“Được, cậu cũng cẩn thận để ý phía Trang Noãn Noãn, chú ý xem cô ta đi tới đâu, số ghi chép của Trang Nghiêm Minh chắc chắn giấu ở chỗ cô ta cũng không tìm ra được, vậy nên chúng ta không cần vội.”
“Vâng, có điều bây giờ vệ sĩ của Kiều Mộ Trạch vẫn luôn canh ở đó, người của chúng ta cũng chỉ có thể theo dõi từ xa.
“Chú ý không để cho người khác phát hiện ra là được. Có chuyện gì báo ngay cho tôi.” Kiều Huy Dương nói xong, tắt máy.
Lý Đạt lập tức gọi điện cho con trai, bây giờ, con trai của ông ta đã đòi tiền thuê phòng rồi, Lý Đạt đã chiều chuộng con trai từ bé, đến bây giờ, ông ta chỉ có thể tiếp tục bán mạng cho Kiều Huy Dương để cấp cho con trai ăn, mặc, ở, đi lại.
Nước ngoài.
Về tới trung tâm thành phố Lam Sơ Niệm lại càng thêm thuận tiện hơn. Tuy rằng lần này tới mỏ quặng, cô vừa sợ vừa gặp nguy, buổi tối còn không ngủ được, nhưng đối với cô mà nói, tất cả đều là kí ức quý giá.
Còn hai ngày nữa phải về nước, Lam Sơ Niệm cũng không nhân cơ hội đi thăm thú một phen. Vừa vặn hai ngày ngày, Lam Thiên Hạo ở riêng với cô, không cần lo chuyện công việc.
Sáng hôm sau, Lam Sơ Niệm vừa sớm đã xuống giường rửa mặt thay đồ, cô muốn mặc thật đẹp ra ngoài dạo phố ăn cơm với anh cả.
Lam Thiên Hạo kiên nhẫn chờ cô đi xuống để đi ăn sáng, Lam Sơ Niệm nhìn anh cả cũng ăn mặc vô cùng đẹp trai, mái tóc đen nhánh được tạo hình, vô cùng thời thượng, giếng như mẫu nam trên sàn diễn.
“Anh cả, có người nào từng nói với anh là anh rất đẹp trai chưa.” Lam Sơ Niệm cười hì hì khen ngợi.
Lam Thiên Hạo mặc dù không nói gì thê nhưng trong lòng rất hưởng thụ.
“Có, rất nhiều người nói rồi.’ Anh đáp một câu.
“Vậy không phải rất nhiều cô gái theo đuổi anh sao?” Lam Sơ Niệm lại hỏi, lảng tránh ánh mắt anh, đôi mắt to chớp chớp, cô có chút tâm tư riêng.
Lam Thiên Hạo liếc cô một cái hơn nữa, cũng không thích ai c: : “Người theo đuổi nhiều Anh đã nói với cô là trong lòng anh không có ai là ứng cử: viên làm bạn gái cả.
Lam Sơ Niệm nghe xong, khóe miệng cong lên, cũng rất vui.
Hai người vừa ra ngoài, Lam Sơ Niệm lại hỏi: “Anh cả, vậy anh thích con gái thế nào. Có phải kiểu gợi cảm không?”
Cô nghĩ đàn ông chắc đều thích như vậy rồi.
Ánh mắt Lam Thiên Hạo không khỏi lướt qua ngực cô: “Anh không thích gợi cảm.”
“Vậy anh thích kiểu như thế nào.” Lma Sơ Niệm hỏi tới nghiện rồi.
Ánh mắt Lam Thiên Hạo thâm sâu nhìn lên mặt cô: “Kiểu như em không tệ.”
Lam Sơ Niệm bị câu nói này làm sợ hết hồn, cô hơi trừng mắt: “Anh thích em à?”
Lam Thiên Hạo tiếp lời cô: “Lễ nào anh lại ghét em sao?”
Lam Sơ Niệm có hơi không hiểu lời anh nói, rốt cuộc anh cả chỉ là thích thôi hay là yêu chứ. Là thích người giống như cô hay là thích con người cô đây.
Lúc này, thang máy mở.
Lam Sơ Niệm đi vào, trong thang máy có người, cô cũng không dám hỏi gì thêm.
Thế nhưng ánh mắt vài lần nhìn về phía người đàn ông, toát ra vẻ chờ đợi. Lam Thiên Hạo lái xe đi ra, đưa theo cô tới khu phố phồn hoa nhất trong trung tâm thành phó, chỗ này là thiên đường mua sắm, có đủ các cửa hàng cửa hiệu, san sát nhau khiến người ta hoa cả mắt.
Lam Sơ Niệm cũng cảm thấy rất vui, có lẽ niềm vui khi mua sắm chính là thiên tính của phụ nữ rồi.
Lam Thiên Hạo lấy ví tiền ra, rút một tắm thẻ bên trong đưa cho cô: “Hôm nay muốn mua cái gì thì mua cái đó, cứ quét thoải mái.”
Lam Sơ Niệm nhìn tắm thẻ trước mặt, trong lòng cô rất ngọt ngào. Thế nhưng không hề cầm lấy mà lại hỏi: “Anh cả, nêu như em thích thì anh quẹt giúp em đi. Em sợ làm mắt thẻ của anh.”
Lam Thiên Hạo không khỏi đưa tay xoa tóc cô: “Bao giờ em mới bỏ được cái thói vứt đồ linh tinh đấy đây?”
“À, em sẽ có gắng thay đổi mà.” Lam Sơ Niệm nói xong, đưa tay kéo anh, giống như sợ làm mắt anh vậy.
Lam Thiên Hạo nhìn đôi tay nhỏ của cô kéo anh thật chặt, khóe miệng của anh vui vẻ cong lên. Cô nhóc này đúng là ngày càng dính người mà.
Một lát sau, Lam Sơ Niệm đã nhìn trúng một cái túi cô cầm lên thì rất thích, thế nhưng cô chưa nhìn qua giá tiền. Cho tới tận lúc cô thấy giá tiền thì lập tức đặt xuống, đắt quá.
/2663
|