Hôm khám thai, nữ bác sĩ đó đã nói rõ với Đường Hoài An, thời kỳ đầu mang thai rất dễ xảy ra chuyện, cho nên bình thường nhất định bảo giữ tâm trạng của mình vui vẻ, không thể tùy tiện tức giận.
Đường Hoài An nể mặt của Tiểu Bất Điểm bỏng trong bụng cô, ngay cả phản bác Mạc Tư Quân cũng dùng giọng điệu nhẹ nhàng, cô không muốn vì một người đàn ông không xứng đáng khiến mình tức giận, tổn hại đến Tiểu Bất Điểm.
Nghe thấy lời của Đường Hoài An, sự giận dữ trong mắt Mạc Tư Quân lại càng đậm hơn: “Đường Hoài An, đừng có kiểu có chỗ dựa nên không sợ, tôi không đối phó cô là vì tôi lười tính toán với cô.”
Thật ra đó căn bản không tính là đánh nhau, bởi vì lần đó là Đường Hoài An tát Mạc Tư Quân một cái, còn anh không có làm gì cô cả.
Nhưng nghe thấy anh nói sáu từ có chỗ dựa nên không sợ, Đường Hoài An vẫn bị chọc cười: “Anh vừa nói gì? Có chỗ dựa nên không sợ? Anh chưa từng được anh thiên vị, Mạc tổng vẫn là bớt dát vàng lên mặt mình đi.”
Mạc Tư Quân đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng Đường Hoài An đã không muốn cãi nhau với anh nữa, vì thế mất kiên nhẫn xua tay cắt ngang lời của anh: “Nếu như anh tìm tôi là có chuyện thì mau nói, nếu như anh tìm tôi đơn thuần chỉ muốn cãi nhau với tôi, vậy thì để hôm khác, tôi hôm nay có hơi mệt, muốn nghỉ ngơi.”
Nói xong tay trải nhẹ nhàng đưa ra về phía cửa, ý tứ đuổi người rất rõ ràng.
Mạc Tư Quân đánh giá một lượt Đường Hoài An, trong giọng điệu tràn ngập sự mỉa mai: “Cô tưởng tôi có thời gian lãng phí với cô chắc? Tuần sau, cô cần phải đến thành phố C công tác.”
Đường Hoài An nghe xong thì rất ngạc nhiên, cô là tổng giám thiết kế váy cưới của Mạc Thị, vốn chỉ ngồi ở công ty phụ trách công việc của hạng mục thiết kế thường ngày, chuyện đi công tác như này hoàn toàn có thể cử nhà thiết kế hoặc trợ lý đi làm, thế nào cũng không đến lượt cô chứ?
Nghĩ như vậy, Đường Hoài An cảm thấy Mạc Tư Quân là đang cố ý nhằm vào cô.
“Khoảng thời gian này tôi đang bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi thiết kế váy cưới, phương án đã đưa ra rồi, sắp chuẩn bị thực thi, anh cử người khác đi đi.”
Tuy khoảng thời gian này Đường Hoài An bị nhiều chuyện phiền lòng làm trì hoãn, nhưng công việc cô cũng không có lơ là, từ khi chủ quyền của người phụ trách trong cuộc thi thiết kế váy cưới về tay cô thì cô đã bắt đầu đưa ra phương án phân chia nhân viên và tài nguyên rồi, gần như vô cùng chi tiết, cô rất muốn làm tốt chuyện này.
Tuy Đường Hoài An không hiểu rõ câu quan mới nhậm chức hay bị làm khó là như nào, nhưng vì thân phận của cô đặc biệt, cô không muốn để người của Mạc Thị cảm thấy mình là dựa vào Mạc Tư Quân mà thượng vị, cô không phải là bình hoa, cho nên cô muốn dùng thực lực để chứng minh bản thân.
Từ khi nhận chức đến nay, chỉ cần là những đơn thiết kế cô nhận cô đều hoàn thành rất tốt, nhưng Đường Hoài An cảm thấy những điều này chung quy vẫn nhỏ nhặt, cuộc thi thiết kế váy cưới, cái cô để ý là cái này, tạo ra thành tích vang dội.
