Tổng giám đốc cự sủng cô gái nhỏ

Chương 5

/6


Chương 5 

Nữ nhân bị kia âm thanh lạnh đến thấu xương làm cho kinh hãi. Cả người nghiêm mặt trong ngực Lam Mộc Tư. Ả vừa định nghiêng đầu xem xem hắn nói như thế nào, lại không nghĩ tới, cánh tay của mình bị một bàn tay kéo lấy , sau đó như vứt bỏ như một vật bình thường, đem ả trực tiếp ném trên mặt đất. 

Lập tức làm cho cái mông ả ta đau đến nở hoa rồi. 

Cặp mắt màu đen khẽ nhếch nhìn lướt qua nữ nhân kêu đau trên mặt đất, khuôn mặt tà bị hiện lên vài phần bất đắc dĩ. Nhẹ nhấp một ngụm rượu đỏ, sau đó chậm rãi nói

"Tư, cậu thật là không hiểu được ba chữ 'thương hương tiếc ngọc' hay sao ? Nữ nhân  dùng để cưng chiều. Xem cái bộ dạng của cậu, sớm muộn gì cũng đem tiểu tâm can của cậu dọa cho sợ"

Đối với sự tồn tại của Đồng Đồng, từ lúc làm bạn của Lam Mộc Tư cũng có một lần trong lúc vô tình trên đường, thấy hai người đi dạo phố. Chỉ có một lần, cũng đã làm cho anh nhớ kỹ cô, gương mặt tinh xảo giống búp bê làm cho hắn cũng không nhịn được muốn thương yêu một lúc. Nhưng mà đã là của người khác , hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối. 

Nhưng chuyện này cũng làm hắn có chút phẫn hận, có phải hay không nên vui mừng vì bạn mình nuôi được "tiểu sủng vật" hay không?

Nghe nhắc tới cô, đôi mắt xanh thẳm có chút dao động, nhưng rất nhanh liền thu hồi.  Hắn nhìn Tiếu Hi Tồn đang đùa giỡn nữ nhân cách đó không xa, lập tức hỏi

"Cậu xác định Dạ nói chín giờ?"

Tiếu Hi Tồn dừng tay lại, hai tay đang khiêu khích ả kia tới cực hạn, nhìn nữ nhân xụi lơ như vũng nước, lập tức xoay đầu lại, lộ ra gương mặt đẹp đẽ

"Đương nhiên, nói chín giờ"

Nói xong Tiếu Hi Tồn đứng dậy, mắt phượng liếc qua  tình cảm - ham muốn ả nói 

"Bảo bối, chờ thưa anh giải quyết việc xong xuôi, lại cùng em hảo hảo tiêu phường thấu. Em đi qua phòng bên chờ anh"

Ả ta nằm trên ghế salon, không tình nguyện đứng lên. Sau đó đem quần lót đã bị Tiếu Hi Tồn giật xuống mặc vào, sửa sang lại váy trên người, nói

"Nhất định phải qua đó "

Nói xong cũng mang giày cao gót đi ra khỏi phòng bao

Muốn thành công được nam nhân yêu thương, điểm thứ nhất  phải biết thức thời, đây cũng là lí do ả có thể làm cho Tiếu Hi Tồn một tháng nay đều ở bên ả. 

Người đàn ông kia trưng gương mặt hại nước hại dân. Khuôn mặt tinh xảo, phối hợp với ngũ quan hoàn mỹ. Tóc dài ngang trán phủ mắt phượng, nhưng lại không chút nào ảnh hưởng khí chất mị hoặc. Người khác lần đầu nbìn hắn sẽ nói là một người "không mãnh liệt", nhưng là lúc trên giường, hắn tuyệt đối sẽ vô cùng hung mãnh. Tuyệt đối là một nam nhân. 



Anh thế nhưng xuất hiện

Đồng Đồng không nghĩ tới, cô thế nhưng ở chỗ này cũng nhìn thấy Dạ ca ca, cô cảm giác mình nhất định là uống nhiều quá, mới xuất hiện ảo giác, mới có thể nhớ tới Mã Nặc. Ngày hôm qua anh có gọi điện thoại cho cô, quà sinh nhật sớm gởi cho cô. Anh nói công tác bề bộn nhiều việc, đi Châu Âu, cho nên không kịp trở lại cùng cô dự sinh nhật. 

