-“ Không gì, đệ có làm gì đâu mà phải làm khó chứ”.
Vô Minh mỉm cười nhún nhún vai sao đó từ từ bước vào phòng.
--“ Mị Uyển cô nương, Song Nhi cô nương sao hai người lại tới đây.. “.
Vô Minh nhìn sang nhị nữ phía bên kia hỏi.
--“ Ah.. Vô Minh công tử, hôm nay tỷ muội chúng ta tới đây là muốn nói đa tạ huynh đã cứu giúp hai chúng ta lúc còn trong bí cảnh.. “.
Mị Uyển yêu kiều nói.
--“ Chuyện đó sao, không cần khách sáo, chuyện nên làm thôi.. “.
Vô Minh tính cách không câu nệ nói.
--“ Lần này sư muội của ta có thể lọt vào vòng trong cũng là nhờ vào huynh ân tình này ngày sau chúng ta nhất sẽ báo đáp, có dịp thì mời huynh ghé Âm Dương giáo dạo chơi một lần.. “.
Mị Uyển đáp.
--“ Nhất định sẽ ghé, nhất định sẽ ghé... Àh, thương thế của cô nương sao rồi.. “.
Vô Minh vui vẻ đáp lời.
--“ Ta đã đỡ nhiều rồi đa tạ huynh đã quan tâm, không còn chuyện gì nữa thôi chúng ta xin phép cáo từ để huynh còn nghỉ ngơi.. Song Nhi chúng ta đi “.
Mị Uyển nói xong thì quay sang kéo tay Song Nhi cùng nhau trở về.
--“ Vô Minh công tử cáo từ. “.
Song Nhi nhìn Vô Minh nhỏ giọng nói.
--“ Được, hai người đi cẩn thận.. “.
Hắn giơ bàn tay lên ý chào nhưng không giữ, nhị nữ hiểu ý cũng không rườm rà liền cùng nhau rời đi.
Sau khi họ rời khỏi hắn mới từ từ đi đến chiếc bàn kéo ghế ngồi xuống.
--“ Chưởng môn gọi đệ đến có chuyện gì vậy “.
Tiểu Hàn bước đến gần hắn nhẹ hỏi.
--“ Àh, không có gì, chỉ là hỏi thăm một chút về chuyện bên trong bí cảnh “.
Vô Minh vừa nói vừa lười biếng vươn vai.
--“ Chuyện trong bí cảnh sao.. “.
Tiểu Hàn hỏi lại.
--“ Ừm.. Cũng không có chuyện gì đâu tỷ đừng lo... “.
Vô Minh mỉm cười đáp.
--“ Nếu đệ không sao thì ta yên tâm rồi.. “.
Tiểu Hàn nhẹ nhõm nói.
--“ Muội sao không nghỉ ngơi cho khỏe đi, mấy ngày nay đã mệt rồi... “.
Vô Minh nhìn sang Bích Ngọc ngồi kế bên nãy giờ vẫn không có cơ hội nói chuyện hỏi.
--“ Muội nghe nói huynh bị mời đi nên mới chạy tới đây, muội sợ huynh có chuyện gì... “.
Bích Ngọc nhỏ nhẹ nói, bộ dạng không tự nhiên lắm.
--“ Ta thì làm sao có chuyện gì chứ, muội lo lắng nhiều rồi, còn hai ngày nữa là bắt đầu vòng sau rồi muội mau về nghỉ ngơi cho khỏe đi... “.
Vô Minh khí phách hiên ngang nói.
--“ Dậy muội về đây.. “.
Nàng đáp.
--“ Ưm, đi cẩn thận nha..”.
Vô Minh vui vẻ nói.
Bích Ngọc nhìn hắn thêm một lượt rồi mới xoay người rời đi, lúc đi qua còn gật đầu với Tiểu Hàn một cái, bước ra ngoài nàng nhẹ nhàng khép khép cửa lại, trên mặt lộ ra nét buồn, nàng sau đó thui thủi bước đi.
--“ Muội ấy có vẻ rất quan tâm đệ đó..”.
Tiểu Hàn sau khi Bích Ngọc đi khỏi mới từ từ bước lại gần Vô Minh nói.
--“ Ừm, bình thường vẫn rất tốt với đệ.”.
Vô Minh ngã người dựa vào ghế đáp nhẹ đáp.
--“ Đệ đó không ngờ lại đào hoa như vậy “.
Nàng nhẹ mắng.
--“ Làm gì có, tỷ lại nói xấu đệ rồi.. “.
Hắn mặt không động mỉm cười đáp.
--“ Còn nói còn không có, vị tiểu muội kia chắc chắn là có tình ý với đệ, còn hai cô nương lúc nãy có vẻ cũng đã để ý đến đệ.. “.
Nàng tinh tường nói.
--“ Đó là do đệ quá phong độ.. “.
Hắn vểnh mặt nói.
--“ Xàm ngôn “.
Nàng bĩu môi đáp. Thấy vậy hắn liền thò tay kéo nàng vào lòng.
--“ Đệ đó càng ngày càng hư hỏng, làm như vậy nhỡ có người nhìn thấy chẳng phải sẽ xấu hổ chết sao..,”.
