Tổng giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

CHƯƠNG 71.2 (tiếp theo)

/849


CHƯƠNG 71.2 (tiếp theo)
Mạnh Thiệu Hiên mở phanh ngực áo, gần như phơi quá nửa bộ ngực trần ra bên ngoài. Màu da của anh không giống như là hai người anh trai, các anh trai của anh có nước da khỏe mạnh màu đồng cổ, ngược lại, nước da của anh lại trắng nõn, chỉ có điều, có một số nơi trong vòm ngực để trần kia có thể nhìn thấy rất rõ có mấy vết sẹo để lại sau cuộc giải phẫu. Những vết tích mỏng mảnh ấy ánh sắc trên da thịt khiến người ta say mê lại càng làm cho người ta nhìn thấy mà thương tiếc.

     Ngón tay Mạnh Thiệu Hiên kẹp một điếu thuốc lá, tay kia giơ cao lên  chống vào trên cửa sổ, thỉnh thoảng lại rít một hơi, sau đó phun ra vòng khói xinh đẹp.

     Thuốc hút càng nhiều, mi tâm của anh càng cau chặt lại, giọng nói thật sự rất giống, anh thề rằng tuyệt đối không hề nghe lầm, nhưng mà...

     Mạnh Thiệu Hiên chợt nhớ tới lần gặp gỡ đầu tiên với Tĩnh Tri ở nhà họ Mạnh vài năm về trước, trong đầu như ngẩn ngơ một hồi... sinh thời, đây là lần đầu tiên anh chạm vào một thân thể mềm mại ngát hương của một cô gái, tuy bối rối, nhưng lại vô cùng kiều diễm.

     Khi đó mắt anh không nhìn được, té ngã ở trên thân thể cô, dưới tình thế cấp bách, bàn tay của anh đã đặt vào ngực của cô. Lúc này có một cảm xúc lạ lùng đã khiến trái tim anh xao động, anh vĩnh viễn không thể quên được.

     Mà cô gái vừa rồi lại rất gầy yếu, tuy rằng giọng nói gần như trùng với giọng nói ở trong trí nhớ của anh, nhưng cảm giác trong lòng bàn tay lại nói rõ cho anh rằng, đó không phải là cùng một người.

     Phó Tĩnh Tri trong tâm trí của anh không hề khô quắt như vậy, cũng không hề... nhỏ như vậy.

     Nghĩ về quá khứ một lúc, Mạnh Thiệu Hiên quả thực thấy một hồi phiền chán, trong lòng như có ngọn lửa đang thiêu đốt vậy.  Anh nóng tới mức miệng khô lưỡi hanh, đứng ngồi không yên, không biết bao nhiêu đêm anh đã nằm mơ thấy người con gái ấy. Trong giấc mơ anh không thấy rõ được gương mặt của cô, nhưng có thể nhìn thấy cô đã cười nhìn anh thật dịu dàng, bàn tay cô áp vào mặt anh, khiến anh nhận được sự an ủi đầy thỏa mãn trong những đêm dài tăm tối.

     Mấy năm nay, anh rời khỏi nhà họ Mạnh ra nước ngoài để chữa bệnh, không phải là anh không từng giao tiếp với bạn gái, đơn giản vì cô là chị dâu hai của anh, nên cho dù tính tình anh có chút phóng đãng, có chút tà ý đi chăng nữa, rốt cục cũng phải để tâm đến mặt mũi của anh mình. Do đó, anh cũng không thể làm khác hơn, chỉ có thể giấu hình ảnh cô ở trong lòng, không dám nói với bất cứ ai. Sau này, khi nghe nói bọn họ đã ly hôn, anh mới thay đổi suy nghĩ, nhưng vì bệnh tình lại thay đổi, kéo dài mãi cho tới năm nay, mới lên đường về nước được.

     Chuyện thứ nhất anh làm sau khi về nước chính là lấy danh nghĩa bạn tốt của mình để đăng ký công ty bất động sản Nhất Phẩm Tĩnh Hiên, việc này coi như là bước đầu tiên anh làm để thoát khỏi bóng của nhà họ Mạnh.

     May mà ông trời xem như đã che chở cho anh trong việc giả mạo này. Anh không học vấn, không nghề nghiệp, nên đương nhiên công đầu ở đây đều nhờ bạn tốt của anh, Kiều Tử Tích, vốn là một thiên tài trong thương giới (giới kinh doanh). Vì thế, đại thiếu gia anh, lúc này mỗi ngày chỉ đến công ty đi một vòng, rồi sau đó cười tủm tỉm, chờ chia hoa hồng là xong.

