“ Ting ……..ting…….Ting”
Chả mấy chốc đã hết h học. học sinh ai nấy đều cảm thấy mệt mỏi sau 1 buổi đầy vất vả.
Ngoài trời bỗng đen kịt, nhưng đám mây đen ko biết từ đâu kéo đến!!!!!!
“ Ào…….ào……ào”
“ Ơ!!!! Mưa rồi” Một đám học sinh đứng ở trong lớp nói vọng ra.
“ Mưa sao?????” Hạ Vi đang thu dọn đồ đạc trên bàn cũng quay ra cửa sổ nhìn
.
“Này dậy đii, tan học rồi…….Này….này” Hạ Vi vừa lay người của JB vừa gọi cậu ta dậy.
“Thôi mặc kệ cậu ta đi, chuyện của mình lo chưa xong còn lo cho người khác nữa.” Huỳnh Phong khó chịu nhắc nhở.
Cậu ta đang bảo Hạ Vi cái quái j vậy. Chà ‘hot’ đây.
“Nhưng cũng phải gọi cậu ta dậy chứ” Hạ Vi quay người sang cong môi lên nói vs Huỳnh Phong.
“Ừ…..ừ…..ừ” JB không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy, chả có nhẻ nào do cuộc nói chuyện của 2 người kia làm ‘thiên thần nhỏ’ tỉnh giấc chăng????
Cậu ta cầm lấy chiếc cặp của mình ở trên bàn và quay người đi về phía lối ra.
Giờ thì trong lớp chỉ còn có Hạ Vi và Huỳnh Phong đang đứng nhìn nhau . Rồi 2 người họ cũng đi ra ngoài phía cửa lớp đi về.
Nhưng……
Hạ Vi đi trước Huỳnh Phong theo sau, bất ngờ đây!!!!
Ra đến đại sảnh cửa trường học, có một chiếc ô tô màu đen hiệu……. đang đi tới phía đại sảnh.
Chiếc xe dừng lại, một người thanh niên mặc áo đẹn chạy đến mở cửa sau của chiếc ô tô “ Mời cậu chủ lên xe”
Anh ta mơi ai lên xe vậy??? Huỳnh Phong hay JB?
Tất cả mọi người đều thắc mắc ko biết mời ai? Rồi bỗng JB tiến lên phía trước cánh cửa, cậu quay đầu nhìn về phỉa của Hạ Vi rồi bước lên xe đi về.
Hạ Vi khi nhìn thấy ánh mắt của JB xong bỗng cô cảm thấy sau gáy ớn lạnh.
Cô không hiểu đang có chuyện j xảy ra cả. Cô ngẩng đầu nhìn lên trời thấy vẫn chưa hết mưa.
“ Làm sao đây hôm qua dự báo thời tiết nói trời hôm nay đẹp mà??? Sao lại mưa nhỉ???”
“ Cô đang đứng lẩm bẩm j đấy” Huỳnh Phong không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh của Hạ Vi.
“ Ờm…..tôi có nói j đâu!!! Nhưng này….mà sao anh lại đứng gần tôi vậy??? Tránh ra đi!!!!” Hạ Vi mắt chữ A mồm chữ O nhìn Huỳnh Phong.
“ Này cầm lấy đi!!!” vừa nói Huỳnh Phong vừa đưa chiếc ô cho Hạ Vi.
“ Thôi khỏi cần” Hạ Vi vừa nói vừa lấy tay gạt chiếc ô đó ra.
“ Bộ cô muốn bị cảm lạnh hay sao???” Huỳnh Phong nở 1 nụ cười với Hạ Vi.
“ Sao anh ta lại quan tâm tới mình thế? Với lại anh ta nói cũng có lý, nếu ướt người là mình sẽ bị ốm!!! Thôi đành nhận đại đi cho xong.” Cô nghĩ thầm trong bụng của mình và gật đầu lia lịa.
“ Rồi đưa đây cho tôi đi, có j mai tôi sẽ trả anh” Hạ Vi chìa Tay trước mặt Huỳnh Phong.
“Cô mơ đi, vừa hồi nãy cô nói không cần cơ mà??”
“ Ờm…..thì giờ tôi cần đấy có sao không???” Vừa nói cô vừa đưa tay lên giằng lấy chiếc ô.
“ Không đưa đó” Huỳnh Phong giằng lại.
“ Đưa cho tôi đi mà, giờ tôi cần đến nó rồi.” Cô giằng lại chiếc ô về bên mình.
