Chương 2621:
Mà đối với anh, khuôn mặt dưới ánh đèn này, dường như vì sao sáng nhát, chiếu thẳng vào trái tim lạnh lẽo cô độc của anh, cho dù anh biết không nên tham luyến ánh sáng này, nhưng không thể nào khống chế được khát vọng trong nội tâm, tạm thời mát hồn.
Cho đến khi tiếng vỗ tay ở xung quanh vang lên, hai người mới ý thức được nên kết thúc rồi, Hứa Tâm Duyệt hơi ngửa đầu, muốn đứng người lên, đương nhiên là anh phải dùng lực, mà vào lúc anh nâng eo cô lên, cô cũng theo bản năng ôm lấy cổ anh để đứng dậy.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hai người nhảy cũng được, chỉ có một nhà Hứa An An là cảm thấy cảnh này chướng mắt, Cố Thừa Tiêu thế nhưng là người mà bọn họ nhìn trúng, là con rễ tương lai của Hứa gia, sao có thể ôm ôm ấp ấp người phụ nữ khác?
Lâm Tuấn Khâm cũng phát giác được sự thay đổi của Hứa Tâm Duyệt, bởi vì thích cô, nên mới đối một vài chuyện cảm thấy mẫn cảm, anh cảm thấy Hứa Tâm Duyệt thích Có Thừa Tiêu.
Mà Cố Thừa Tiêu cũng là đàn ông, làm sao có thẻ từ chối Hứa Tâm Duyệt của đêm nay chứ? Cô xinh đẹp hấp dẫn người khác như vậy.
Hai người sau khi kết thúc điệu nhảy, lúc cúi chào khán giả, giống như hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích vậy, vô cùng xứng đôi.
Đến Hồng Mỹ San cũng ngạc nhiên, Cố Dĩ Mục ở bên cạnh cũng vui vẻ xem cảnh này, cậu hy vọng biết bao ba mình có thể hôn chị xinh đẹp một cái!
Hứa Tâm Duyệt đi về cạnh ba mẹ mình, gương mặt ngại ngùng vẫn còn đang nóng bừng, cũng may ánh đèn cũng hơi tối, nếu không, mặt cô đỏ bừng như vậy, cô thậm chí còn không dám nhìn người đàn ông đối diện.
Cố Thừa Tiêu trở lại bên cạnh con trai, cậu nhóc hưng phấn kéo tay anh, ý bảo anh ngồi xuống.
Có Thừa Tiêu không ngồi xuống, mà ôm con trai lên, cậu nhóc liền dựa vào gần tai ba mình, có hơi bực bội hỏi: “Daddy, sao daddy lại không hôn chị Tâm Duyệt vậy.”
Có Thừa Tiêu hơi híp mắt lại, suy nghĩ này của con trai ở đâu ra vậy?
Cậu nhóc thấy ba không để ý đến mình, liền bĩu bĩu môi, nhìn Hứa Tâm Duyệt đứng ở đối diện, muốn đi đến chỗ chị Tâm Duyệt quá đi!
Ánh mắt của Cố Thừa Tiêu cũng nhìn về phía cô, nhưng lúc này có một người đàn ông đi đến cạnh cô, là Lâm Tuần Khâm, anh ta cúi người xuống nói gì đó với cô.
Đáy lòng Cố Thừa Tiêu đột nhiên căng thẳng, lẽ nào người phụ nữ này đồng ý nhảy với Lâm Tuấn Khâm hay sao?
Quả nhiên, Lâm Tuần Khâm đúng là đến mời cô nhảy một điệu, Hứa Tâm Duyệt đã nhảy đến mức có hơi mệt, cô cười lắc đầu: “Anh Lâm, em muốn nghỉ ngơi một chút.”
“Được, vậy anh chờ em nghỉ ngơi xong.” Lâm Tuần Khâm cũng không ép buộc cô.
Hứa Tâm Duyệt đi qua vai Lâm Tuấn Khâm, lơ đãng rơi vào một đôi mắt sắc bén, chỉ tháy Cố Thừa Tiêu ở phía đối diện đang nhìn cô, cô ngay lập tức ngại ngùng cúi đầu xuống.
Tại sao anh lại nhìn cô như vậy? Chờ đến khi Hứa Tâm Duyệt ngẳng đầu lên, phát hiện Hứa An An đang đứng cạnh anh, vẻ mặt kia rõ ràng là đang mời anh nhảy.
Hứa An An làm sao có thể bỏ qua cơ hội này? Cô ta vẻ mặt mong chờ đi đến cạnh Cố Thừa Tiêu: “Thừa Tiêu, anh có thể mời tôi nhảy một điệu không?”
Cố Thừa Tiêu đương nhiên là từ chối: “Tôi mệt rồi, Hứa tiểu thư vẫn nên mời người khác đi!”
Nói xong, ánh mắt của Cố Thừa Tiêu vẫn nhìn chằm chằm Hứa Tâm Duyệt ở phía đối diện, giống như là sợ cô sẽ đồng ý nhảy với người khác vậy, cũng may, nhìn Lâm Tuấn Khâm đi rồi, khóe miệng của anh liền nhếch lên một độ cong nhỏ.
Hứa Tâm Duyệt nhìn có khá nhiều người ôm nhau bước vào sàn nhày, cô cũng không muốn nhảy thêm nữa, vào lúc này, một nhân viên phục vụ đi đến, nói với cô: “Bùi tiểu thư, khách ở tầng hai bảo tôi chuyển lời lại với cô, hai người họ chuẩn bị đi về rồi.”
Hứa Tâm Duyệt vừa nghe, bà ngoại với dì nhỏ phải về rồi? Vừa hay cô không còn hứng thú với vũ hội nữa, cũng không muốn nhảy với ai nữa, đây cũng là một cơ hội tốt để đi ra.
Hứa Tâm Duyệt đi đến trước mặt mẹ nói: “Mẹ, bà ngoại của con phải đi về rồi, con đi tiễn bà.”
“Thời gian còn sớm mài!” Bùi phu nhân nhìn thoáng qua đồng hồ, mới khoảng tám giờ.
“Bà ngoại con thích ngủ sớm, mẹ, con muốn tự mình đưa bà ngoại về nhà.” Hứa Tâm Duyệt nói.
Bùi phu nhân nắm tay cô nói: “Vậy để mẹ bảo lái xe chuẩn bị xe, con đưa hai người họ về rồi quay lại, cần mẹ đi cùng với con không?”
/2663
|