Nàng tức giận mắng.
--“ Ta ôm nương tử của mình thì liên quan gì đến người khác chứ... “.
Vô Minh để nàng ngồi trên đùi, tay vòng ôm qua vòng eo thon gọn của nàng.
--“ Ăn nói hàm hồ, ai là nương tử của đệ “.
Nàng mắt nheo lại, khẽ liếc mắt một cái mắng.
--“ Tỷ đã nhận lời rồi, không chối bỏ được đâu.. “.
Hắn đáp.
--“ không quan tâm đến đệ nữa “.
Nàng không thêm nhìn hắn nữa ngoái đầu sang một bên.
--“ Định trốn tránh sao.. Không được đâu.. “.
Hắn nói đoạn liền siết chặt tay lại, ôm nàng sát lại gần mình, mặt khẽ nhụi vào ngực nàng.
--“ Aaaa.. Đệ làm gì đó..”.
Nàng giật mình la lên.
Hắn không trả lời chỉ ngẩng mặt lên hôn vào môi nàng, nàng phút chốc phản ứng dần chậm lại, nhanh chóng bị hạ gục và rơi vào vòng xoáy ái tình.
................
Ba ngày sau.
Vòng hai của đại hội thập cường chính thức bắt đầu, ba trăm người đủ tư cách được tiến hành bốc thăm để sắp xếp thi đấu, mỗi người sẽ bốc ra một số thứ tự, đánh từ một đến ba trăm. Trong đó người có số một sẽ đấu với số ba trăm, số hai sẽ đấu với số hai trăm chín mươi chín và cứ thế tiếp tục cho đến hết.
Sau khi bốc thăm họ sẽ được thi đấu trên một võ đài dựng bằng gỗ lớn, tổng cộng có hơn hai mươi đài được dựng trên sân lớn.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa thì vòng hai cũng bắt đầu, hai mươi cặp đầu tiên sẽ bước lên thi đấu trước, Vô Minh bốc được số ba nên được thi đấu đầu tiên ở đài số ba, đối thủ của hắn là người của một môn phái lớn ở trung thổ, người này nét mặt hung dữ, dáng người to cao, tay cầm huyền trượng lớn khí thế bá đạo vô cùng. Sau một hồi chuông báo những người trên đài liền bắt đầu thi đấu, Vô Minh cùng đối thủ sau khi chào hỏi nhau cũng xông vào đánh nhau, đại hán kia tay cầm huyền trượng bay lên tựa như cự thần ầm ầm quất xuống.
--“ Phá thiên diệt địa...
Vô Minh mỉm cười nhún nhún vai sao đó từ từ bước vào phòng.
--“ Mị Uyển cô nương, Song Nhi cô nương sao hai người lại tới đây.. “.
Vô Minh nhìn sang nhị nữ phía bên kia hỏi.
--“ Ah.. Vô Minh công tử, hôm nay tỷ muội chúng ta tới đây là muốn nói đa tạ huynh đã cứu giúp hai chúng ta lúc còn trong bí cảnh.. “.
Mị Uyển yêu kiều nói.
--“ Chuyện đó sao, không cần khách sáo, chuyện nên làm thôi.. “.
Vô Minh tính cách không câu nệ nói.
--“ Lần này sư muội của ta có thể lọt vào vòng trong cũng là nhờ vào huynh ân tình này ngày sau chúng ta nhất sẽ báo đáp, có dịp thì mời huynh ghé Âm Dương giáo dạo chơi một lần.. “.
Mị Uyển đáp.
--“ Nhất định sẽ ghé, nhất định sẽ ghé... Àh, thương thế của cô nương sao rồi.. “.
Vô Minh vui vẻ đáp lời.
--“ Ta đã đỡ nhiều rồi đa tạ huynh đã quan tâm, không còn chuyện gì nữa thôi chúng ta xin phép cáo từ để huynh còn nghỉ ngơi.. Song Nhi chúng ta đi “.
Mị Uyển nói xong thì quay sang kéo tay Song Nhi cùng nhau trở về.
--“ Vô Minh công tử cáo từ. “.
Song Nhi nhìn Vô Minh nhỏ giọng nói.
--“ Được, hai người đi cẩn thận.. “.
Hắn giơ bàn tay lên ý chào nhưng không giữ, nhị nữ hiểu ý cũng không rườm rà liền cùng nhau rời đi.
Sau khi họ rời khỏi hắn mới từ từ đi đến chiếc bàn kéo ghế ngồi xuống.
--“ Chưởng môn gọi đệ đến có chuyện gì vậy “.
Tiểu Hàn bước đến gần hắn nhẹ hỏi.
--“ Àh, không có gì, chỉ là hỏi thăm một chút về chuyện bên trong bí cảnh “.
Vô Minh vừa nói vừa lười biếng vươn vai.
--“ Chuyện trong bí cảnh sao.. “.
Tiểu Hàn hỏi lại.
--“ Ừm.. Cũng không có chuyện gì đâu tỷ đừng lo... “.
Vô Minh mỉm cười đáp.
