CHƯƠNG 4
Sáu năm sau, sân bay Ngải Vi, người con gái trên người mặc chiếc áo gió màu gạo,đầu buộc thành tóc đuôi ngựa, kéo hành lý hướng cửa kiểm an đi ra. ” Bảo bối, chào mừng trở lại.” Lam Thần Tuấn tiêu sái đi đến, cho Lâm Nhược một cái ôm ấm áp. Sáu năm rồi, cô một chút cũng không thay đổi, có thay đổi thì là trở trên lạnh nhạt hơn, hờ hững hơn thôi. trong sân bay đám người nhìn đôi nam thần mỹ nữ không nhịn được trong mắt đều là hâm mộ. mặc dù nói Lam Nhược không tính là tiên nữ, nhưng cô làm cho người khác cảm thấy mình rất nh nhược, kìm không được muốn đến bảo vệ cô.
“Bảo bối em xem, bọn họ ai cũng rất hâm mộ bọn mình đấy, nghĩ rằng anh với em là bạn trai bạn gái. ” Lam Thần Tuấn nhếc lên đôi môi dễ nhìn, dịu dàng nhìn cô. Sáu năm rồi, nhiều năm như vậy chịu bao nhiêu là khổ làm anh hai sẽ bù đắp toàn bộ cho em, sẽ không để cho em chịu một nửa oan ức nào nữa.
” Anh hai, có anh đẹp trai như vậy làm bạn trai cũng đáng giá a. anh nói xem phải không?” tín nhiệm ôm lấy cánh tay của Lam Thần Tuấn, tinh nghịch lè lưỡi với với cậu. ” được a, em muốn thì em tình anh nguyện thôi, chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn, như thế nào? ” tiểu nha đầu chỉ cần em nguyện ý, làm anh trai nguyện ý lấy tính mạng ra chăm sóc em, cho dù thế nhân nói gì cũng không sao.
” Oa, anh hai, anh không sợ mọi người ta sẽ nói bọn mình loạn luan sao?” còn không muốn mình chết quá sớm, vị anh hai này ở bên ngoài trêu hoa nguyệt ghẹo biết bao nhiêu người, nếu như bị đám người kia biết được, một người một ngụm nước bọt cũng dìm chết cô rồi.
” Cài này không phải là vấn đề, vấn đề là để anh cả biết, anh ấy khẳng định sẽ ăn sống nuốt tươi anh. ” cái anh cả kia của hắn a, trực tiếp đem bảo bối xem thành phật mà sủng ái. từ sau sáu năm trước Lâm Phong huỷ hôn và sỉ nhục bảo bối, mỗi lần trên thương trường tụ hôi khi đụng phải lâm Phong, Lam Thần Hy hận không thể lên cho hắn một đấm, ánh mắt lạnh nhạt với biểu tình lạnh nhạt đều khiến mấy nữ nhân muốn đến gần hắn bị doạ sợ chạy mất. ” đúng rồi, lần này về em vẫn chưa nói với anh cả phải không?” cái này mới là trọng điểm, nếu như để Lam Thần Hy biết mình đến Sân bay Ngải Vi đón cô lại không nói cho anh cả biết, khẳng định anh cả sẽ đem Cô đến bên cạnh, không cho phép cô rời khỏi nữa bước.
” Không có việc gì, dựa vào thế lực của anh cả, em nghĩ anh cả ngày mai có lẽ sẽ biết thôi.” đem quan tâm của anh cả đối với bảo bối mà nói, tin tức cô về đến thành phó Ngải Vi sợ rằng không đến một ngày anh cả đã biết rồi. Lam Thân Hy đối xử tốt với Lam Nhược ngay cả Lam Thần Tuấn cũng phải hâm mộ. không vui đối với cô trợn mắt trắng, rõ ràng biết đây là không thể là việc có thể trốn tránh được, Lam Nhược vẫn là một cái bom nổ a. ” anh hai, chở em đến toà nhà trung tâm thành phố Ngải Vi đi, em có việc muốn làm.” thôi đi, đi một bước tính một bước vậy. nhiệm vụ hoàn thành nhanh chống rời khỏi cái thành phố không tốt này là được rồi. ” đi thôi, anh hai làm tài xế miễn phí cho em.” trên khuôn mặt tuấn lãng mang theo một chút nụ cười dễ nhìn. nắm lấy đôi tay lạnh băng của Lam Nhược, dùng hơi ấm cảu mình đến ủ ấm cho cô.
” Bảo bối, anh hai nuôi không nổi em sao? em lại có thể đến đây làm việc.” nhìn Lam Nhược đùa giỡn, cái cô em gái này tại sao vẫn làm cho người khác vì cô mà lo lắng như thế này chứ? ” Yên tâm đi, thân thủ của em anh hai vẫn không biết sao? lại nói đây là nhiệm vụ của em, ai dám lại gần em a, khẳng định hắn sẽ có nắm khổ ăn rồi.” anh hai chỉ biết thân phận của mình đặc biệt, thân phận thật sự vẫn chưa biết. người để lộ tổ chức ra thế giới bên ngoài, kết quả cuối cùng đều là chết.
” được, vậy thì em cận thận một chút, nếu có nhớ anh hai mọi lúc có thể gọi điện cho anh, nhận được anh sẽ đến ngay lập tức.” hướng cô giơ lên động tá gọi điện. ” biết rồi, anh hai, anh về trước đi, nếu không đám bạn gái của anh không nhìn thấy anh, khẳng định sẽ phát điên mất.” ở Lam Gia ngoài hai cái người ấy ra, cô bỏ không được chính là hai người anh trai này.
” Em đấy, vào trong đi, anh hai đi trước đây.” nói xong ở trước mắt cô tiêu sái mà lái xe rời đi. gió mùa đông vẫn khiến cho người ta cảm thấy lạnh thấu xương a. làm cho người ban đầu sợ lạnh là Lam Nhược toàn thân cũng phải rùng mình. hận không thể đem cả khuôn mặt của mình nhét vào trong chiếc áo gió ấm áp.
/8
|