Nữ tử hiền lành kính cẩn đi tới, tựa như con thỏ nhỏ, nhút nhát vô tội khiến người thương yêu.
Bộ dáng này chẳng phải là nữ nhân vật chính trong kịch ngôn tình, nàng dùng thông minh tài trí mà dịu dàng thu phục quần thần, dùng tư thái kiều diễm mà khoan dung đối đãi những kẻ hãm hại, cuối cùng thu phục chàng sao?
Chàng tàn nhẫn vung tay, mục tiêu là ta.
Hạc đỉnh hồng đựng trong bình sứ nhỏ đổ xuống, vỡ tan.
Lệ chảy ra, bị bàn tay ấm áp lau đi.
Xúc cảm thật quen thuộc, nhớ lại ngày đầu tiên, chính bàn tay này khẽ nâng lên gương mặt cúi gằm của ta. Ta ngưng mắt đón nhận ánh mắt của chàng, đón nhận họa phúc cả đời ta.
Là chàng sao? Hẳn là chàng đi.
Mở mắt ra, ta nằm ở trong lòng chàng, yên hoa vẫn nở rộ bên ngoài cửa sổ tịch mịch.
Là giấc mộng.
Lại không chỉ là mộng.
Ta cảm thấy thật đói khát, đành phải gặm nhấm một bộ phận của chàng, ví như tâm trí.
Ta quyết định trao chàng ma quỷ trong ta.
***
Ngự thư phòng.
Lô hương chạm khắc nghiêng đổ, làm bẩn gấm thảm vừa được tiến cống.
Tấu chương phân tán.
Binh bộ thị lang lòng nóng như lửa đốt chờ triệu kiến.
Chàng không thấy bất cứ điều gì, tất cả đều chìm vào quên lãng.
Trong mắt chàng chỉ có ta, thanh thuần của ta, cuồng loạn của ta.
Móng tay tô phượng đỏ của ta cào vào lưng chàng, mồ hôi đổ đầm đìa.
Chàng ở trước ngực ta giống như một đứa nhỏ, ta chính là mẫu thân của chàng.
Không phải giống như mẫu hậu lạnh lùng băng giá, là một loại mẫu thân dịu dàng.
Ta lấy ngón tay vuốt tóc dài đen nhánh của chàng, chàng si ngốc nhìn ta, thật ngoan.
Đứa nhỏ đáng thương của ta, vì sao chàng lại là hoàng đế?
Ta cho chàng môi đỏ eo thon, mi thanh tay mềm, cho chàng thanh âm rên rỉ cùng lệ thủy tinh túy.
Chàng muốn trao ta thứ gì, nhìn xem đi.
Việc lâm triều tựa như chu sa điểm nơi mi tâm của ta, điểm cũng được, không điểm cũng không sao.
Yến hội không cần võ tướng khải hoàn hoặc lý do linh tinh gì đó do luật lệ soạn ra, đơn giản là buổi sáng tỉnh dậy, ta bỗng nhiên muốn khiêu vũ, mà quan lại của chàng may mắn được chọn làm người xem.
Tân khoa Trạng nguyên chưa thi Đình đã trực tiếp được khâm điểm, vì ta thích đèn kéo quân hắn làm.
Nam hạn hán Bắc lũ lụt? Được, đã biết. Chờ chúng ta từ Bắc sơn Hành cung ở hết hai tháng trở về sẽ tính sau.
Vũ nữ Ba Tư mái tóc thật đặc biệt, ta cần sợi chỉ như vậy để thêu bình phong uyên ương, nàng nói không ngại đầu bóng lưỡng.
Ôi chao, thì ra đầu bóng lưỡng xấu như vậy, thế mà nàng không ngại. Nhìn thấy mà buồn nôn, đưa ra ngoài đi.
Bộ dáng này chẳng phải là nữ nhân vật chính trong kịch ngôn tình, nàng dùng thông minh tài trí mà dịu dàng thu phục quần thần, dùng tư thái kiều diễm mà khoan dung đối đãi những kẻ hãm hại, cuối cùng thu phục chàng sao?
Chàng tàn nhẫn vung tay, mục tiêu là ta.
Hạc đỉnh hồng đựng trong bình sứ nhỏ đổ xuống, vỡ tan.
Lệ chảy ra, bị bàn tay ấm áp lau đi.
Xúc cảm thật quen thuộc, nhớ lại ngày đầu tiên, chính bàn tay này khẽ nâng lên gương mặt cúi gằm của ta. Ta ngưng mắt đón nhận ánh mắt của chàng, đón nhận họa phúc cả đời ta.
Là chàng sao? Hẳn là chàng đi.
Mở mắt ra, ta nằm ở trong lòng chàng, yên hoa vẫn nở rộ bên ngoài cửa sổ tịch mịch.
Là giấc mộng.
Lại không chỉ là mộng.
Ta cảm thấy thật đói khát, đành phải gặm nhấm một bộ phận của chàng, ví như tâm trí.
Ta quyết định trao chàng ma quỷ trong ta.
***
Ngự thư phòng.
Lô hương chạm khắc nghiêng đổ, làm bẩn gấm thảm vừa được tiến cống.
Tấu chương phân tán.
Binh bộ thị lang lòng nóng như lửa đốt chờ triệu kiến.
Chàng không thấy bất cứ điều gì, tất cả đều chìm vào quên lãng.
Trong mắt chàng chỉ có ta, thanh thuần của ta, cuồng loạn của ta.
Móng tay tô phượng đỏ của ta cào vào lưng chàng, mồ hôi đổ đầm đìa.
Chàng ở trước ngực ta giống như một đứa nhỏ, ta chính là mẫu thân của chàng.
Không phải giống như mẫu hậu lạnh lùng băng giá, là một loại mẫu thân dịu dàng.
Ta lấy ngón tay vuốt tóc dài đen nhánh của chàng, chàng si ngốc nhìn ta, thật ngoan.
Đứa nhỏ đáng thương của ta, vì sao chàng lại là hoàng đế?
Ta cho chàng môi đỏ eo thon, mi thanh tay mềm, cho chàng thanh âm rên rỉ cùng lệ thủy tinh túy.
Chàng muốn trao ta thứ gì, nhìn xem đi.
Việc lâm triều tựa như chu sa điểm nơi mi tâm của ta, điểm cũng được, không điểm cũng không sao.
Yến hội không cần võ tướng khải hoàn hoặc lý do linh tinh gì đó do luật lệ soạn ra, đơn giản là buổi sáng tỉnh dậy, ta bỗng nhiên muốn khiêu vũ, mà quan lại của chàng may mắn được chọn làm người xem.
Tân khoa Trạng nguyên chưa thi Đình đã trực tiếp được khâm điểm, vì ta thích đèn kéo quân hắn làm.
Nam hạn hán Bắc lũ lụt? Được, đã biết. Chờ chúng ta từ Bắc sơn Hành cung ở hết hai tháng trở về sẽ tính sau.
Vũ nữ Ba Tư mái tóc thật đặc biệt, ta cần sợi chỉ như vậy để thêu bình phong uyên ương, nàng nói không ngại đầu bóng lưỡng.
Ôi chao, thì ra đầu bóng lưỡng xấu như vậy, thế mà nàng không ngại. Nhìn thấy mà buồn nôn, đưa ra ngoài đi.
/4
|