Sắp đến thời hạn nó phải trả lời câu hỏi của Lâm . Trong lớp học mặt thì cứ nhìn ra cửa sổ . Miệng ngậm kẹo mút suy nghĩ . Hắn biết nó đang nghĩ về chuyện gì nên hắn giả vờ lơ đi .
- Vì tôi yêu cô – bỗng nhiên nó nhớ câu nói của hắn trong tiềm thức lúc nó đang hôn mê .
Khi nghe câu nói này . Lòng nó thấy vui vẻ và hạnh phúc lạ thường . Còn khi Lâm tỏ tình với nó thì một cảm giác khó xử đang dâng lên trong lòng nó . Giờ ra chơi nó thấy hắn đi với thím Nhi của nó . Trong người nó có cái gì gọi là bực bội . Đi thẳng ko thèm để ý . Nó đi về lớp thì thấy Lâm đang nói chuyện với một bạn nữ trong lớp . Nó cứ thế mà tiến vào chỗ ngồi nằm ngủ . Thật sự , khi thấy cảnh Lâm nói chuyện với mấy bạn nữ nó cũng thấy vui vì Lâm rất ít khi nói chuyện với người lạ . Chiều nay nó có hẹn với Lâm đi ăn kem . Nhắc tới kem lòng nó như mở hội . Chuông reng ra về kêu lên . Nó thu xếp tập vở chạy ra khỏi cửa lớp . Vừa bước ra khỏi cửa nó thấy có một bàn tay ấm áp nắm lấy tay nó . Quay lại đằng sau nó thấy hắn đang kéo nó như ko muốn nó đi . Nó cũng muốn ở lại nhưng nó đã hứa với Lâm là đi ăn kem . Nó ko thể nuốt lời . Gạt tay hắn ra khỏi tay mình . Khoảng khác ấy tim nó bỗng nhói đau . Nó cảm nhận được cảm giác ấm áp đang dần tan biến trong người nó . Sau khi nó chạy đi . Người hắn toát ra một luồng sát khí đáng sợ . Đưa tay lên đấm vào tường một cái thật mạnh . Bức tường từ từ nứt ra rồi sập hết một mảng lớn . Toàn bộ học sinh đều run sợ khi thấy cảnh hắn tức giận . Quay về với nó và Lâm . Lâm đang chở nó đến quán kem . Hôm nay bỗng nhiên nó ko thích ăn kem . Nên nó nói Lâm cho nó đi tới một nơi yên tĩnh . Lâm đồng ý và chở nó đến một bờ đê . Nó ngồi suy nghĩ những kỉ niệm đã cùng hắn trải qua . Lòng nó rất vui . Lâm thấy như mình đã ko còn cơ hội để làm cho nó thuộc về Lâm nữa .
- Băng nè . Nếu Băng yêu Nam thì ko cần suy nghĩ đâu . Ngay từ đầu Băng đã thuộc về Nam rồi . Thật là , Lâm thua Nam rồi . Biết trước là sẽ thua nhưng Lâm vẫn nói . Sau khi nói lòng Lâm rất là thanh thản . Thôi , để Lâm chở Băng về . Nam đang đợi Băng ở nhà đó . – Lâm nói rồi đứng dậy
Nó thì ngạc nhiên hết mức . Lúc nó đang định trả lời thì Lâm lại trả lời thay nó . Nó khẽ mỉm cười vì có một người bạn như Lâm . Về tới nhà nó ôm Lâm một cái rồi buông ra .
- Chúng ta mãi mãi là bạn – nó nói
- Chào Băng – Lâm ko nói gì chỉ chào nó rồi quay xe đi về
Nó vừa mở cổng đã thấy hắn đứng đó với một luồng sát khí ko hề nhỏ .
- Bây giờ có giấu được nữa ko ? – hắn lạnh lùng nói
- Nhất Nam ko phải như anh nghĩ đâu – nó nói
- Mệt . Ko nghe – hắn nói rồi đi thẳng vào trong nhà
Nó chạy theo hắn . Hắn đã hiểu lầm nó rồi . Mọi chuyện ko phải như vậy .
- TÊN CHẾT TIỆT KIA . MI BANH CÁI LỖ TAI RA NGHE CHO RÕ NÀY . TÔI THẬT SỰ KO CÓ LÀM GÌ NÊN TỘI HẾT Á . CÁI ÔM HỒI NÃY CHỈ LÀ THAY CHO CÂU TRẢ LỜI CHÚNG TA MÃI MÃI LÀ BẠN THÔI . CÒN NGƯỜI TÔI YÊU THẬT SỰ CHÍNH LÀ LÍ NHẤT NAM . – nó lấy hết hơi ra hét cho hắn biết . Nghe xong hắn bỗng nhưng dừng lại . Đi thẳng về phía nó .
- Thật ko ? – hắn hỏi
- ko nói lại – nó khoanh tay nói
- Vậy câu trả lời của tôi là … - nói tới đây hắn đưa môi mình đặt lên bờ môi đỏ mọng của nó . Nó hôn trả lại . Sau khi hôn xong nó mới nhớ ra một điều . Mặc dù hắn đã đồng ý yêu nó nhưng nó chưa bao giờ thấy hắn mỉm cười thật sự
- Tôi thề tôi phải bắt anh mỉm cười và nói yêu tôi ! Lí Nhất Nam , hãy nhớ câu nói đó ! – nó nói xong rồi chạy thẳng vào nhà
- Xem cô có làm được ko – hắn khẽ nhếch môi cười rồi đi vào nhà
- Vì tôi yêu cô – bỗng nhiên nó nhớ câu nói của hắn trong tiềm thức lúc nó đang hôn mê .
