715. Chương 715: Dũng khí [8]
Editor: May
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, trực tiếp khởi động xe, lái về phía sông Hoàn Thành.
Hai người bình thường nói chuyện với nhau gần như là số lẻ, hiện tại lại trầm mặc.
Bên trong xe mở âm nhạc êm dịu, âm lượng không lớn, lại đúng lúc có thể giảm bớt lúng túng trong xe.
Tốc độ xe của Lương Thần không nhanh không chậm chạy đến bờ sông Hoàn Thành, thay Tô Yên hạ cửa sổ xe xuống.
Tô Yên nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, nhìn chuyên chú.
Lương Thần không chút để ý nhìn đèn lồng rực rỡ phía trước.
Qua khoảng nửa tiếng, Tô Yên có chút lạnh, nâng tay lên đóng cửa kính xe.
Lương Thần khởi động xe, đánh tay lái, lúc chuẩn bị quẹo cua, Tô Yên lên tiếng nói: “Nghe bác gái Lương nói, anh có một căn biệt thự ở giữa sườn núi, nơi này cách chỗ đó tương đối gần, em cũng chưa từng thấy qua, hiện tại có thể đi qua nhìn xem không?”
Tuy rằng Lương Thần rất ít tiếp cận nữ sắc, nhưng cũng biết phía sau những lời này rốt cuộc che giấu hàm nghĩa gì rồi.
Lần đi qua nhìn xem này, chỉ sợ đêm nay sẽ không trở lại nữa.
Lương Thần cũng không có nhìn Tô Yên, chỉ là thần thái bình tĩnh lái xe, làm bộ như không có nghe hiểu ám chỉ trong lời nói của Tô Yên, nói: “Hôm khác đi, hôm nay có chút trễ.”
Sao Tô Yên có thể không biết Lương Thần đây là đang qua loa với cô, cô nhìn chằm chằm sườn mặt Lương Thần trong chốc lát, liền câu môi cười cười, nói: “Được.”
Lương Thần không nói gì, chỉ quen đường quen lối lái xe đưa Tô Yên về chỗ của cô.
Tô Yên cầm lấy túi xách của mình, dịu dàng cười với Lương Thần, nói: “Vậy gặp sau.”
Lương Thần không nói gì.
Tô Yên lưu luyến không rời nâng tay lên, lúc đang chuẩn bị đi đẩy cửa xe ra, Lương Thần nâng cổ tay lên, nhìn thoáng qua thời gian, hiện tại mười giờ, cách lúc Cảnh Hảo Hảo tan học còn có nửa tiếng, hẳn là còn xử lý kịp, liền trực tiếp mở miệng gọi tênTô Yên: “Tô Yên.”
Động tác đẩy cửa của Tô Yên hơi dừng một chút, anh và cô đều sắp phải đính hôn, anh vẫn luôn gọi cô là Tô tiểu thư, khách sáo giống như bọn họ chính là bạn hợp tác.
Tô Yên nghiêng đầu, nhìn về phía Lương Thần: “Làm sao vậy?”
Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Tô Yên, không nói gì.
Trong nháy mắt, cả người Tô Yên đột nhiên trở nên có chút khẩn trương, trên mặt vẫn lộ ra một chút tươi cười như trước.
Lương Thần vươn tay, lấy một phần văn kiện từ chỗ ngồi phía sau, đưa cho Tô Yên.
Tô Yên hoài nghi nhìn Lương Thần, Lương Thần thần thái lạnh nhạt không có chút ý tứ muốn mở miệng, lúc này Tô Yên mới vươn tay, trực tiếp mở phần văn kiện kia ra, rút từ bên trong ra một tờ giấy, là một phần hợp đồng.
Tô Yên nhíu mi tâm, kinh ngạc nhìn về phía Lương Thần.
So sánh với sự kinh ngạc của Tô Yên, Lương Thần lại trấn định như trà, nhìn đèn đường phía trước, thản nhiên mở miệng nói: “Hai năm nay thị trường kinh tế nhà họ Tô đình trệ, vẫn muốn mở con đường mới, đây là con đường tập đoàn Giang Sơn tôi cung cấp cho các người.”
“Tôi nghĩ, lúc ban đầu sở dĩ Tô tiểu thư đồng ý gặp mặt với tôi, cũng là ôm suy nghĩ muốn tạo ra một con đường mới để đến đi.”
“Hai tháng này Tô tiểu thư vẫn chưa mở miệng nhắc với tôi, tôi nghĩ, Tô tiểu thư chuẩn bị sau khi kết hôn với tôi, mới mở miệng, như vậy tôi cũng không dễ cự tuyệt, không phải sao?”
Dừng một chút, Lương Thần liền nói: “Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân vì sao nhà họ Tô thúc giục chúng ta đính hôn sớm như vậy.”
Sắc mặt Tô Yên dần dần trở nên có chút tái nhợt, cô dừng hồi lâu, mới mở miệng nói: “Anh biết những chuyện này khi nào?”
“Từ buổi sáng gặp mặt lần đầu tiên với cô.” Lương Thần trả lời.
/861
|