Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 301 - Chương 301

/262


CHƯƠNG 301

Lúc đến công ty, Mạc Tư Quân đang tổ chức cuộc họp với mấy bộ phận, bên ngoài khu làm việc không có một ai, Đường Hoài An đành phải ngồi trong phòng làm việc của mình một hồi. Bị Mạc Tư Quân gây chuyện như thế, cô hoàn toàn không có tâm trạng chăm chú làm

việc, trong đầu rối như tơ vò.

Một lát sau, ở bên ngoài đột nhiên lại truyền tới âm thanh ồn ào, Đường Hoài An biết chắc là cuộc họp đã kết thúc rồi, thế là cô đi ra khỏi phòng làm việc.

“Mạc tổng.”

Mạc Tư Quân mặc trên người một bộ đồ vest màu xám đậm, gương mặt âm trầm lộ ra cảm giác lạnh lùng, bên cạnh anh là đám người đang bước đi, khoảng cách giữa anh và Đường Hoài An ít nhất là khoảng năm mét.

Bởi vì âm thanh quá lớn, một tiếng Mạc tổng này đã hấp dẫn lực chú ý của đám người, bọn họ đồng loạt quay đầu nhìn sang.

Mạc Tư Quân bước tới, lạnh lùng liếc nhìn Đường Hoài An: “Vào phòng làm việc của tôi nói chuyện.”

Đường Hoài An đi thẳng vào vấn đề: “Tại sao lại phải giam lỏng tôi?”

Mạc Tư Quân ngồi xuống trên cái ghế da thật lớn, hai cánh tay chắp lại với nhau tạo thành một cái tháp ở trên bàn làm việc: “Cô làm chuyện gì để cho tôi cảm thấy không vui, trong lòng của cô không rõ ràng à?”

Nghe thấy anh nói như vậy, thật ra trong lòng Đường Hoài An đã có đáp án, nhưng mà cô không muốn nhắc tới chủ đề đó.

Mạc Tư Quân thấy cô im lặng không nói lời nào, anh liền nói trước: “Sao nào? Chuyện mình đã làm mà không dám thừa nhận, vào cái đêm cô bị Triều Thế Minh đưa đi, cô đừng có nói với tôi là cô hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.”



Trong lòng của Đường Hoài An liền trùng xuống, quả nhiên là bởi vì chuyện này.

Cô tỉnh táo cải lại: “Đúng là tối hôm đó tôi không biết có chuyện gì xảy ra, anh không tin tôi, tôi cũng không có cách nào khác.”

Mạc Tư Quân nhìn chằm chằm vào cô, trong đôi mắt là sự sắc bén, anh chậm rãi đứng dậy từ ghế ngồi, đi về phía Đường Hoài An, đứng vững trước mặt cô, nhìn xuống cô: “Cô thật sự dục cầu bất mãn như vậy à? Cô cam tâm tình nguyện để người đàn ông khác bỏ thuốc với

cô?”

Đường Hoài An căn bản không nghĩ tới mình lại nghe thấy những lời nói khó nghe như vậy, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt, trái tim cũng bắt đầu cuồng loạn: “Mạc Tư Quân, cái miệng anh nói chuyện có thể sạch sẽ một chút không hả! Cái gì gọi là tôi cam tâm tình

nguyện bị người khác bỏ thuốc chứ.”

Bàn tay đang giấu trong ống tay áo bất giác run rẩy, thiếu chút nữa là đã muốn đánh người đàn ông trước mặt một bạt tay.

Mạc Tư Quân hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt sắc bén như dao lại lóe lên vẻ nhạo báng: “Tôi nói sai hả? Chẳng lẽ lúc đó không phải là cô cam tâm tình nguyện, vậy tại sao lúc vừa bước vào trong phòng thì lại nhìn thấy cảnh tượng cô ôm cổ của Triều Thế Minh, cả hai hôn

nhau?”

Đường Hoài An kinh ngạc mở to mắt, trong giọng nói tràn đầy sự bất ngờ: “Anh nói cái gì?”

Đối mặt với cách nói của Mạc Tư Quân, lúc này, trong lòng Đường Hoài An chỉ có một loại cảm giác kinh ngạc. Không, cô không có tình cảm gì khác với Triều Thế Minh, tuyệt đối không tin mình sẽ làm ra chuyện như thế…

Mạc Tư Quân giống như cười mà không phải cười, nhếch miệng nở một nụ cười khiến người khác sợ hãi: “Đường Hoài An, thừa nhận đi, cô chính là một người phụ nữ không đàng hoàng như thế, hận không thể ôm ấp yêu thương với tất cả các đàn ông trên thiên hạ. Bỏ

thuốc hả? Một chuyện xấu xa như thế, uổng công một người phụ nữ như cô cũng dám làm.”

/262

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status