Tổ chức nó đã tuyên bố khiêu chiến với DeBay . Chỉ sau 2 ngày nữa . Chính xác hai ngày nữa . Giới hắc đạo sẽ có tình trạng đầu rơi máu đổ . Nó thì vẫn chưa ổn định được tinh thần vì nó còn yêu hắn rất nhiều . Sao hắn lại bỏ nó ra đi ? Để nó bơ vơ một mình ? Nó cảm thấy nhớ khuôn mặt lạnh như tiền của hắn . Nụ cười ấm áp của hắn . Vòng tay dịu dàng của hắn . Nó đã hạ sốt . Đang đi trên đường nó lại gặp anh ta . Mỗi khi gặp anh ta . Nó có cảm giác người đang đứng trước mặt nó là hắn chứ ko phải Trần Nhất Nam . Người nó muốn gặp là Lí Nhất Nam cơ mà . Cớ sao ông trời lại bắt nó gặp Trần Nhất Nam hoài thế ?
- Sao anh cứ bám theo tôi ? - nó nhăn nhó
- Tôi ko bám - anh ta lạnh lùng trả lời
- Vậy 2 ngày nữa anh có chiến đấu với tổ chức ko ? - nó hỏi
- Có nhưng tôi sẽ ko lộ mặt - anh ta lạnh lùng nói rồi đi qua nó . Về tổ chức được một lúc nó lại rời đi . cũng con đường quen thuộc ấy . Tới thẳng ngọn đồi . Nó ngồi xuống cạnh gốc cây . Hai tay vuốt ve Kin . Nó khẽ nhắm mắt . Từng cơn gió thổi vào mặt nó . Nó đã quyết định . Sau khi giải quyết xong DeBay nó sẽ về lục địa Australia . Miệng ngậm kẹo mút . Ko biết từ bao giờ nó đã có thói quen này . Thời gian thấm thoát đi qua .
2 ngày sau . Lúc 7h00 tối . Nó , nhỏ và Ân hôm nay diện một bộ đồ từ trên xuống dưới đen hết . Một cái áo cộc tay kèm theo cái áo khoác tay dài màu đen . Cái quần bó màu đen kèm theo cái váy bó cũng màu đen . Đôi giày vừa cao cổ vừa cao gót màu đen . Tóc tụi nó buộc gọn lại ra đằng sau . Hai bên hông hai khẩu súng lục . Bên trong áo tụi nó còn rất nhiều vũ khí khác . Đương nhiên có nhỏ và Ân thì cũng có anh và Nhân . Hai người hôm nay cũng diện một cái quần màu đen . Áo thun đen kèm theo áo khoác cũng đen nốt . Nói chung cả đám bây giờ chỉ có một từ để tả : ĐEN . Leo lên xe phóng thẳng tới địa điểm giao đấu . Vừa tới nơi , nó đã khẽ lườm cha con nhà họ Bạch .
- Haha , ko ngờ có ngày chủ nhân của VampireDark cùng với những người khác lại tới đây tự tay hành động chứ ? - Bạch Tiểu Long cha của Bạch Tiểu Hoàng vừa vỗ tay bước ra nói ( ai ko nhớ mời xem lại chương 1 và chương 6 )
- Vậy tôi ko ngờ bọn hạ lưu như các người lại có thể sống tới ngày hôm nay - nó khẽ nhếch môi cười khinh bỉ
- Tôi nghe nói Nam chủ nhân đã bị chết ? - Tiểu Hoàng nói
- Vậy thì đã sao ? - Nó khẽ nhói trong tim nhưng vẫn lạnh lùng hỏi
- Tôi vẫn ko ngờ Nam chủ nhân lại lìa đời nhanh đến như vậy , haha . Vậy càng tôi . Tên đó chết đi cho trời nó xanh - Tiểu Long nói giọng mỉa mai
- Vậy thì các người cũng sắp chết rồi đây - nó nói rồi rút sợi dây sắt ra
Cuộc chiến diễn ra . Người nó hận là Bạch Tiểu Long . Ông ta dám sỉ nhục hắn . Dùng hết mọi kĩ thuật mà đấu với ông ta . Còn những người kia đấu với đám thuộc hạ của ông ta và con ông ta . Nó ra rất nhiều đòn hiểm hóc nhưng ko trúng được phát nào . Vướng víu nó cất dây xích vào . Dùng tay ko chơi . Nó thật ko ngờ ông ta mạnh tới vậy .
