Tiểu Ốc nhìn thấy có chút si mê. Thật là một người xinh đẹp, tóc dài ngang vai, ngũ quan so với cô còn đẹp hơn. Ngày mai về nhà cô nhất định phải nói cho mọi người biết cô đã gặp được một tuyệt thế mỹ nữ. Cô lấy điện thoại di động ra định chụp ảnh anh.
"Cô định làm gì?" Người đàn ông đứng bên ngoài cửa kinh ngạc, đi đến đoạt lấy điện thoại di động của cô. Tổng giám đốc không thích chụp ảnh, cho nên trên báo chưa bao giờ có ảnh của anh, cô gái này muốn ảnh của tổng giám đốc làm gì.
Cô còn có thể làm gì? Chụp ảnh thôi mà.
Tiểu Ốc ngáp một cái, tựa vào cạnh cửa, rất vô tội nói: "Tôi thấy chị này rất xinh đẹp nên muốn xin chụp chung một tấm ảnh, không được sao?"
Ha ha ~
Người đàn ông đứng bên ngoài cửa không nhịn được co rúm khóe miệng. Người nói tổng giám đốc bọn họ đẹp trai không ít, nhưng người trực tiếp nói thẳng tổng giám đốc bọn họ là cô gái xinh đẹp thì chỉ có một mình cô.
"Cô nói cái gì? Có gan thì nói lại một lần nữa xem". Lữ Trị hừ thủ hạ trước mặt đang buồn cười mà không dám cười. Cô gái đáng chết, dám nói anh là phụ nữ.
Vô cùng nhục nhã, phụ nữ mà có bắp thịt săn chắc như anh sao? Mà chả nhẽ cô đã từng gặp phụ nữ không có ngực? Anh giận dữ kẽo mạnh người cô vào phòng, sau đó đá cửa phòng làm cửa đóng lại cái “rầm”. Cô gái đáng chết bị ném lên ghế sa lon, sau đó anh giật phăng cái khăn tắm đang quấn quanh người ra, trần truồng trước mặt cô, hai tay chống vào thành ghế, không nói chuyện. Cô có bản lãnh thì đừng có mà gào thét lên.
Một giây sau, có người không biết đại họa đang tới, vui mừng kêu to: "Oa, trên đời này lại có phụ nữ không có ngực, mỹ nữ tỷ tỷ, chị thật đáng thương"
Phù phù!
Một thanh âm vang lên, người nghe lén ngoài cửa ngã lăn trên đất, phục lăn cô nhóc nào đó.
Trong phòng, một người đàn ông chết đứng. Ai có thể nói cho anh biết cô nhóc to gan này từ đâu tới, anh muốn bóp chết cô. Cũng may anh không có thói quen đánh phụ nữ, nhưng anh còn chưa kịp nguôi giận, cô nhóc này lại hành động. . .
Cô sờ soạng khắp ngực anh, cảm thấy khác lạ, nhăn trán nhíu mày: "Tỷ tỷ xinh đẹp, sao ngực chị nhiều lông thế này? Em giúp chị nhổ hết nhé…”
"Cô định làm gì?" Người đàn ông đứng bên ngoài cửa kinh ngạc, đi đến đoạt lấy điện thoại di động của cô. Tổng giám đốc không thích chụp ảnh, cho nên trên báo chưa bao giờ có ảnh của anh, cô gái này muốn ảnh của tổng giám đốc làm gì.
Cô còn có thể làm gì? Chụp ảnh thôi mà.
Tiểu Ốc ngáp một cái, tựa vào cạnh cửa, rất vô tội nói: "Tôi thấy chị này rất xinh đẹp nên muốn xin chụp chung một tấm ảnh, không được sao?"
Ha ha ~
Người đàn ông đứng bên ngoài cửa không nhịn được co rúm khóe miệng. Người nói tổng giám đốc bọn họ đẹp trai không ít, nhưng người trực tiếp nói thẳng tổng giám đốc bọn họ là cô gái xinh đẹp thì chỉ có một mình cô.
"Cô nói cái gì? Có gan thì nói lại một lần nữa xem". Lữ Trị hừ thủ hạ trước mặt đang buồn cười mà không dám cười. Cô gái đáng chết, dám nói anh là phụ nữ.
Vô cùng nhục nhã, phụ nữ mà có bắp thịt săn chắc như anh sao? Mà chả nhẽ cô đã từng gặp phụ nữ không có ngực? Anh giận dữ kẽo mạnh người cô vào phòng, sau đó đá cửa phòng làm cửa đóng lại cái “rầm”. Cô gái đáng chết bị ném lên ghế sa lon, sau đó anh giật phăng cái khăn tắm đang quấn quanh người ra, trần truồng trước mặt cô, hai tay chống vào thành ghế, không nói chuyện. Cô có bản lãnh thì đừng có mà gào thét lên.
Một giây sau, có người không biết đại họa đang tới, vui mừng kêu to: "Oa, trên đời này lại có phụ nữ không có ngực, mỹ nữ tỷ tỷ, chị thật đáng thương"
Phù phù!
Một thanh âm vang lên, người nghe lén ngoài cửa ngã lăn trên đất, phục lăn cô nhóc nào đó.
Trong phòng, một người đàn ông chết đứng. Ai có thể nói cho anh biết cô nhóc to gan này từ đâu tới, anh muốn bóp chết cô. Cũng may anh không có thói quen đánh phụ nữ, nhưng anh còn chưa kịp nguôi giận, cô nhóc này lại hành động. . .
Cô sờ soạng khắp ngực anh, cảm thấy khác lạ, nhăn trán nhíu mày: "Tỷ tỷ xinh đẹp, sao ngực chị nhiều lông thế này? Em giúp chị nhổ hết nhé…”
/282
|