Nhưng cô không ngờ thái độ của Mạc Tư Quân lại cứng hơn trong tưởng tượng của cô: “Cuộc thi còn hai tháng nữa, cô nếu đã làm xong phương án rồi, đợi đi công tác về rồi thực hiện cũng sẽ không muộn, chuyện này đã định rồi, cô tự mình chuẩn bị.”
Thấy thái độ ngạo mạn của Mạc Tư Quân, Đường Hoài An nhất thời tức điên, thật sự muốn cầm cái đèn bàn trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh đập người đàn ông thiếu đòn này!
Thật ra cô là có lòng riêng, cuộc thi đương nhiên là một nguyên nhân, còn có một điểm quan trọng hơn là bác sĩ đã dặn dò cô, thời kỳ đầu mang thai nhất định phải chú ý vấn đề an toàn của mình, ngồi máy bay từ đây đến thành phố C phải mất 5 tiếng, đến lúc đó đáp đất không biết sẽ bị dày vò như nào, Đường Hoài An không muốn cô bây giờ rơi vào hoàn cảnh như thế.
Nhưng cô đủ hiểu Mạc Tư Quân, chuyện anh quyết định gần như trước giờ không có cơ hội xoay chuyển, nói nhiều nữa cũng vô dụng, Đường Hoài An chỉ đành từ bỏ giãy giụa.
“Đi công tác chỉ có một mình tôi sao?”
Đường Hoài An vẫn muốn tranh thủ vì mình một chút, cô bây giờ là thai phụ, không muốn một mình đến nơi xa lạ, nếu như có người đi cùng, đến lúc đó xảy ra chuyện gì còn có thể hỗ trợ lẫn nhau.
“Không, cô và Hứa Cát Anh đi cùng nhau.” Giọng điệu của Mạc Tư Quân hờ hững.
Đường Hoài An trợn to mắt, tưởng mình nghe nhầm, Hứa Cát Anh?
“Tại sao là cô ta?” Trong giọng nói của cô ta mang theo sự chất vấn và tức giận rõ ràng.
Mạc Tư Quân hờ hững liếc nhìn cô: “Cô có tư cách gì hỏi tại sao? Các cô đều là nhân viên của Mạc Thị, đồng thời đều phụ trách thiết kế váy cưới, cùng nhau đi công tác lẽ nào có vấn đề gì sao?”
Thật ra lời của Mạc Tư Quân không có bất kỳ kẽ hở, nhưng Đường Hoài An không hài lòng về tổ hợp này: “Anh là cố ý phải không? Anh rõ ràng biết tôi và Hứa Cát Anh không ưa nhau, anh còn muốn sắp xếp tôi và cô ta đi cùng nhau?”
Hứa Cát Anh là người phụ nữ như thế nào, trong lòng Đường Hoài An biết rõ, cũng chỉ có người đàn ông như Mạc Tư Quân không không rõ chuyện giữa phụ nữ mà thôi. Muốn kêu cô và cô ta đi cùng nhau đến nơi xa như vậy, tuyệt đối không thể!
Hơn nữa cô đã mang thai, tuy bây giờ không có ai biết, nhưng vừa nghĩ tới cảnh cô và Hứa Cát Anh chung đụng riêng mấy người thì trong lòng Đường Hoài An có có một loại dự cảm không tốt.
Mạc Tư Quân bị lời của Đường Hoài An hoàn toàn chọc giận, giọng nói trầm thấp lại đè nén: “Tôi nhấn mạnh lại lần nữa, tôi là cấp trên của cô, sắp xếp cô làm gì thì cô làm nấy, tôi mặc kệ giữa cô và Hứa Cát Anh đã xảy ra chuyện gì, đó là chuyện của các cô, đừng lôi chuyện riêng vào trong công việc, khi tôi nói bất cứ chuyện gì với cô đều là đang thông báo, chứ không phải là đang thương lượng với cô, cô tốt nhất làm rõ điểm này.”
Sau khi nói xong câu này, Mạc Tư Quân xoay người đi, cửa phòng ngủ bị anh hất mạnh, âm thanh cực lớn vang lên trong màn đêm yên tĩnh.
