Hắn sờ sờ mái tóc ngắn củn của mình,không một chút ngại ngùng nháy mắt với cô "Cái đó khác,cơm trưa khác."
Tô Thiện hừ lạnh,cố tình cao giọng "Tớ nấu cơm sợ không hợp khẩu vị Tô đại thiếu gia."
Hắn gật gật cái đầu,đưa tay sờ cằm,còn tỏ ra rất khoan dung "Không sao,thiếu gia đây cũng không chê cậu."
Xét về mặt dày,hắn xếp 2 chẳng ai dám xưng nhất đâu "Này,Lão Tam,cậu không đi làm sao?Hay là không có việc gì làm?"Chẳng lẽ còn muốn ở lì chỗ cô,chiếc Audi của hắn để trước tiệm cô cũng thật chói mắt rồi,lại thêm bộ dạng đào hoa dát vàng của hắn,khiến ai vào tiệm cô cũng đều không rời mắt nơi hắn,đặc biệt là phụ nữ đi.
"Thiếu gia đây làm chủ,thích đi hay không còn tuỳ tâm trạng."Thật ra thì khu quy hoạch kia hắn dành không được,thất bại rồi.
Hắn đương nhiên biết khu quy hoạch kia vốn sẽ được bàn giao về Từ Hy Viễn,nhưng hắn vẫn muốn nhúng tay dành lại,ai sợ hắn riêng Tô Minh Sơ còn lâu mới sợ.Hừ,coi như lần này anh đây nhường.
Dù sao tới cái nơi tồi tàn này cũng không tệ,còn gặp được Tiểu Thiện bé bỏng của hắn.
Hắn đột nhiên nhớ tới điều gì,đi lại khoác lấy vai cô,cà lơ phất phơ cúi đầu:
"Này,Tiểu Thiện!Người đàn ông cũ của cậu tới đây rồi đấy!"
Tô Thiện đột nhiên run lên một cái,đánh rơi cái thìa xuống đất,cái hì người đàn ông cũ,cô ngước mắt nhìn hắn "Cậu nói ai?"
Tô Minh Sơ không để ý tới cô có điều khác thường,hắn dững dưng đáp "Còn ai nữa,Từ Hy Viễn."
Hắn đương nhiên biết Tô Thiện gả cho Từ Hy Viễn,nếu không phải vì ba mẹ hắn sống chết ngăn cản,hắn đã chạy về cướp dâu rồi.Tiểu Thiện bé bỏng của hắn khi nào lại đến lượt tên sói già như Từ Hy Viễn!
Tô Thiện nhanh chóng đẩy hắn ra,vội vàng "Cậu về đi,tớ muốn đóng cửa tiệm!"Tô Thiện phát hiện,cô sợ gặp lại hắn.
Hắn xoa đầu cô "Yên tâm,hắn tới có việc,không phải đến tìm cậu đâu?"
Hắn suy nghĩ một lát liền cau mày:
"Này!Cậu sao phải sợ hắn?Yên tâm,Tô đại thiếu gia sẽ che chở cho cậu."Hắn vỗ ngực đảm bảo,mặt hào hứng như ra trận.
Tô Thiện còn lâu mới tin hắn,cô đẩy hắn ra,Tô Minh Sơ lại áp sát người cô "Tiểu Thiện,tớ không hiểu vì sao cậu lại đi gả cho một tên xứng tuổi chú mình như vậy,cũng hơn đến mười mấy tuổi nha!!"
"Là 11 tuổi."Tô Thiện đáp,nhắc đến thì cô mới nhớ Từ Hy Viễn thật ra cùng cô chênh lệch khá lớn,nhưng mà hắn ta vốn có gương mặt yêu nghiệt thế kia,chẳng giống sẽ hơn cô tới 11 tuổi.Ở bên hắn,hình như Tô Thiện đã quên mất cái vấn đề tuổi tác này.
Quên đi,vấn đề chính bây giờ không phải là đi so tuổi tác,Tô Thiện đưa tay đẩy người Tô Minh Sơ,hắn được nước lấn tới lại áp sát người cô "Tớ mặc kệ,dù sao hắn cũng là đồ cũ.Hay là,cậu thử xem xét tớ đi?"Hắn câu khoé môi,nháy mắt "Tớ vừa đẹp trai vừa giàu có này,thế nào?"( khụ... dám nói Lão Từ nhà là đồ cũ,để Lão Từ nghe được xem có thiến ngươi không?)
Tô Thiện chán ghét nhìn cái vẻ phong lưu của hắn,đưa tay đập cái bốp lên đầu hắn,lãnh đạm "Đừng chọc tớ văng tục!"Tên này không đánh không được,cũng chỉ có duy nhất hắn biết chọc cô tức tới văng tục bậy.
