Nhìn bộ dáng của anh thật là mệt mỏi! Tư Vũ đau lòng nhìn anh, bàn tay trắng như tuyết vuốt ve đôi gò má gầy yếu của anh ta. Mới có hai ngày, cảm giác anh đã gầy rồi.
Ha ha, đâu có. Bùi Tạp Tư bắt lấy tay của cô để lên miệng bắt đầu gặm nhấm. Mãi cho đến khi mỗi đầu ngón tay của hai bàn tay đều đã cắn xong, anh mới kết thúc ngược đãi mấy ngón tay của cô. Một bàn tay to để ở sau lưng, một bàn tay khác vuốt ve cái bụng tròn trịa của cô. Hôm nay con mình có ngoan không, có làm em mệt hay không?
Nhắc tới đứa bé trong bụng, khuôn mặt Tư Vũ chứa đầy vẻ sáng lạng lẫn vui sướng của người mẹ khi thai nghén đứa con: Con ấy à, thật bướng bỉnh, vẫn động, vẫn động, vừa rồi khó khăn lắm em mới ngủ được một chút, kết quả nó liền động mấy cái không yên, nghịch ngợm không cho em ngủ!
Ha ha, lại dám nghịch ngợm như vậy! Bùi Tạp Tư đỡ cô đến giường, nhưng mình lại quỳ dưới sàn nhà, ghé tai lắng nghe động tĩnh của con. Quả nhiên, nghe được âm thanh Thình thình . Cảm giác kỳ diệu làm cho Bùi Tạp Tư cảm thấy trong lòng cao hứng, cũng cảm giác sâu sắc đến sinh mệnh kỳ diệu.
Loại cảm giác này làm cho anh cực kỳ thích thú, mặc kệ bên ngoài như thế nào, trở về nhà có một người vợ ôn nhu chờ anh, mà anh còn sắp lên chức ba, trong nhà lại thêm một sinh mệnh bé nhỏ! Đương nhiên, anh cũng coi Hoan Hoan là con gái của mình, chỉ là con gái dù sao cũng lớn, mà còn không phải là con mình sinh ra, anh là cha dượng hiện tại có rất nhiều chỗ cùng Hoan Hoan gần gũi.
Nghe, nghe, Bùi Tạp Tư bỗng nhiên tự giễu nở nụ cười hai tiếng. Ha ha, hiện tại mở miệng là thằng nhóc, nhưng mà, bên trong cuối cùng là con trai, hay là con gái đây?
Ha ha, em cũng không rõ lắm! Tư Vũ ôn nhu vuốt mấy sợ tóc đen của anh, tóc của anh cực kỳ mềm, so với của cô gái còn mềm hơn. Rất không công bằng, ngày trước cô chưa mang thai, cứ vài ngày lại đến tiệm bảo dưỡng tóc, mới có thể có một mái tóc khỏe mạnh. Người đàn ông này chỉ tùy tiện dùng dầu gội đầu, vậy mà còn có những sợi tóc khỏe mạnh như vậy.
Cô rất thích loại cảm giác hiện tại này..., buổi tối có thể cùng chồng nói chuyện phiếm, hoặc là thân mật ở cùng một chỗ, thường đơn giản nhất mới đúng là hạnh phúc, mà cô theo đuổi chính là phần đơn giản này.
Tuy nhiên...tuy nhiên cô hiện tại quả thật không cảm giác được sự quan tâm của anh, nhưng mà có lẽ sự quan tâm của anh không phải loại quan tâm thể hiện cực kỳ rõ ràng, oanh oanh liệt liệt, sự quan tâm của anh cần cô từ từ nhận ra sao? Cô có phải hay không nên cho anh nhiều thời gian, cũng là cho chính mình thêm nhiều cơ hội!.
Anh thích con trai, hay là con gái? Vài giây sau, cô hỏi anh !
Con trai đi! Bùi Tạp Tư đều không suy nghĩ, liền trả lời ngay lập tức.
Tư Vũ nhăn nhăn cái mũi, cực kỳ không thích anh như vậy, Anh sẽ không trọng nam khinh nữ chứ? Đừng nói với em, anh có cái tư tưởng lỗi thời này! Anh xem anh của em, cả ngày đều nói tới con gái, hy vọng có một cục cưng là con gái để yêu quý.
Như thế nào, em cho rằng anh không có tốt như anh của em sao? Bùi Tạp Tư không phục ngẩng đầu, chất vấn cô. Đáng chết, mặc kệ vì sao, anh chỉ hy vọng trong lòng cô so với bất cứ người đàn ông nào, anh là tốt nhất!
