“Em vẫn chưa thuyết phục Hoan Hoan sao?” Bùi Tạp Tư tỏ ra nghi vấn hỏi, đồng thời suy nghĩ đến mọi chuyện đang diễn ra! A…. đúng rồi, cô ấy vẫn chưa biết cuộc hẹn của mình và con bé. Có vẻ như Tư Vũ không biết rằng người Hoan Hoan thích nhất là chú Tạp Tư.
Ha ha, chuyện này rốt cuộc là thế, thật là mong chờ đến cuộc hẹn tối nay!
“Được rồi, nếu đã như vậy thì chúng ta là người lớn, nên làm theo ý của con bé thôi!”
“Vâng, thế thì tối nay chúng ta sẽ liên lạc với nhau!” Tư Vũ sau khi nói xong câu ấy thì khuôn mặt đỏ rực. Tối nay Hoan Hoan không có ở nhà, nói vậy khi cô và anh ở chung một chỗ thì có thể….
Nghĩ tới đây, Tư Vũ âm thầm véo đùi mình. Trời đất ơi, sao mà cô càng ngày càng tà ác vậy nè, đầu óc tối ngày cứ nghĩ đến chuyện đó không à….
Không được suy nghĩ nữa, nếu còn suy nghĩ không chừng sẽ bị trời phạt mất thôi!
“Tư Vũ, hiện giờ chúng ta ra ngòai thôi, anh dẫn em đi mua một bộ y phục dạ hội!” Ryan từ trong phòng làm việc đi ra, đến gần Tư Vũ nói. Mà lúc nói chuyện, anh ta đứng rất gần cô, giọng điệu cứ như hai người họ hiện giờ rất gần gũi.
Không ai trong văn phòng khi chứng kiến màn “tình tứ” này không ai có thể không ghen tị cho được!
“Không cần thiết phải đi mua y phục đâu. Em có để vài bộ trong công ty, em nghĩ mấy bộ ấy rất thích hợp cho không khí yến tiệc của ngày hôm nay!” Tư Vũ suy nghĩ một chút và từ chối Ryan, chỉ là “diễn trò” thôi mà, không nhất thiết phải làm mọi người chú ý.
Ryan nhướng mày, ôn nhu nói nhỏ với Tư Vũ. “Nếu như hôm nay em thật sự muốn giúp đỡ anh thì phải tòan tâm tòan ý giúp. Bởi vì tối nay có mời phóng viên tới thì dĩ nhiên nhân vật trung tâm chắc chắn phải là bạn gái của anh…”
“Có phóng viên nữa sao? Không phải buổi tiệc này chỉ là chúc mừng anh xuất viện thôi sao?”
“Yên tâm đi, anh tuyệt đối không làm cho em phải khó xử đâu. Đi thôi nào!” Ryan thề thốt khiến cho Tư Vũ cực kỳ nghi ngờ.
Ha ha, chuyện này rốt cuộc là thế, thật là mong chờ đến cuộc hẹn tối nay!
“Được rồi, nếu đã như vậy thì chúng ta là người lớn, nên làm theo ý của con bé thôi!”
“Vâng, thế thì tối nay chúng ta sẽ liên lạc với nhau!” Tư Vũ sau khi nói xong câu ấy thì khuôn mặt đỏ rực. Tối nay Hoan Hoan không có ở nhà, nói vậy khi cô và anh ở chung một chỗ thì có thể….
Nghĩ tới đây, Tư Vũ âm thầm véo đùi mình. Trời đất ơi, sao mà cô càng ngày càng tà ác vậy nè, đầu óc tối ngày cứ nghĩ đến chuyện đó không à….
Không được suy nghĩ nữa, nếu còn suy nghĩ không chừng sẽ bị trời phạt mất thôi!
“Tư Vũ, hiện giờ chúng ta ra ngòai thôi, anh dẫn em đi mua một bộ y phục dạ hội!” Ryan từ trong phòng làm việc đi ra, đến gần Tư Vũ nói. Mà lúc nói chuyện, anh ta đứng rất gần cô, giọng điệu cứ như hai người họ hiện giờ rất gần gũi.
Không ai trong văn phòng khi chứng kiến màn “tình tứ” này không ai có thể không ghen tị cho được!
“Không cần thiết phải đi mua y phục đâu. Em có để vài bộ trong công ty, em nghĩ mấy bộ ấy rất thích hợp cho không khí yến tiệc của ngày hôm nay!” Tư Vũ suy nghĩ một chút và từ chối Ryan, chỉ là “diễn trò” thôi mà, không nhất thiết phải làm mọi người chú ý.
Ryan nhướng mày, ôn nhu nói nhỏ với Tư Vũ. “Nếu như hôm nay em thật sự muốn giúp đỡ anh thì phải tòan tâm tòan ý giúp. Bởi vì tối nay có mời phóng viên tới thì dĩ nhiên nhân vật trung tâm chắc chắn phải là bạn gái của anh…”
“Có phóng viên nữa sao? Không phải buổi tiệc này chỉ là chúc mừng anh xuất viện thôi sao?”
“Yên tâm đi, anh tuyệt đối không làm cho em phải khó xử đâu. Đi thôi nào!” Ryan thề thốt khiến cho Tư Vũ cực kỳ nghi ngờ.
/572
|