Đường Hoài An thậm chí cảm thấy tim của mình cũng run rẩy theo cánh cửa.
Cô mất sức ngồi sụp xuống sàn, trong lòng vô cùng buồn bực, cho dù vấn đề đến đột ngột rất khó giải quyết, nhưng Đường Hoài An vẫn gắng sức bình ổn lại tâm trạng của mình, cô có dự cảm cô tối nay sẽ mất ngủ, vì thế xuống giường đốt một cây nén thơm an thần, nhẹ nhàng đặt ở trên chiếc bàn thấp bên cạnh giường.
Đường Hoài An trong đêm ngủ rất không yên ổn, cứ luôn nằm mơ, giấc mơ kỳ lạ, cô mơ thấy ba mẹ chết do ngộ độc khí gas, cơ thể của bọn họ lạnh toát, không có sức sống nằm trên đất.
Mơ thấy đám cưới của Mạc Tư Quân và cô, một giây trước anh còn đang nói lời thề tình yêu với cô, một giây sau gương mặt của anh đột nhiên trở nên giận dữ, anh hằn học bóp cổ của cô, miệng nói muốn cô trả lại mạng cho Đường Gia Hân...
Đường Hoài An trong mơ ngã từ trên bậc thề nguyện trong đám cưới, là Mạc Tư Quân đẩy cô, cảm giác mất trọng lực đột ngột khiến Đường Hoài An thét chói tai.
“Á!”
Tỉnh.
Đường Hoài An cả người đầy mồ hôi, ngay cả áo ngủ cũng bị ướt, cô há miệng thở dốc, giãy giụa ngồi dậy, có ánh trăng sáng chiếu vào từ cửa số, rõ ràng là đêm hè, Đường Hoài An lại chỉ cảm thấy lạnh, lạnh từ làn da đến trái tim.
Đường Hoài An vốn tưởng một giấc này cô đã ngủ rất lâu, cô liếc chiếc đồng hồ ở đầu giường, vậy mà chưa đến 12 giờ. Cô xỏ dép lê, muốn xuống lầu rót ly nước, khi đi qua phòng ngủ của Mạc Tư Quân, lại nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói chuyện.
Đường Hoài An nể mặt của Tiểu Bất Điểm bỏng trong bụng cô, ngay cả phản bác Mạc Tư Quân cũng dùng giọng điệu nhẹ nhàng, cô không muốn vì một người đàn ông không xứng đáng khiến mình tức giận, tổn hại đến Tiểu Bất Điểm.
Nghe thấy lời của Đường Hoài An, sự giận dữ trong mắt Mạc Tư Quân lại càng đậm hơn: “Đường Hoài An, đừng có kiểu có chỗ dựa nên không sợ, tôi không đối phó cô là vì tôi lười tính toán với cô.”
Thật ra đó căn bản không tính là đánh nhau, bởi vì lần đó là Đường Hoài An tát Mạc Tư Quân một cái, còn anh không có làm gì cô cả.
Nhưng nghe thấy anh nói sáu từ có chỗ dựa nên không sợ, Đường Hoài An vẫn bị chọc cười: “Anh vừa nói gì? Có chỗ dựa nên không sợ? Anh chưa từng được anh thiên vị, Mạc tổng vẫn là bớt dát vàng lên mặt mình đi.”
Mạc Tư Quân đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng Đường Hoài An đã không muốn cãi nhau với anh nữa, vì thế mất kiên nhẫn xua tay cắt ngang lời của anh: “Nếu như anh tìm tôi là có chuyện thì mau nói, nếu như anh tìm tôi đơn thuần chỉ muốn cãi nhau với tôi, vậy thì để hôm khác, tôi hôm nay có hơi mệt, muốn nghỉ ngơi.”
Nói xong tay trải nhẹ nhàng đưa ra về phía cửa, ý tứ đuổi người rất rõ ràng.
Mạc Tư Quân đánh giá một lượt Đường Hoài An, trong giọng điệu tràn ngập sự mỉa mai: “Cô tưởng tôi có thời gian lãng phí với cô chắc? Tuần sau, cô cần phải đến thành phố C công tác.”
