Nhan Túc Ngang: Tôi không đi công tác đâu! Tôi ghét nhất là đi công tác đó!
~.~
Xì căng đan giữa Tiểu Bạch và Lâm Bích Vi rốt cuộc cũng chỉ là bão to gió nhẹ.
Cao Cần một mực khẳng định hai người lần đầu tiên hợp tác, cho nên đã cùng nhau đi ăn
bữa cơm để thắt chặt hơn tình hữu nghị, phóng viên cũng chỉ chụp được tấm hình lúc hai
người sánh vai từ nhà hàng bước ra mà thôi. Hơn nữa thậm chí còn không nói rõ là nhà
hàng nào, cho nên một khi gió nhẹ thổi qua, tất cả liền im hơi lặng tiếng.
Nhưng mà vẫn còn một chuyện khác của Tiểu Bạch khiến Cao Cần cảm thấy bó tay.
Chương trình "Phòng Khách Của Tiểu Bạch" do NCC đo ni đóng giày cho riêng Tiểu Bạch
thu được tỉ suất xem không như mong đợi, chỉ miễn cưỡng quanh quẩn ở hai con số. Tuy
rằng con số này còn khả quan hơn so với các chương trình giải trí tương tự, thế nhưng nếu
so sánh với "Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn" cũng trong tuần đó vẫn còn kém rất xa.
Phần lớn khán giả đều phản ánh nội dung nói chuyện quá sức khô khan, khách mời cùng
người dẫn chương trình khi trò chuyện nét mặt lại lộ ra vẻ lo lắng bất an.So với những ý kiến nói suông của bọn họ, các cao thủ của diễn đàn Trời Cao Biển Rộng đã
lập ra một topic lột trần chân tướng gãi đúng vào chỗ ngứa:
"Cực Khinh Bỉ Đài Truyền Hình Đã Cắt Xén Lung Tung Vô Tội Vạ"
Bài post đã dùng đủ mọi loại bằng chứng chứng cớ chứng minh rằng, cái "Phòng Khách Của
Tiểu Bạch" mà khán giả được xem đã bị người ta phẫu thuật chỉnh hình rồi. Trong đó đặc
biệt rõ ràng nhất chính là, Tiểu Bạch có mở miệng, nhưng lại không có phát ra tiếng nói.
Ngay tiếp sau, hình ảnh lập tức bị thay bằng hình của Lâm Bích Vi hay Viên Thế Hoa. Tình
huống như vậy xảy ra không chỉ một lần, hơn nữa mỗi lần Tiểu Bạch há miệng ra hình dáng
của miệng cũng không giống nhau, dù sao thì Tiểu Bạch cũng không thể dùng những điệu
bộ ấy để ngáp một cách liên tục như vậy chứ?
Lại nói tiếp, ở nửa đầu chương trình, vẻ tươi cười của Lâm Bích Vi vô cùng tự nhiên, ở nửa
sau lại bắt đầu gượng gạo. Chính giữa chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không chẳng
lẽ cô ấy đột nhiên bị đau dạ dày sao.
Tổng hợp lại đủ loại dấu vết, chủ topic hoàn toàn khẳng định mà bày tỏ rằng, phần khán giả
xem đã bị cắt xén rồi, hơn nữa phần bị cắt xén không thể nghi ngờ chính là phần đặc sắc
nhất. Phải biết rằng rất nhiều người thích xem Tiểu Bạch chính là bởi vì vẻ thẳng thắn bộc
trực không chút giả tạo tô son trát phấn của cậu, một khi bị người biên tập chắp vá lung
tung, Tiểu Bạch ngoại trừ ngồi cười ruồi còn lại chẳng làm gì khác.
Bài post này xuất hiện chưa được bao lâu đã lập tức trở thành hot topic.
Rất nhiều Bạch phiến năm lần bảy lượt hô hào kêu gọi đài truyền hình hãy trả lại một Tiểu
Bạch chân thật cho bọn họ, cho dù có đắc tội với người khác cũng chẳng sao. Thương yêu
cậu bao dung cho cậu, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để đấm đá ngắt véo với bất kỳ fan club
nào khác.Ngoài ra fan club của Chu Mẫn Lệ cũng nhảy ra kêu gào, cho rằng Chu Mẫn Lệ trong
chương trình chắc chắn đã bị ức hiếp rồi. Không thì cô ấy vốn là một người vui vẻ cởi mở
như thế, làm sao từ đầu tới đuôi lại mang bộ mặt nặng như chì thế kia?
Có người còn đem hết thảy mọi ân ân oán oán ngày xưa của Chu Mẫn Lệ và Tiểu Bạch lật
lại, cuối cùng cho ra kết luận: oan gia ngõ hẹp, không thể buông tha, một mất một còn.
Giữa lúc hai bên còn đang giằng co kèn cựa chưa tới hồi kết, một tin đồn còn chấn động
hơn nữa bùng nổ.
