Đường Hoài An nhìn hai người trước mắt đang thảo luận công việc rất sôi nổi, cộng thêm hồi lúc nãy rõ ràng cô nhìn thấy từ trong đôi mắt của Mạc Tư Quân chợt lóe lên một ánh mắt tán thưởng đối với Hứa Cát Anh.
Nhưng mà cho dù xuất hiện như thế nào thì lọt vào trong mắt của cô cũng làm cho cô vô cùng không thoải mái.
Đường Hoài An cầm lấy cái túi xách ở bên cạnh, giả vờ bình tĩnh, đứng dậy nói với Mạc Tư Quân: “Tôi thấy hình như là công việc của Mạc tổng rất bận, nếu như không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.”
Nói xong thì lại đi đến cửa, nhưng mà còn chưa bước ra được hai bước thì sau lưng liền vang lên giọng nói lạnh như băng của Mạc Tư Quân: “Đứng lại.”
Đường Hoài An dừng bước, quay đầu lại.
“Tôi cho phép cô đi chưa?”
Đường Hoài An không muốn phải cãi nhau với Mạc Tư Quân khi mà Hứa Cát Anh có mặt ở đây, bởi vì cô không muốn để cho cô ta chế giễu mình, thế là cô không thèm để ý tới Mạc Tư Quân, trực tiếp đi đến cửa.
Nhưng mà Đường Hoài An đã xem thường Mạc Tư Quân rồi, lúc đầu cô còn cho rằng Mạc Tư Quân bởi vì cấp dưới có ở đó thì sẽ chú ý tới thể diện của mình mà không so đo với cô, cho dù có không hài lòng đi nữa thì cũng phải đợi đến lúc hai người về nhà rồi mới có thể xử lý chuyện này.
Đường Hoài An không ngờ tới là Mạc Tư Quân lại trực tiếp đưa tay ra với cô ở trước mặt của Hứa Cát Anh.
Lúc cô bị Mạc Tư Quân đột ngột ôm lấy, Đường Hoài An còn chưa kịp phản ứng lại, cô giật mình kêu lên một tiếng, vô thức nắm chặt cánh tay rắn chắc của Mạc Tư Quân.
Mạc Tư Quân ôm Đường Hoài An vào trong ngực, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía Hứa Cát Anh: “Cứ để phương án ở đây là được rồi, cô đi ra ngoài trước đi, bây giờ tôi còn có một vài chuyện cần phải xử lý.”
Lúc Mạc Tư Quân ôm Đường Hoài An, sắc mặt của Hứa Cát Anh đã trở nên vô cùng khó coi.
Không phải là bên ngoài đang đồn đại rằng Mạc Tư Quân rất ghét Đường Hoài An à, nhìn bộ dạng hiện tại sao giống như hai người đang liếc mắt đưa tình vui vẻ vậy chứ.
Hứa Cát Anh cố nén sự phẫn hận trong lòng, buộc mình nhẹ gật đầu, kéo cửa đi ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Đường Hoài An cố gắng dùng sức tránh thoát: “Anh muốn làm gì?”
Mạc Tư Quân không nói gì, bước đi mấy bước đến gần ghế sofa lúc nãy Đường Hoài An đã ngồi, anh đặt Đường Hoài An ngồi ở trên đó, hai cánh tay cùng đưa ra ngăn cản động tác vùng vẫy của Đường Hoài An, trong mắt lóe ra một tia nguy hiểm: “Ngày hôm nay cô lại dám không nể mặt tôi trước bao nhiêu người như thế, cô nói xem tôi sẽ làm cái gì?”
Trong nháy mắt, đại não của Đường Hoài An đình chỉ.
Chẳng lẽ... ngày hôm nay người đàn ông này lại muốn trừng trị cô ngay tại đây?
