Nắng vàng chiếu qua khung cửa sổ,nó vẫn nằm dài trên giường ngủ nướng -CON KIA MÀY CÓ DẠY HẢ,NẮNG VỠ ĐẦU RỒI MÀ CÒN NGỦ -tiếng em nói hét vào tai nó
-Cho tao 5 phút nữa thôi,mày không cần phải hét to như vậy đâu
-Dậy nhanh không thì mày đừng trách -em nó cứ lải nhải bên tai,nó ném ánh mắt 'thiện cảm ' nhất có thể cho em nó
Nó xuống nhà tắm nhìn mình trước gương đôi mắt xưng lên vì tối qua nghĩ cách trêu thằng lớp trưởng,nó khóc không ra được nước mắt
-Tên lớp trưởng đáng ghét ta sẽ không tha cho ngươi
Nó đi lên nhà thấy con em nó đang ngồi chơi xem ti vi quần áo nó cũng đã chuẩn bị xong 1 bộ đồng phục màu trắng,nó bước xuống lấy xe cùng em nó đến trường
Nó không có tâm trạng để học nữa nên nằm xuống bàn ngủ cả lớp ngạc nhiên hôm nay nó không cầm gậy đi vòng quanh lớp nữa hay sao.Tiết đầu tiên là tiết văn cái môn mà nó ghét nhất,cô thì chả bao giờ dậy toàn quảng sách cho lớp trưởng đọc cho tụi nó chép,ai học thì học không học thì thôi.Nó chẳng buồn chép bài quay xuống nhìn đồng hồ xem còn bao nhiêu phút nữa thì ra chơi,ai ngờ vừa quay xuống ánh mắt nó và hắn chạm nhau,hắn đang đọc bỗng dưng ngưng lại khiến cả lớp ngạc nhiên,nó quay lên hắn tiếp tục đọc tiếp bài.Trái tim của nó bị lệch 1 nhịp
Chiều ra về nó đứng đợi em nó về cùng
-Em chào chị yêu -tiếng Hương nhí nhảnh đi tới
-Chào em lâu lắm mới gặp em đó (mới có mấy ngày mà chị kêu lâu)
-Chúng ta vào kia uống nước đi chị
Nó quay sang em nó ý muốn hỏi có đi không
-Đi thôi -tiếng em nó vang lên
Vẫn quán quen thuộc trước cổng trường HCL -Waiting,vừa bước vào đến quán đã thấy hắn,Đạt và 1 số đứa nữa đang ngồi ở đấy,nó quay sang em nó nói nhỏ
-Ê mày đi qua kia bảo "LỚp trưởng 7A mà cũng vào đây ăn quà cơ à?
Em nó đi qua nới đúng như câu của nó vừa nói khiến bọn ở đó bi sặc nước,nó hả hê vô cùng bước đến 1 cái bàn bên cạnh,tụi nó gọi các thứ ra ăn không để ý tụi hắn đi về từ bao giờ nữa.Tụi nó ăn xong rồi đi về
Sáng hôm sau tâm trạng nó tốt hơn nên đã dạy từ sớm nấu cơm cho em nó ăn.Cả 2 mặc bộ đồng phục của nhà trường đi đến trường rất sớm.Hôm nay có đoàn kiểm tra về nên nhà trường bắt tất cả các lớp xuống sân truy bài đây cũng là lần đầu tiên nó ra sân trường ôn bài.Cảnh vật hôm nay tự nhiên đẹp lạ thường màu trắng tinh khiết của bộ đồng phục kết hợp với ánh nắng ban mai chỉ 1 từ để diễn tả "BEAUTY"
-Ê tớ có cái này hay lắm nè,xem không Nhiên C -tiếng Hạnh bên tai đưa cho nó 1 tờ giấy gì đó,nó mở ra ngạc nhiên vô cùng
LỚP TRƯỞNG NGƯỜI TÔI THÍCH
" Cậu là chiếc gương sáng lấp lánh
Như ánh nắng mỗi buổi sáng
Như những cơn gió thoảng qua
NHững làn sóng trong tương lai
Đang đón chờ cậu và tớ
Liệu rằng điều đó có thể xảy ra không?
Cậu luôn lạnh lùng
Ẩn sâu trong cái lạnh lùng ấy
Là sự ấm áp biết bao
Dù chuyện gì xảy ra cũng sẽ ổn thôi
Tớ sẽ cố gắng làm mọi thứ để cậu thích tớ
Tớ muốn hét thật to cho cả thế giới này biết
Tớ thích cậu
Nhưng tớ biết cậu không hề để ý đến tớ
Tớ luôn giữ bí mật này cho riêng mình
NHững bí mật chỉ mình tớ biết"
Nó đọc xong lá thư,nó ngạc nhiên hỏi
-Cậu thích hắn à?
-Ừ thì thôi cậu thấy thư ổn không?
