Bữa trưa ở nhà họ Trần
- Tiểu Vy , con thật sự muốn hủy hôn sao – Ông Trần hỏi
- Vâng – Vy gật đầu
- Con chắc không ?
- Vâng
- Vậy được rồi – Ông Trần nói rồi rút điện thoại ra nhấn dãy số gọi cho ông bà Vương
- Alo – đầu dây bên kia bắt máy
- Xin lỗi , không biết tôi gọi giờ này có phiền bà đang ăn trưa không
- Không có gì , dù sao tôi cũng chưa ăn , mà ông Trần đây gọi cho tôi có chuyện gì không
- À...sẵn tiện ông bà chưa ăn thì tôi muốn mời ông bà đây đến dùng bữa trưa , tôi có chuyện muốn bàn, ông bà....nhớ nhắc cháu Khánh đi cùng
- Có chuyện gì sao
- Là chuyện của hai đứa nhỏ
- Được rồi....
- Vậy hẹn ông bà ở SPECIAL FOOD nhé
- Được , tôi đến ngay
30'p sau cả hai gia đình đã có mặt ở nhà hàng trên tầng 4 ,hai gia đình đã có mặt trên bàn ăn
- Ông Trần muốn bàn chuyện gì sao ? , không phải ông tính cho các cháu kết hôn sớm hơn chứ ? – Bà Vương thắc mắc
- Là....là....con muốn hủy hôn – Vy lắp bắp
- Sao ? –Bà Vương giật mình
- Con xin lỗi nhưng.....
- Tại sao con muốn hủy hôn , có phải thằng Khánh đã làm gì con không ?
- Dạ không , chỉ là con...là...là tự con muốn như vậy
- Thành thật xin lỗi ông bà nhưng , chắc lời hứa của chúng ta , chắc không thực hiện được rồi – Ông Trần vẻ có lỗi
- Vương Gia Khánh....- Bà Vương dằn giọng – Con đã làm gì con bé
Bấy giờ Khánh vẫn còn ngạc nhiên , không ngờ Vy lại quyết định như vậy
- Bác đừng trách cậu ấy , tất cả đều là do con , là con muốn....như vậy....
- Con đã suy nghĩ kĩ rồi chứ - Ông Vương lên tiếng
- Vâng – Vy gật đầu – con thật sự xin lỗi hai bác
- Không phải lỗi của con , nếu hai đứa không yêu , thì chúng ta cũng không ép. Được rồi , ta sẽ hủy bỏ lẽ đính hôn cho hai đứa, nhưng sau này hai nhà vẫn sẽ là bạn tốt
- Phải rồi , sẽ mãi là bạn tốt – Bà Trần cũng lên tiếng
- Dạ vâng – Vy gật đầu
- Con không đồng ý – Khánh lên tiếng phản đối
- Đến bây giờ con còn có tư cách lên tiếng sao – Bà Vương tức giận
- Con sẽ không hủy bỏ hôn ước này
- Con....- Cơn giận của bà Vương lên đỉnh điểm -nếu không phải con khiến con bé không vui , thì con nghĩ nó muốn hủy bỏ hôn ước này sao
- Chị bớt nóng đi , có gì từ từ nói – Bà Trần lên tiếng
Lại một lần nữa Vy thấy sốc , cậu ta bị điên sao đó là suy nghĩ hiện giờ trong đầu Vy
Người lớn chưa kịp lên tiếng , Khánh đã kéo Vy ra ngoài , để lại những cảm xúc khó tả cho 4 vị đang ngồi phía trong kia
- Tại sao cô muốn làm như vậy? – Khánh dằn giọng , cậu xô ầm Vy vào tường , hai tay giữ lấy bả vai cô
- Tôi....tôi muốn tôt cho anh thôi...
- Tốt cho tôi sao ? – Giọng Khánh vẫn vậy , giận dữ
- Không phải anh vẫn còn yêu Hạ My sao , tôi chỉ làm vậy giúp anh trở về bên cậu ấy, không muốn thấy anh đau khổ....nếu chúng ta thực hiện hôn ước này chỉ làm cho anh và Hạ My khoảng cách thêm xa nhau, sẽ làm cho anh và cô ấy không thể giải bỏ hiểu nhầm rôi hai người sẽ.....
- Đủ rồi – Khánh cắt ngang lời nói của cô – em muốn hủy hôn tất cả chỉ vì tôi sao
- ...
- Vậy thì em phải thất vọng rồi , tôi sẽ không hủy hôn đâu
- Anh...
Ở phía trong , mọi người vẫn đang trong tình trạng đơ toàn tập thì bà Vương quyết định đi dình ( dĩ nhiên cả nấy người đều đi theo) vừa ngó ra thì thấy một cảnh tượng kinh hoàng....không thể tin vào mắt mình
- Tiểu Vy , con thật sự muốn hủy hôn sao – Ông Trần hỏi
- Vâng – Vy gật đầu
- Con chắc không ?