Đồng Đồng vỗ vỗ trán của mình, lập tức trên mặt lộ ra mỉm cười. Nhưng là ánh mắt dõi theo người đã đi lên cầu thang. Chẳng qua là khi trông thấy nửa gò má, khí chất ôn tồn tao nhã, khuôn mặt quen thuộc, còn có thân thể cao lớn rắn rỏi. Một thân tây trang màu trắng khiến anh giống như bạch mã hoàng tử trong đêm tối, vô cùng chói mắt. 

Thật sự là anh, thật sự là anh !!?

Cô đã rất lâu không nhìn thấy anh.  Ba tháng, lúc nhớ anh cô chỉ có thể gọi điện thoại. Bây giờ, cô rốt cục lại trông thấy anh. Nước mắt thế nhưng lại chảy ra, cô đứng lên, đi đến hướng vừa rồi Mã Nặc biến mất. 

Sau lưng truyền đến tiếng gọi của An Nhiên

"Đồng, cậu đi đâu vậy ?"

An Nhiên thấy bóng dáng Đồng Đồng lướt qua sàn nhảy, biến mất trong tầm mắt của cô. An Nhiên có chút bối rối, nơi này dù sao cũng là quán bar, vàng thau lẫn lộn, loại người gì cũng có. Cô chạy tới sàn nhảy hướng Mặc Hâm đang khiêu vũ cầu cứu nói 

"Học trưởng, Đồng chạy lên lầu hai, chỗ đó là chỗ nào ?"

Mặc Hâm vừa nghe đến lầu hai chữ lầu hai, khuôn mặt anh tuấn hơi nhíu lại, lập tức có chút lo lắng hỏi

"Em thật sự trông thấy Đồng Đồng chạy tới lầu hai?"

"Ừ" 

An Nhiên dùng sức gật đầu, trên mặt lộ ra mặt lộ ra một vẻ bối rối, liền nghe đến Mặc Hâm nói câu 

"Hư quá"

Sau đó hắn nhanh chóng cùng An Nhiên hướng phía lầu hai đi. 

Quán bar Ba Tư lầu một cùng lầu hai khác nhau rất lớn. Lầu một chỉ là sàn nhảy, quầy bar, nhưng lầu hai lại là nơi "yêu" nhau. Người bình thường cũng biết chỉ cần đang ở lầu một cũng sẽ không có người động tới, nhưng đã đến lầu hai chính là đi tìm "thú vui", chỉ cần  bắt đầu chi tiền, là có thể. 

Đồng Đồng đi lên lầu hai, lại không tìm được Mã Nặc, cô chậm rãi bước trên hành lang. Hai bên hành lang đều là dùng thủy tinh , ở dưới ánh đèn lóe sáng vô cùng, tương đối mà nói lầu 
hai rất yên lặng, thậm chí ngay cả một tiếng huyên náo  đều nghe không được, thật giống như một thời không khác loại. 

Chỉ là quá mức yên lặng, trong lòng Đồng Đồng lại sinh ra một tia lo lắng, cô bắt đầu gọi 

"Dạ ca ca, Dạ ca ca''

Nghĩ đến Mã Nặc đáy lòng của cô cố lấy dũng khí, khi  nhìn thấy  bóng dáng màu trắng nơi khúc quanh lập tức cao hứng chạy tới, hét lớn

"Dạ ca ca"

Trên gương mặt tinh xảo kia hoàn toàn hưng phấn, sóng mũi bởi vì chạy  mà xuất hiện một tầng hơi mồ hôi rịn lại

Mã Nặc vốn cho là chính mình nghe lầm. Tại chỗ này làm sao có thể nghe được âm thanh của nha đầu ?

Khẽ lắc đầu, sau đó trên mặt lộ ra vui vẻ nhẹ nhàng, nhưng khi thắt lưng ôm chặt, sau lưng truyền đến âm thanh quen thuộc vô cùng. Mã Nặc mới hiểu được, thật sự là cô

"Dạ ca ca, em rất nhớ anh" 


/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status