Đường Hoài An ngạc nhiên nói: “Mạc Tư Quân, anh không nói đùa đó chứ, đây là phòng làm việc của anh, mà anh không ngại mất mặt, nhưng mà tôi ngại đó.”
Mạc Tư Quân nở một nụ cười tà ác: “Sao vậy? Bây giờ biết sợ rồi à, lúc nãy cãi nhau với tôi không phải hăng hái lắm ư, phòng làm việc thì như thế nào..."
Lúc này, Mạc Tư Quân lại chuyển đôi môi ướt át của mình gần sát tai của Đường Hoài An: “Dù sao thì lần trước chúng ta đã từng làm ở trong xe rồi mà, sao vậy, cô đã quên rồi?”
Lời nói của Mạc Tư Quân làm Đường Hoài An mặt đỏ đến mang tai, gương mặt xấu hổ gần như muốn nhỏ ra máu, cô không muốn phải dây dưa thêm với Mạc Tư Quân về đề tài này, thừa dịp khoảng cách Mạc Tư Quân nắm lấy cổ tay mình, cô trực tiếp đá một đá vào vị trí giữa hai chân của Mạc Tư Quân.
Đường Hoài An đang mang đôi giày cao gót mũi nhọn, có thể nghĩ được một đá này mang đến lực sát thương cho Mạc Tư Quân tới cỡ nào.
Mạc Tư Quân đau đến nỗi phải ngồi xuống, Đường Hoài An thừa cơ hội này nhìn cũng không thèm nhìn Mạc Tư Quân một cái, cô liền trực tiếp chạy ra khỏi phòng làm việc.
Ra khỏi cửa phòng làm việc, Đường Hoài An nhìn thấy Lâm Nhất vẫn còn đang đứng trông chừng cạnh cửa, nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Đường Hoài An, sắc mặt của Lâm Nhất lại có chút phức tạp.
Lúc Lâm Nhất đang chuẩn bị mở miệng hỏi thì đã nhìn thấy Đường Hoài An chạy xa rồi, Lâm Nhất nhận thấy tình huống không thích hợp, vội vàng đẩy cửa ra tìm Mạc Tư Quân.
Lúc này, ông chủ bình thường ít nói của anh ta đang ngồi ở trên ghế sofa, biểu cảm trên mặt có vẻ rất đau đớn...
Đường Hoài An đi lòng vòng ở trong tòa nhà tập đoàn Mạc thị to lớn, cuối cùng cô lại trốn vào trong một nhà vệ sinh, bởi vì cô tin tưởng là Mạc Tư Quân có khả năng vận dụng tất cả nhân viên, dù có đào ba thước đất đi nữa thì cũng phải tìm cô trong tòa cao ốc Mạc thị.
Dù sao... cô vừa mới đá anh, chắc chắn bây giờ anh rất tức giận.
Đường Hoài An mở khóa kéo chiếc túi đeo vai ra, chuẩn bị trang điểm một chút, thế nhưng cổ tay phải lại truyền đến một cảm giác đau nhức, cô cúi đầu xuống nhìn, không biết trên làn da trắng nõn của mình đã xuất hiện một vết rách từ lúc nào, nhớ hồi lúc nãy mình vùng vẫy ở trong ngực của Mạc Tư Quân, chắc có lẽ là lúc đó quẹt trúng tay áo của anh cho nên bị thương.
Đường Hoài An lấy một miếng băng keo cá nhân ra dán lên trên vết thương, lúc chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài, đột nhiên nghe thấy hình như có người đang nói gì đó ở trong phòng, là âm thanh của mấy người phụ nữ.
Cô nín thở cẩn thận nghe ngóng, phát hiện hình như mình chính là nhân vật chính trong cuộc bàn luận của bọn họ, quả nhiên ba người phụ nữ sẽ thành một cái chợ, cảnh tượng buôn chuyện xuất hiện ở công ty mình lần trước lại xuất hiện ở nơi này.