--“ Nếu đệ không sao thì ta yên tâm rồi.. “.
Tiểu Hàn nhẹ nhõm nói.
--“ Muội sao không nghỉ ngơi cho khỏe đi, mấy ngày nay đã mệt rồi... “.
Vô Minh nhìn sang Bích Ngọc ngồi kế bên nãy giờ vẫn không có cơ hội nói chuyện hỏi.
--“ Muội nghe nói huynh bị mời đi nên mới chạy tới đây, muội sợ huynh có chuyện gì... “.
Bích Ngọc nhỏ nhẹ nói, bộ dạng không tự nhiên lắm.
--“ Ta thì làm sao có chuyện gì chứ, muội lo lắng nhiều rồi, còn hai ngày nữa là bắt đầu vòng sau rồi muội mau về nghỉ ngơi cho khỏe đi... “.
Vô Minh khí phách hiên ngang nói.
--“ Dậy muội về đây.. “.
Nàng đáp.
--“ Ưm, đi cẩn thận nha..”.
Vô Minh vui vẻ nói.
Bích Ngọc nhìn hắn thêm một lượt rồi mới xoay người rời đi, lúc đi qua còn gật đầu với Tiểu Hàn một cái, bước ra ngoài nàng nhẹ nhàng khép khép cửa lại, trên mặt lộ ra nét buồn, nàng sau đó thui thủi bước đi.
--“ Muội ấy có vẻ rất quan tâm đệ đó..”.
Tiểu Hàn sau khi Bích Ngọc đi khỏi mới từ từ bước lại gần Vô Minh nói.
--“ Ừm, bình thường vẫn rất tốt với đệ.”.
Vô Minh ngã người dựa vào ghế đáp nhẹ đáp.
--“ Đệ đó không ngờ lại đào hoa như vậy “.
Nàng nhẹ mắng.
--“ Làm gì có, tỷ lại nói xấu đệ rồi.. “.
Hắn mặt không động mỉm cười đáp.
--“ Còn nói còn không có, vị tiểu muội kia chắc chắn là có tình ý với đệ, còn hai cô nương lúc nãy có vẻ cũng đã để ý đến đệ.. “.
Nàng tinh tường nói.
--“ Đó là do đệ quá phong độ.. “.
Hắn vểnh mặt nói.
--“ Xàm ngôn “.
Nàng bĩu môi đáp. Thấy vậy hắn liền thò tay kéo nàng vào lòng.
--“ Đệ đó càng ngày càng hư hỏng, làm như vậy nhỡ có người nhìn thấy chẳng phải sẽ xấu hổ chết sao..,”.
Nàng tức giận mắng.
--“ Ta ôm nương tử của mình thì liên quan gì đến người khác chứ... “.
Vô Minh để nàng ngồi trên đùi, tay vòng ôm qua vòng eo thon gọn của nàng.
--“ Ăn nói hàm hồ, ai là nương tử của đệ “.
Nàng mắt nheo lại, khẽ liếc mắt một cái mắng.
--“ Tỷ đã nhận lời rồi, không chối bỏ được đâu.. “.
Hắn đáp.
--“ không quan tâm đến đệ nữa “.
Nàng không thêm nhìn hắn nữa ngoái đầu sang một bên.
--“ Định trốn tránh sao.. Không được đâu.. “.
Hắn nói đoạn liền siết chặt tay lại, ôm nàng sát lại gần mình, mặt khẽ nhụi vào ngực nàng.
--“ Aaaa.. Đệ làm gì đó..”.
Nàng giật mình la lên.
Hắn không trả lời chỉ ngẩng mặt lên hôn vào môi nàng, nàng phút chốc phản ứng dần chậm lại, nhanh chóng bị hạ gục và rơi vào vòng xoáy ái tình.
................
Ba ngày sau.
Vòng hai của đại hội thập cường chính thức bắt đầu, ba trăm người đủ tư cách được tiến hành bốc thăm để sắp xếp thi đấu, mỗi người sẽ bốc ra một số thứ tự, đánh từ một đến ba trăm. Trong đó người có số một sẽ đấu với số ba trăm, số hai sẽ đấu với số hai trăm chín mươi chín và cứ thế tiếp tục cho đến hết.
Sau khi bốc thăm họ sẽ được thi đấu trên một võ đài dựng bằng gỗ lớn, tổng cộng có hơn hai mươi đài được dựng trên sân lớn.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa thì vòng hai cũng bắt đầu, hai mươi cặp đầu tiên sẽ bước lên thi đấu trước, Vô Minh bốc được số ba nên được thi đấu đầu tiên ở đài số ba, đối thủ của hắn là người của một môn phái lớn ở trung thổ, người này nét mặt hung dữ, dáng người to cao, tay cầm huyền trượng lớn khí thế bá đạo vô cùng. Sau một hồi chuông báo những người trên đài liền bắt đầu thi đấu, Vô Minh cùng đối thủ sau khi chào hỏi nhau cũng xông vào đánh nhau, đại hán kia tay cầm huyền trượng bay lên tựa như cự thần ầm ầm quất xuống.
--“ Phá thiên diệt địa...
/111
|