“Làm sao?” Dạ Âu Thần nguy hiểm nheo mắt lại: “Cô có ý kiến gì sao?”
Thẩm Cửu bị dọa hết hồn, theo bản năng rũ mắt xuống: “Không, không có.”
Chỉ là cô cảm thấy rất kỳ lạ, Dạ Âu Thần này… Rõ ràng trước kia ghét cô như vậy, chả nhẽ bởi vì sau khi ngủ cùng với cô, nên mới thay đổi suy nghĩ? Điều này nghe có vẻ không thể tin nổi.
Cô rất muốn đi hỏi anh một chút, anh có phiền không khi mà đứa bé ở trong bụng mình không phải con ruột của anh?
Nhưng khi lời đến miệng, Thẩm Cửu lại nuốt vào.
Cô đang trông đợi cái gì chứ? Anh vốn không thích đứa bé này, trước còn muốn cô đi phá thai, nhưng mà không
biết tại sao sau đó Thẩm Cửu đột nhiên thay đổi quyết định, nhưng mà bọn cô cũng đã làm giao dịch với nhau, nửa năm sau cô phải rời khỏi đây.
Trở về phòng, Thẩm Cửu trở nên im lặng.
Nhớ nhé, chúc luôn vui vẻ
Đẩy Dạ Âu Thần vào phòng làm việc, Thẩm Cửu vào phòng để đồ ăn rót cà phê cho anh.
Lúc Thẩm Cửu vào đưa cà phê cho anh, chú ý đến anh mắt của Dạ Âu Thần, tránh đi.
“Nếu không còn chuyện gì khác, vậy tôi ra ngoài làm việc trước đây.”
Nói xong, Thẩm Cửu không chờ anh trả lời đã vội vàng trở về chỗ ngồi của mình.
Dạ Âu Thần nhìn bóng người của cô, giống như là mang theo ý chạy trốn, không khỏi nheo mắt lại.
Cô giống như là đang chạy trốn anh? Tại sao?
Thẩm Cửu dùng cả buổi sáng để tìm hiểu cách thức của tập đoàn, đến giờ ăn mới xuống tầng ăn cơm.
Cô hoàn toàn quên mất chuyện buổi sáng cô và Dạ Âu Thần đi cùng nhau, đến lúc vào phòng ăn nhìn những ánh mắt khác thường kia, cô mới lấy lại tỉnh thần.
“Ồ, đây không phải là trợ lý Thẩm sao?”
Có hai ba cô gái cùng nhau ngồi xuống trước mặt cô.
“Cũng đã dụ dỗ tổng giám đốc Dạ rồi, sao lại còn xuống đây ăn vậy?”
“Trời ơi, dụ dỗ là dụ dỗ, nhưng mà dù sao cũng không phải là chủ nhân, không xuống phòng ăn ăn, chả nhẽ cô ta còn muốn đến nhà họ Dạ ăn cơm sao?”
Thẩm Cửu: “…” Có chuyện gì sao?
Thẩm Cửu bị dọa hết hồn, theo bản năng rũ mắt xuống: “Không, không có.”
Chỉ là cô cảm thấy rất kỳ lạ, Dạ Âu Thần này… Rõ ràng trước kia ghét cô như vậy, chả nhẽ bởi vì sau khi ngủ cùng với cô, nên mới thay đổi suy nghĩ? Điều này nghe có vẻ không thể tin nổi.
Cô rất muốn đi hỏi anh một chút, anh có phiền không khi mà đứa bé ở trong bụng mình không phải con ruột của anh?
Nhưng khi lời đến miệng, Thẩm Cửu lại nuốt vào.
Cô đang trông đợi cái gì chứ? Anh vốn không thích đứa bé này, trước còn muốn cô đi phá thai, nhưng mà không
biết tại sao sau đó Thẩm Cửu đột nhiên thay đổi quyết định, nhưng mà bọn cô cũng đã làm giao dịch với nhau, nửa năm sau cô phải rời khỏi đây.
Trở về phòng, Thẩm Cửu trở nên im lặng.
Nhớ nhé, chúc luôn vui vẻ
Đẩy Dạ Âu Thần vào phòng làm việc, Thẩm Cửu vào phòng để đồ ăn rót cà phê cho anh.
Lúc Thẩm Cửu vào đưa cà phê cho anh, chú ý đến anh mắt của Dạ Âu Thần, tránh đi.
“Nếu không còn chuyện gì khác, vậy tôi ra ngoài làm việc trước đây.”
Nói xong, Thẩm Cửu không chờ anh trả lời đã vội vàng trở về chỗ ngồi của mình.
Dạ Âu Thần nhìn bóng người của cô, giống như là mang theo ý chạy trốn, không khỏi nheo mắt lại.
Cô giống như là đang chạy trốn anh? Tại sao?
Thẩm Cửu dùng cả buổi sáng để tìm hiểu cách thức của tập đoàn, đến giờ ăn mới xuống tầng ăn cơm.
Cô hoàn toàn quên mất chuyện buổi sáng cô và Dạ Âu Thần đi cùng nhau, đến lúc vào phòng ăn nhìn những ánh mắt khác thường kia, cô mới lấy lại tỉnh thần.
“Ồ, đây không phải là trợ lý Thẩm sao?”
Có hai ba cô gái cùng nhau ngồi xuống trước mặt cô.
“Cũng đã dụ dỗ tổng giám đốc Dạ rồi, sao lại còn xuống đây ăn vậy?”
“Trời ơi, dụ dỗ là dụ dỗ, nhưng mà dù sao cũng không phải là chủ nhân, không xuống phòng ăn ăn, chả nhẽ cô ta còn muốn đến nhà họ Dạ ăn cơm sao?”
Thẩm Cửu: “…” Có chuyện gì sao?
/1898
|