Đường Hoài An nghe xong thì rất ngạc nhiên, cô là tổng giám thiết kế váy cưới của Mạc Thị, vốn chỉ ngồi ở công ty phụ trách công việc của hạng mục thiết kế thường ngày, chuyện đi công tác như này hoàn toàn có thể cử nhà thiết kế hoặc trợ lý đi làm, thế nào cũng không đến lượt cô chứ?
Nghĩ như vậy, Đường Hoài An cảm thấy Mạc Tư Quân là đang cố ý nhằm vào cô.
“Khoảng thời gian này tôi đang bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi thiết kế váy cưới, phương án đã đưa ra rồi, sắp chuẩn bị thực thi, anh cử người khác đi đi.”
Tuy khoảng thời gian này Đường Hoài An bị nhiều chuyện phiền lòng làm trì hoãn, nhưng công việc cô cũng không có lơ là, từ khi chủ quyền của người phụ trách trong cuộc thi thiết kế váy cưới về tay cô thì cô đã bắt đầu đưa ra phương án phân chia nhân viên và tài nguyên rồi, gần như vô cùng chi tiết, cô rất muốn làm tốt chuyện này.
Tuy Đường Hoài An không hiểu rõ câu quan mới nhậm chức hay bị làm khó là như nào, nhưng vì thân phận của cô đặc biệt, cô không muốn để người của Mạc Thị cảm thấy mình là dựa vào Mạc Tư Quân mà thượng vị, cô không phải là bình hoa, cho nên cô muốn dùng thực lực để chứng minh bản thân.
Từ khi nhận chức đến nay, chỉ cần là những đơn thiết kế cô nhận cô đều hoàn thành rất tốt, nhưng Đường Hoài An cảm thấy những điều này chung quy vẫn nhỏ nhặt, cuộc thi thiết kế váy cưới, cái cô để ý là cái này, tạo ra thành tích vang dội.
Nhưng cô không ngờ thái độ của Mạc Tư Quân lại cứng hơn trong tưởng tượng của cô: “Cuộc thi còn hai tháng nữa, cô nếu đã làm xong phương án rồi, đợi đi công tác về rồi thực hiện cũng sẽ không muộn, chuyện này đã định rồi, cô tự mình chuẩn bị.”
Thấy thái độ ngạo mạn của Mạc Tư Quân, Đường Hoài An nhất thời tức điên, thật sự muốn cầm cái đèn bàn trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh đập người đàn ông thiếu đòn này!
Thật ra cô là có lòng riêng, cuộc thi đương nhiên là một nguyên nhân, còn có một điểm quan trọng hơn là bác sĩ đã dặn dò cô, thời kỳ đầu mang thai nhất định phải chú ý vấn đề an toàn của mình, ngồi máy bay từ đây đến thành phố C phải mất 5 tiếng, đến lúc đó đáp đất không biết sẽ bị dày vò như nào, Đường Hoài An không muốn cô bây giờ rơi vào hoàn cảnh như thế.
Nhưng cô đủ hiểu Mạc Tư Quân, chuyện anh quyết định gần như trước giờ không có cơ hội xoay chuyển, nói nhiều nữa cũng vô dụng, Đường Hoài An chỉ đành từ bỏ giãy giụa.
“Đi công tác chỉ có một mình tôi sao?”
Đường Hoài An vẫn muốn tranh thủ vì mình một chút, cô bây giờ là thai phụ, không muốn một mình đến nơi xa lạ, nếu như có người đi cùng, đến lúc đó xảy ra chuyện gì còn có thể hỗ trợ lẫn nhau.
“Không, cô và Hứa Cát Anh đi cùng nhau.” Giọng điệu của Mạc Tư Quân hờ hững.
Đường Hoài An trợn to mắt, tưởng mình nghe nhầm, Hứa Cát Anh?
“Tại sao là cô ta?” Trong giọng nói của cô ta mang theo sự chất vấn và tức giận rõ ràng.
