Nhưng mà, nơi này thế nào cũng không có khách đây?
Hạ Hi cũng phát hiện ra tình huống này, theo cô biết, mặc dù nơi này là hội sở Hoàng Gia nhưng mà cũng rất được hoan nghênh, mỗi ngày nơi này đều sẽ có rất nhiều người tới dùng cơm, nhưng hôm nay, từ khi bọn họ đi vào cũng phát hiện ra không có một bóng người, rất là kỳ quái.
Chiếm Nam Huyễn và Toàn Ti Dạ hai người nhìn nhau, không có nói gì, chỉ là, trong lòng lại có một chút vui vẻ, nhưng bọn họ cũng là vừa mới biết nơi này được An Mặc Hàn đặt bao hết.
Chúng ta vào xem một chút thì biết.
Toàn Ti Dạ hai tay nhét vào túi, vẻ mặt cà lơ phất phơ.
Ô, được rồi, tôi thật đói.
An Dĩ Mạch rất không có hình tượng xoa bụng của mình, dáng vẻ của một đại tiểu thư cô bụng đói rất thê thảm.
Đại tiểu thư, đi thôi, chúng ta cũng đói bụng.
Chiếm Nam Huyễn một cái tay khoác lên trên bả vai An Dĩ Mạch, bộ dáng là một người anh hai tốt bụng, An Dĩ Mạch chau chau mày, Chiếm Nam Huyễn xoa xoa cái mũi của mình, cười cười, lúc này mới để tay xuống.
Chiếm thiếu gia, Toàn thiếu gia. . . . . .
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ vào một gian phòng, nhưng là, khi bọn họ mới vừa mở cửa, đối diện với bọn họ lại nghênh đón bốn người, ba người An Dĩ Mạch đều rất quen thuộc, một người khác là người xa lạ. diễn/đàn/Lê/Quý/Đôn
Trong lòng An Mặc Hàn đang oán trách Ferman thế nhưng bỏ ra chi phí lớn như vậy bao hết cả hội sở Hoàng Gia, cũng không phải là tiếc tiền, chỉ là, anh cảm thấy không cần thiết lắm, lần này đoán chừng người phụ nữ Hàn Ngữ Yên này lại muốn suy nghĩ nhiều.
Kết quả, dọc theo đường đi Hàn Ngữ Yên đều líu ríu bên lỗ tai của anh, anh cũng nể mặt của Lillian không nói thêm gì, chỉ là, Ferman không còn có may mắn kia, dọc theo đường đi ánh mắt của An Mặc Hàn quả thật có thể để cho anh chết trăm ngàn lần rồi.
Chỉ là, khi An Mặc Hàn đi tới nơi này thấy Chiếm Nam Huyễn còn có An Dĩ Mạch bọn họ tâm tình đột nhiên khá hơn, hơn nữa, nhiều ngày như vậy anh cũng không có nhìn thật kĩ Dĩ Mạch rồi.
Nhưng là, khi Hàn Ngữ Yên thấy bọn họ đã không còn bình tĩnh, hơn nữa khi cô nhìn thấy An Dĩ Mạch lại nhìn vẻ mặt An Mặc Hàn không giống như mới vừa rồi ở trên xe, trong lòng ghen tỵ càng ngày càng sâu, móng tay của cô bấm vào trong thịt, nếu như không phải Lillian cầm tay của cô, cô thật sẽ không kiềm chế được mà đi lên cho An Dĩ Mạch một cái tát.
An tiểu thư cũng ở đây sao!
Hàn Ngữ Yên cười rất vui vẻ, chỉ là, An Dĩ Mạch lại rất rõ ràng thấy được dáng vẻ Hàn Ngữ Yên cắn răng nghiến lợi, hơn nữa, mới vừa rồi cô vẫn còn nghe Dư Huyên và Hạ Hi nói Hàn Ngữ Yên hôm nay ăn mặc rất khác so với quá khứ, cô cũng cẩn thận quan sát một cái, quả nhiên, hôm nay trang phục của Hàn Ngữ Yên rất rõ ràng là bắt chước cô.
An Dĩ Mạch nghe được Hàn Ngữ Yên nhìn cô chào hỏi, cũng đi lên trước, cùng Hàn Ngữ Yên đứng chung một chỗ, vốn là người của cô cao hơn so với Hàn Ngữ Yên, coi như hôm nay cô chỉ là mặc một bộ quần áo đơn giản, Hàn Ngữ Yên trước mặt cả người mặc bộ trang phục ngay ngắn lại tuyệt không thấp hơn cô một chút nào, ngược lại, khí chất của Hàn Ngữ Yên vĩnh viễn cũng kém xa so với Dĩ Mạch.
Hàn tiểu thư cũng ở đây sao?
Chúng tôi tới dùng cơm, hơn nữa, Ferman mới vừa nói nơi này cũng được Mặc Hàn bao hết rồi, An tiểu thư ở chỗ này để làm gì?