-Cái này tớ chịu thôi
TRong đầu nó hiện lên 1 suy nghĩ.Tối đó nó về nhà đóng cửa phòng lại ngồi nghĩ những dòng chữ chế cuối cùng ánh mắt gian tà của nó sáng lên
Cậu là chiếc gương sáng lóa trong mắt con gái và thầy cô
Những việc cậu làm có thể hủy hoại cậu hoặc cho cậu lên cao
Những tia nắng đó cậu luôn tỏa ra và chưa bao giờ tắt
Điều đó không phải là con người thật của cậu
Khuôn mặt lạnh lùng,sự ngoan hiền của cậu chỉ là giả mà thôi
Cậu không muốn ai biết sự thật về điều đó
Cậu cố gắng tỏ ra mình thanh cao
Nhiều lúc muốn sống thật với bản thân mình
NHưng vì hình tượng cậu luôn phải giả vờ
NHững bí mật cậu luôn giữ cho riêng mình
Sợ 1 ngày nào đó bí mật bị bại lộ cậu sẽ đau khổ
Hãy giữ bí mật đó thật lâu vào nha
Đồ khó ưa ''
Nó hài lòng về tác phẩm của mình nằm cười 1 mình.Sáng hôm sau dậy vừa đến lớp nó đã đưa cho Hạnh xem những dòng chữ tối hôm qua nó viết,Hạnh đọc xong không nhịn được cười nhưng đang cười Hạnh ngưng lại
-Không phải cậu đang nói Nguyễn Nhật Phong đó chứ
-CHứ cậu nghĩ mình nói ai,cái tên khó ưa đó hả vừa nhìn đã thấy ghét rồi
Hạnh ngạc nhiên tại sao nó lại ghét hắn được chứ hài thật.Nó cùng Hạnh đi vào lớp 2 đứa cười gian tà khiến mọi người khó hiểu,nó dấu bức thư đang cầm tên tay bỏ vào cặp thì bọn con trai tò mò
đòi xem nhưng không xem được,hắn thì tỏ ra khó hiểu
-NHiên xinh gái cái gì đó cho tớ xem được không?-giọng Duy Anh ngọt xớt
-KHông nó ảnh hưởng đến tính mạng và cuộc đời tớ đấy,thôi đừng tò mò nữa
-.Tụi nó không cho bất cứ ai biết được lá thư đấy không thì chết,nhưng người ta bảo cái gì khó lấy thì người ta nhất định sẽ tìm cách để lấy cho bằng được mà.Hôm nay chúng nó vất cặp ở lớp chiều nay học không mang về.Chiều đến,nó vừa đến lớp thì Hạnh từ trong lớp chạy ra,không khí trong lớp có vẻ căng thẳng nó cảm thấy 1 luồn ám khí lạnh ở sống lưng nó không hiểu chuyện gì đã xảy ra thì Hạnh lên tiếng:
-Cho tao 5 phút nữa thôi,mày không cần phải hét to như vậy đâu
-Dậy nhanh không thì mày đừng trách -em nó cứ lải nhải bên tai,nó ném ánh mắt 'thiện cảm ' nhất có thể cho em nó
Nó xuống nhà tắm nhìn mình trước gương đôi mắt xưng lên vì tối qua nghĩ cách trêu thằng lớp trưởng,nó khóc không ra được nước mắt
-Tên lớp trưởng đáng ghét ta sẽ không tha cho ngươi
Nó đi lên nhà thấy con em nó đang ngồi chơi xem ti vi quần áo nó cũng đã chuẩn bị xong 1 bộ đồng phục màu trắng,nó bước xuống lấy xe cùng em nó đến trường
Nó không có tâm trạng để học nữa nên nằm xuống bàn ngủ cả lớp ngạc nhiên hôm nay nó không cầm gậy đi vòng quanh lớp nữa hay sao.Tiết đầu tiên là tiết văn cái môn mà nó ghét nhất,cô thì chả bao giờ dậy toàn quảng sách cho lớp trưởng đọc cho tụi nó chép,ai học thì học không học thì thôi.Nó chẳng buồn chép bài quay xuống nhìn đồng hồ xem còn bao nhiêu phút nữa thì ra chơi,ai ngờ vừa quay xuống ánh mắt nó và hắn chạm nhau,hắn đang đọc bỗng dưng ngưng lại khiến cả lớp ngạc nhiên,nó quay lên hắn tiếp tục đọc tiếp bài.Trái tim của nó bị lệch 1 nhịp
Chiều ra về nó đứng đợi em nó về cùng
-Em chào chị yêu -tiếng Hương nhí nhảnh đi tới
-Chào em lâu lắm mới gặp em đó (mới có mấy ngày mà chị kêu lâu)
-Chúng ta vào kia uống nước đi chị
Nó quay sang em nó ý muốn hỏi có đi không
-Đi thôi -tiếng em nó vang lên
Vẫn quán quen thuộc trước cổng trường HCL -Waiting,vừa bước vào đến quán đã thấy hắn,Đạt và 1 số đứa nữa đang ngồi ở đấy,nó quay sang em nó nói nhỏ
-Ê mày đi qua kia bảo "LỚp trưởng 7A mà cũng vào đây ăn quà cơ à?