Mạc Tư Quân hờ hững liếc nhìn cô: “Cô có tư cách gì hỏi tại sao? Các cô đều là nhân viên của Mạc Thị, đồng thời đều phụ trách thiết kế váy cưới, cùng nhau đi công tác lẽ nào có vấn đề gì sao?”
Thật ra lời của Mạc Tư Quân không có bất kỳ kẽ hở, nhưng Đường Hoài An không hài lòng về tổ hợp này: “Anh là cố ý phải không? Anh rõ ràng biết tôi và Hứa Cát Anh không ưa nhau, anh còn muốn sắp xếp tôi và cô ta đi cùng nhau?”
Hứa Cát Anh là người phụ nữ như thế nào, trong lòng Đường Hoài An biết rõ, cũng chỉ có người đàn ông như Mạc Tư Quân không không rõ chuyện giữa phụ nữ mà thôi. Muốn kêu cô và cô ta đi cùng nhau đến nơi xa như vậy, tuyệt đối không thể!
Hơn nữa cô đã mang thai, tuy bây giờ không có ai biết, nhưng vừa nghĩ tới cảnh cô và Hứa Cát Anh chung đụng riêng mấy người thì trong lòng Đường Hoài An có có một loại dự cảm không tốt.
Mạc Tư Quân bị lời của Đường Hoài An hoàn toàn chọc giận, giọng nói trầm thấp lại đè nén: “Tôi nhấn mạnh lại lần nữa, tôi là cấp trên của cô, sắp xếp cô làm gì thì cô làm nấy, tôi mặc kệ giữa cô và Hứa Cát Anh đã xảy ra chuyện gì, đó là chuyện của các cô, đừng lôi chuyện riêng vào trong công việc, khi tôi nói bất cứ chuyện gì với cô đều là đang thông báo, chứ không phải là đang thương lượng với cô, cô tốt nhất làm rõ điểm này.”
Sau khi nói xong câu này, Mạc Tư Quân xoay người đi, cửa phòng ngủ bị anh hất mạnh, âm thanh cực lớn vang lên trong màn đêm yên tĩnh.
Đường Hoài An thậm chí cảm thấy tim của mình cũng run rẩy theo cánh cửa.
Cô mất sức ngồi sụp xuống sàn, trong lòng vô cùng buồn bực, cho dù vấn đề đến đột ngột rất khó giải quyết, nhưng Đường Hoài An vẫn gắng sức bình ổn lại tâm trạng của mình, cô có dự cảm cô tối nay sẽ mất ngủ, vì thế xuống giường đốt một cây nén thơm an thần, nhẹ nhàng đặt ở trên chiếc bàn thấp bên cạnh giường.
Đường Hoài An trong đêm ngủ rất không yên ổn, cứ luôn nằm mơ, giấc mơ kỳ lạ, cô mơ thấy ba mẹ chết do ngộ độc khí gas, cơ thể của bọn họ lạnh toát, không có sức sống nằm trên đất.
Mơ thấy đám cưới của Mạc Tư Quân và cô, một giây trước anh còn đang nói lời thề tình yêu với cô, một giây sau gương mặt của anh đột nhiên trở nên giận dữ, anh hằn học bóp cổ của cô, miệng nói muốn cô trả lại mạng cho Đường Gia Hân...
Đường Hoài An trong mơ ngã từ trên bậc thề nguyện trong đám cưới, là Mạc Tư Quân đẩy cô, cảm giác mất trọng lực đột ngột khiến Đường Hoài An thét chói tai.
“Á!”
Tỉnh.
Đường Hoài An cả người đầy mồ hôi, ngay cả áo ngủ cũng bị ướt, cô há miệng thở dốc, giãy giụa ngồi dậy, có ánh trăng sáng chiếu vào từ cửa số, rõ ràng là đêm hè, Đường Hoài An lại chỉ cảm thấy lạnh, lạnh từ làn da đến trái tim.
Đường Hoài An vốn tưởng một giấc này cô đã ngủ rất lâu, cô liếc chiếc đồng hồ ở đầu giường, vậy mà chưa đến 12 giờ. Cô xỏ dép lê, muốn xuống lầu rót ly nước, khi đi qua phòng ngủ của Mạc Tư Quân, lại nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói chuyện.
/262
|