“Nè, các người có biết không? Nghe nói hôm nay tâm trạng của Mạc tổng không tốt cho lắm, gọi điện thoại cho vợ mình mà lại không có ai nhận, Mạc tổng đang tức giận kia kìa.”
Sau đó lại truyền đến âm thanh hít khí lạnh của một người phụ nữ: “Hả, tin tức giả à? Sao lại có người dám không nhận điện thoại của Mạc tổng?”
Giọng nói lúc nãy tiếp tục nói: “Tôi lừa các người để làm gì, kết quả các người có biết sao không? Mạc tổng bởi vì quá tức giận mà trực tiếp ra lệnh cho trợ lý Lâm chặn những người đi đường, xe của mợ Mạc trực tiếp bị trợ lý Lâm chặn trên đường cái, sau đó người liền được đưa tới nơi này.”
“A! Mạc tổng không hổ là tổng giám đốc nổi tiếng bá đạo, chắc chắn là mợ Mạc rất thích chồng của mình đối xử với mình như thế này ha?”
Đường Hoài An ở căn phòng bên cạnh thiếu chút nữa đã nhịn không được mà bật cười, cô vội vàng che miệng của mình, sau đó nghe cuộc thảo luận của bọn họ.
“Cô đoán sai rồi đó, cô cho rằng ai cũng giống như chúng ta hả, đắm chìm vào trong tình tiết tổng giám đốc bá đạo theo đuổi vợ mình. Hình như là mợ Mạc rất không vui, lúc ở trong phòng làm việc đã cho Mạc tổng sắc mặt không tốt đó, sau đó hình như hai người bọn họ còn cãi nhau nữa kìa, nghe nói mợ Mạc còn đá Mạc tổng một đá rồi sau đó chạy ra khỏi phòng làm việc.”
“Hả? Từ trước đến nay Mạc tổng ở trước mặt chúng ta đều là không giận tự uy, lại còn có người không chỉ không nghe điện thoại của tổng giám đốc mà còn dám đá tổng giám đốc nữa hả? Mợ Mạc này rốt cuộc là một nhân vật ghê gớm đến cỡ nào, thế mà lại vô lễ bất kính với Mạc tổng như thế? Nếu như tôi có thể gả cho một người đàn ông đẹp trai lại có nhiều tài sản giống như Mạc tổng, chắc chắn tôi nằm mơ cũng phải cười tỉnh lại.”
Nhìn vẻ mặt mê đắm của đồng nghiệp mình, người phụ nữ đang buôn chuyện lại phát ra một tiếng cười nhạo: “Cô đó nha, mới đến công ty không bao lâu cho nên cô không biết, trước đó mợ Mạc đã từng làm việc trong công ty của chúng ta một đoạn thời gian, hai năm trước bọn họ vừa mới kết hôn với nhau, nhưng mà hai người lại thường xuyên cãi nhau ở công ty, chúng tôi đã từng nhìn thấy nhiều lần lắm rồi. Mợ Mạc này không đơn giản như trong tưởng tượng của mọi người đâu, người ta ấy à, vì gả cho Mạc tổng, năm đó lại tìm người thay phiên cưỡng bức rồi đánh chị ruột của mình, cuối cùng chị gái của cô ta thành người thực vật, hiện tại vẫn còn đang nằm trong bệnh viện kìa.”
Lại là một loại các âm thanh sợ hãi cảm thán truyền vào trong lỗ tai của Đường Hoài An, trong lòng của cô xẹt qua một cảm giác khác thường, dường như giống như trước kia Mạc Tư Quân vẫn thường xuyên làm như thế, không ngừng nhắc chuyện hai năm trước bên tai cô, nhắc đến chuyện cô có lỗi với Đường Gia Hân.
Tâm trạng của Đường Hoài An càng ngày càng không tốt, bây giờ cô rất muốn đến gần chỗ của bọn họ, cô muốn lớn tiếng giải thích sự thật căn bản không giống như tin đồn mà các người đã biết, tôi cũng không làm gì hết, tôi cũng bị người ta hãm hại.