Có cư dân mạng ở phi trường đã dùng điện thoại chụp được tấm ảnh Phong Á Luân trở về
nước.
Một hòn đá khuấy động ngàn cơn sóng.
Tấm ảnh đã qua tay rất nhiều "chuyên gia" giám định, tất cả đều nhất trí cho rằng đúng là
Phong Á Luân, hơn nữa còn là tấm ảnh trước đây chưa bao giờ xuất hiện, bối cảnh sân bay
cũng chính xác.
Vì thế, càng ngày càng nhiều phiên bản tin đồn bắt đầu tung ra, trong đó được nhiều người
quan tâm bàn bạc nhất chính là mấy điểm dưới đây:
Phong Á Luân âm thầm về nước cùng Chu Mẫn Lệ nối lại tình xưa, Tiểu Bạch nổi cơn ghen
tuông, trong chương trình tấn công tình địch.
Phong Á Luân về nước thăm Tiểu Bạch, tình cờ gặp phải tình cũ và tình mới của tình cũ,
Phong Á Luân cùng Viên Thế Hoa nhất tiếu mẫn ân cừu.11
Phong Á Luân về nước, thái độ tình cảm mập mờ. Tiểu Bạch và Chu Mẫn Lệ ra tay đại
chiến, quyết phân cao thấp.
11 Câu thơ "Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu" trích trong bài thơ Đề Tam Nghĩa Tháp của Lỗ Tấn,
có nghĩa cười lên một cái liền xóa đi mọi thù hận.Thợ lặn lâu năm kinh nghiệm trên diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng" Giả Chí Thanh lần này
được tuyên dương, vì đã nhanh chóng cập nhật tất cả những tin tức dù liên quan hay không
liên quan đến vụ này.
Trừ những người có liên quan ra, có ba người cảm thấy bực bội nhất.
Nhan Túc Ngang bực bội vì không được góp mặt.
Phát biểu của hắn như sau:
"Tốt xấu gì tôi cũng từng được có xì căng đan tình ái ầm ĩ với Tiểu Bạch mà, vì sao không
nhắc đến tôi? Hơn nữa Phong Á Luân đi thăm cái quỷ gì, rõ ràng lần nào cũng là tôi đi thăm
mà!"
Giả Chí Thanh bình luận: "Đại Thần, lúc anh đến thăm kéo nón sụp xuống hơi bị thấp."
Cao Cần bực bội là vì tình địch.
Phát biểu của hắn như sau:
"Chu Mẫn Lệ còn chưa rút lui khỏi giới giải trí sao?"
Giả Chí Thanh bình luận: "Năm nào khi còn cần đến người ta thì một hai Chu tiểu thư Chu
tiểu thư, bây giờ không cần đến nữa, liền biến thành Chu hết thời Chu hết thời."
Vincent bực bội vì bị bỏ rơi.
Phát biểu của hắn như sau:
"Tôi... ở đây. Nhưng... không có... ở chung."
Giả Chí Thanh bình luận: "ABCDEFG..."Đối với chuyện "Phòng Khách Của Tiểu Bạch" không đạt kết quả như mong muốn, dàn lãnh
đạo cấp cao của đài truyền hình vẫn duy trì một sự bình tĩnh nhất định. Bọn họ nhanh chóng
đưa ra chỉ thị, cần phải cân nhắc thận trọng đối với khách mời lần sau.
Trần Phi thật ra muốn mời ê kíp làm phim "Nam Nhân Lệ", thế nhưng mà "Nam Nhân Ê Kíp"
nọ vì sắp tới ngày công chiếu phim, cho nên Liên Giác Tu, Nhan Túc Ngang và những nhân
vật chủ chốt đều phải thay phiên đến các thành phố quảng bá, e rằng rất khó sắp xếp được
thời gian tham dự.
Sau một hồi chọn tới chọn lui, khách mời cho kỳ thứ hai đã trở thành một vấn đề nan giải.
Người quá nổi tiếng, họ lại không muốn đến.
Người chưa nổi lắm, bọn họ lại không muốn mời.
Vậy cho nên cao thì không tới mà thấp cũng không xong, vô cùng phức tạp.
Trần Phi suy đi nghĩ lại, cuối cùng nghĩ đến Phong Á Luân.
Thứ nhất là Phong Á Luân rời khỏi giới giải trí chưa lâu, mới chỉ có vài tháng, Trường Giang
tuy sóng sau xô sóng trước cực kỳ nhanh, vậy mà cũng chưa xóa nhòa được sức hút của
cậu ta. Thứ hai là, quan hệ giữa cậu ta, Tiểu Bạch, Chu Mẫn Lệ cùng Viên Thế Hoa gần đây
bị xào nấu tơi bời hoa lá, nếu mà cậu ta có thể mượn sức của "Phòng Khách Của Tiểu
Bạch" để tái xuất hiện, vậy thì tỉ suất xem đạt được không có gì phải nghi ngờ.