Toạc…….
Sau một hồi giằng co thì cuối cùng chiếc cô cững bị xé toạc ra thành 2 mảnh.
Quác quác…….
“ Ờm…..Tôi xin lỗi” Hạ Vi cúi mặt xuống.
“ Haizzzzz…..Nợ cũ còn chưa trả xong lại đến nợ mới rồi!!!!” Huỳnh Phong lắc đầu.
“Anh nói nợ cũ là sao??” Hạ Vi ngạc nhiên hỏi.
“ Chuyện cái áo đó. Cây kem!!!” Huỳnh Phong thong thả nhắc lại món nợ cũa mà Hạ Vi nợ anh chưa giả.
“ À chuyện đó thì…..” Hạ Vi mặt từ trắng chuyển sang đỏ.
“ 200 yên cộng với cả cái áo.” Huỳnh Phong cười.
" Tôi sẽ đối đầu với anh " Câu nói này vang lại trong đầu Hạ Vi.
“ Này hôm đó tôi chọn đối đầu với anh cơ mà.” Hạ Vi nheo mắt lại.
“ Ừm thì……” Huỳnh Phong đỏ mặt lên.
“ Đồ vô liêm sỉ” Hạ Vi, cô vừa chửi Huỳnh Phong sao.
“Anh định ăn quịt của tôi à???”
“ Tôi ngu thì ngu thật nhưng đừng có lừa được tôi” Hạ Vi vênh mặt lên nói.
Ngoài trời hình như vẫn chưa ngớt mưa. Trời bắt đầu sẩm tối.
“Thôi cô cầm lấy ô của tôi đi về đi. Đứng đây 1 lúc nữa thì đầu tôi nổ tung ra mất” Anh đưa ô của mình cho Hạ Vi.
Cô cầm lấy chiếc ô rồi đi về. Mà không quan tâm đến Huỳnh Phong vẫn còn đứng đấy.
___________________________________________________________________
Sáng hôm sau……
“Huỳnh Phong hôm nay không đi học sao?” Giọng của Thái Châu hét lên làm cho lớp AV1 hoảng hốt.
Đã có chuyện gì xảy với Huỳnh Phong????
Mời các bạn đón xem Chương tiếp theo!!!!!!!!!
Chả mấy chốc đã hết h học. học sinh ai nấy đều cảm thấy mệt mỏi sau 1 buổi đầy vất vả.
Ngoài trời bỗng đen kịt, nhưng đám mây đen ko biết từ đâu kéo đến!!!!!!
“ Ào…….ào……ào”
“ Ơ!!!! Mưa rồi” Một đám học sinh đứng ở trong lớp nói vọng ra.
“ Mưa sao?????” Hạ Vi đang thu dọn đồ đạc trên bàn cũng quay ra cửa sổ nhìn
.
“Này dậy đii, tan học rồi…….Này….này” Hạ Vi vừa lay người của JB vừa gọi cậu ta dậy.
“Thôi mặc kệ cậu ta đi, chuyện của mình lo chưa xong còn lo cho người khác nữa.” Huỳnh Phong khó chịu nhắc nhở.
Cậu ta đang bảo Hạ Vi cái quái j vậy. Chà ‘hot’ đây.
“Nhưng cũng phải gọi cậu ta dậy chứ” Hạ Vi quay người sang cong môi lên nói vs Huỳnh Phong.
“Ừ…..ừ…..ừ” JB không biết từ lúc nào đã tỉnh dậy, chả có nhẻ nào do cuộc nói chuyện của 2 người kia làm ‘thiên thần nhỏ’ tỉnh giấc chăng????
Cậu ta cầm lấy chiếc cặp của mình ở trên bàn và quay người đi về phía lối ra.
Giờ thì trong lớp chỉ còn có Hạ Vi và Huỳnh Phong đang đứng nhìn nhau . Rồi 2 người họ cũng đi ra ngoài phía cửa lớp đi về.
Nhưng……
Hạ Vi đi trước Huỳnh Phong theo sau, bất ngờ đây!!!!
Ra đến đại sảnh cửa trường học, có một chiếc ô tô màu đen hiệu……. đang đi tới phía đại sảnh.
Chiếc xe dừng lại, một người thanh niên mặc áo đẹn chạy đến mở cửa sau của chiếc ô tô “ Mời cậu chủ lên xe”
Anh ta mơi ai lên xe vậy??? Huỳnh Phong hay JB?
