"Không thể". Cậu híp híp mắt, sau đó lạnh nhạt nói: "Bởi vì anh không cho phép".
"Đậu Diệc Phồn, cậu định trêu tức tôi?"
"Trêu chọc em thì thế nào?" Cậu cười cực dễ nhìn.
Tiểu Ốc há mồm táp vào vị trổ khẩu trên tay Đậu Diệc Phồn, khiến cậu phải buông ra một tay: "Nhóc con, sao lại cắn người?"
"Là cậu ép tôi trước, dù thế nào tôi cũng không đi".
"Không đi thì không đi! Nhưng em phải bồi thường cho anh, anh mới thả em ra".
"Bồi thường thế nào?"
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng trước mắt, Đậu Diệc Phồn cúi đầu hôn lên.
"Đậu Diệc Phồn, cậu định trêu tức tôi?"
"Trêu chọc em thì thế nào?" Cậu cười cực dễ nhìn.
Tiểu Ốc há mồm táp vào vị trổ khẩu trên tay Đậu Diệc Phồn, khiến cậu phải buông ra một tay: "Nhóc con, sao lại cắn người?"
"Là cậu ép tôi trước, dù thế nào tôi cũng không đi".
"Không đi thì không đi! Nhưng em phải bồi thường cho anh, anh mới thả em ra".
"Bồi thường thế nào?"
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng trước mắt, Đậu Diệc Phồn cúi đầu hôn lên.
/282
|