Tô Minh Sơ ôm đầu la oai oái,mắng cô "Bà chằng đanh đá,còn lâu mới có ai thèm lấy cậu!"
Tô Thiện mắc cười nhìn cái điệu bộ làm quá lên của hắn,cô cũng hùa theo đùa "Ôi ôi,Tô đại thiếu gia không phải lúc nãy còn muốn tớ xem xét sao?Được rồi,tạm chấp nhận cho cậu làm tình nhân bé bỏng của tớ,được không!"Nói rồi Tô Thiện đưa tay xoa xoa đầu hắn,cái chữ "không" sau cùng còn cố tình làm nũng kéo dài.
Hắn và cô trước giờ cũng quen đùa với nhau như vậy,thật ra thì cũng chẳng có chút tâm ý gì cả.
Nhưng một màn áp sát xoa đầu nói lời yêu thương lại rơi vào mắt người đàn ông đứng ngoài cửa tiệm này lại chướng mắt hơn bao giờ hết.
Từ Hy Viễn hít sâu một hơi,bước chân nhanh chóng đi lại kéo mạnh Tô Thiện ra sau mình,giây tiếp theo liền không nói một lời nặng tay quăng nắm đấm lên mặt Tô Minh Sơ.
Tô đại thiếu gia chật vật ngã nhào ra phía sau,làm nguyên liệu,bột bánh đổ hết ra nền.Hắn ta mắng thầm một tiếng,khó khăn đứng dậy muốn giành lại Tô Thiện.
Từ Hy Viễn còn lâu mới để hắn như ý,anh* tức giận đưa chân đạp Tô Minh Sơ ngã nhào,rồi lại xách hắn* lên "Mẹ nó!Ai cho mày đụng vào cô ấy?"Dứt lời lại quăng đấm lên mặt hắn.
(Tới đây đổi cách xưng hô:Anh:Từ Hy Viễn,Hắn: Tô Minh Sơ)
Tô Thiện còn chưa hết hoảng bởi sự xuất hiện của Từ Hy Viễn,cả người cô run lên luống cuống không biết phải làm gì.Lại thấy Từ Hy Viễn sắp đánh Tô Minh Sơ đến tàn mặt,Tô Thiện sợ hãi kéo lấy cánh tay anh "Đừng đánh nữa,anh đừng đánh nữa."Thật ra cái tên Tô Minh Sơ này chỉ được cái miệng ba hoa,bị đánh như vậy còn không biết đánh trả.
Tô Thiện hừ lạnh,cố tình cao giọng "Tớ nấu cơm sợ không hợp khẩu vị Tô đại thiếu gia."
Hắn gật gật cái đầu,đưa tay sờ cằm,còn tỏ ra rất khoan dung "Không sao,thiếu gia đây cũng không chê cậu."
Xét về mặt dày,hắn xếp 2 chẳng ai dám xưng nhất đâu "Này,Lão Tam,cậu không đi làm sao?Hay là không có việc gì làm?"Chẳng lẽ còn muốn ở lì chỗ cô,chiếc Audi của hắn để trước tiệm cô cũng thật chói mắt rồi,lại thêm bộ dạng đào hoa dát vàng của hắn,khiến ai vào tiệm cô cũng đều không rời mắt nơi hắn,đặc biệt là phụ nữ đi.
"Thiếu gia đây làm chủ,thích đi hay không còn tuỳ tâm trạng."Thật ra thì khu quy hoạch kia hắn dành không được,thất bại rồi.
Hắn đương nhiên biết khu quy hoạch kia vốn sẽ được bàn giao về Từ Hy Viễn,nhưng hắn vẫn muốn nhúng tay dành lại,ai sợ hắn riêng Tô Minh Sơ còn lâu mới sợ.Hừ,coi như lần này anh đây nhường.
Dù sao tới cái nơi tồi tàn này cũng không tệ,còn gặp được Tiểu Thiện bé bỏng của hắn.
Hắn đột nhiên nhớ tới điều gì,đi lại khoác lấy vai cô,cà lơ phất phơ cúi đầu:
"Này,Tiểu Thiện!Người đàn ông cũ của cậu tới đây rồi đấy!"
Tô Thiện đột nhiên run lên một cái,đánh rơi cái thìa xuống đất,cái hì người đàn ông cũ,cô ngước mắt nhìn hắn "Cậu nói ai?"
Tô Minh Sơ không để ý tới cô có điều khác thường,hắn dững dưng đáp "Còn ai nữa,Từ Hy Viễn."
Hắn đương nhiên biết Tô Thiện gả cho Từ Hy Viễn,nếu không phải vì ba mẹ hắn sống chết ngăn cản,hắn đã chạy về cướp dâu rồi.Tiểu Thiện bé bỏng của hắn khi nào lại đến lượt tên sói già như Từ Hy Viễn!