Khi nghe câu nói này . Lòng nó thấy vui vẻ và hạnh phúc lạ thường . Còn khi Lâm tỏ tình với nó thì một cảm giác khó xử đang dâng lên trong lòng nó . Giờ ra chơi nó thấy hắn đi với thím Nhi của nó . Trong người nó có cái gì gọi là bực bội . Đi thẳng ko thèm để ý . Nó đi về lớp thì thấy Lâm đang nói chuyện với một bạn nữ trong lớp . Nó cứ thế mà tiến vào chỗ ngồi nằm ngủ . Thật sự , khi thấy cảnh Lâm nói chuyện với mấy bạn nữ nó cũng thấy vui vì Lâm rất ít khi nói chuyện với người lạ . Chiều nay nó có hẹn với Lâm đi ăn kem . Nhắc tới kem lòng nó như mở hội . Chuông reng ra về kêu lên . Nó thu xếp tập vở chạy ra khỏi cửa lớp . Vừa bước ra khỏi cửa nó thấy có một bàn tay ấm áp nắm lấy tay nó . Quay lại đằng sau nó thấy hắn đang kéo nó như ko muốn nó đi . Nó cũng muốn ở lại nhưng nó đã hứa với Lâm là đi ăn kem . Nó ko thể nuốt lời . Gạt tay hắn ra khỏi tay mình . Khoảng khác ấy tim nó bỗng nhói đau . Nó cảm nhận được cảm giác ấm áp đang dần tan biến trong người nó . Sau khi nó chạy đi . Người hắn toát ra một luồng sát khí đáng sợ . Đưa tay lên đấm vào tường một cái thật mạnh . Bức tường từ từ nứt ra rồi sập hết một mảng lớn . Toàn bộ học sinh đều run sợ khi thấy cảnh hắn tức giận . Quay về với nó và Lâm . Lâm đang chở nó đến quán kem . Hôm nay bỗng nhiên nó ko thích ăn kem . Nên nó nói Lâm cho nó đi tới một nơi yên tĩnh . Lâm đồng ý và chở nó đến một bờ đê . Nó ngồi suy nghĩ những kỉ niệm đã cùng hắn trải qua . Lòng nó rất vui . Lâm thấy như mình đã ko còn cơ hội để làm cho nó thuộc về Lâm nữa .
- Băng nè . Nếu Băng yêu Nam thì ko cần suy nghĩ đâu . Ngay từ đầu Băng đã thuộc về Nam rồi . Thật là , Lâm thua Nam rồi . Biết trước là sẽ thua nhưng Lâm vẫn nói . Sau khi nói lòng Lâm rất là thanh thản . Thôi , để Lâm chở Băng về . Nam đang đợi Băng ở nhà đó . – Lâm nói rồi đứng dậy
Nó thì ngạc nhiên hết mức . Lúc nó đang định trả lời thì Lâm lại trả lời thay nó . Nó khẽ mỉm cười vì có một người bạn như Lâm . Về tới nhà nó ôm Lâm một cái rồi buông ra .
- Chúng ta mãi mãi là bạn – nó nói
- Chào Băng – Lâm ko nói gì chỉ chào nó rồi quay xe đi về
Nó vừa mở cổng đã thấy hắn đứng đó với một luồng sát khí ko hề nhỏ .
- Bây giờ có giấu được nữa ko ? – hắn lạnh lùng nói
- Nhất Nam ko phải như anh nghĩ đâu – nó nói
- Mệt . Ko nghe – hắn nói rồi đi thẳng vào trong nhà
Nó chạy theo hắn . Hắn đã hiểu lầm nó rồi . Mọi chuyện ko phải như vậy .
- TÊN CHẾT TIỆT KIA . MI BANH CÁI LỖ TAI RA NGHE CHO RÕ NÀY . TÔI THẬT SỰ KO CÓ LÀM GÌ NÊN TỘI HẾT Á . CÁI ÔM HỒI NÃY CHỈ LÀ THAY CHO CÂU TRẢ LỜI CHÚNG TA MÃI MÃI LÀ BẠN THÔI . CÒN NGƯỜI TÔI YÊU THẬT SỰ CHÍNH LÀ LÍ NHẤT NAM . – nó lấy hết hơi ra hét cho hắn biết . Nghe xong hắn bỗng nhưng dừng lại . Đi thẳng về phía nó .
- Thật ko ? – hắn hỏi
- ko nói lại – nó khoanh tay nói
- Vậy câu trả lời của tôi là … - nói tới đây hắn đưa môi mình đặt lên bờ môi đỏ mọng của nó . Nó hôn trả lại . Sau khi hôn xong nó mới nhớ ra một điều . Mặc dù hắn đã đồng ý yêu nó nhưng nó chưa bao giờ thấy hắn mỉm cười thật sự
- Tôi thề tôi phải bắt anh mỉm cười và nói yêu tôi ! Lí Nhất Nam , hãy nhớ câu nói đó ! – nó nói xong rồi chạy thẳng vào nhà
- Xem cô có làm được ko – hắn khẽ nhếch môi cười rồi đi vào nhà
/41
|