Hắn càng nghĩ càng thấy đây đúng là cơ hội ngàn năm một thuở, chỉ có duy nhất một vấn đề
là không biết Phong Á Luân có muốn nhân cơ hội này quay trở lại hay không, cho nên hắn
gọi điện thoại cho Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch lúc này đang ở nhà nấu cơm.Nhan Túc Ngang mấy bữa nay đã đi đến các thành phố khác để tuyên truyền cho "Nam
Nhân Lệ", cậu là vì vướng chương trình phát sóng lần này, tạm thời không thể đi, cho nên
trong nhà lúc này chỉ còn mỗi mình cậu.
Sau khi Trần Phi lời ít ý nhiều giải thích tình hình xong, Tiểu Bạch hỏi lại: "Anh là cần số điện
thoại của anh Á Luân hả?"
...
Trần Phi ban đầu vốn nghĩ rằng, bất kể giữa Tiểu Bạch và Phong Á Luân có phải là mối
quan hệ trong truyền thuyết hay không, ít ra bọn họ cũng là đồng môn sư huynh đệ, nếu là
cậu đại diện đứng ra mời thì thích hợp hơn, thế nhưng Tiểu Bạch lại nói như thế rõ ràng là
không muốn nhận lời, cho nên hắn không còn cách nào khác đành phải nói: "Vậy cũng
được, cậu đưa cho tôi đi."
Tiểu Bạch trả lời: "Nhưng mà cái này phải hỏi qua anh Á Luân mới được."
Trần Phi: "..."
Tiểu Bạch nói: "Nếu không thì để tôi gọi điện thoại cho anh Á Luân hỏi xem có thể cho anh
số điện thoại được hay không, rồi trả lời lại cho anh?"
Trần Phi hỏi: "Vậy tại sao cậu lại không hỏi thẳng cậu ấy xem có muốn tham gia chương
trình hay không?"
Tiểu Bạch nói: "Nhưng mà lỡ như anh Á Luân hỏi về giá tiền, tôi đâu có biết."
...
Trần Phi mồ hôi túa ra như tắm.
Cậu ta ngoài tiền ra thì không còn nghĩ được chuyện gì khác sao?Hắn giữ nhịp thở để bình tĩnh lại, nói: "Chỉ cần cậu ấy đồng ý tham gia ghi hình cho chương
trình, giá cả có thể thương lượng được."
Tiểu Bạch nói: "Bởi vậy nên tôi thấy hai anh trực tiếp thương lượng với nhau thì tốt hơn."
...
Trần Phi lau mồi hôi: "Cứ làm theo ý cậu đi." Dù sao thì kết quả cuối cùng của tranh luận, lỗi
lầm nhất định là ở hắn.
Tiểu Bạch gọi vào di động của Phong Á Luân, nhưng người nghe máy lại là Cao Cần.
Nghe Tiểu Bạch thuật lại câu chuyện xong, Cao Cần không hề nghĩ ngợi đã trả lời: "Không
làm." Lương thực lãng phí nhiều năm như vậy đã lỗ vốn lắm rồi, nếu như tái xuất, chẳng
phải lại tiếp tục lãng phí nữa sao?"
Tiểu Bạch "Ừ" một tiếng, đang muốn cúp máy, chợt nghe đầu dây truyền đến tiếng của
Phong Á Luân: "Điện thoại của ai thế?"
Cao Cần mặt không đổi sắc trả lời: "Gọi nhầm số."
...
Điện thoại cúp máy.
Tiểu Bạch rất nghiêm túc gọi lại một lần nữa.
Cao Cần hết kiên nhẫn bắt máy: "Còn chuyện gì nữa?"
Tiểu Bạch nói: "Tôi không có gọi nhầm số."
...
Cao Cần bình tĩnh nói: "Tôi biết rồi."Phong Á Luân ở đầu dây bên kia cười nói: "Cao Cần! Anh có gì gạt tôi phải không? Không
thể lại nhầm số hai lần liên tiếp chứ?"
Cao Cần nói: "Em ở Mỹ quá lâu, không biết gần đây Trung Quốc đã thay đổi."
"Thay đổi chỗ nào?"
"Khăng khăng cố chấp."
Điện thoại lại cúp máy.
Tiểu Bạch ngây người nhìn chằm chằm cái điện thoại.
Chuông điện thoại reo lên.
Cậu nghe điện thoại, lần này là Phong Á Luân: "Tiểu Bạch, cậu vừa tìm tôi có chuyện gì?"
Tiểu Bạch nói: "Biên đạo Trần Phi muốn xin số điện thoại của anh."
Phong Á Luân trầm ngâm một lúc: "Là vì chuyện tham gia chương trình?"
Tiểu Bạch nói: "Vâng. Anh ấy bảo giá tiền có thể thương lượng được."
