Chương 629: Chim bay và cá [2]
Editor: May
Trong phòng khôi phục im lặng, Lương Thần đứng ở bên giường, trên người còn tản ra lệ khí cơn giận còn sót lại chưa tiêu tan, một lát sau, anh cầm lấy di động của mình, theo bản năng muốn gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, giải thích chuyện này một chút, nhưng vừa mới nhấn mở tên Cảnh Hảo Hảo, động tác của anh lập tức dừng lại.
Cảnh Hảo Hảo không phải người yêu của anh, anh lo lắng gọi điện thoại cho cô như vậy, anh phải mở miệng giải thích như thế nào đây?
Lương Thần nghĩ đến đây, trực tiếp ném điện thoại di động tới trên giường.
......
Trợ lý xử lý tốt hết thảy, lúc cầm ipad trở về phòng Lương Thần, Lương Thần đang đứng ở trước kính sát đất trong phòng khách, hai tay nhét túi, không nhúc nhích.
Nhìn từ bóng dáng này, Lương Thần thoạt nhìn thực ôn hòa, giống như người vừa mới phát giận hoàn toàn không phải anh.
Trợ lý chậm rãi bước tiến lên, đứng ở phía sau Lương Thần một mét xa xa, mở miệng nói: “Lương tổng, chuyện ngài phân phó đã xử lý xong.”
Lương Thần không có phản ứng gì.
Trợ lý tiếp tục nói: “Đó là năm kia lúc ngài và Duyên tiểu thư ở Thượng Hải ăn cơm, bị một phóng viên chụp ảnh lén, hiện tại phóng viên kia sáng lập ra phòng làm việc của mình, vì nâng cao nổi tiếng, liền tung ảnh chụp kia ra ngoài, tôi đã phân phó người, trực tiếp đóng cửa phòng làm việc kia rồi.”
Lương Thần vẫn không nói gì, trợ lý đứng trong chốc lát, lại mở miệng nói: “Nếu không có chuyện gì, tôi đi ra ngoài trước.”
Lúc trợ lý vừa định xoay người, giọng nói thản nhiên của Lương Thần truyền đến: “Không phải đài truyền hình thành phố Giang Sơn vẫn muốn mời tôi làm khách quý, làm phỏng vấn một lần sao?”
Trợ lý sửng sốt một chút, “Lương tổng, ý ngài là?”
Lương Thần chậm rãi xoay người: “Giúp tôi nhận đi, tận lực an bài thời gian phỏng vấn gần đây nhất.”
Hảo Hảo, chuyện anh không thể quang minh chính đại làm sáng tỏ cho em nghe, anh sẽ quang minh chính đại làm sáng tỏ cho toàn thế giới nghe.
“Vâng.” Trợ lý yên lặng rời khỏi phòng Lương Thần, đứng ở cửa, sờ sờ đầu của mình, Lương tổng vẫn luôn không thích lộ diện ở truyền thông, đài truyền hình thành phố Giang Sơn rất nhiều lần lần đưa ra lời phỏng vấn anh, mỗi lần đều là bị anh cự tuyệt, lúc này đây, sao ngài ấy lại đột nhiên tiếp nhận?
......
Lúc Cảnh Hảo Hảo trở lại công ty, đã gần mười hai giờ trưa.
Đồng nghiệp thấy sắc mặt của cô có chút không tốt, tiến lên quan tâm cô hai câu, liền đi nhà ăn dưới lầu ăn cơm trưa.
Một mình Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trong văn phòng, màn hình máy tính còn dừng lại ở trên trang xì căn đan của Lương Thần và Duyên Hoa, Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm màn hình trong chốc lát, liền rũ mi mắt xuống, nhìn thấy di động trên mặt bàn của mình, có một tin nhắn chưa đọc, nhấn mở, là Lương Thần gửi đến hỏi cô ăn bữa sáng chưa.
Đổi là ngày hôm qua, à không, vài tiếng trước, cô nhìn thấy tin nhắn này, khẳng định sẽ khẩn cấp, lòng tràn đầy vui mừng hồi đáp anh.
Nhưng hiện tại...... cô nhìn thấy tin nhắn này, có chính là đau lòng.
Có người nói, tình yêu chính là một hồi đánh bạc, người thắng, cả đời hạnh phúc, người thua, đau đến không muốn sống.
Cô đã tự mình nếm thứ một lần tính yêu thảm hại, tìm được đường sống trong chỗ chết, cô thật sự không có chuẩn bị tốt, đi nếm thử lần thứ hai.
Thừa dịp hiện tại, cô còn chưa có hãm sâu đến không thể tự kềm chế, không bằng sớm một chút rút ra.
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu, cuối cùng nhẹ nhàng buông di động xuống, không có hồi đáp tin nhắn Lương Thần.
Biết rõ không có kết cục tốt, lại một lòng đi yêu nhau, đó không phải chuyện xưa, mà gọi là sự cố.
Giống như là chim bay và cá yêu nhau, một thứ vĩnh viễn sẽ không học được bay lượn, một thứ vĩnh viễn sẽ không biết lặn xuống nước, đó là sự cố bi thảm, mà không phải chuyện xưa tốt đẹp.
/861
|