- Vâng
- Vậy được rồi – Ông Trần nói rồi rút điện thoại ra nhấn dãy số gọi cho ông bà Vương
- Alo – đầu dây bên kia bắt máy
- Xin lỗi , không biết tôi gọi giờ này có phiền bà đang ăn trưa không
- Không có gì , dù sao tôi cũng chưa ăn , mà ông Trần đây gọi cho tôi có chuyện gì không
- À...sẵn tiện ông bà chưa ăn thì tôi muốn mời ông bà đây đến dùng bữa trưa , tôi có chuyện muốn bàn, ông bà....nhớ nhắc cháu Khánh đi cùng
- Có chuyện gì sao
- Là chuyện của hai đứa nhỏ
- Được rồi....
- Vậy hẹn ông bà ở SPECIAL FOOD nhé
- Được , tôi đến ngay
30'p sau cả hai gia đình đã có mặt ở nhà hàng trên tầng 4 ,hai gia đình đã có mặt trên bàn ăn
- Ông Trần muốn bàn chuyện gì sao ? , không phải ông tính cho các cháu kết hôn sớm hơn chứ ? – Bà Vương thắc mắc
- Là....là....con muốn hủy hôn – Vy lắp bắp
- Sao ? –Bà Vương giật mình
- Con xin lỗi nhưng.....
- Tại sao con muốn hủy hôn , có phải thằng Khánh đã làm gì con không ?
- Dạ không , chỉ là con...là...là tự con muốn như vậy
- Thành thật xin lỗi ông bà nhưng , chắc lời hứa của chúng ta , chắc không thực hiện được rồi – Ông Trần vẻ có lỗi
- Vương Gia Khánh....- Bà Vương dằn giọng – Con đã làm gì con bé
Bấy giờ Khánh vẫn còn ngạc nhiên , không ngờ Vy lại quyết định như vậy
- Bác đừng trách cậu ấy , tất cả đều là do con , là con muốn....như vậy....
- Con đã suy nghĩ kĩ rồi chứ - Ông Vương lên tiếng
- Vâng – Vy gật đầu – con thật sự xin lỗi hai bác
- Không phải lỗi của con , nếu hai đứa không yêu , thì chúng ta cũng không ép. Được rồi , ta sẽ hủy bỏ lẽ đính hôn cho hai đứa, nhưng sau này hai nhà vẫn sẽ là bạn tốt
- Phải rồi , sẽ mãi là bạn tốt – Bà Trần cũng lên tiếng
- Dạ vâng – Vy gật đầu
- Con không đồng ý – Khánh lên tiếng phản đối
- Đến bây giờ con còn có tư cách lên tiếng sao – Bà Vương tức giận
- Con sẽ không hủy bỏ hôn ước này
- Con....- Cơn giận của bà Vương lên đỉnh điểm -nếu không phải con khiến con bé không vui , thì con nghĩ nó muốn hủy bỏ hôn ước này sao
- Chị bớt nóng đi , có gì từ từ nói – Bà Trần lên tiếng
Lại một lần nữa Vy thấy sốc , cậu ta bị điên sao đó là suy nghĩ hiện giờ trong đầu Vy
Người lớn chưa kịp lên tiếng , Khánh đã kéo Vy ra ngoài , để lại những cảm xúc khó tả cho 4 vị đang ngồi phía trong kia
- Tại sao cô muốn làm như vậy? – Khánh dằn giọng , cậu xô ầm Vy vào tường , hai tay giữ lấy bả vai cô
- Tôi....tôi muốn tôt cho anh thôi...
- Tốt cho tôi sao ? – Giọng Khánh vẫn vậy , giận dữ
- Không phải anh vẫn còn yêu Hạ My sao , tôi chỉ làm vậy giúp anh trở về bên cậu ấy, không muốn thấy anh đau khổ....nếu chúng ta thực hiện hôn ước này chỉ làm cho anh và Hạ My khoảng cách thêm xa nhau, sẽ làm cho anh và cô ấy không thể giải bỏ hiểu nhầm rôi hai người sẽ.....
- Đủ rồi – Khánh cắt ngang lời nói của cô – em muốn hủy hôn tất cả chỉ vì tôi sao
- ...
- Vậy thì em phải thất vọng rồi , tôi sẽ không hủy hôn đâu
- Anh...
Ở phía trong , mọi người vẫn đang trong tình trạng đơ toàn tập thì bà Vương quyết định đi dình ( dĩ nhiên cả nấy người đều đi theo) vừa ngó ra thì thấy một cảnh tượng kinh hoàng....không thể tin vào mắt mình
/49
|