Phong Á Luân hỏi: "Cậu thấy tôi nên quay trở lại sao?"
"Tôi thấy nếu anh muốn quay trở lại, thì cứ quay trở lại. Nếu như không muốn quay trở lại,
thì không cần quay trở lại."
Lời nói của Tiểu Bạch tuy đối với rất nhiều người là vô nghĩa, thế nhưng Phong Á Luân thì
không nghĩ như thế. Từ lúc Tiểu Bạch nói với hắn "Con người không thể sống thay cho
người khác, vì người khác cũng chẳng thể sống thay cho anh được", hắn đã nhận ra, lời nói
của Tiểu Bạch tuy đơn giản, nhưng lại rất thực tế, thường là sắc bén một nhát đánh trúng
tim đen.Cho nên Phong Á Luân rất nghiêm túc trả lời: "Lúc rời đi, có phần kích động, nhưng chủ yếu
vì đã nản lòng."
Tiểu Bạch ở đầu dây bên kia yên lặng lắng nghe.
Cao Cần ở đầu dây bên này, giả bộ như đang đọc báo, nhưng cả hai tai đều vểnh lên nghe
trộm.
"Nhưng mà khi bỏ đi, trái tim không ngờ lại có thể bùng cháy từ đống tro tàn." Phong Á Luân
cười khổ nói: "Có một số chuyện xảy ra quá nhanh quá ly kỳ, thật giống như phim truyền
hình vậy."
Tiểu Bạch nửa hiểu nửa không.
Giọng Phong Á Luân trở lại bình thường: "Chuyện của Trần Phi cậu giúp tôi từ chối đi."
Tờ báo trong tay Cao Cần hài lòng thỏa chí vì được lật sang trang.
Tiểu Bạch nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Phong Á Luân hỏi: "Không nói chuyện này nữa, cậu và Nhan Túc Ngang thế nào rồi?"
Tiểu Bạch nói: "Anh ấy đi công tác rồi."12
...
Đi công tác.
Dùng từ này hay lắm.
Phong Á Luân cười nói: "Nghe nói cậu ở nhà Nhan Túc Ngang? Ở nhà một mình có sợ
không, có cần tôi đến ở cùng không?"
12 Từ "xuất soa" có rất nhiều nghĩa: xuất giá, sinh nở, ly dị, hành quyết, xử trảm, làm việc lặt vặt, sai dịch, phục
dịch...Tờ báo trong tay Cao Cần run rẩy lẩy bẩy phát ra tiếng loạt xoạt.
Tiểu Bạch nói: "Không sao đâu. Vincent sẽ ở dưới lầu. Anh ấy bình thường cũng hay đến
thăm tôi."
"Vincent?" Phong Á Luân ngẩn người. Từ sau hôm chia tay ở Kim Tự Tháp đến nay, hắn
vẫn chưa có gặp lại anh ta. Mỗi lần hỏi Cao Cần, Cao Cần đều nói tất cả đã được sắp xếp
ổn thỏa rồi, không có chút thiếu sót nào vân vân vũ vũ. Không ngờ lại đem sắp xếp ở gần
nhà Nhan Túc Ngang. "Anh ta sao lại ở chỗ đó?"
Tiểu Bạch nói: "Anh Cao Cần nói căn hộ kia vốn là công ty sắp xếp cho tôi, đằng nào cũng
bỏ không, cho nên đã để cho Vincent vào ở."
Phong Á Luân nhìn về phía Cao Cần đang hết sức "tập trung tư tưởng" kia, trong lòng ngay
lập tức hiểu ra: "Tốt, tôi hiểu rồi. Vậy cậu ở một mình nên cẩn thận một chút. Có chuyện gì
gọi điện thoại cho tôi."
"Vâng."
Kết thúc cuộc điện thoại với Tiểu Bạch xong, Phong Á Luân thuận tay đoạt lấy tờ báo trong
tay Cao Cần: "Anh làm sao thuyết phục được Mã Thụy?"
Cao Cần giả ngu: "Cái gì?"
"Cấp cho Tiểu Bạch một căn hộ nhỏ, dùng để che đậy chuyện cậu ấy và Nhan Túc Ngang
sống chung." Phong Á Luân nói: "Anh làm sao thuyết phục được Mã Thụy đồng ý thế?" Theo
hiểu biết của hắn về Mã Thụy, lão ta không nhảy dựng lên đòi chia rẽ đôi uyên ương đã có
thể xem như đòn gánh nở hoa rồi.
Cao Cần nhún vai nói: "Tôi chỉ nói với lão, Tiểu Bạch cần một chỗ ở tương xứng."
"Sau đó?""Sau đó lão ta đồng ý duyệt để bộ phận tài chính thông qua khoản tiền này." Cao Cần dừng
lại một chút, điềm nhiên như không nói: "Đương nhiên, chọn chỗ nào là việc của tôi."
