Cháp 1
7h15 phút tại nhà họ Trần
A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra
-Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng
-Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ , lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng
-Con quên sao , hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà
-à....con quên mất...
Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học , 7h45p' Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo , hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để hớp hồn bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch
- Ba à !ba thấy con gái ba thế nào
- Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại
Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ
-Được rồi con gái
Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con của những gia đình quý tộc, con của những người có chức quyền tiếng tăm trong xã hội mới có thể lọt vào ngôi trường này
Đang đi giữa đường thì ông Trần nhận được một cú điện thoại nói là công ty đang có chuyện gấp cần ông giải quyết nên cô đành phải đến trường một mình
- Con gái à ta xin lỗi , vì công ty đang có chuyện gấp nên ta phải đến đó ngay con tự đến trường nha ta đã gọi cho hiệu trưởng Mã rồi con cứ đến đó bà ta sẽ sắp xếp lớp học cho con...- Giọng ông Trần tỏ vẻ có lỗi, ông vuốt lên mái tóc con gái khẽ nói – con không giận ta chứ??
- Không sao đâu ba , con hiểu mà ba cứ đi đi con sẽ tự bắt taxi đi tới đó
- Để ta gọi tài xế Lý đưa con đến
- Dạ không cần đâu ba con sẽ tự đi- nói rồi Vy bước xuống xe chờ taxi tới
- Con bé đúng là cứng đầu-ông Trần lẩm bẩm rồi cho xe chạy
Vy đứng đợi Taxi cuối cùng thì cũng có , cô bảo bác tài xế chạy một mạch đến trường. vừa vào đến trường Vy đã không quá ngạc nhiên mặc dù ngôi trường rất lớn với đầy đủ thiết bị , phòng tập bơi , căn-tin, sân thể dục,.... Đều hiện đại và toàn những đồ cao cấp vì cô đã học 11 năm bên Mĩ nên những thứ này không làm cô bận tâm, nhìn một vòng rồi Vy tiếp tục bước cô đi đến phòng hiệu trưởng
Vừa thấy Vy hiệu trưởng Mã đã đứng dậy
- Ayyza .... Cháu có phải là Trần Phương Vy con gái của tập đoàn đá quý bậc nhất Đông Nam Á phải không? Cha cháu đã gọi điện cho ta nói có việc bận không thể đưa cháu đến được vậy ta sẽ sắp xếp lớp cho cháu luôn
- Vậy cháu sẽ học ở lớp nào a..
- Cháu sẽ học ở 12AP , là lớp của những người có địa vị nhất trong xa hội....
- Dạ
- Cháu đi xuống tầng dưới , cô Phương đang đợi sẵn dưới tầng cô ấy sẽ dẫn cháu đến lớp
- Vậy được , cháu xin phép đi trước- Vy bước đi
Hiệu trưởng Mã gật đầu
Vy bước vội ra khỏi thang máy bỗng cô đụng chúng một người con trai , làm chiếc điện thoại trên tay cô rớt xuống đất
- Bạn kia , bạn không có mắt sao đụng trúng làm điện thoại tôi rới rồi nè – Vy cúi xuống nhặt chiếc điện thoại lên
Người con trai đó vẫn đứng tai nghe MP3 chẳng có chút gì là quan tâm đến lời cô gái đó đang nói
Vy thấy thái độ đó lại càng bực mình nhưng chợt thấy trên áo cậu có tấm thẻ * Vương Gia Khánh- 12AP*, cô chợt khựng lại dòng suy nghĩ chạy qua đầu cô – vậy là bạn cùng lớp rồ, thế thì phải lịch sự chút chứ
Người con trai đó vẫn nhìn Vy một cách khó hiểu nhưng rồi cậu quăng cho cô một cái nhìn sắc lạnh bước vào thang máy.....
/49
|