- AAA - nó la lên vì ông ta cầm con dao nhỏ rẹt ngang hông nó
- Mày chết chắc rồi con ranh - ông ta nói giọng khinh bỉ
- Em sắp gặp lại anh rồi - nó nghĩ
\" Bộp \" Ông ta ăn trọn một cú đá của một người che mặt nạ . Nó khẽ mở mắt . Nó nhận ra đó là anh ta . Cố gắng vùng dậy . Nhưng cơ thể nó ko cho phép . Vì mới hạ sốt xong nên người nó rất yếu bây giờ còn thêm một vết thương ngay hông nữa . Anh ta bắt đầu đấm đá . Miệng ông ta bắt đầu chảy ra máu . Một thuộc hạ của ông ta dơ súng lên bắn . Anh ta né được nhưng chiếc mặt nạ và cái nón vô tình rơi ra . Khoảng khắc đó nó ko tin vào mắt mình . Mái tóc màu xanh dương , đôi khuyên tai màu bạc . Khuôn mặt lạnh lùng . Đôi mắt màu hổ phách hững hờ , sau và vô hồn . Tất cả khiến nó nhớ hắn . Nó ko tin hắn còn sống .
- Nhất Nam ? Anh còn sống ? - nó khẽ nói
- Lộ rồi - hắn khẽ nói
- Em ngồi im - hắn nói
- Ko - nó gượng dậy đứng trước hắn - AAAAAAA - nó quỵ xuống trước mắt hắn . Một nhát ngay bụng . Nó nghĩ có lẽ nó ko thể sống cùng hắn rồi
- Tạm .... biệt anh , em đi trước - nó nói rồi ngất đi
Hắn ko dấu nỗi vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt hắn . Người con gái hắn yêu thực sự sẽ rời xa hắn sao ?
- ÔNG CHẾT VỚI TÔI ! LÃO GIÀ KHỐN NẠN - hắn la lên rồi lao vào đánh ông ta tới tấp . Máu từ miệng ông ta chảy ra ngày càng nhiều .
- Ông chết đi - hắn dơ cây súng lên . Mắt hắn hiện lên chữ chết . Giới hắc đạo ai cũng biết . Một khi hắn điên lên thì ko ai có thể sống sót .
\" Pằng \" . Ông ta chết ngay tức khắc . Vừa lúc đó cả đám vừa giết xong con của ông ta thì thấy nó nằm ở đó với một vũng máu . Còn hắn thì đang quỳ ở kế bên đau khổ . Nhanh chóng bế nó vào bệnh viện . Trong khi nó đang phẩu thuật thì hắn ở ngoài cứ đi qua đi lại ko yên . Trước khi nó vào phòng mổ hắn còn hăm dọa ông bác sĩ là nếu mà làm nó chết thì ông bác sĩ cũng chết theo . Hắn còn dọa cho nguyên một cái bệnh viện này sập luôn nữa . Cả đám ngu nào người nấy băng bó từa lưa . Hắn kể cho mọi người nghe mọi chuyện . Nghe xong , mọi người nhất là hai con nhỏ bạn của nó . Nhào vào chửi bới hắn . May mà có anh và Nhân ngăn lại nếu ko xảy ra chiến tranh nội bộ rồi . Sau mấy tiếng phẫu thuật ông bác sĩ đi ra . Hắn chạy nhanh lại ông bác sĩ .
- Cô ấy sao rồi ? - hắn vẫn giữ được vẻ lạnh lùng vố có của mình
- Cô ấy ko sao . Chỉ cần nằm dưỡng vết thương và uống thuốc vài ngày là khỏi - ông bác sĩ run đến toát mồ hôi nhưng vẫn bình tĩnh nói
- Vậy tôi vào thăm - nói rồi hắn đi thẳng vào trong
Thấy nó nằm trên giường . Mắt nhắm nghiền trong lòng hắn vô cùng đau đớn . Ko ngờ một chủ nhân lạnh lùng nhất trong giới hắc đạo lại có ngày đau vì một cô gái .
