Tô Thiện quả thực muốn chạy,lại không ngờ phát hiện cửa bị khoá.Sao hắn lại biết cô muốn chạy chứ?
Tô Thiện ngó quanh căn phòng một lượt,ánh mắt rơi hướng cửa sổ.Đây là tầng ba,nhảy xuống là điều không có khả năng.
Bước chân cô chậm rãi đi lại,nhìn xuống phía dưới,quả thực là không thể nhảy rồi.
"Em bỏ ý định đó đi."Vừa mở cửa đi vào đã thấy cô ngơ ngẩn đứng bên cửa sổ,Từ Hy Viễn đương nhiên biết cô muốn chạy,hắn quả thực có hơi ám ảnh tâm lý với cửa sổ,nhảy một lần là đủ hù hắn rồi.
Tô Thiện xoay người,bĩu môi "Anh làm như sẽ biết tôi muốn gì không bằng."
"Qua đây."
Lúc hắn đi vào trên tay có cần theo hộp y tế cá nhân,Tô Thiện đi qua nhìn hắn "Tôi không sao,không cần..."
Chưa kịp nói đã bị hắn kéo ngồi xuống,nhét cho cô một chiếc váy hai dây mềm mại "Em đi thay ra đi,rồi ra tôi buôi thuốc."
Tô Thiện không để ý hắn khi nào lại cầm thêm một chiếc váy đi vào.Cô nhìn chiếc váy,có chút khó chịu "Đồ của người phụ nữ nào?Tôi không muốn mặc."
Hắn hít sâu một hơi:
"Là đồ của em,tôi mua rất nhiều y phục cho em,em muốn đi xem không?"Còn cố tình nhấn mạnh "Ngay cả nội y cũng đều chuẩn bị cho em rồi."
Tô Thiện ôm lấy cái váy chạy vào phòng tắm,mặt mày đỏ lựng "Biến thái!Ai cần anh mua cho tôi."
Từ Hy Viễn ngã lưng ra giường,nhìn cái dáng nhỏ nhắn chạy chối chết không khỏi mắc cười,ngại ngùng gì chứ?
Tô Thiện thay ra cái váy,cảm thấy vẫn là dễ chịu hơn lễ phục vướng víu kia.Cô hắt nước rửa sơ mặt,đột nhiên cảm giác được gì đó,mặt mày thoáng chốc hồng lên.
Vội vàng kiểm chứng,quả thực là "bà dì" đến,xưa nay kinh nguyệt thường đến rất đều,tháng này lại tới sớm hơn ba ngày,còn ngay vào lúc này.
Từ Hy Viễn nằm ườn trên giường đợi cô hơn 15",hắn nghĩ thay đồ thôi có cần phải lâu vậy không?Vẫn là nên đi xem thử một chút.
Còn chưa kịp gõ cửa, "cạnh" một tiếng,chỉ thấy cái đầu nhỏ của Tô Thiện ló ra ngoài cửa,mắt dáo diếc thấy hắn,mặt liền ửng hồng "Cái đó... cái đó... anh có không?"
Hắn nhíu mày "Cái gì?"
Cô cúi đầu,mặt càng thêm đỏ "Là... là băng vệ sinh."
Hỏi thừa!
"Anh thì làm gì có cái đó."Đột nhiên hắn suy nghĩ tới cái gì,đưa mắt nhìn xuống phía dưới,cả người cô trốn trong phòng tắm,chỉ có cái đầu chịu ló ra,mặt mày còn đỏ ửng,hắn lập tức hiểu chuyện "Em...cần sao?"Dù sao thì mấy chuyện này hắn cũng không hiểu lắm,chỉ qua là có biết phụ nữ mỗi tháng đều sẽ có kì sinh lý.
Hắn thấy cô gật gật đầu,lông mày xoắn lại một chỗ "Vậy em đợi một lát,tôi điện cho Vương Triết mang đến."
"Đừng!Anh bị thần kinh hả?Có ai lại nhờ trợ lí đi mua cái đó?Anh không xấu hổ nhưng tôi không mặt dày như anh."Nghĩ tới thôi cũng thấy vẻ mặt méo xệch của Vương trợ lí.
Hắn nhìn cô,cũng cảm thấy cô nói có lí,cũng không thể để người đàn ông khác đi mua thứ đó cho người phụ nữ của hắn được.Từ Hy Viễn sờ sờ mặt cô "Vậy em ngoan ngoãn ở nhà,tôi đi mua về cho em."
Tô Thiện xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoan gật đầu,nhỏ giọng "Tôi chờ anh."
Mẹ kiếp,ngoan ngoãn như vậy có bảo hắn đi giết người cũng được.
Từ Hy Viễn rất hài lòng với ba chữ "tôi chờ anh" của cô,xoay lưng lấy chìa khoá xe ra ngoài,khoé môi cong cong.
Siêu thị,
Người đàn ông cao lớn đội mũ lưỡi trai kéo thấp ,khẩu trang che đi nữa gương mặt,vừa vặn chỉ lòi hai con mắt dài hẹp.Trên người mặc áo phông đơn giản cùng với quần tây đen,thoạt nhìn có vẻ thoải mái năng động hơn ngày thường.
Hắn đứng trước quầy băng vệ sinh đủ màu đủ sắc,hai tay đút túi quần,đã hơn 5" vẫn chưa biết phải chọn cái nào.