Nhưng mà cho dù xuất hiện như thế nào thì lọt vào trong mắt của cô cũng làm cho cô vô cùng không thoải mái.
Đường Hoài An cầm lấy cái túi xách ở bên cạnh, giả vờ bình tĩnh, đứng dậy nói với Mạc Tư Quân: “Tôi thấy hình như là công việc của Mạc tổng rất bận, nếu như không có chuyện gì thì tôi đi trước đây.”
Nói xong thì lại đi đến cửa, nhưng mà còn chưa bước ra được hai bước thì sau lưng liền vang lên giọng nói lạnh như băng của Mạc Tư Quân: “Đứng lại.”
Đường Hoài An dừng bước, quay đầu lại.
“Tôi cho phép cô đi chưa?”
Đường Hoài An không muốn phải cãi nhau với Mạc Tư Quân khi mà Hứa Cát Anh có mặt ở đây, bởi vì cô không muốn để cho cô ta chế giễu mình, thế là cô không thèm để ý tới Mạc Tư Quân, trực tiếp đi đến cửa.
Nhưng mà Đường Hoài An đã xem thường Mạc Tư Quân rồi, lúc đầu cô còn cho rằng Mạc Tư Quân bởi vì cấp dưới có ở đó thì sẽ chú ý tới thể diện của mình mà không so đo với cô, cho dù có không hài lòng đi nữa thì cũng phải đợi đến lúc hai người về nhà rồi mới có thể xử lý chuyện này.
Đường Hoài An không ngờ tới là Mạc Tư Quân lại trực tiếp đưa tay ra với cô ở trước mặt của Hứa Cát Anh.
Lúc cô bị Mạc Tư Quân đột ngột ôm lấy, Đường Hoài An còn chưa kịp phản ứng lại, cô giật mình kêu lên một tiếng, vô thức nắm chặt cánh tay rắn chắc của Mạc Tư Quân.
Mạc Tư Quân ôm Đường Hoài An vào trong ngực, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía Hứa Cát Anh: “Cứ để phương án ở đây là được rồi, cô đi ra ngoài trước đi, bây giờ tôi còn có một vài chuyện cần phải xử lý.”
Lúc Mạc Tư Quân ôm Đường Hoài An, sắc mặt của Hứa Cát Anh đã trở nên vô cùng khó coi.
Không phải là bên ngoài đang đồn đại rằng Mạc Tư Quân rất ghét Đường Hoài An à, nhìn bộ dạng hiện tại sao giống như hai người đang liếc mắt đưa tình vui vẻ vậy chứ.
Hứa Cát Anh cố nén sự phẫn hận trong lòng, buộc mình nhẹ gật đầu, kéo cửa đi ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Đường Hoài An cố gắng dùng sức tránh thoát: “Anh muốn làm gì?”
Mạc Tư Quân không nói gì, bước đi mấy bước đến gần ghế sofa lúc nãy Đường Hoài An đã ngồi, anh đặt Đường Hoài An ngồi ở trên đó, hai cánh tay cùng đưa ra ngăn cản động tác vùng vẫy của Đường Hoài An, trong mắt lóe ra một tia nguy hiểm: “Ngày hôm nay cô lại dám không nể mặt tôi trước bao nhiêu người như thế, cô nói xem tôi sẽ làm cái gì?”
Trong nháy mắt, đại não của Đường Hoài An đình chỉ.
Chẳng lẽ... ngày hôm nay người đàn ông này lại muốn trừng trị cô ngay tại đây?
Đường Hoài An ngạc nhiên nói: “Mạc Tư Quân, anh không nói đùa đó chứ, đây là phòng làm việc của anh, mà anh không ngại mất mặt, nhưng mà tôi ngại đó.”