     Nhưng đã về nước được một năm mà vẫn không có tin tức của cô. Nhà họ Phó bị lật chỉ sau một đêm, ai đi thì đi, ai chết thì chết, hoàn toàn không có ai biết, rốt cuộc Phó Tĩnh Tri đang ở đâu.

     Người con gái nhỏ nhắn, mềm yếu kia giống như giọt nước mưa rơi vào trong biển lớn, khiến anh nhớ đến phát cuồng, anh đặc biệt muốn được nhìn cô một lần mà cũng không có khả năng.

     Tri Tri tinh thần đầy hoảng hốt bắt xe bus về nhà. Ngồi bên vị trí cửa sổ, cô ngoảnh mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, nước mắt vẫn tuôn rơi không ngừng.

     Mấy năm nay, cô ăn mặc những bộ quần áo xấu xí nhất, làm những công việc vất vả nhất, nhận hết tất cả những ánh mắt lạnh lùng lẫn châm biếm của người đời, từ đầu đến cuối cô đều khẽ cắn môi, cứ nhẫn nhịn bỏ qua. Nhưng mà hôm nay, lúc nhớ lại đã có người thật sự khinh rẻ cô như vậy, cô khóc vì nhận ra bản thân mình vẫn là người không có cốt khí. Cô đã từng cho rằng nước mắt mình  đã cạn khô trong đêm li hôn đó. Cô cũng đã từng cho rằng khi thấy Tĩnh Viên bị phá sạch, lòng cô đã chết rồi sẽ không còn đau nữa... Nhưng hiện tại, cô không làm sao có thể đoán trước được những chuyện xảy ra, lúc này Tri Tri mới biết được rằng, trái tim cô lại thực yếu ớt như thế.

     Xe bus thật tồi tệ, vừa xóc nảy lại chạy cực kỳ chậm, nhưng vẫn có thể đưa cô về đến nhà. Thực ra Tri Tri thật sự rất không muốn về nhà, một gia đình không giống gia đình, một người mẹ cũng không giống người mẹ. Cô kéo thân hình đầy mệt mỏi trở về, không bao giờ được nghe một lời nói ấm lòng... cô cuộn mình ở trên giường mất ngủ trắng đêm, tóc rụng xuống từng vốc, từng vốc, không ai nhìn cô nở một nụ cười dịu dàng.

     Mẹ cho rằng cô là một phụ nữ không biết liêm sỉ, cho rằng cô là người không đứng đắn, làm mất hết thể diện của nhà họ Phó, làm mất hết thể diện của ba ba, đã hại chết ba ba, cho nên không cho cô giữ lại họ Phó... Vì thế mẹ  mới hận cô đến tận xương, nếu như cô không phải là con gái do mẹ sinh ra, cô thật sự cho rằng sẽ có một ngày nào đó, vào lúc nửa đêm mẹ sẽ mang dao phay vào chém chết cô.

     Cô không làm gì sai, nhưng mọi người lại cho rằng cô là "hung thủ giết người", tội ác tày trời. Cho tới tận bây giờ cô vẫn luôn giữ mình trong  sạch, nhưng khi cô đi qua đám người vẫn nghe thấy người khác mắng cô là đồ hạ lưu, là kỹ nữ...
*************************
*Truyện Mẹ Bầu edit:
- Người phụ nữ của Tổng giám đốc (Tác giả Minh Châu  Hoàn- đã hoàn.)
-  Cô vợ bị bỏ (Tác giả Trịnh Viện - Truyện mừng sinh nhật diễn đàn- đã hoàn)
- Tổng giám đốc, anh thật là hư (Tác giả Cơ Thủy Linh- Hoàn chính văn)
- Tình nhân của Tổng giám đốc đài truyền hình (phần ngoại truyện Tổng giám đốc, anh thật là hư)
- Hào môn thừa hoan: Mộ thiếu, xin anh hãy tự trọng (Tác giả Mộc Tiểu Ô)
- Tổng giám đốc hàng tỷ - Cướp lại vợ trước đã sinh con (Tác giả Minh Châu Hoàn) 
* Sáng tác: 
- Ngoại truyện: Chuyện kể về những đứa con của Hoan Nhan (Ngoại truyện viết dựa theo bộ truyện “ Người phụ nữ của Tổng giám đốc”)


/849

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status