\" Anh xin lỗi vì ko bảo vệ được em . Em hãy mau tỉnh lại đi . Anh xin em . Ko có em , anh ko biết sống làm sao . Em hứa với anh là sẽ ngắm sao băng với anh mà ? Sao bây giờ lại thế này ? . Anh biết anh sai rồi . Đáng lẽ anh ko nên lừa dối em như vậy . Anh đã làm em khóc . Nhưng khi thấy em khóc lòng anh đau như cắt . Xin em hãy mở mắt ra . \" Từng giọt nước mắt nam nhi chỉ xuống . Ai nói đàn ông sẽ ko khóc , chỉ là họ sẽ khóc trước ai thôi . Cứ ngỡ ... lạnh lùng là sẽ ko đau . Nhưng sao ... hắn lại đau khi yêu nó ? Phải chăng nó quá quan trọng đối với hắn ? Một thứ mà hắn ko thể làm mất ?
- Sao anh cứ bám theo tôi ? - nó nhăn nhó
- Tôi ko bám - anh ta lạnh lùng trả lời
- Vậy 2 ngày nữa anh có chiến đấu với tổ chức ko ? - nó hỏi
- Có nhưng tôi sẽ ko lộ mặt - anh ta lạnh lùng nói rồi đi qua nó . Về tổ chức được một lúc nó lại rời đi . cũng con đường quen thuộc ấy . Tới thẳng ngọn đồi . Nó ngồi xuống cạnh gốc cây . Hai tay vuốt ve Kin . Nó khẽ nhắm mắt . Từng cơn gió thổi vào mặt nó . Nó đã quyết định . Sau khi giải quyết xong DeBay nó sẽ về lục địa Australia . Miệng ngậm kẹo mút . Ko biết từ bao giờ nó đã có thói quen này . Thời gian thấm thoát đi qua .
2 ngày sau . Lúc 7h00 tối . Nó , nhỏ và Ân hôm nay diện một bộ đồ từ trên xuống dưới đen hết . Một cái áo cộc tay kèm theo cái áo khoác tay dài màu đen . Cái quần bó màu đen kèm theo cái váy bó cũng màu đen . Đôi giày vừa cao cổ vừa cao gót màu đen . Tóc tụi nó buộc gọn lại ra đằng sau . Hai bên hông hai khẩu súng lục . Bên trong áo tụi nó còn rất nhiều vũ khí khác . Đương nhiên có nhỏ và Ân thì cũng có anh và Nhân . Hai người hôm nay cũng diện một cái quần màu đen . Áo thun đen kèm theo áo khoác cũng đen nốt . Nói chung cả đám bây giờ chỉ có một từ để tả : ĐEN . Leo lên xe phóng thẳng tới địa điểm giao đấu . Vừa tới nơi , nó đã khẽ lườm cha con nhà họ Bạch .
- Haha , ko ngờ có ngày chủ nhân của VampireDark cùng với những người khác lại tới đây tự tay hành động chứ ? - Bạch Tiểu Long cha của Bạch Tiểu Hoàng vừa vỗ tay bước ra nói ( ai ko nhớ mời xem lại chương 1 và chương 6 )
- Vậy tôi ko ngờ bọn hạ lưu như các người lại có thể sống tới ngày hôm nay - nó khẽ nhếch môi cười khinh bỉ
- Tôi nghe nói Nam chủ nhân đã bị chết ? - Tiểu Hoàng nói
- Vậy thì đã sao ? - Nó khẽ nhói trong tim nhưng vẫn lạnh lùng hỏi
- Tôi vẫn ko ngờ Nam chủ nhân lại lìa đời nhanh đến như vậy , haha . Vậy càng tôi . Tên đó chết đi cho trời nó xanh - Tiểu Long nói giọng mỉa mai
- Vậy thì các người cũng sắp chết rồi đây - nó nói rồi rút sợi dây sắt ra
Cuộc chiến diễn ra . Người nó hận là Bạch Tiểu Long . Ông ta dám sỉ nhục hắn . Dùng hết mọi kĩ thuật mà đấu với ông ta . Còn những người kia đấu với đám thuộc hạ của ông ta và con ông ta . Nó ra rất nhiều đòn hiểm hóc nhưng ko trúng được phát nào . Vướng víu nó cất dây xích vào . Dùng tay ko chơi . Nó thật ko ngờ ông ta mạnh tới vậy .