Mạc Tư Quân nở một nụ cười tà ác: “Sao vậy? Bây giờ biết sợ rồi à, lúc nãy cãi nhau với tôi không phải hăng hái lắm ư, phòng làm việc thì như thế nào..."
Lúc này, Mạc Tư Quân lại chuyển đôi môi ướt át của mình gần sát tai của Đường Hoài An: “Dù sao thì lần trước chúng ta đã từng làm ở trong xe rồi mà, sao vậy, cô đã quên rồi?”
Lời nói của Mạc Tư Quân làm Đường Hoài An mặt đỏ đến mang tai, gương mặt xấu hổ gần như muốn nhỏ ra máu, cô không muốn phải dây dưa thêm với Mạc Tư Quân về đề tài này, thừa dịp khoảng cách Mạc Tư Quân nắm lấy cổ tay mình, cô trực tiếp đá một đá vào vị trí giữa hai chân của Mạc Tư Quân.
Đường Hoài An đang mang đôi giày cao gót mũi nhọn, có thể nghĩ được một đá này mang đến lực sát thương cho Mạc Tư Quân tới cỡ nào.
Mạc Tư Quân đau đến nỗi phải ngồi xuống, Đường Hoài An thừa cơ hội này nhìn cũng không thèm nhìn Mạc Tư Quân một cái, cô liền trực tiếp chạy ra khỏi phòng làm việc.
Ra khỏi cửa phòng làm việc, Đường Hoài An nhìn thấy Lâm Nhất vẫn còn đang đứng trông chừng cạnh cửa, nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Đường Hoài An, sắc mặt của Lâm Nhất lại có chút phức tạp.
Lúc Lâm Nhất đang chuẩn bị mở miệng hỏi thì đã nhìn thấy Đường Hoài An chạy xa rồi, Lâm Nhất nhận thấy tình huống không thích hợp, vội vàng đẩy cửa ra tìm Mạc Tư Quân.
Lúc này, ông chủ bình thường ít nói của anh ta đang ngồi ở trên ghế sofa, biểu cảm trên mặt có vẻ rất đau đớn...
Đường Hoài An đi lòng vòng ở trong tòa nhà tập đoàn Mạc thị to lớn, cuối cùng cô lại trốn vào trong một nhà vệ sinh, bởi vì cô tin tưởng là Mạc Tư Quân có khả năng vận dụng tất cả nhân viên, dù có đào ba thước đất đi nữa thì cũng phải tìm cô trong tòa cao ốc Mạc thị.
Dù sao... cô vừa mới đá anh, chắc chắn bây giờ anh rất tức giận.
Đường Hoài An mở khóa kéo chiếc túi đeo vai ra, chuẩn bị trang điểm một chút, thế nhưng cổ tay phải lại truyền đến một cảm giác đau nhức, cô cúi đầu xuống nhìn, không biết trên làn da trắng nõn của mình đã xuất hiện một vết rách từ lúc nào, nhớ hồi lúc nãy mình vùng vẫy ở trong ngực của Mạc Tư Quân, chắc có lẽ là lúc đó quẹt trúng tay áo của anh cho nên bị thương.
Đường Hoài An lấy một miếng băng keo cá nhân ra dán lên trên vết thương, lúc chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài, đột nhiên nghe thấy hình như có người đang nói gì đó ở trong phòng, là âm thanh của mấy người phụ nữ.
Cô nín thở cẩn thận nghe ngóng, phát hiện hình như mình chính là nhân vật chính trong cuộc bàn luận của bọn họ, quả nhiên ba người phụ nữ sẽ thành một cái chợ, cảnh tượng buôn chuyện xuất hiện ở công ty mình lần trước lại xuất hiện ở nơi này.
“Nè, các người có biết không? Nghe nói hôm nay tâm trạng của Mạc tổng không tốt cho lắm, gọi điện thoại cho vợ mình mà lại không có ai nhận, Mạc tổng đang tức giận kia kìa.”