Nhìn bộ dạng anh tức giận, Tư Vũ bỗng nhiên rất muốn cười. Nhưng mà nghe giọng điệu anh nói chuyện thì đúng là như vậy mà! Em ghét nhất chính là việc trọng nam khinh nữ, vì sao lại cho rằng con trai là tốt, con gái không tốt? Anh còn chưa nhìn thấy đứa bé lớn lên, sau này nếu con trai mà không có học vấn, không có nghề nghiệp, đó chính là tốt sao? Con gái chẳng lẽ không tốt hơn sao? Lúc nói chuyện, cảm xúc Tư Vũ trở nên kích động, ánh mắt trong suốt có chút khổ sở!
Bùi Tạp Tư vội vàng thay đổi thái độ của mình, ngẩng đầu, giữ chặt tay Tư Vũ nói: Tin tưởng anh, anh không có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Ý của anh là chúng ta đã có con gái, Hoan Hoan thật đáng yêu, anh cũng hi vọng mình chỉ có một đứa con gái để yêu quý. Cho nên, hiện tại đứa bé này tốt nhất nên là con trai, để cho nó lớn lên có thể bảo vệ chị gái...
Những lời này đặc biệt làm cho Tư Vũ cảm động. Hóa ra anh nghĩ như vậy, ha ha, anh dọa mất em rồi! Tư Vũ vui mừng mà khóc. Anh sẽ không biết từ nhỏ em đã bị ba coi thường, ba thường xuyên nhìn chằm chằm vào em mà nói, nếu em là một đứa con trai thì tốt rồi!
Năm đó Trung Quốc mới vừa thực hành kế hoạch hóa gia đình, rất nhiều gia đình không cam lòng chỉ có con gái. Điểm này, anh có thể nghĩ tới!
Đương nhiên ba phải hưởng ứng lời kêu gọi, căn bản ông ta không muốn có con thứ hai, cho nên ông luôn nén giận với em! Từ nhỏ em cũng buồn rầu với giới tính của bản thân mình, nếu em là con trai thì tốt rồi!
Thấy cô khóc, tâm của anh giống như vỡ vụn, tưởng tượng ra bộ dáng khóc của cô trước đây, anh nhịn không được đau lòng. Đừng khóc, em yên tâm, nếu là con cưng của chúng ta là con gái, anh đây cũng sẽ yêu thương nó! Nhưng chúng ta sẽ yêu thương Hoan Hoan nhiều hơn!
Vâng... Tư Vũ liên tục gật đầu, cô đích thực đã để cho Hoan Hoan thua thiệt nhiều lắm, nhiều lắm!
Anh là một người thích việc vui, đối mặt với tình cảnh quấn quýt này, anh nghĩ nhanh đem nó phá đi, Đến đây, nói anh nghe, hôm nay em đã làm cái gì?
Nước mắt trên mặt Tư Vũ biến mất, sau đó thần bí chạy đến bàn trang điểm. Nhìn xem em mua cho cục cưng cái vòng tay và vòng chân, xem đẹp không? Đồng thời Tư Vũ xoay người, đem ra một cái hộp nhung mở ra.
Nhìn đồ trang sức xinh xắn đáng yêu, mắt Bùi Tạp Tư sáng lên, nhưng đồng thời trong lòng cũng tự trách. Chết tiệt, anh sao lại không nhớ mua quà cho hai đứa con chứ? Anh đứng dậy đi đến cô, cầm lấy cái hộp được gói xinh đẹp. Thật là đẹp! Nói xong, anh nhìn lại phía cô. Em đi mua đồ trang sức sao không gọi anh? Chúng ta cùng chọn quà cho cục cưng!
Hôm nay là chị dâu cùng em đi dạo phố. Sao đó đi bộ đến nơi đó liền nhìn thấy nên mua. Tư Vũ lấy lại chiếc hộp, đóng lại cẩn thận sau đó cất vào ngăn tủ, Cô không nói chuyện bản thân mình cũng dùng một khoản tiền lớn để làm một việc, nhớ lại ngày mai cho anh ta một bất ngờ! Đúng rồi, hiện tại em đi chuẩn bị nước nóng cho anh...! Ôi trời! Xem cô đúng là chưa phù hợp để làm bà xã, việc chuẩn bị nước tắm trước để chồng tắm rửa cũng không nhớ!
Nhìn cô bận bịu cằn nhằn, dáng điệu có chút vụng về, Bùi Tạp Tư không kìm được nở nụ cười. Xoay người nhìn mình qua gương, cô nói anh rất mệt mỏi sao? Không phải chứ? Anh nhìn chằm chằm vào mình trong gương, quan sát kỹ, mình đâu có dấu vết mệt mỏi nào chứ!
