Chương 342: Tìm kiếm [5]
Editor: May
Lương Thần vội vàng dừng xe lại, đẩy cửa xe ra, liền bước nhanh về phía Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền đến, cô theo bản năng quay đầu lại, còn chưa thấy rõ người tới, liền cảm giác được trên vai mình phủ thêm một kiện quần áo.
Cảnh Hảo Hảo nghe hương vị quen thuộc trên quần áo, ý thức được là Lương Thần, cô theo bản năng muốn xoay người chạy lấy người, nhưng Lương Thần lại giành trước một bước vươn tay, một phen ôm lấy cô, sau đó sải bước đi trở về trước xe, mở cửa xe, trực tiếp nhét Cảnh Hảo Hảo vào.
Lương Thần vừa lên xe, liền lập tức đóng cửa xe lại, bật máy sưởi đến lớn nhất.
Bông tuyết dính đầy trên người Cảnh Hảo Hảo, nhanh chóng hòa tan thành thủy.
Lương Thần vươn tay, túm một cái mền từ sau xe đến, trực tiếp ném lên trên người Cảnh Hảo Hảo, lau mạnh một chút, sau đó che phủ cô nghiêm nghiêm thật thật.
Lương Thần liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, cái gì cũng không nói liền quay đầu xe, trực tiếp nhấn ga, nhanh chóng về tới biệt thự.
Thím Lâm đứng ở cửa lớn chờ, nhìn thấy xe Lương Thần lái đến, lập tức khẩn cấp tiến lên trước đón: “Thần thiếu gia, tìm được Cảnh tiểu thư chưa?”
Lương Thần gật gật đầu, trực tiếp lái xe vào biệt thự.
Dừng lại xe, Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo ướt sũng cả người, vừa đi vào trong nhà, vừa nói với thím Lâm đã đi tới từ cửa lớn: “Đi chuẩn bị một ít canh đuổi hàn.”
Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo trực tiếp lên lầu đi phòng tắm, sau đó đặt Cảnh Hảo Hảo vào trong bồn tắm lớn, mở tất cả chốt mở ra, để cho nước ấm phun bốn phương tám hướng về phía Cảnh Hảo Hảo.
Nước ấm phun vào trên người, qua hồi lâu, Cảnh Hảo Hảo mới hơi có một chút tri giác, chỉ là thoải mái duy trì còn chưa đến trong chốc lát, cô liền cảm thấy toàn thân bắt đầu nóng lên, đến cuối cùng, liền cảm thấy cả người giống như lửa, đặc biệt không thoải mái, cô nhịn không được giãy dụa muốn đứng lên từ trong bồn tắm.
“Em đang làm cái gì?” Lương Thần nhìn thấy cô đứng dậy, theo bản năng vươn tay, đè bả vai của cô lại, lại phát hiện, da thịt của cô nóng có chút dọa người.
Tay Lương Thần rụt về sau một chút, sau đó lập tức xoa cái trán của cô, Lương Thần còn chưa có mở miệng nói chuyện, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên mềm nhũn cả người, liền chìm vào trong bồn tắm lớn.
Lương Thần vội vàng kéo Cảnh Hảo Hảo từ bên trong ra, luống cuống tay chân cởi quần áo ướt sũng trên người cô, lấy khăn tắm lau khô thân thể của cô, cầm áo choàng tắm che phủ cô nghiêm nghiêm thật thật, liền vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, lớn tiếng hô về phía ngoài cửa: “Thím Lâm, thím Lâm!”
Thím Lâm bưng canh gừng vừa mới nấu xong, vội vàng chạy lên lầu hai, Lương Thần lập tức chỉ chỉ cái bàn một bên, ý bảo thím Lâm để canh gừng xuống, liền rất nhanh mở miệng nói: “Đi gọi điện thoại cho bác sĩ Trương, bảo bác ấy bây giờ đến nơi này của tôi một chuyến.”
......
Cảnh Hảo Hảo sốt càng ngày càng lợi hại, đến cuối cùng, bắt đầu ra một thân mồ hôi lạnh, tẩm ướt đệm chăn .
Lương Thần vừa lau mồ hôi trên trán cô, vừa vuốt đầu của cô, phát hiện nhiệt độ càng ngày càng cao.
Cảnh Hảo Hảo vốn hôn mê, bị cực nóng thiêu đến mơ mơ màng màng bắt đầu lầm bầm lầu bầu lên.
Lương Thần nhìn hình ảnh như vậy, đáy lòng càng lo lắng, lại nhịn không được ngữ khí có chút không tốt hỏi thím Lâm đứng ở một bên lần nữa: “Gọi điện thoại đến hỏi, hiện tại bác sĩ Trương đến đâu rồi? Không phải nói sắp đến rồi ư? Sao còn chưa tới?”
/861
|