"... Làm tốt lắm.
~.~
Xì căng đan giữa Tiểu Bạch và Lâm Bích Vi rốt cuộc cũng chỉ là bão to gió nhẹ.
Cao Cần một mực khẳng định hai người lần đầu tiên hợp tác, cho nên đã cùng nhau đi ăn
bữa cơm để thắt chặt hơn tình hữu nghị, phóng viên cũng chỉ chụp được tấm hình lúc hai
người sánh vai từ nhà hàng bước ra mà thôi. Hơn nữa thậm chí còn không nói rõ là nhà
hàng nào, cho nên một khi gió nhẹ thổi qua, tất cả liền im hơi lặng tiếng.
Nhưng mà vẫn còn một chuyện khác của Tiểu Bạch khiến Cao Cần cảm thấy bó tay.
Chương trình "Phòng Khách Của Tiểu Bạch" do NCC đo ni đóng giày cho riêng Tiểu Bạch
thu được tỉ suất xem không như mong đợi, chỉ miễn cưỡng quanh quẩn ở hai con số. Tuy
rằng con số này còn khả quan hơn so với các chương trình giải trí tương tự, thế nhưng nếu
so sánh với "Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn" cũng trong tuần đó vẫn còn kém rất xa.
Phần lớn khán giả đều phản ánh nội dung nói chuyện quá sức khô khan, khách mời cùng
người dẫn chương trình khi trò chuyện nét mặt lại lộ ra vẻ lo lắng bất an.So với những ý kiến nói suông của bọn họ, các cao thủ của diễn đàn Trời Cao Biển Rộng đã
lập ra một topic lột trần chân tướng gãi đúng vào chỗ ngứa:
"Cực Khinh Bỉ Đài Truyền Hình Đã Cắt Xén Lung Tung Vô Tội Vạ"
Bài post đã dùng đủ mọi loại bằng chứng chứng cớ chứng minh rằng, cái "Phòng Khách Của
Tiểu Bạch" mà khán giả được xem đã bị người ta phẫu thuật chỉnh hình rồi. Trong đó đặc
biệt rõ ràng nhất chính là, Tiểu Bạch có mở miệng, nhưng lại không có phát ra tiếng nói.
Ngay tiếp sau, hình ảnh lập tức bị thay bằng hình của Lâm Bích Vi hay Viên Thế Hoa. Tình
huống như vậy xảy ra không chỉ một lần, hơn nữa mỗi lần Tiểu Bạch há miệng ra hình dáng
của miệng cũng không giống nhau, dù sao thì Tiểu Bạch cũng không thể dùng những điệu
bộ ấy để ngáp một cách liên tục như vậy chứ?
Lại nói tiếp, ở nửa đầu chương trình, vẻ tươi cười của Lâm Bích Vi vô cùng tự nhiên, ở nửa
sau lại bắt đầu gượng gạo. Chính giữa chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không chẳng
lẽ cô ấy đột nhiên bị đau dạ dày sao.
Tổng hợp lại đủ loại dấu vết, chủ topic hoàn toàn khẳng định mà bày tỏ rằng, phần khán giả
xem đã bị cắt xén rồi, hơn nữa phần bị cắt xén không thể nghi ngờ chính là phần đặc sắc
nhất. Phải biết rằng rất nhiều người thích xem Tiểu Bạch chính là bởi vì vẻ thẳng thắn bộc
trực không chút giả tạo tô son trát phấn của cậu, một khi bị người biên tập chắp vá lung
tung, Tiểu Bạch ngoại trừ ngồi cười ruồi còn lại chẳng làm gì khác.
Bài post này xuất hiện chưa được bao lâu đã lập tức trở thành hot topic.
Rất nhiều Bạch phiến năm lần bảy lượt hô hào kêu gọi đài truyền hình hãy trả lại một Tiểu
Bạch chân thật cho bọn họ, cho dù có đắc tội với người khác cũng chẳng sao. Thương yêu
cậu bao dung cho cậu, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để đấm đá ngắt véo với bất kỳ fan club
nào khác.Ngoài ra fan club của Chu Mẫn Lệ cũng nhảy ra kêu gào, cho rằng Chu Mẫn Lệ trong
chương trình chắc chắn đã bị ức hiếp rồi. Không thì cô ấy vốn là một người vui vẻ cởi mở
như thế, làm sao từ đầu tới đuôi lại mang bộ mặt nặng như chì thế kia?
Có người còn đem hết thảy mọi ân ân oán oán ngày xưa của Chu Mẫn Lệ và Tiểu Bạch lật
lại, cuối cùng cho ra kết luận: oan gia ngõ hẹp, không thể buông tha, một mất một còn.
Giữa lúc hai bên còn đang giằng co kèn cựa chưa tới hồi kết, một tin đồn còn chấn động
hơn nữa bùng nổ.
