5 ngày trôi qua....
Nó kéo rèm sang một bên , hít một hơi thật sâu để cảm nhận được chút không khí trong lành của buổi sớm. Nắng vẫn vàng óng trên những mái nhà cao tầng, nắng mùa thu thật êm dịu và hiền hòa. Hazzz~~ đi thay đồ thôi nó thở dài ...
------- vạch ngăn cách thời gian------
Cô giáo đường hoàng bước chân vào lớp . Rầm
- Các em im lặng.
- Các em biết ngày 25/10 là ngày gì không ?
- Dạ là ngày thành lập trường. Nó nói to.
- Đúng là lớp trưởng . Cả lớp nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.
- Vậy thì kỉ niệm thành lập trường hay làm gì ? cô giáo hỏi tiếp.
- Dạ là văn nghệ. Cô trả lời.
- Còn gì nữa? cô giáo nhìn tụi nó cười đau khổ.
- Là cắm trại...Tuấn đứng dậy nói to.
- Yezz tụi con trại đập bàn rầm rầm trong ánh mắt thảm thương của cô giáo, nó hiểu mỗi lần diễn ra hoạt động gì thì các thầy cô giáo đều rất mệt mỏi. Vì hao tốn thể lực.
- Lớp phó văn thế mĩ em lo một tiết mục văn nghệ đi nha. Còn các bạn nữ tìm tòi xem có thể làm gì để kiếm thêm thu nhập cho lớp trong lễ hội trường không. Còn mấy bạn nam các em lo mà đọc cách dựng lều cô đã phô tô sẵn rồi tập theo mà làm.
Cô giáo tuôn một ràn sau đó mệt mỏi đi ra ngoài.
- Ê tụi bây còn 20 ngày nữa là tới rồi đấy. cô cười vô cùng háo hức.
- Ừ, tụi mình làm gì đây...p1 nói
- Hay là mở quán trà sữa đi. p2 đề nghị.
- Thôi trà sữa thường quá rồi. Cô lắc đầu.
- Nhà ma thì sao . p3
- Cũng không được. Cô tiếp tục lắc đầu.
- Cafe. Nó nói nhỏ.
- Cả bọn xúm lại ôm lấy nó. Trời ơi bà thật là vip Kiều Ân .
- Quyết định nha chúng ta mở quán Cafe hóa trang. Cô cười đầy âm mưu.
- ok cả bọn đáp.
Cả lớp nhốn nháo cả lên,không khí yên ắng thường ngày chẳng còn nữa. lớp học rộn ràng , ai cũng háo hức làm nó cũng có chút mong chờ đến kỉ niệm trường.
Hắn nhìn nó ánh mắt hiện lên một điều gì đó khó tả. Không buồn cũng không vui. Hình ảnh nó dìu một người con trai khác cứ ám ảnh tâm trí hắn . Nếu không nhanh lên có thể hắn sẽ mất nó mãi mãi, nhưng mà hắn không thể nói được gì khi nhìn vào đôi mắt ấy. Đôi mắt trong veo phản chiếu ánh nắng vàng mùa thu.
----- hết chương 9------
Nó kéo rèm sang một bên , hít một hơi thật sâu để cảm nhận được chút không khí trong lành của buổi sớm. Nắng vẫn vàng óng trên những mái nhà cao tầng, nắng mùa thu thật êm dịu và hiền hòa. Hazzz~~ đi thay đồ thôi nó thở dài ...
------- vạch ngăn cách thời gian------
Cô giáo đường hoàng bước chân vào lớp . Rầm
- Các em im lặng.
- Các em biết ngày 25/10 là ngày gì không ?
- Dạ là ngày thành lập trường. Nó nói to.
- Đúng là lớp trưởng . Cả lớp nhìn nó với ánh mắt ngưỡng mộ.
- Vậy thì kỉ niệm thành lập trường hay làm gì ? cô giáo hỏi tiếp.
- Dạ là văn nghệ. Cô trả lời.
- Còn gì nữa? cô giáo nhìn tụi nó cười đau khổ.
- Là cắm trại...Tuấn đứng dậy nói to.
- Yezz tụi con trại đập bàn rầm rầm trong ánh mắt thảm thương của cô giáo, nó hiểu mỗi lần diễn ra hoạt động gì thì các thầy cô giáo đều rất mệt mỏi. Vì hao tốn thể lực.
- Lớp phó văn thế mĩ em lo một tiết mục văn nghệ đi nha. Còn các bạn nữ tìm tòi xem có thể làm gì để kiếm thêm thu nhập cho lớp trong lễ hội trường không. Còn mấy bạn nam các em lo mà đọc cách dựng lều cô đã phô tô sẵn rồi tập theo mà làm.
Cô giáo tuôn một ràn sau đó mệt mỏi đi ra ngoài.
- Ê tụi bây còn 20 ngày nữa là tới rồi đấy. cô cười vô cùng háo hức.
- Ừ, tụi mình làm gì đây...p1 nói
- Hay là mở quán trà sữa đi. p2 đề nghị.
- Thôi trà sữa thường quá rồi. Cô lắc đầu.
- Nhà ma thì sao . p3
- Cũng không được. Cô tiếp tục lắc đầu.
- Cafe. Nó nói nhỏ.
- Cả bọn xúm lại ôm lấy nó. Trời ơi bà thật là vip Kiều Ân .
- Quyết định nha chúng ta mở quán Cafe hóa trang. Cô cười đầy âm mưu.
- ok cả bọn đáp.
Cả lớp nhốn nháo cả lên,không khí yên ắng thường ngày chẳng còn nữa. lớp học rộn ràng , ai cũng háo hức làm nó cũng có chút mong chờ đến kỉ niệm trường.
Hắn nhìn nó ánh mắt hiện lên một điều gì đó khó tả. Không buồn cũng không vui. Hình ảnh nó dìu một người con trai khác cứ ám ảnh tâm trí hắn . Nếu không nhanh lên có thể hắn sẽ mất nó mãi mãi, nhưng mà hắn không thể nói được gì khi nhìn vào đôi mắt ấy. Đôi mắt trong veo phản chiếu ánh nắng vàng mùa thu.
----- hết chương 9------
/17
|