Sau đó lại truyền đến âm thanh hít khí lạnh của một người phụ nữ: “Hả, tin tức giả à? Sao lại có người dám không nhận điện thoại của Mạc tổng?”
Giọng nói lúc nãy tiếp tục nói: “Tôi lừa các người để làm gì, kết quả các người có biết sao không? Mạc tổng bởi vì quá tức giận mà trực tiếp ra lệnh cho trợ lý Lâm chặn những người đi đường, xe của mợ Mạc trực tiếp bị trợ lý Lâm chặn trên đường cái, sau đó người liền được đưa tới nơi này.”
“A! Mạc tổng không hổ là tổng giám đốc nổi tiếng bá đạo, chắc chắn là mợ Mạc rất thích chồng của mình đối xử với mình như thế này ha?”
Đường Hoài An ở căn phòng bên cạnh thiếu chút nữa đã nhịn không được mà bật cười, cô vội vàng che miệng của mình, sau đó nghe cuộc thảo luận của bọn họ.
“Cô đoán sai rồi đó, cô cho rằng ai cũng giống như chúng ta hả, đắm chìm vào trong tình tiết tổng giám đốc bá đạo theo đuổi vợ mình. Hình như là mợ Mạc rất không vui, lúc ở trong phòng làm việc đã cho Mạc tổng sắc mặt không tốt đó, sau đó hình như hai người bọn họ còn cãi nhau nữa kìa, nghe nói mợ Mạc còn đá Mạc tổng một đá rồi sau đó chạy ra khỏi phòng làm việc.”
“Hả? Từ trước đến nay Mạc tổng ở trước mặt chúng ta đều là không giận tự uy, lại còn có người không chỉ không nghe điện thoại của tổng giám đốc mà còn dám đá tổng giám đốc nữa hả? Mợ Mạc này rốt cuộc là một nhân vật ghê gớm đến cỡ nào, thế mà lại vô lễ bất kính với Mạc tổng như thế? Nếu như tôi có thể gả cho một người đàn ông đẹp trai lại có nhiều tài sản giống như Mạc tổng, chắc chắn tôi nằm mơ cũng phải cười tỉnh lại.”
Nhìn vẻ mặt mê đắm của đồng nghiệp mình, người phụ nữ đang buôn chuyện lại phát ra một tiếng cười nhạo: “Cô đó nha, mới đến công ty không bao lâu cho nên cô không biết, trước đó mợ Mạc đã từng làm việc trong công ty của chúng ta một đoạn thời gian, hai năm trước bọn họ vừa mới kết hôn với nhau, nhưng mà hai người lại thường xuyên cãi nhau ở công ty, chúng tôi đã từng nhìn thấy nhiều lần lắm rồi. Mợ Mạc này không đơn giản như trong tưởng tượng của mọi người đâu, người ta ấy à, vì gả cho Mạc tổng, năm đó lại tìm người thay phiên cưỡng bức rồi đánh chị ruột của mình, cuối cùng chị gái của cô ta thành người thực vật, hiện tại vẫn còn đang nằm trong bệnh viện kìa.”
Lại là một loại các âm thanh sợ hãi cảm thán truyền vào trong lỗ tai của Đường Hoài An, trong lòng của cô xẹt qua một cảm giác khác thường, dường như giống như trước kia Mạc Tư Quân vẫn thường xuyên làm như thế, không ngừng nhắc chuyện hai năm trước bên tai cô, nhắc đến chuyện cô có lỗi với Đường Gia Hân.
Tâm trạng của Đường Hoài An càng ngày càng không tốt, bây giờ cô rất muốn đến gần chỗ của bọn họ, cô muốn lớn tiếng giải thích sự thật căn bản không giống như tin đồn mà các người đã biết, tôi cũng không làm gì hết, tôi cũng bị người ta hãm hại.
/262
|