Khi Hàn Ngữ Yên đang ở
Hạ Hi cũng phát hiện ra tình huống này, theo cô biết, mặc dù nơi này là hội sở Hoàng Gia nhưng mà cũng rất được hoan nghênh, mỗi ngày nơi này đều sẽ có rất nhiều người tới dùng cơm, nhưng hôm nay, từ khi bọn họ đi vào cũng phát hiện ra không có một bóng người, rất là kỳ quái.
Chiếm Nam Huyễn và Toàn Ti Dạ hai người nhìn nhau, không có nói gì, chỉ là, trong lòng lại có một chút vui vẻ, nhưng bọn họ cũng là vừa mới biết nơi này được An Mặc Hàn đặt bao hết.
Chúng ta vào xem một chút thì biết.
Toàn Ti Dạ hai tay nhét vào túi, vẻ mặt cà lơ phất phơ.
Ô, được rồi, tôi thật đói.
An Dĩ Mạch rất không có hình tượng xoa bụng của mình, dáng vẻ của một đại tiểu thư cô bụng đói rất thê thảm.
Đại tiểu thư, đi thôi, chúng ta cũng đói bụng.
Chiếm Nam Huyễn một cái tay khoác lên trên bả vai An Dĩ Mạch, bộ dáng là một người anh hai tốt bụng, An Dĩ Mạch chau chau mày, Chiếm Nam Huyễn xoa xoa cái mũi của mình, cười cười, lúc này mới để tay xuống.
Chiếm thiếu gia, Toàn thiếu gia. . . . . .
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ vào một gian phòng, nhưng là, khi bọn họ mới vừa mở cửa, đối diện với bọn họ lại nghênh đón bốn người, ba người An Dĩ Mạch đều rất quen thuộc, một người khác là người xa lạ. diễn/đàn/Lê/Quý/Đôn
Trong lòng An Mặc Hàn đang oán trách Ferman thế nhưng bỏ ra chi phí lớn như vậy bao hết cả hội sở Hoàng Gia, cũng không phải là tiếc tiền, chỉ là, anh cảm thấy không cần thiết lắm, lần này đoán chừng người phụ nữ Hàn Ngữ Yên này lại muốn suy nghĩ nhiều.
Kết quả, dọc theo đường đi Hàn Ngữ Yên đều líu ríu bên lỗ tai của anh, anh cũng nể mặt của Lillian không nói thêm gì, chỉ là, Ferman không còn có may mắn kia, dọc theo đường đi ánh mắt của An Mặc Hàn quả thật có thể để cho anh chết trăm ngàn lần rồi.
Chỉ là, khi An Mặc Hàn đi tới nơi này thấy Chiếm Nam Huyễn còn có An Dĩ Mạch bọn họ tâm tình đột nhiên khá hơn, hơn nữa, nhiều ngày như vậy anh cũng không có nhìn thật kĩ Dĩ Mạch rồi.
Nhưng là, khi Hàn Ngữ Yên thấy bọn họ đã không còn bình tĩnh, hơn nữa khi cô nhìn thấy An Dĩ Mạch lại nhìn vẻ mặt An Mặc Hàn không giống như mới vừa rồi ở trên xe, trong lòng ghen tỵ càng ngày càng sâu, móng tay của cô bấm vào trong thịt, nếu như không phải Lillian cầm tay của cô, cô thật sẽ không kiềm chế được mà đi lên cho An Dĩ Mạch một cái tát.
An tiểu thư cũng ở đây sao!
Hàn Ngữ Yên cười rất vui vẻ, chỉ là, An Dĩ Mạch lại rất rõ ràng thấy được dáng vẻ Hàn Ngữ Yên cắn răng nghiến lợi, hơn nữa, mới vừa rồi cô vẫn còn nghe Dư Huyên và Hạ Hi nói Hàn Ngữ Yên hôm nay ăn mặc rất khác so với quá khứ, cô cũng cẩn thận quan sát một cái, quả nhiên, hôm nay trang phục của Hàn Ngữ Yên rất rõ ràng là bắt chước cô.
An Dĩ Mạch nghe được Hàn Ngữ Yên nhìn cô chào hỏi, cũng đi lên trước, cùng Hàn Ngữ Yên đứng chung một chỗ, vốn là người của cô cao hơn so với Hàn Ngữ Yên, coi như hôm nay cô chỉ là mặc một bộ quần áo đơn giản, Hàn Ngữ Yên trước mặt cả người mặc bộ trang phục ngay ngắn lại tuyệt không thấp hơn cô một chút nào, ngược lại, khí chất của Hàn Ngữ Yên vĩnh viễn cũng kém xa so với Dĩ Mạch.
Hàn tiểu thư cũng ở đây sao?
Chúng tôi tới dùng cơm, hơn nữa, Ferman mới vừa nói nơi này cũng được Mặc Hàn bao hết rồi, An tiểu thư ở chỗ này để làm gì?
Khi Hàn Ngữ Yên đang ở
/128
|