidon chết, Bọ Cạp Đỏ có thể gần đấy, tốc độ nước dâng lên trong không gian quá nhanh,” Tiếng Lý Phỉ nghe hơi lạ, thực ra Giản Hoa cũng vậy, dù là ai cách khẩu trang đám tơ nói chuyện cũng sẽ ồm ồm.
Johnson run rẩy, nó biết cách giải quyết mực ăn thịt người, nhưng một tia sét bổ xuống, không chỉ mực ăn thịt người, tất cả người đứng trong nước đều sẽ mất mạng… Nó cắn chặt răng, vẫn nâng tay lên.
“Rầm!”
Không gian vỡ vụn, cảm giác tối đen không ánh sáng nhanh chóng biến mất.
Mọi người kêu lên sợ hãi, chạy ra bên ngoài, kết quả lại đụng lên tường nấm.
Nước không chảy ra, nên nấm không lưu tình chút nào mà trói hết người lại, giãy dụa và tiếng rống giận vang lên.
Nháy mắt khi không gian vỡ vụn, Giản Hoa cũng cảm nhận được có sự tồn tại của hai người dị năng cấp cao ở bên ngoài, ở hai hướng khác nhau. Một lực lượng đang hướng tới đây, một lực lượng khác thì phát tán… nhanh chóng biến mất trong dị năng phản hồi của Giản Hoa.
Rõ ràng là trốn vào không gian khác.
“Chính là bên kia.” Lý Phỉ lãnh lùng nói, mắt quỷ nhìn thấy một bức tường không gian khác hoàn toàn với xung quanh.
Tốc độ của Bỏ Cạp Đỏ rất nhanh, vừa thấy có không ổn là lui vào sau vách đá. Lý Phỉ có mắt quỷ nhìn thấu được bản chất của vật thể, nhưng không công năng nhìn xuyên thấu, Bọ Cạp Đỏ trốn trong không gian lại chạy trốn vòng vèo, Lý Phỉ cũng không bắt được gã.
Rồng lửa gào thét lao đến, trước khi nó đuổi kịp Bọ Cạp Đỏ, trên đỉnh động vang lên một tiếng.
Đất đá lăn xuống, tia sét thứ hai đánh vào con đường Bọ Cạp Đỏ chạy trốn lúc trước.
Bỏ Cạp Đỏ sửng sốt, cường độ dị năng tấn công này, rõ ràng là cấp S.
– Johnson cũng ở đây?
Bỏ Cạp Đỏ tức giận, sớm biết Thế giới Bị Từ Bỏ sẽ không duy trì mười năm, gã đã không cần cho bố già vùng biển Đông, Wolf Morenza mặt mũi. Tổ chức Thánh Môn muốn tiếp tục phát triển, gã muốn hưởng thụ sinh hoạt, thì đều phải tuân theo quy tắc dưới lòng đất của vùng biển Đông, FBI có thể đắc tội, nhưng nếu đắc tội cả hai bên trắng đen, thì sẽ khó qua ngày!
Johnson trong mắt Bọ Cạp Đỏ là nhóc quỷ ngu ngốc ngây ngô, dù đây là vị cứu tinh tương lai.
Bỏ Cạp Đỏ tự nhận mình chết vì ngoài ý muốn, nhân vật chính Johnson Brown của “nguyên tác” trong mắt gã từ đầu đến đuôi là kẻ thất bại. Cuối cùng kết hôn với Rosemary thì sao chứ, mất đi dị năng, mất đi địa vị, còn đắc tội cục dị năng cấp cao và thế lực chính trị nước Mỹ, người như Johnson sớm hay muộn cũng sẽ chết “ngoài ý muốn”.
“Người giám hộ của mày không nói mày tránh xa Hắc Uyên sao?” Bỏ Cạp Đỏ trốn vào một góc rẽ, tức giận lớn tiếng, “Số phận của Kẻ Cắn Nuốt và Quỷ Lửa bị hủy trong tay mày, mày cho rằng mình còn có thể sống sót rời đi thành dưới lòng đất sao? Johnson Brown!”
