Chương 295: Mất nhiều hơn được [7]
Editor: May
“Chuyện này, mỗi ngày thành phố Giang Sơn đều phát sinh rất nhiều, cho nên sẽ không lưu lại hồ sơ gì, cũng không phải lái xe sau khi say rượu, cũng sẽ không thu và hủy bằng lái, chỉ là tương lai Cảnh tiểu thư vẫn là lái xe chú ý một chút, an toàn của mình cũng rất quan trọng.”
Lương Thần thấy mục đích của mình đã đạt được, lập tức vươn tay, nắm bả vai Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, còn không mau cám ơn cục trưởng Trương.”
“Cám ơn ngài.” Cảnh Hảo Hảo lập tức quy củ phù hợp nói.
“Lương tổng Cảnh tiểu thư, thật sự là quá khách khí.” Cục trưởng Trương cười ha ha xoay người, nhường cửa.
Lương Thần ôm eo Cảnh Hảo Hảo, vừa đi ra ngoài, còn vừa nói chuyện quen thuộc với cục trưởng Trương:“Qua một thời gian nữa là sinh nhật của ông nội tôi, đến lúc đó Trương cục nhớ nể mặt mũi tới đó ăn cơm."
Ông nội Lương Thần là ai, chính là nhân vật lớn không người không biết ở thành phố Giang Sơn, người có thể đi tham gia tiệc sinh nhật ông, không phú cũng quý, hiện tại Lương Thần nói như vậy, hoàn toàn là cho ông ta một cơ hội tiếp xúc nhân vật cấp cao, cục trưởng Trương cảm thấy hôm nay mình nhất định là có vận khí tốt, lại có thể gặp được Cảnh Hảo Hảo - quý nhân này, vội vàng gật đầu, nói: “Tiệc sinh nhật ông Lương, có thể đi là vinh hạnh của tôi.”
“Vậy được, quyết định như vậy đi.” Lương Thần đẩy cửa cục cảnh sát ra, nói một tiếng xin lỗi, liền ôm eo Cảnh Hảo Hảo rời đi.
Dọc theo đường cục trưởng Trương đưa mình và Lương Thần ra khỏi cục cảnh sát, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn không có mở miệng nói chuyện, chỉ nghe hai người bọn họ khách khí nói chuyện.
Ở trong trí nhớ của cô, Lương Thần luôn dùng tư thái cao ngạo chờ người xuất hiện, đứng ở nơi đó, toàn thân đều lộ ra khí phách vương giả, có vẻ không hợp với chung quanh, nhưng một người đàn ông kiêu ngạo như vậy, hiện tại vì cô, lại thu liễm tất cả cao quý của mình, cùng nói chuyện phiếm với cục trưởng Trương bình thường nhìn thấy anh cũng phải khách sáo ba phần
Thậm chí, còn cho cục trưởng Trương một cơ hội có thể đi tham gia tiệc sinh nhật của ông nội Lương Thần.
Phải biết rằng, ở thành phố Giang Sơn, người có thể bám víu được với ông nội Lương Thần, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cô không phải kẻ ngốc, anh làm như vậy, rõ ràng là đang giúp cô giải quyết hết thảy, để cho cô không cần bởi vì lần tai nạn xe cộ này, lưu lại chút nhược điểm nào.
Vào lúc Cảnh Hảo Hảo đụng vào Kiều Ôn Noãn, nhìn thấy máu đầy đất như vậy, cô thật sự nghĩ đến chính mình liền xong rồi, thậm chí cô còn nghĩ, cho dù giải quyết được, chính mình ít nhất cũng sẽ lưu lại một hồ sơ, nhưng thật không ngờ đến, Lương Thần xuất hiện, làm cho cô hoàn toàn không có chịu tổn thương gì.
Càng quan trọng hơn là, lúc mình gọi điện thoại, anh còn đang ở Thượng Hải, chỉ ba tiếng ngắn ngủi, anh liền xuất hiện ở nơi này, mang mình rời đi.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ như vậy, nhịn không được nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lương Thần.
“Làm sao vậy?” Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo nhìn mình, thấp giọng hỏi một câu.
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu.
Chỉ là một cô gái nhỏ 20 tuổi, bởi vì tai nạn xe cộ vào cục cảnh sát, sợ là đã sợ hãi đi, Lương Thần nhịn không được liền nâng tay lên, sờ sờ đầu Cảnh Hảo Hảo, trấn an Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hiện tại chuyện đã kết thúc rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa.”
Cảnh Hảo Hảo khẽ gật đầu, Lương Thần liền nâng tay lên, kéo cửa xe ra thay Cảnh Hảo Hảo, chờ sau khi Cảnh Hảo Hảo ngồi vào, chính mình cũng ngồi xuống theo.
......
Thẩm Lương Niên cũng không có rời đi, vẫn ngồi cứng ngắc ở trong xe.
Lúc anh hút đến điếu thứ bảy, anh nhìn thấy Lương Thần ôm lấy Cảnh Hảo Hảo đi ra từ cục cảnh sát.
Cục trưởng cục cảnh sát ân cần đưa bọn họ đến cửa, Lương Thần luôn luôn kiêu ngạo còn hữu hảo bắt tay cục trưởng.
/861
|