Tổng Giám Đốc Ăn Trước Yêu Sau

Chương 109

/140


Chương 109

 

Cô vỗ vai của Huân, nhíu mi, buồn cười nhìn anh, nói: " Nhìn tôi như vậy để làm chi? Hay là anh cảm thấy được tôi không năng lực này,tôi không thích anh thương hại tôi?"

 

Cô đã thuyết phục được anh, cô nhẹ nhàng mỉm cười, "Không sao, anh. . . . . . Có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi."

 

Cô vỗ vỗ vào bả vai của anh, cho tới nay, cô có tâm sự gì, đặc biệt về Tư Khảm Hàn, cô đều tìm đến anh, cô cũng đã có thói quen, "Tốt lắm, tôi tới tìm anh là để tìm kiếm sự an ủi mà nãy giờ cũng đủ lâu rồi, thôi tôi đi trước ."

 

" Ừ" Huân thản nhiên đáp lời, "Cùng nhau ăn một bữa cơm đi, tôi đãi."

 

Nhã Tư không nói gì, chủ động đi đến bàn ăn và ngồi xuống.

 

Nhớ lúc vừa nãy cô nhìn thấy xe Tư Khảm Hàn chậm rãi rời đi, Ngưng Âm cao hưng đắc thẳng hô tốt, đắc ý nhìn hướng xe Tư Khảm Hàn làm cái mặt quỷ, khinh thường nói: "Không đuổi theo tôi được, tưởng rằng tôi đễ bị bắt lắm sao, hừ, tự cuồng đại!"

 

Lăng Tuyên nhìn vào mắt Ngưng Âm thấy cô rất đắc ý, cười cười, "Cô và anh ta đang đùa cái gì vậy? Cười đến vui vẻ như vậy, chắc là có gì vui lắm hả?."

 

"Cũng không có gì." Ngưng Âm nhếch khóe môi, hừ lạnh một tiếng, "Chính là xem người nào Tư Khảm Hàn không vừa mắt, anh cũng không biết anh có bao nhiêu đáng ghét, anh ấy nói. . . . . ." Vừa định nói ra, nhìn thấy Lăng Tuyên đùng ánh mắt tò mò, liền lại nuốt trở về, vòng vo đề tài, " anh luôn nóicó một số người có thể làm cho người ta giận chỉ bằng một câu nói, anh đừng nhìn bộ dạng bên ngoài của anh ta, quả thực chính là mặt người dạ thú!"

 

"Phải không?" Lăng Tuyên hoài nghi xem xét cô, "Tôi thấy thế nào ý không giống với việc cô đang nói, tôi thấy cô đang rất vui?"

 

"Không thể nào!" Ngưng Âm sống chết không thừa nhận, khuôn mặt cô có chút tính trẻ con, giấu đầu hở đuôi nói sang chuyện khác: "Tuyên, chúng ta ăn cơm đi?"

 

Lăng Tuyên buồn cười nhìn thấy cô liều mạng che dấu, anh nói: "Tôi nhớ trước đây tôi từng nói cô không có giỏi nói dối, như thế nào? Có phải cô đang nói dối?”

" Không có? !" Ngưng Âm đỏ mặt, quẫn bách gãi gãi đầu.

 

Không bao lâu, bọn họ được phục vụ của nhà hàng mang thức ăn ra, bởi vì lúc trước có dự định ăn cơm, và cô cũng đang đói, nên Ngưng Âm một chút cũng không khách khí, ăn một ú chai phần, xoa xoa bên miệng quần áo cô dính dầu mỡ, không còn nói lời nào để nói, cô nhìn thấy Lăng Tuyên bĩu môi, ủy khuất nói: "Tuyên, anh phải nghe tôi nói, cái kia là cái gì nha? Nếu anh không nói rõ ràng, tôi sẽ không tha cho anh, tôi phải bỏ chuyện rất trọng yếu mới có thời gian tới đây đó."

 

"Ăn cơm trước đi, em xem em ăn kìa, tắc tắc. . . . . ." Lăng Tuyên nở nụ cười , không dám khen tặng hay quở trách về hình tượng của Ngưng Âm.

 

"Please, tôi cũng không phải là tiểu thư khuê các, làm duyên làm dáng cho ai xem?" Ngưng Âm không cho là đúng khoát tôi, gắp rau bỏ vào bát mình "Tôi nói các anh cũng thật là kỳ quái, ăn một bữa cơm mà thôi, để làm chi, hình tượng tiểu thư khuê các có gì khác nhau đâu? Thật khó chịu!"

 

"Các anh?" Lăng Tuyên nhíu mày, bắt được mấu chốt.