Nghe được tên “nhân vật chính”, những người dị năng cấp A kinh hãi.
Rosemary đột nhiên quay đầu, muốn tìm người chồng số phận sắp xếp cho mình, khiến cô thất vọng là, nấm trùng trùng điệp điệp bao lấy tất cả, ngay cả bóng người cũng không thấy rõ.
Ông Trình vừa chạy đến, ngửi được mùi thối rữa, ông vội bịt kín mũi, khiếp sợ nhìn tường nấm cao hơn một mét phía trước, phía sau là nước đọng tối đen.
Lửa lớn khắp nơi, xúc tua của mực ăn thịt người liên tiếp đụng nứt vài bức tường.
Các loại dị năng chiến đấu giao phong, có người tấn công nấm, chỉ là muốn chạy ra ngoài.
Dao gió chém lên vách đá một vết bán nguyệt, đường hầm sụp đổ, Bọ Cạp Đỏ nhân lúc đám người Giản Hoa không thể tránh thoát, tiếp tục chạy xuống mặt đất.
Nếu chỗ gã đi chỉ có một mình Bọ Cạp Đỏ…
Ông Trình thấy đám tơ, lửa, lốc xoáy đều đuổi theo không buông, lập tức kêu gọi dị năng, sóng hạ âm có thể định hướng tấn công.
Không gian quanh thân Bỏ Cạp Đỏ từ trong suốt trở nên tối đen, hơn nữa còn bắt đầu vặn vẹo.
Cách không gian, thực ra sóng hạ âm cũng không tổn thương được Bọ Cạp Đỏ, nhưng sóng hạ âm có uy lực rất lớn, có thể phá hủy kiến trúc. Ông Trình chỉ là cấp A không phải cấp S, ông không thể làm sập một tòa cao ốc, cùng lắm chỉ có thể khiến căn nhà bị nứt.
Nhưng địa hình xung quanh đã bị người dị năng Đất sửa lại, đường không ra đường, ba người dị năng cấp S đang đối phó mực ăn thịt người, cũng chia ra một phần sức mạnh tấn công nơi này.
Năng lượng khuấy động ở khu vực này đã đến giới hạn.
Bỗng xuất hiện cộng hưởng sóng âm phá vỡ cân bằng này.
Các loại năng lượng bên ngoài vì thuộc tính không hợp, xung đột lẫn nhau. Ngoài đám tơ và lửa, thứ gì cũng không chịu cùng nhau. Sấm sét đánh xuống bị lệch vị trí, hướng đám tơ mọc cũng bị lệch.
Không gian Bỏ Cạp Đỏ trốn cũng xảy ra vấn đề.
Năng lượng giống như biến thành dòng nước có tính chất thực, mọi người giống như chìm trong đầm lầy, nâng tay cũng tốn sức hơn gấp mấy lần, ngay cả động tác của mực ăn thịt người cũng chậm lại.
Sắc mặt Lý Phỉ thay đổi, muốn thu lại dị năng, nhưng lửa lại giống như nấm, chạy đi không quay đầu, điều khiển cũng phải cố hết sức như cách một trăm mét, cảm ứng như có như không.
Tiếng Bỏ Cạp Đỏ tức giận mắng chửi, mọi người nghe được lúc có lúc không.
Mỗi người đều cảm giác được, năng lượng trải rộng nơi này đang bài xích lẫn nhau.
Ông Trình phát hiện mình trong lúc vô ý, gây ra họa lớn, nhưng tấn công của dị năng âm thanh không giống thứ khác, có thể thu lại… người dị năng Nước có thể thu nước đã tát ra ngoài vào trong chậu, nhưng tiếng nói phát ra, cũng không thể nuốt lại.
Nhận ra ông Trình, Giản Hoa hơi mất tập trung, sự việc đã thoát khỏi lòng bàn tay của mọi người.
Khi năng lượng bài xích đến một mức độ, nơi này sẽ nổ tung, hậu quả khó có thể đoán trước. Loại chuyện này chưa từng xảy ra, cũng không phải quỹ tích vốn có của “số phận”.