- AAA - nó la lên vì ông ta cầm con dao nhỏ rẹt ngang hông nó
- Mày chết chắc rồi con ranh - ông ta nói giọng khinh bỉ
- Em sắp gặp lại anh rồi - nó nghĩ
\" Bộp \" Ông ta ăn trọn một cú đá của một người che mặt nạ . Nó khẽ mở mắt . Nó nhận ra đó là anh ta . Cố gắng vùng dậy . Nhưng cơ thể nó ko cho phép . Vì mới hạ sốt xong nên người nó rất yếu bây giờ còn thêm một vết thương ngay hông nữa . Anh ta bắt đầu đấm đá . Miệng ông ta bắt đầu chảy ra máu . Một thuộc hạ của ông ta dơ súng lên bắn . Anh ta né được nhưng chiếc mặt nạ và cái nón vô tình rơi ra . Khoảng khắc đó nó ko tin vào mắt mình . Mái tóc màu xanh dương , đôi khuyên tai màu bạc . Khuôn mặt lạnh lùng . Đôi mắt màu hổ phách hững hờ , sau và vô hồn . Tất cả khiến nó nhớ hắn . Nó ko tin hắn còn sống .
- Nhất Nam ? Anh còn sống ? - nó khẽ nói
- Lộ rồi - hắn khẽ nói
- Em ngồi im - hắn nói
- Ko - nó gượng dậy đứng trước hắn - AAAAAAA - nó quỵ xuống trước mắt hắn . Một nhát ngay bụng . Nó nghĩ có lẽ nó ko thể sống cùng hắn rồi
- Tạm .... biệt anh , em đi trước - nó nói rồi ngất đi
Hắn ko dấu nỗi vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt hắn . Người con gái hắn yêu thực sự sẽ rời xa hắn sao ?
- ÔNG CHẾT VỚI TÔI ! LÃO GIÀ KHỐN NẠN - hắn la lên rồi lao vào đánh ông ta tới tấp . Máu từ miệng ông ta chảy ra ngày càng nhiều .
- Ông chết đi - hắn dơ cây súng lên . Mắt hắn hiện lên chữ chết . Giới hắc đạo ai cũng biết . Một khi hắn điên lên thì ko ai có thể sống sót .
\" Pằng \" . Ông ta chết ngay tức khắc . Vừa lúc đó cả đám vừa giết xong con của ông ta thì thấy nó nằm ở đó với một vũng máu . Còn hắn thì đang quỳ ở kế bên đau khổ . Nhanh chóng bế nó vào bệnh viện . Trong khi nó đang phẩu thuật thì hắn ở ngoài cứ đi qua đi lại ko yên . Trước khi nó vào phòng mổ hắn còn hăm dọa ông bác sĩ là nếu mà làm nó chết thì ông bác sĩ cũng chết theo . Hắn còn dọa cho nguyên một cái bệnh viện này sập luôn nữa . Cả đám ngu nào người nấy băng bó từa lưa . Hắn kể cho mọi người nghe mọi chuyện . Nghe xong , mọi người nhất là hai con nhỏ bạn của nó . Nhào vào chửi bới hắn . May mà có anh và Nhân ngăn lại nếu ko xảy ra chiến tranh nội bộ rồi . Sau mấy tiếng phẫu thuật ông bác sĩ đi ra . Hắn chạy nhanh lại ông bác sĩ .
- Cô ấy sao rồi ? - hắn vẫn giữ được vẻ lạnh lùng vố có của mình
- Cô ấy ko sao . Chỉ cần nằm dưỡng vết thương và uống thuốc vài ngày là khỏi - ông bác sĩ run đến toát mồ hôi nhưng vẫn bình tĩnh nói
- Vậy tôi vào thăm - nói rồi hắn đi thẳng vào trong
Thấy nó nằm trên giường . Mắt nhắm nghiền trong lòng hắn vô cùng đau đớn . Ko ngờ một chủ nhân lạnh lùng nhất trong giới hắc đạo lại có ngày đau vì một cô gái .
\" Anh xin lỗi vì ko bảo vệ được em . Em hãy mau tỉnh lại đi . Anh xin em . Ko có em , anh ko biết sống làm sao . Em hứa với anh là sẽ ngắm sao băng với anh mà ? Sao bây giờ lại thế này ? . Anh biết anh sai rồi . Đáng lẽ anh ko nên lừa dối em như vậy . Anh đã làm em khóc . Nhưng khi thấy em khóc lòng anh đau như cắt . Xin em hãy mở mắt ra . \" Từng giọt nước mắt nam nhi chỉ xuống . Ai nói đàn ông sẽ ko khóc , chỉ là họ sẽ khóc trước ai thôi . Cứ ngỡ ... lạnh lùng là sẽ ko đau . Nhưng sao ... hắn lại đau khi yêu nó ? Phải chăng nó quá quan trọng đối với hắn ? Một thứ mà hắn ko thể làm mất ?
/41
|