Ha ha, đâu có. Bùi Tạp Tư bắt lấy tay của cô để lên miệng bắt đầu gặm nhấm. Mãi cho đến khi mỗi đầu ngón tay của hai bàn tay đều đã cắn xong, anh mới kết thúc ngược đãi mấy ngón tay của cô. Một bàn tay to để ở sau lưng, một bàn tay khác vuốt ve cái bụng tròn trịa của cô. Hôm nay con mình có ngoan không, có làm em mệt hay không?
Nhắc tới đứa bé trong bụng, khuôn mặt Tư Vũ chứa đầy vẻ sáng lạng lẫn vui sướng của người mẹ khi thai nghén đứa con: Con ấy à, thật bướng bỉnh, vẫn động, vẫn động, vừa rồi khó khăn lắm em mới ngủ được một chút, kết quả nó liền động mấy cái không yên, nghịch ngợm không cho em ngủ!
Ha ha, lại dám nghịch ngợm như vậy! Bùi Tạp Tư đỡ cô đến giường, nhưng mình lại quỳ dưới sàn nhà, ghé tai lắng nghe động tĩnh của con. Quả nhiên, nghe được âm thanh Thình thình . Cảm giác kỳ diệu làm cho Bùi Tạp Tư cảm thấy trong lòng cao hứng, cũng cảm giác sâu sắc đến sinh mệnh kỳ diệu.
Loại cảm giác này làm cho anh cực kỳ thích thú, mặc kệ bên ngoài như thế nào, trở về nhà có một người vợ ôn nhu chờ anh, mà anh còn sắp lên chức ba, trong nhà lại thêm một sinh mệnh bé nhỏ! Đương nhiên, anh cũng coi Hoan Hoan là con gái của mình, chỉ là con gái dù sao cũng lớn, mà còn không phải là con mình sinh ra, anh là cha dượng hiện tại có rất nhiều chỗ cùng Hoan Hoan gần gũi.
Nghe, nghe, Bùi Tạp Tư bỗng nhiên tự giễu nở nụ cười hai tiếng. Ha ha, hiện tại mở miệng là thằng nhóc, nhưng mà, bên trong cuối cùng là con trai, hay là con gái đây?
Ha ha, em cũng không rõ lắm! Tư Vũ ôn nhu vuốt mấy sợ tóc đen của anh, tóc của anh cực kỳ mềm, so với của cô gái còn mềm hơn. Rất không công bằng, ngày trước cô chưa mang thai, cứ vài ngày lại đến tiệm bảo dưỡng tóc, mới có thể có một mái tóc khỏe mạnh. Người đàn ông này chỉ tùy tiện dùng dầu gội đầu, vậy mà còn có những sợi tóc khỏe mạnh như vậy.
Cô rất thích loại cảm giác hiện tại này..., buổi tối có thể cùng chồng nói chuyện phiếm, hoặc là thân mật ở cùng một chỗ, thường đơn giản nhất mới đúng là hạnh phúc, mà cô theo đuổi chính là phần đơn giản này.
Tuy nhiên...tuy nhiên cô hiện tại quả thật không cảm giác được sự quan tâm của anh, nhưng mà có lẽ sự quan tâm của anh không phải loại quan tâm thể hiện cực kỳ rõ ràng, oanh oanh liệt liệt, sự quan tâm của anh cần cô từ từ nhận ra sao? Cô có phải hay không nên cho anh nhiều thời gian, cũng là cho chính mình thêm nhiều cơ hội!.
Anh thích con trai, hay là con gái? Vài giây sau, cô hỏi anh !
Con trai đi! Bùi Tạp Tư đều không suy nghĩ, liền trả lời ngay lập tức.
Tư Vũ nhăn nhăn cái mũi, cực kỳ không thích anh như vậy, Anh sẽ không trọng nam khinh nữ chứ? Đừng nói với em, anh có cái tư tưởng lỗi thời này! Anh xem anh của em, cả ngày đều nói tới con gái, hy vọng có một cục cưng là con gái để yêu quý.
Như thế nào, em cho rằng anh không có tốt như anh của em sao? Bùi Tạp Tư không phục ngẩng đầu, chất vấn cô. Đáng chết, mặc kệ vì sao, anh chỉ hy vọng trong lòng cô so với bất cứ người đàn ông nào, anh là tốt nhất!