Có cư dân mạng ở phi trường đã dùng điện thoại chụp được tấm ảnh Phong Á Luân trở về
nước.
Một hòn đá khuấy động ngàn cơn sóng.
Tấm ảnh đã qua tay rất nhiều "chuyên gia" giám định, tất cả đều nhất trí cho rằng đúng là
Phong Á Luân, hơn nữa còn là tấm ảnh trước đây chưa bao giờ xuất hiện, bối cảnh sân bay
cũng chính xác.
Vì thế, càng ngày càng nhiều phiên bản tin đồn bắt đầu tung ra, trong đó được nhiều người
quan tâm bàn bạc nhất chính là mấy điểm dưới đây:
Phong Á Luân âm thầm về nước cùng Chu Mẫn Lệ nối lại tình xưa, Tiểu Bạch nổi cơn ghen
tuông, trong chương trình tấn công tình địch.
Phong Á Luân về nước thăm Tiểu Bạch, tình cờ gặp phải tình cũ và tình mới của tình cũ,
Phong Á Luân cùng Viên Thế Hoa nhất tiếu mẫn ân cừu.11
Phong Á Luân về nước, thái độ tình cảm mập mờ. Tiểu Bạch và Chu Mẫn Lệ ra tay đại
chiến, quyết phân cao thấp.
11 Câu thơ "Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu" trích trong bài thơ Đề Tam Nghĩa Tháp của Lỗ Tấn,
có nghĩa cười lên một cái liền xóa đi mọi thù hận.Thợ lặn lâu năm kinh nghiệm trên diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng" Giả Chí Thanh lần này
được tuyên dương, vì đã nhanh chóng cập nhật tất cả những tin tức dù liên quan hay không
liên quan đến vụ này.
Trừ những người có liên quan ra, có ba người cảm thấy bực bội nhất.
Nhan Túc Ngang bực bội vì không được góp mặt.
Phát biểu của hắn như sau:
"Tốt xấu gì tôi cũng từng được có xì căng đan tình ái ầm ĩ với Tiểu Bạch mà, vì sao không
nhắc đến tôi? Hơn nữa Phong Á Luân đi thăm cái quỷ gì, rõ ràng lần nào cũng là tôi đi thăm
mà!"
Giả Chí Thanh bình luận: "Đại Thần, lúc anh đến thăm kéo nón sụp xuống hơi bị thấp."
Cao Cần bực bội là vì tình địch.
Phát biểu của hắn như sau:
"Chu Mẫn Lệ còn chưa rút lui khỏi giới giải trí sao?"
Giả Chí Thanh bình luận: "Năm nào khi còn cần đến người ta thì một hai Chu tiểu thư Chu
tiểu thư, bây giờ không cần đến nữa, liền biến thành Chu hết thời Chu hết thời."
Vincent bực bội vì bị bỏ rơi.
Phát biểu của hắn như sau:
"Tôi... ở đây. Nhưng... không có... ở chung."
Giả Chí Thanh bình luận: "ABCDEFG..."Đối với chuyện "Phòng Khách Của Tiểu Bạch" không đạt kết quả như mong muốn, dàn lãnh
đạo cấp cao của đài truyền hình vẫn duy trì một sự bình tĩnh nhất định. Bọn họ nhanh chóng
đưa ra chỉ thị, cần phải cân nhắc thận trọng đối với khách mời lần sau.
Trần Phi thật ra muốn mời ê kíp làm phim "Nam Nhân Lệ", thế nhưng mà "Nam Nhân Ê Kíp"
nọ vì sắp tới ngày công chiếu phim, cho nên Liên Giác Tu, Nhan Túc Ngang và những nhân
vật chủ chốt đều phải thay phiên đến các thành phố quảng bá, e rằng rất khó sắp xếp được
thời gian tham dự.
Sau một hồi chọn tới chọn lui, khách mời cho kỳ thứ hai đã trở thành một vấn đề nan giải.
Người quá nổi tiếng, họ lại không muốn đến.
Người chưa nổi lắm, bọn họ lại không muốn mời.
Vậy cho nên cao thì không tới mà thấp cũng không xong, vô cùng phức tạp.
Trần Phi suy đi nghĩ lại, cuối cùng nghĩ đến Phong Á Luân.
Thứ nhất là Phong Á Luân rời khỏi giới giải trí chưa lâu, mới chỉ có vài tháng, Trường Giang
tuy sóng sau xô sóng trước cực kỳ nhanh, vậy mà cũng chưa xóa nhòa được sức hút của
cậu ta. Thứ hai là, quan hệ giữa cậu ta, Tiểu Bạch, Chu Mẫn Lệ cùng Viên Thế Hoa gần đây
bị xào nấu tơi bời hoa lá, nếu mà cậu ta có thể mượn sức của "Phòng Khách Của Tiểu
Bạch" để tái xuất hiện, vậy thì tỉ suất xem đạt được không có gì phải nghi ngờ.