Em nó đi qua nới đúng như câu của nó vừa nói khiến bọn ở đó bi sặc nước,nó hả hê vô cùng bước đến 1 cái bàn bên cạnh,tụi nó gọi các thứ ra ăn không để ý tụi hắn đi về từ bao giờ nữa.Tụi nó ăn xong rồi đi về
Sáng hôm sau tâm trạng nó tốt hơn nên đã dạy từ sớm nấu cơm cho em nó ăn.Cả 2 mặc bộ đồng phục của nhà trường đi đến trường rất sớm.Hôm nay có đoàn kiểm tra về nên nhà trường bắt tất cả các lớp xuống sân truy bài đây cũng là lần đầu tiên nó ra sân trường ôn bài.Cảnh vật hôm nay tự nhiên đẹp lạ thường màu trắng tinh khiết của bộ đồng phục kết hợp với ánh nắng ban mai chỉ 1 từ để diễn tả "BEAUTY"
-Ê tớ có cái này hay lắm nè,xem không Nhiên C -tiếng Hạnh bên tai đưa cho nó 1 tờ giấy gì đó,nó mở ra ngạc nhiên vô cùng
LỚP TRƯỞNG NGƯỜI TÔI THÍCH
" Cậu là chiếc gương sáng lấp lánh
Như ánh nắng mỗi buổi sáng
Như những cơn gió thoảng qua
NHững làn sóng trong tương lai
Đang đón chờ cậu và tớ
Liệu rằng điều đó có thể xảy ra không?
Cậu luôn lạnh lùng
Ẩn sâu trong cái lạnh lùng ấy
Là sự ấm áp biết bao
Dù chuyện gì xảy ra cũng sẽ ổn thôi
Tớ sẽ cố gắng làm mọi thứ để cậu thích tớ
Tớ muốn hét thật to cho cả thế giới này biết
Tớ thích cậu
Nhưng tớ biết cậu không hề để ý đến tớ
Tớ luôn giữ bí mật này cho riêng mình
NHững bí mật chỉ mình tớ biết"
Nó đọc xong lá thư,nó ngạc nhiên hỏi
-Cậu thích hắn à?
-Ừ thì thôi cậu thấy thư ổn không?
-Cái này tớ chịu thôi
TRong đầu nó hiện lên 1 suy nghĩ.Tối đó nó về nhà đóng cửa phòng lại ngồi nghĩ những dòng chữ chế cuối cùng ánh mắt gian tà của nó sáng lên
Cậu là chiếc gương sáng lóa trong mắt con gái và thầy cô
Những việc cậu làm có thể hủy hoại cậu hoặc cho cậu lên cao
Những tia nắng đó cậu luôn tỏa ra và chưa bao giờ tắt
Điều đó không phải là con người thật của cậu
Khuôn mặt lạnh lùng,sự ngoan hiền của cậu chỉ là giả mà thôi
Cậu không muốn ai biết sự thật về điều đó
Cậu cố gắng tỏ ra mình thanh cao
Nhiều lúc muốn sống thật với bản thân mình
NHưng vì hình tượng cậu luôn phải giả vờ
NHững bí mật cậu luôn giữ cho riêng mình
Sợ 1 ngày nào đó bí mật bị bại lộ cậu sẽ đau khổ
Hãy giữ bí mật đó thật lâu vào nha
Đồ khó ưa ''
Nó hài lòng về tác phẩm của mình nằm cười 1 mình.Sáng hôm sau dậy vừa đến lớp nó đã đưa cho Hạnh xem những dòng chữ tối hôm qua nó viết,Hạnh đọc xong không nhịn được cười nhưng đang cười Hạnh ngưng lại
-Không phải cậu đang nói Nguyễn Nhật Phong đó chứ
-CHứ cậu nghĩ mình nói ai,cái tên khó ưa đó hả vừa nhìn đã thấy ghét rồi
Hạnh ngạc nhiên tại sao nó lại ghét hắn được chứ hài thật.Nó cùng Hạnh đi vào lớp 2 đứa cười gian tà khiến mọi người khó hiểu,nó dấu bức thư đang cầm tên tay bỏ vào cặp thì bọn con trai tò mò
đòi xem nhưng không xem được,hắn thì tỏ ra khó hiểu
-NHiên xinh gái cái gì đó cho tớ xem được không?-giọng Duy Anh ngọt xớt
-KHông nó ảnh hưởng đến tính mạng và cuộc đời tớ đấy,thôi đừng tò mò nữa
-.Tụi nó không cho bất cứ ai biết được lá thư đấy không thì chết,nhưng người ta bảo cái gì khó lấy thì người ta nhất định sẽ tìm cách để lấy cho bằng được mà.Hôm nay chúng nó vất cặp ở lớp chiều nay học không mang về.Chiều đến,nó vừa đến lớp thì Hạnh từ trong lớp chạy ra,không khí trong lớp có vẻ căng thẳng nó cảm thấy 1 luồn ám khí lạnh ở sống lưng nó không hiểu chuyện gì đã xảy ra thì Hạnh lên tiếng:
/100
|