Nhìn bộ dạng anh tức giận, Tư Vũ bỗng nhiên rất muốn cười. Nhưng mà nghe giọng điệu anh nói chuyện thì đúng là như vậy mà! Em ghét nhất chính là việc trọng nam khinh nữ, vì sao lại cho rằng con trai là tốt, con gái không tốt? Anh còn chưa nhìn thấy đứa bé lớn lên, sau này nếu con trai mà không có học vấn, không có nghề nghiệp, đó chính là tốt sao? Con gái chẳng lẽ không tốt hơn sao? Lúc nói chuyện, cảm xúc Tư Vũ trở nên kích động, ánh mắt trong suốt có chút khổ sở!
Bùi Tạp Tư vội vàng thay đổi thái độ của mình, ngẩng đầu, giữ chặt tay Tư Vũ nói: Tin tưởng anh, anh không có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Ý của anh là chúng ta đã có con gái, Hoan Hoan thật đáng yêu, anh cũng hi vọng mình chỉ có một đứa con gái để yêu quý. Cho nên, hiện tại đứa bé này tốt nhất nên là con trai, để cho nó lớn lên có thể bảo vệ chị gái...
Những lời này đặc biệt làm cho Tư Vũ cảm động. Hóa ra anh nghĩ như vậy, ha ha, anh dọa mất em rồi! Tư Vũ vui mừng mà khóc. Anh sẽ không biết từ nhỏ em đã bị ba coi thường, ba thường xuyên nhìn chằm chằm vào em mà nói, nếu em là một đứa con trai thì tốt rồi!
Năm đó Trung Quốc mới vừa thực hành kế hoạch hóa gia đình, rất nhiều gia đình không cam lòng chỉ có con gái. Điểm này, anh có thể nghĩ tới!
Đương nhiên ba phải hưởng ứng lời kêu gọi, căn bản ông ta không muốn có con thứ hai, cho nên ông luôn nén giận với em! Từ nhỏ em cũng buồn rầu với giới tính của bản thân mình, nếu em là con trai thì tốt rồi!
Thấy cô khóc, tâm của anh giống như vỡ vụn, tưởng tượng ra bộ dáng khóc của cô trước đây, anh nhịn không được đau lòng. Đừng khóc, em yên tâm, nếu là con cưng của chúng ta là con gái, anh đây cũng sẽ yêu thương nó! Nhưng chúng ta sẽ yêu thương Hoan Hoan nhiều hơn!
Vâng... Tư Vũ liên tục gật đầu, cô đích thực đã để cho Hoan Hoan thua thiệt nhiều lắm, nhiều lắm!
Anh là một người thích việc vui, đối mặt với tình cảnh quấn quýt này, anh nghĩ nhanh đem nó phá đi, Đến đây, nói anh nghe, hôm nay em đã làm cái gì?
Nước mắt trên mặt Tư Vũ biến mất, sau đó thần bí chạy đến bàn trang điểm. Nhìn xem em mua cho cục cưng cái vòng tay và vòng chân, xem đẹp không? Đồng thời Tư Vũ xoay người, đem ra một cái hộp nhung mở ra.
Nhìn đồ trang sức xinh xắn đáng yêu, mắt Bùi Tạp Tư sáng lên, nhưng đồng thời trong lòng cũng tự trách. Chết tiệt, anh sao lại không nhớ mua quà cho hai đứa con chứ? Anh đứng dậy đi đến cô, cầm lấy cái hộp được gói xinh đẹp. Thật là đẹp! Nói xong, anh nhìn lại phía cô. Em đi mua đồ trang sức sao không gọi anh? Chúng ta cùng chọn quà cho cục cưng!
Hôm nay là chị dâu cùng em đi dạo phố. Sao đó đi bộ đến nơi đó liền nhìn thấy nên mua. Tư Vũ lấy lại chiếc hộp, đóng lại cẩn thận sau đó cất vào ngăn tủ, Cô không nói chuyện bản thân mình cũng dùng một khoản tiền lớn để làm một việc, nhớ lại ngày mai cho anh ta một bất ngờ! Đúng rồi, hiện tại em đi chuẩn bị nước nóng cho anh...! Ôi trời! Xem cô đúng là chưa phù hợp để làm bà xã, việc chuẩn bị nước tắm trước để chồng tắm rửa cũng không nhớ!
Nhìn cô bận bịu cằn nhằn, dáng điệu có chút vụng về, Bùi Tạp Tư không kìm được nở nụ cười. Xoay người nhìn mình qua gương, cô nói anh rất mệt mỏi sao? Không phải chứ? Anh nhìn chằm chằm vào mình trong gương, quan sát kỹ, mình đâu có dấu vết mệt mỏi nào chứ!
/572
|