Hắn càng nghĩ càng thấy đây đúng là cơ hội ngàn năm một thuở, chỉ có duy nhất một vấn đề
là không biết Phong Á Luân có muốn nhân cơ hội này quay trở lại hay không, cho nên hắn
gọi điện thoại cho Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch lúc này đang ở nhà nấu cơm.Nhan Túc Ngang mấy bữa nay đã đi đến các thành phố khác để tuyên truyền cho "Nam
Nhân Lệ", cậu là vì vướng chương trình phát sóng lần này, tạm thời không thể đi, cho nên
trong nhà lúc này chỉ còn mỗi mình cậu.
Sau khi Trần Phi lời ít ý nhiều giải thích tình hình xong, Tiểu Bạch hỏi lại: "Anh là cần số điện
thoại của anh Á Luân hả?"
...
Trần Phi ban đầu vốn nghĩ rằng, bất kể giữa Tiểu Bạch và Phong Á Luân có phải là mối
quan hệ trong truyền thuyết hay không, ít ra bọn họ cũng là đồng môn sư huynh đệ, nếu là
cậu đại diện đứng ra mời thì thích hợp hơn, thế nhưng Tiểu Bạch lại nói như thế rõ ràng là
không muốn nhận lời, cho nên hắn không còn cách nào khác đành phải nói: "Vậy cũng
được, cậu đưa cho tôi đi."
Tiểu Bạch trả lời: "Nhưng mà cái này phải hỏi qua anh Á Luân mới được."
Trần Phi: "..."
Tiểu Bạch nói: "Nếu không thì để tôi gọi điện thoại cho anh Á Luân hỏi xem có thể cho anh
số điện thoại được hay không, rồi trả lời lại cho anh?"
Trần Phi hỏi: "Vậy tại sao cậu lại không hỏi thẳng cậu ấy xem có muốn tham gia chương
trình hay không?"
Tiểu Bạch nói: "Nhưng mà lỡ như anh Á Luân hỏi về giá tiền, tôi đâu có biết."
...
Trần Phi mồ hôi túa ra như tắm.
Cậu ta ngoài tiền ra thì không còn nghĩ được chuyện gì khác sao?Hắn giữ nhịp thở để bình tĩnh lại, nói: "Chỉ cần cậu ấy đồng ý tham gia ghi hình cho chương
trình, giá cả có thể thương lượng được."
Tiểu Bạch nói: "Bởi vậy nên tôi thấy hai anh trực tiếp thương lượng với nhau thì tốt hơn."
...
Trần Phi lau mồi hôi: "Cứ làm theo ý cậu đi." Dù sao thì kết quả cuối cùng của tranh luận, lỗi
lầm nhất định là ở hắn.
Tiểu Bạch gọi vào di động của Phong Á Luân, nhưng người nghe máy lại là Cao Cần.
Nghe Tiểu Bạch thuật lại câu chuyện xong, Cao Cần không hề nghĩ ngợi đã trả lời: "Không
làm." Lương thực lãng phí nhiều năm như vậy đã lỗ vốn lắm rồi, nếu như tái xuất, chẳng
phải lại tiếp tục lãng phí nữa sao?"
Tiểu Bạch "Ừ" một tiếng, đang muốn cúp máy, chợt nghe đầu dây truyền đến tiếng của
Phong Á Luân: "Điện thoại của ai thế?"
Cao Cần mặt không đổi sắc trả lời: "Gọi nhầm số."
...
Điện thoại cúp máy.
Tiểu Bạch rất nghiêm túc gọi lại một lần nữa.
Cao Cần hết kiên nhẫn bắt máy: "Còn chuyện gì nữa?"
Tiểu Bạch nói: "Tôi không có gọi nhầm số."
...
Cao Cần bình tĩnh nói: "Tôi biết rồi."Phong Á Luân ở đầu dây bên kia cười nói: "Cao Cần! Anh có gì gạt tôi phải không? Không
thể lại nhầm số hai lần liên tiếp chứ?"
Cao Cần nói: "Em ở Mỹ quá lâu, không biết gần đây Trung Quốc đã thay đổi."
"Thay đổi chỗ nào?"
"Khăng khăng cố chấp."
Điện thoại lại cúp máy.
Tiểu Bạch ngây người nhìn chằm chằm cái điện thoại.
Chuông điện thoại reo lên.
Cậu nghe điện thoại, lần này là Phong Á Luân: "Tiểu Bạch, cậu vừa tìm tôi có chuyện gì?"
Tiểu Bạch nói: "Biên đạo Trần Phi muốn xin số điện thoại của anh."
Phong Á Luân trầm ngâm một lúc: "Là vì chuyện tham gia chương trình?"
Tiểu Bạch nói: "Vâng. Anh ấy bảo giá tiền có thể thương lượng được."