Tô Thiện nhanh chóng đẩy hắn ra,vội vàng "Cậu về đi,tớ muốn đóng cửa tiệm!"Tô Thiện phát hiện,cô sợ gặp lại hắn.
Hắn xoa đầu cô "Yên tâm,hắn tới có việc,không phải đến tìm cậu đâu?"
Hắn suy nghĩ một lát liền cau mày:
"Này!Cậu sao phải sợ hắn?Yên tâm,Tô đại thiếu gia sẽ che chở cho cậu."Hắn vỗ ngực đảm bảo,mặt hào hứng như ra trận.
Tô Thiện còn lâu mới tin hắn,cô đẩy hắn ra,Tô Minh Sơ lại áp sát người cô "Tiểu Thiện,tớ không hiểu vì sao cậu lại đi gả cho một tên xứng tuổi chú mình như vậy,cũng hơn đến mười mấy tuổi nha!!"
"Là 11 tuổi."Tô Thiện đáp,nhắc đến thì cô mới nhớ Từ Hy Viễn thật ra cùng cô chênh lệch khá lớn,nhưng mà hắn ta vốn có gương mặt yêu nghiệt thế kia,chẳng giống sẽ hơn cô tới 11 tuổi.Ở bên hắn,hình như Tô Thiện đã quên mất cái vấn đề tuổi tác này.
Quên đi,vấn đề chính bây giờ không phải là đi so tuổi tác,Tô Thiện đưa tay đẩy người Tô Minh Sơ,hắn được nước lấn tới lại áp sát người cô "Tớ mặc kệ,dù sao hắn cũng là đồ cũ.Hay là,cậu thử xem xét tớ đi?"Hắn câu khoé môi,nháy mắt "Tớ vừa đẹp trai vừa giàu có này,thế nào?"( khụ... dám nói Lão Từ nhà là đồ cũ,để Lão Từ nghe được xem có thiến ngươi không?)
Tô Thiện chán ghét nhìn cái vẻ phong lưu của hắn,đưa tay đập cái bốp lên đầu hắn,lãnh đạm "Đừng chọc tớ văng tục!"Tên này không đánh không được,cũng chỉ có duy nhất hắn biết chọc cô tức tới văng tục bậy.
Tô Minh Sơ ôm đầu la oai oái,mắng cô "Bà chằng đanh đá,còn lâu mới có ai thèm lấy cậu!"
Tô Thiện mắc cười nhìn cái điệu bộ làm quá lên của hắn,cô cũng hùa theo đùa "Ôi ôi,Tô đại thiếu gia không phải lúc nãy còn muốn tớ xem xét sao?Được rồi,tạm chấp nhận cho cậu làm tình nhân bé bỏng của tớ,được không!"Nói rồi Tô Thiện đưa tay xoa xoa đầu hắn,cái chữ "không" sau cùng còn cố tình làm nũng kéo dài.
Hắn và cô trước giờ cũng quen đùa với nhau như vậy,thật ra thì cũng chẳng có chút tâm ý gì cả.
Nhưng một màn áp sát xoa đầu nói lời yêu thương lại rơi vào mắt người đàn ông đứng ngoài cửa tiệm này lại chướng mắt hơn bao giờ hết.
Từ Hy Viễn hít sâu một hơi,bước chân nhanh chóng đi lại kéo mạnh Tô Thiện ra sau mình,giây tiếp theo liền không nói một lời nặng tay quăng nắm đấm lên mặt Tô Minh Sơ.
Tô đại thiếu gia chật vật ngã nhào ra phía sau,làm nguyên liệu,bột bánh đổ hết ra nền.Hắn ta mắng thầm một tiếng,khó khăn đứng dậy muốn giành lại Tô Thiện.
Từ Hy Viễn còn lâu mới để hắn như ý,anh* tức giận đưa chân đạp Tô Minh Sơ ngã nhào,rồi lại xách hắn* lên "Mẹ nó!Ai cho mày đụng vào cô ấy?"Dứt lời lại quăng đấm lên mặt hắn.
(Tới đây đổi cách xưng hô:Anh:Từ Hy Viễn,Hắn: Tô Minh Sơ)
Tô Thiện còn chưa hết hoảng bởi sự xuất hiện của Từ Hy Viễn,cả người cô run lên luống cuống không biết phải làm gì.Lại thấy Từ Hy Viễn sắp đánh Tô Minh Sơ đến tàn mặt,Tô Thiện sợ hãi kéo lấy cánh tay anh "Đừng đánh nữa,anh đừng đánh nữa."Thật ra cái tên Tô Minh Sơ này chỉ được cái miệng ba hoa,bị đánh như vậy còn không biết đánh trả.
/60
|