Chương 610: Động tâm [3]
Editor: May
Địa điểm tiệc sinh nhật Duyên Hoa, chọn là một hội sở tư nhân, nhà họ Duyên ở thành phố Giang Sơn, là gia tộc lớn sinh trưởng ở địa phương, từ sau khi trưởng nữ gả cho trưởng tử nhà họ Lương, sự phát triển của nhà họ Duyên ở thành phố Giang Sơn, lại được kéo thăng nhiều cấp bậc.
Nhà họ Duyên chỉ có hai cô con gái, Duyên Hoa - cô con gái nhỏ này, bộ dạng duyên dáng yêu kiều, khuê phòng đợi gả, hiện tại có thể xem như là hòn ngọc quý trên tay nhà họ Duyên.
Cho dù đêm nay là tiệc sinh nhật của Duyên Hoa, mời đều là một chút bạn bè trẻ tuổi, nhưng lại tổ chức cực kỳ long trọng.
Lúc Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào hiện trường bữa tiệc, bên trong đã tụ tập rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, quần áo hoa lệ, ăn uống linh đình.
Bạn bè Duyên Hoa, tự nhiên đều nhận thức Lương Thần, có vài người cũng là có chút quen thuộc, cho nên vừa tiến vào, liền có không ít người tiến đến chào hỏi.
Lương Thần đại khái sau khi bị kính rượu một vòng, mới mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào trong.
Cách rất xa, Cảnh Hảo Hảo liền nhìn thấy Duyên Hoa mặc váy dài màu trắng, tóc dài đen nhánh búi rũ tùy ý sau đầu.
Cảnh Hảo Hảo từng ở trong công ty giải trí TS gặp qua cô ta rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là đối mặt qua loa, đây là lần đầu tiên cô quan sát Duyên Hoa cẩn thận như vậy, mới phát hiện, cô ta muốn xinh đẹp cao đoan hơn trên màn hình nhiều.
Thật không hổ là cô gái từ nhỏ lớn lên trong đại môn hộ, giữa giơ tay nhấc chân, đều lộ ra một cỗ rụt rè vừa đúng, cao nhã tựa như công chúa.
Cô ta đang chậm rãi nói với một cô gái, tươi cười trên mặt, nhiều một phần có vẻ nồng đậm, thiếu một phần có vẻ xa cách.
Đợi sau khi Duyên Hoa và cô gái trước mặt chạm cốc uống rượu, Duyên Hoa mới nhìn đến Lương Thần, trong nháy mắt trên hai gò má của cô ta liền nổi lên một tầng tươi cười, hơi nhấc làn váy lên một chút, đạp bước chân, đi tới trước mặt Lương Thần: “Anh Lương Thần, anh đã đến rồi?”
Lương Thần hơi gật đầu, nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, giới thiệu với Duyên Hoa: “Đây là Cảnh Hảo Hảo.”
Lúc này Duyên Hoa mới quay đầu, chú ý tới bên cạnh Lương Thần theo một cô gái, đáy mắt của cô ta hơi dừng một chút, sau đó trên mặt liền hiện lên tươi cười rất xinh đẹp khéo léo, thoải mái vươn tay về phía Cảnh Hảo Hảo, tự nhiên mở miệng, nói: “Cảnh tiểu thư, chào cô.”
Cảnh Hảo Hảo cũng vươn tay, đơn giản nắm một chút với Duyên Hoa: “Duyên tiểu thư, sinh nhật vui vẻ.”
“Cám ơn.” Duyên Hoa mỉm cười nói một tiếng cảm ơn, lúc thu hồi tầm mắt từ trên mặt Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt lại quét đến trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo bắt tay với anh, tươi cười trên mặt, hơi có chút ngưng kết.
Phật châu trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo, là thứ cô ta không thể quen thuộc hơn, rõ ràng chính là dây chuỗi lúc trước Lương Thần mang theo cô và bác gái Lương cùng đi chùa Vạn Phúc khai quang.
Ngày hôm ấy, Lương Thần còn hỏi cô ta rất nhiều vấn đề về phật châu, cô ta nói cô ta muốn một chuỗi bồ đề tử, kết quả...... Lương Thần thật sự liền mua một chuỗi phật châu bồ đề tử, khi đó, cô ta còn tưởng rằng đây là quà sinh nhật Lương Thần chuẩn bị tặng cho cô ta.
Lúc ấy, Lương Thần rất thành kính vẫn quỳ gối nơi đó, coi chừng phật châu này khai quang, đáy lòng cô ta rất vui mừng.
Kết quả...... Không nghĩ tới, lại có thể là cô ta tự mình đa tình, phật châu kia, rõ ràng là tặng cho cô gái khác.
Cảnh Hảo Hảo...... Không phải là cô gái từng kết hôn với anh chưa đến một ngày, liền ly hôn sao?
“Duyên Hoa, sinh nhật vui vẻ.” Lương Thần đứng ở một bên, giơ ly rượu qua.
Duyên Hoa chợt lấy lại tinh thần, trên mặt lập tức treo lên nụ cười xinh đẹp tuyệt vời, giơ ly rượu lên theo.
/861
|