Tất cả mọi người đều thắc mắc ko biết mời ai? Rồi bỗng JB tiến lên phía trước cánh cửa, cậu quay đầu nhìn về phỉa của Hạ Vi rồi bước lên xe đi về.
Hạ Vi khi nhìn thấy ánh mắt của JB xong bỗng cô cảm thấy sau gáy ớn lạnh.
Cô không hiểu đang có chuyện j xảy ra cả. Cô ngẩng đầu nhìn lên trời thấy vẫn chưa hết mưa.
“ Làm sao đây hôm qua dự báo thời tiết nói trời hôm nay đẹp mà??? Sao lại mưa nhỉ???”
“ Cô đang đứng lẩm bẩm j đấy” Huỳnh Phong không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh của Hạ Vi.
“ Ờm…..tôi có nói j đâu!!! Nhưng này….mà sao anh lại đứng gần tôi vậy??? Tránh ra đi!!!!” Hạ Vi mắt chữ A mồm chữ O nhìn Huỳnh Phong.
“ Này cầm lấy đi!!!” vừa nói Huỳnh Phong vừa đưa chiếc ô cho Hạ Vi.
“ Thôi khỏi cần” Hạ Vi vừa nói vừa lấy tay gạt chiếc ô đó ra.
“ Bộ cô muốn bị cảm lạnh hay sao???” Huỳnh Phong nở 1 nụ cười với Hạ Vi.
“ Sao anh ta lại quan tâm tới mình thế? Với lại anh ta nói cũng có lý, nếu ướt người là mình sẽ bị ốm!!! Thôi đành nhận đại đi cho xong.” Cô nghĩ thầm trong bụng của mình và gật đầu lia lịa.
“ Rồi đưa đây cho tôi đi, có j mai tôi sẽ trả anh” Hạ Vi chìa Tay trước mặt Huỳnh Phong.
“Cô mơ đi, vừa hồi nãy cô nói không cần cơ mà??”
“ Ờm…..thì giờ tôi cần đấy có sao không???” Vừa nói cô vừa đưa tay lên giằng lấy chiếc ô.
“ Không đưa đó” Huỳnh Phong giằng lại.
“ Đưa cho tôi đi mà, giờ tôi cần đến nó rồi.” Cô giằng lại chiếc ô về bên mình.
Toạc…….
Sau một hồi giằng co thì cuối cùng chiếc cô cững bị xé toạc ra thành 2 mảnh.
Quác quác…….
“ Ờm…..Tôi xin lỗi” Hạ Vi cúi mặt xuống.
“ Haizzzzz…..Nợ cũ còn chưa trả xong lại đến nợ mới rồi!!!!” Huỳnh Phong lắc đầu.
“Anh nói nợ cũ là sao??” Hạ Vi ngạc nhiên hỏi.
“ Chuyện cái áo đó. Cây kem!!!” Huỳnh Phong thong thả nhắc lại món nợ cũa mà Hạ Vi nợ anh chưa giả.
“ À chuyện đó thì…..” Hạ Vi mặt từ trắng chuyển sang đỏ.
“ 200 yên cộng với cả cái áo.” Huỳnh Phong cười.
" Tôi sẽ đối đầu với anh " Câu nói này vang lại trong đầu Hạ Vi.
“ Này hôm đó tôi chọn đối đầu với anh cơ mà.” Hạ Vi nheo mắt lại.
“ Ừm thì……” Huỳnh Phong đỏ mặt lên.
“ Đồ vô liêm sỉ” Hạ Vi, cô vừa chửi Huỳnh Phong sao.
“Anh định ăn quịt của tôi à???”
“ Tôi ngu thì ngu thật nhưng đừng có lừa được tôi” Hạ Vi vênh mặt lên nói.
Ngoài trời hình như vẫn chưa ngớt mưa. Trời bắt đầu sẩm tối.
“Thôi cô cầm lấy ô của tôi đi về đi. Đứng đây 1 lúc nữa thì đầu tôi nổ tung ra mất” Anh đưa ô của mình cho Hạ Vi.
Cô cầm lấy chiếc ô rồi đi về. Mà không quan tâm đến Huỳnh Phong vẫn còn đứng đấy.
___________________________________________________________________
Sáng hôm sau……
“Huỳnh Phong hôm nay không đi học sao?” Giọng của Thái Châu hét lên làm cho lớp AV1 hoảng hốt.
Đã có chuyện gì xảy với Huỳnh Phong????
Mời các bạn đón xem Chương tiếp theo!!!!!!!!!
/26
|