 

"Ah, chính là Tư Khảm Hàn a." Ngưng Âm tự bát cơm ngẩng đầu, bất mãn quở trách nói: " Lúc anh ăn cơm giống như vương tử cao quý, cái kia tôi thấy thật là. . . . . . ." Ngưng Âm cau mày, không ủng hộ lắc đầu, còn nói: "Không biết anh ta ở nhà ăn cơm vẫn là đương cái dáng cho người ta xem tác phẩm nghệ thuật, tôi xem liền cảm thấy được mệt."

 

Lăng Tuyên run sợ, cười cười, không nói lời nào, tuy rằng cô là ở oán giận, chính là ngay cả chính cô cũng không phát hiện, kỳ thật ánh mắt của cô có chút nhu hòa, khóe mắt là mang theo ý cười , cái loại này thần thái, rõ ràng là một loại luyến ái bên trong thực ra cô có thần thái, . . . . . . Rất đẹp.

 

Cô cảm thấy được hôm nay Lăng Tuyên có điểm không thích hợp, hôm nay anh luôn nhếch khóe miệng, muốn cười nhưng lại không cười, nghĩ mà tức muốn chết.

 

Ngưng Âm buông bát cơm, cô thật sự nhìn thấy Lăng Tuyên, " Này, tôi nói, anh có cái gì đã nói đại ra đi, anh như vậy tôi thấy không thoải mái."

 

Lăng Tuyên nhún nhún vai, vẫn là biểu tình kia, nhưng mà cô không thích cô vẫn nói “ Thật ra thì có chuyện gì? Anh nói thẳng xem nào.”

 

Đem ngụm cơm cuối cùng nuốt xuống, Lăng Tuyên nhìn Ngưng Âm thấy cô không có chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng vẫn nói ra suy nghĩ của mình: "Tiểu Âm, tôi nhận được thông báo, tôi nghĩ Mĩ là quốc gia lớn nhất để có thể nghiên cứu chế tạora loại thuốc mới, tôi muốn đi Mĩ, có lẽ khoảng thời gian là rất dài, không biết khi nào thì tôi mới có thể bớt thời giờ trở về."

 

"Cái gì? !" Ngưng Âm còn không có lấy lại tinh thần, trong lúc nhất thời không tiếp thụ được hỏi: " Anh không phải nói rằng anh về đây để phát triển sao?"

 

Lăng Tuyên cười khổ, anh nguyên bản cũng là tính toán như vậy, chính là, anh trở về vì muốn làm một chuyện và bây giờ nó đã hoàn thành , mà cô, cũng không cần anh nữa, anh ở tại chỗ này cũng không có ý nghĩa.

 

Anh nhẹ nhàng sờ lên tóc cô, Lăng Tuyên thở dài, "Tôi được thông báo đã được nửa tháng, tôi đã lo lắngrất lâu, đó là nơi đủ điều kiện đểtôi chế ra thuốc mới, có thể tham gia vào đó là vinh hạnh của tôi, lại là lý tưởng của tôi, tôi không muốn mất đi cơ hội lần này."

 

“ Uh." Ngưng Âm gật gật đầu, tuy rằng luyến tiếc, nhưng mà anh có tiền đồ tốt cô cũng vui vẻ thay anh, ngẩng đầu nhìn Lăng Tuyên nói: "Chúc mừng a, đến lúc đó nhất định phải trở về thăm tôi, biết không?"

 

" Chắc chắn rồi, như thế nào mà tôi quên cô đâu." Lăng Tuyên nhéo cái mũi của cô cái bất đắc dĩ nói.

 

"Khi nào thì đi?" Ngưng Âm chân thật không chút nào che dấu biểu lộ ra bên ngoài.

 

"Ngày mai." Nhìn vào mắt cô anh thấy cô không muốn anh đi, Lăng Tuyên cười cười, cho dù là của cô bằng hữu, có thể trước khi anh đi có thể gặp được cô, anh rất vui vẻ .

 

"Cái gì? !" Ngưng Âm bất mãn thét chói tai, ánh mắt lên án trừng mắt Lăng Tuyên, " ngày mai anh đi , hôm nay mới đến nói cho tôi biết?"

 

"Còn không phải sợ em lôi kéo tôi khóc sướt mướt, không cho tôi đi?" Lăng Tuyên nhẹ cười nhẹ .

 

" Vậy Lan cũng không biết?" Ngưng Âm vẫn có điểm không vui, thanh âm rầu rĩ .

 

"Cô ấy biết rồi."Lăng Tuyên cười đến khá vui vẻ , đối với Ngưng Âm nói: " em không biết, cô ấy gần đây kiếm một người nam nhân, tiếp cận tôi, thiếu chút nữa đem nam nhân kia hù chết."

 

Ngưng Âm bị sặc nước miếng của chính mình, khó trách Lan gọi điện thoại quấy rầy cô nhiều lần như vậy, nguyên lai là thông suốt .

P/s: Càng G+ thichdoctruyen càng nhiều sẽ càng có nhiều chương mới nhé ^^~!

>> Truyện siêu hot đề cử 2016 : ba xa anh chi thuong em 


/140

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status