Tô Thiện ngó quanh căn phòng một lượt,ánh mắt rơi hướng cửa sổ.Đây là tầng ba,nhảy xuống là điều không có khả năng.
Bước chân cô chậm rãi đi lại,nhìn xuống phía dưới,quả thực là không thể nhảy rồi.
"Em bỏ ý định đó đi."Vừa mở cửa đi vào đã thấy cô ngơ ngẩn đứng bên cửa sổ,Từ Hy Viễn đương nhiên biết cô muốn chạy,hắn quả thực có hơi ám ảnh tâm lý với cửa sổ,nhảy một lần là đủ hù hắn rồi.
Tô Thiện xoay người,bĩu môi "Anh làm như sẽ biết tôi muốn gì không bằng."
"Qua đây."
Lúc hắn đi vào trên tay có cần theo hộp y tế cá nhân,Tô Thiện đi qua nhìn hắn "Tôi không sao,không cần..."
Chưa kịp nói đã bị hắn kéo ngồi xuống,nhét cho cô một chiếc váy hai dây mềm mại "Em đi thay ra đi,rồi ra tôi buôi thuốc."
Tô Thiện không để ý hắn khi nào lại cầm thêm một chiếc váy đi vào.Cô nhìn chiếc váy,có chút khó chịu "Đồ của người phụ nữ nào?Tôi không muốn mặc."
Hắn hít sâu một hơi:
"Là đồ của em,tôi mua rất nhiều y phục cho em,em muốn đi xem không?"Còn cố tình nhấn mạnh "Ngay cả nội y cũng đều chuẩn bị cho em rồi."
Tô Thiện ôm lấy cái váy chạy vào phòng tắm,mặt mày đỏ lựng "Biến thái!Ai cần anh mua cho tôi."
Từ Hy Viễn ngã lưng ra giường,nhìn cái dáng nhỏ nhắn chạy chối chết không khỏi mắc cười,ngại ngùng gì chứ?
Tô Thiện thay ra cái váy,cảm thấy vẫn là dễ chịu hơn lễ phục vướng víu kia.Cô hắt nước rửa sơ mặt,đột nhiên cảm giác được gì đó,mặt mày thoáng chốc hồng lên.
Vội vàng kiểm chứng,quả thực là "bà dì" đến,xưa nay kinh nguyệt thường đến rất đều,tháng này lại tới sớm hơn ba ngày,còn ngay vào lúc này.
Từ Hy Viễn nằm ườn trên giường đợi cô hơn 15",hắn nghĩ thay đồ thôi có cần phải lâu vậy không?Vẫn là nên đi xem thử một chút.
Còn chưa kịp gõ cửa, "cạnh" một tiếng,chỉ thấy cái đầu nhỏ của Tô Thiện ló ra ngoài cửa,mắt dáo diếc thấy hắn,mặt liền ửng hồng "Cái đó... cái đó... anh có không?"
Hắn nhíu mày "Cái gì?"
Cô cúi đầu,mặt càng thêm đỏ "Là... là băng vệ sinh."
Hỏi thừa!
"Anh thì làm gì có cái đó."Đột nhiên hắn suy nghĩ tới cái gì,đưa mắt nhìn xuống phía dưới,cả người cô trốn trong phòng tắm,chỉ có cái đầu chịu ló ra,mặt mày còn đỏ ửng,hắn lập tức hiểu chuyện "Em...cần sao?"Dù sao thì mấy chuyện này hắn cũng không hiểu lắm,chỉ qua là có biết phụ nữ mỗi tháng đều sẽ có kì sinh lý.
Hắn thấy cô gật gật đầu,lông mày xoắn lại một chỗ "Vậy em đợi một lát,tôi điện cho Vương Triết mang đến."
"Đừng!Anh bị thần kinh hả?Có ai lại nhờ trợ lí đi mua cái đó?Anh không xấu hổ nhưng tôi không mặt dày như anh."Nghĩ tới thôi cũng thấy vẻ mặt méo xệch của Vương trợ lí.
Hắn nhìn cô,cũng cảm thấy cô nói có lí,cũng không thể để người đàn ông khác đi mua thứ đó cho người phụ nữ của hắn được.Từ Hy Viễn sờ sờ mặt cô "Vậy em ngoan ngoãn ở nhà,tôi đi mua về cho em."
Tô Thiện xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoan gật đầu,nhỏ giọng "Tôi chờ anh."
Mẹ kiếp,ngoan ngoãn như vậy có bảo hắn đi giết người cũng được.
Từ Hy Viễn rất hài lòng với ba chữ "tôi chờ anh" của cô,xoay lưng lấy chìa khoá xe ra ngoài,khoé môi cong cong.
Siêu thị,
Người đàn ông cao lớn đội mũ lưỡi trai kéo thấp ,khẩu trang che đi nữa gương mặt,vừa vặn chỉ lòi hai con mắt dài hẹp.Trên người mặc áo phông đơn giản cùng với quần tây đen,thoạt nhìn có vẻ thoải mái năng động hơn ngày thường.
Hắn đứng trước quầy băng vệ sinh đủ màu đủ sắc,hai tay đút túi quần,đã hơn 5" vẫn chưa biết phải chọn cái nào.
/60
|