Dị năng loài người đạt được là một loại năng lượng, đến từ Thế giới Bị Từ Bỏ. Ở Thế giới Bị Từ Bỏ uy lực của dị năng lớn hơn ở thế giới thực chính là bằng chứng tốt nhất. Bản thân năng lượng không khác gì nhau, khi bị loài người chuyển hoán mới có thuộc tính khác nhau.
Nổ là hậu quả của việc xung đột bài xích. Sau khi những năng lượng này nổ, sẽ biến thành đồng nguyên, năng lượng ban đầu.
Quy mô một vụ nổ như thế, làm sao mà nhỏ được?
– Người ở đây có thể đều sẽ tan xương nát thịt, cả thành phố dưới lòng đất này cũng sẽ vĩnh viễn mai táng.
Lý Phỉ không ngờ rằng chính mình sẽ chết cùng Tiến Sĩ Điên như vậy.
Tâm trạng chua xót bất đắc dĩ chợt lóe qua, anh không có thời gian thương cảm, phản ứng bài xích dây chuyền đã xảy ra, năng lượng nhiệt hạch sinh ra ngày càng lớn. Tất cả sẽ mau kết thúc…
Giữa không trung bỗng xuất hiện một cái khe, mở ra ngay trước mặt Bọ Cạp Đỏ.
Thế giới Nhện khổng lồ chuẩn bị đưa tới một người dị năng cấp A, cái khe xuất hiện vốn rất nhanh, kết quả lại bị năng lượng khổng lồ áp bách, tạm dừng.
Đây là cơ hội chạy trốn!
Bỏ Cạp Đỏ muốn cười to ra tiếng, gã không hề do dự chui vào. Người dị năng cấp A đang muốn đi ra, xui xẻo bị không gian của Bọ Cạp Đỏ nuốt hết, sống chết không rõ.
Cái khe không khép lại, mà bởi vì năng lượng bên này lôi kéo, mà càng lúc càng lớn hơn.
Cảnh tượng bên trong cũng dần lộ ra, là hang đá tối đen như mực.
Thứ có thể nhìn thấy trong cái khe có hạn, bên trong lại không có ánh sáng rõ ràng, mắt quỷ của Lý Phỉ không chịu ảnh hưởng, anh lập tức nhận ra đây là cái hang anh và Giản Hoa từng ở.
Bọt nước trong hồ không ngừng nổi lên, hơi nóng và mùi lưu huỳnh nồng đậm bay ra.
“Chạy!” Lý Phỉ gian nan phát ra tiếng nhắc nhở.
Giản Hoa cố sức dùng đám tơ cuốn lấy ông Trình, dựa vào thời gian quý giá khi cái khe giằng co với năng lượng khổng lồ, liều mạng kêu gọi nấm ở xa…
Hoang nguyên, nấm từ trên mặt đất chất lên động rỗng bắt đầu hoạt động.
Ba giây sau, mặt đất chấn động.
Núi lửa ở Thế giới Nhện khổng lồ phun trào, dung nham lao ra khỏi cái khe, nuốt sống nước đen xác thối và mực ăn thịt người.
Vụ nổ xảy ra ngay sau đó, cả tầng nham thạch thật dày lên đến mặt đất đều bị hất bay.
Lửa chống chọi với dung nham, lốc xoáy khổng lồ cuốn những người may mắn còn sống ra, nấm trong chớp mắt liền tiếp sức, dùng đám tơ trói chặt người nhét vào động rỗng.
Lực tấn công khiến khu vực này hoàn toàn sụp đổ.
Nửa ngày sau, khói bụi tan hết, người dị năng bình thường nơm nớp lo sợ đến đây xem, phát hiện đường hầm đã bị đá vụn nhồi đầy. Họ vừa đẩy cửa đá lên, các “phòng nguy hiểm*” gần đây cũng sập luôn. Dù sao diện tích thành dưới lòng đất khổng lồ, họ còn có thể đi nơi khác sống.
*Là chỉ các căn nhà, căn phòng xập xệ
/175
|