Phong Á Luân hỏi: "Cậu thấy tôi nên quay trở lại sao?"
"Tôi thấy nếu anh muốn quay trở lại, thì cứ quay trở lại. Nếu như không muốn quay trở lại,
thì không cần quay trở lại."
Lời nói của Tiểu Bạch tuy đối với rất nhiều người là vô nghĩa, thế nhưng Phong Á Luân thì
không nghĩ như thế. Từ lúc Tiểu Bạch nói với hắn "Con người không thể sống thay cho
người khác, vì người khác cũng chẳng thể sống thay cho anh được", hắn đã nhận ra, lời nói
của Tiểu Bạch tuy đơn giản, nhưng lại rất thực tế, thường là sắc bén một nhát đánh trúng
tim đen.Cho nên Phong Á Luân rất nghiêm túc trả lời: "Lúc rời đi, có phần kích động, nhưng chủ yếu
vì đã nản lòng."
Tiểu Bạch ở đầu dây bên kia yên lặng lắng nghe.
Cao Cần ở đầu dây bên này, giả bộ như đang đọc báo, nhưng cả hai tai đều vểnh lên nghe
trộm.
"Nhưng mà khi bỏ đi, trái tim không ngờ lại có thể bùng cháy từ đống tro tàn." Phong Á Luân
cười khổ nói: "Có một số chuyện xảy ra quá nhanh quá ly kỳ, thật giống như phim truyền
hình vậy."
Tiểu Bạch nửa hiểu nửa không.
Giọng Phong Á Luân trở lại bình thường: "Chuyện của Trần Phi cậu giúp tôi từ chối đi."
Tờ báo trong tay Cao Cần hài lòng thỏa chí vì được lật sang trang.
Tiểu Bạch nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Phong Á Luân hỏi: "Không nói chuyện này nữa, cậu và Nhan Túc Ngang thế nào rồi?"
Tiểu Bạch nói: "Anh ấy đi công tác rồi."12
...
Đi công tác.
Dùng từ này hay lắm.
Phong Á Luân cười nói: "Nghe nói cậu ở nhà Nhan Túc Ngang? Ở nhà một mình có sợ
không, có cần tôi đến ở cùng không?"
12 Từ "xuất soa" có rất nhiều nghĩa: xuất giá, sinh nở, ly dị, hành quyết, xử trảm, làm việc lặt vặt, sai dịch, phục
dịch...Tờ báo trong tay Cao Cần run rẩy lẩy bẩy phát ra tiếng loạt xoạt.
Tiểu Bạch nói: "Không sao đâu. Vincent sẽ ở dưới lầu. Anh ấy bình thường cũng hay đến
thăm tôi."
"Vincent?" Phong Á Luân ngẩn người. Từ sau hôm chia tay ở Kim Tự Tháp đến nay, hắn
vẫn chưa có gặp lại anh ta. Mỗi lần hỏi Cao Cần, Cao Cần đều nói tất cả đã được sắp xếp
ổn thỏa rồi, không có chút thiếu sót nào vân vân vũ vũ. Không ngờ lại đem sắp xếp ở gần
nhà Nhan Túc Ngang. "Anh ta sao lại ở chỗ đó?"
Tiểu Bạch nói: "Anh Cao Cần nói căn hộ kia vốn là công ty sắp xếp cho tôi, đằng nào cũng
bỏ không, cho nên đã để cho Vincent vào ở."
Phong Á Luân nhìn về phía Cao Cần đang hết sức "tập trung tư tưởng" kia, trong lòng ngay
lập tức hiểu ra: "Tốt, tôi hiểu rồi. Vậy cậu ở một mình nên cẩn thận một chút. Có chuyện gì
gọi điện thoại cho tôi."
"Vâng."
Kết thúc cuộc điện thoại với Tiểu Bạch xong, Phong Á Luân thuận tay đoạt lấy tờ báo trong
tay Cao Cần: "Anh làm sao thuyết phục được Mã Thụy?"
Cao Cần giả ngu: "Cái gì?"
"Cấp cho Tiểu Bạch một căn hộ nhỏ, dùng để che đậy chuyện cậu ấy và Nhan Túc Ngang
sống chung." Phong Á Luân nói: "Anh làm sao thuyết phục được Mã Thụy đồng ý thế?" Theo
hiểu biết của hắn về Mã Thụy, lão ta không nhảy dựng lên đòi chia rẽ đôi uyên ương đã có
thể xem như đòn gánh nở hoa rồi.
Cao Cần nhún vai nói: "Tôi chỉ nói với lão, Tiểu Bạch cần một chỗ ở tương xứng."
"Sau đó?""Sau đó lão ta đồng ý duyệt để bộ phận tài chính thông qua khoản tiền này." Cao Cần dừng
lại một chút, điềm nhiên như không nói: "Đương nhiên, chọn chỗ nào là việc của tôi."
"... Làm tốt lắm.
/81
|