Tổng giám đốc gian manh chỉ yêu vợ

Chương 101 - Chương 91.2

/128


Edit: MarisMiu

An Dĩ Mạch không biết nên gọi Thượng Quan Niên làm sao, nên cũng chỉ có thể gọi là ông ấy để thay thế. An Mặc Hàn gật đầu một cái, thật ra tối hôm qua sau khi An Dĩ Mạch ngủ, tiểu Trương gọi điện thoại tới nói Thượng Quan Niên đã tỉnh. Hơn nữa, tiểu Trương còn nói tối hôm qua trong phòng bệnh náo loạn rất lâu, đến khuya mới yên tĩnh lại. Thượng Quan Hồng và Tô Lạc cũng cùng nhau trở về Thượng Quan gia rồi, xem ra Thượng Quan Niên đã biết chân tướng.

Em mau ăn điểm tâm, xế chiều hai ta đến bệnh viện xem một chút.

Được.

Nghe An Mặc Hàn nói muốn đi bệnh viện xem một chút, An Dĩ Mạch mới an tâm ăn điểm tâm. An Mặc Hàn cũng ăn sáng đơn giản, sau đó cùng với An Dĩ Mạch đi tới biệt thự Ly Sơn.

Lúc này Lãnh Hạ đã rời giường, cũng đã dùng qua bữa sáng. An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch cùng với Lãnh Hạ đi vào trong sân, sau đó nói chuyện phát sinh ngày hôm qua. Sau khi nghe xong Lãnh Hạ chỉ thở dài.

Đây đều là số mệnh mà, hôm qua mẹ cũng thấy được tin tức này. Mới đầu còn không dám tin, nhưng về sau biết con là con gái của Dạ Tình, mẹ liền tin tưởng.

Lãnh Hạ nói một câu như vậy khiến An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch cảm thấy mê hoặc.

Mẹ, chẳng lẽ người biết Dạ Tình?

An Dĩ Mạch kéo cánh tay của Lãnh Hạ. An Mặc Hàn cũng nhìn Lãnh Hạ, anh cũng có nghi ngờ giống Dĩ Mạch.

Lãnh Hạ gật đầu, thở dài một hơi.

Thật ra mẹ và Dạ Tình cũng không tính là biết. Hồi đó Dạ Tình trở thành minh tinh, không ai là không biết bà ấy. Sau đó đột nhiên Dạ Tình biến mất khiến cho mọi người hoang mang. Lúc ấy mẹ cũng bởi vì tò mò, một cô gái xinh đẹp không gì sánh được như vậy, làm sao lại đột nhiên biến mất, nên mẹ liền quấn ba của các con, bảo ông ấy giúp mẹ điều tra Dạ Tình. Mặc dù sau vụ điều tra đó không có kết quả gì, nhưng ấn tượng của mẹ về bà ấy rất sâu sắc.”

Sau đó thì sao?

Sau đó, mẹ cũng dần dần quên mất Dạ Tình người này. Có điều khi lần đầu tiên nhìn thấy con hôn mê bất tỉnh, mẹ liền cảm giác con rất quen thuộc. Hình như mẹ đã gặp qua dung mạo của con ở đâu đó. Lúc đó, bởi vì con còn quá nhỏ, nên mẹ cũng không nhớ tới.

Về sau, nhiều năm trôi qua, con dần dần trưởng thành, cảm giác của mẹ càng ngày càng quen thuộc dung mạo của con. Mãi cho đến ngày đó, con và Mặc Hàn nói cho ba mẹ biết hai đứa yêu nhau. Tối hôm đó, mẹ và ba các con cả đêm không ngủ, vẫn luôn nghĩ tới nên giải quyết chuyện của các con như thế nào là tốt.

Nói tới chỗ này, Lãnh Hạ ngừng lại, giống như trở lại ngày ấy. Khi đó, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch mới mười bảy tám tuổi. Khi hai đứa đi tới trước mặt mẹ và An Dữ Triết, kiên định nói bọn họ yêu đối phương, trong đầu bà trống rỗng. Khi đó, ở trong lòng của bà, An Mặc Hàn là của con trai của bà, An Dĩ Mạch là con gái của bọn họ. Hai người bọn họ là chị em, sao có thể yêu nhau được chứ. Cho đến sau này, An Dữ Triết ôm bà khuyên bà thật lâu, bà mới chậm rãi đón nhận chuyện này. Cũng là một ngày kia, đột nhiên bà nghĩ đến dung mạo của An Dĩ Mạch, nghĩ tới người con gái mà bã đã quên lãng từ lâu.

Mẹ, thật xin lỗi.

Nghe được Lãnh Hạ nói đến chuyện ngày đó, trong lòng An Dĩ Mạch tràn đầy xin lỗi. Cô biết ngày đó cô và An Mặc Hàn tuyên bố ở chung một chỗ đã làm Lãnh Hạ tổn thương. Nhưng Lãnh Hạ và An Dữ Triết vẫn tha thứ cho bọn họ.

Đứa nhỏ ngốc, nói gì mà xin lỗi chứ.

Lãnh Hạ cười, cưng chìu vuốt ve mái tóc của An Dĩ Mạch.

Là mẹ nên cám ơn con, cám ơn con đã đi tới nhà của mẹ. Cám ơn con đã làm con gái của mẹ, cám ơn con ở bên người chúng ta nhiều năm như vậy. Mẹ cũng hi vọng các con sẽ hạnh phúc.

Mẹ! . . .

An Dĩ Mạch cảm động ôm Lãnh Hạ. Trong lòng An Mặc Hàn cũng tràn đầy cảm động.

Mẹ, sau đó thì sao? Về sau làm sao mẹ biết thân thế của Dĩ Mạch?

Về sau, mẹ nghĩ tới Dạ Tình. Không biết vì sao đêm hôm đó đột nhiên mẹ nghĩ đến Dạ Tình. Hơn nữa, trùng hợp là năm đó mẹ còn cất giữ hình ảnh của Dạ Tình. Lúc mẹ lấy bức hình ra nhìn, mẹ và ba các con đều kinh ngạc.

Khuôn mặt trên tấm hình của Dạ Tình kia rõ ràng là khuôn mặt của con, hai người giống nhau như đúc, khiến mẹ và An Dữ Triết không thể không hoài nghi chuyện quan hệ giữa con và Dạ Tình. Sau đó An Dữ Triết liền phái người đi thăm dò tin tức về Dạ Tình, nhưng cũng chỉ tra được chuyện Dạ Tình đã biến mất khỏi cuộc sống, mà quả thật bà ấy từng có một đứa con gái. Lúc ấy, vì cho là Dạ Tình không còn ở đây, ba mẹ cũng không đi sâu vào điều tra. Về chuyện này, cũng không nói cho con biết. Hôm qua, khi mẹ nhìn thấy tin tức vẫn còn rất nghi ngờ, tại sao Lillian lại nói con là con gái của bà ấy, sau đó biết rõ bà ấy là Dạ Tình. Như thế tất cả những chuyện này, cũng đã có thể thông suốt rồi.

Lãnh Hạ nói ý nghĩ của mình với hai người bọn cô (ý chỉ ADM & AMH), còn những hoài nghi nhiều năm trước của mình. Rốt cuộc An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn cũng biết




/128

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status