Tô Hi kể ra những trọng điểm.
Đúng lúc này, người phục vụ bưng hai ly cà phê đi tới, khi cô nhìn thấy rõ mặt Tô Hi, lập tức phấn khích không thôi.
“Trời ạ! Cô là Tô Hi? Cô là thần tượng của Tư tôi Người phục vụ có chút thất lễ vì bị kích động quá mức.
Tô Hi cong môi cười: “Cảm ơn sự yêu thích của cô.”
“Thần tượng của tôi, cô có thể ký tên cho tôi được không?”
“Được chứ!”
Tô Hi không từ chối, người phục vụ đi tới mang theo bút và sổ, Tô Hi ký với nét bút phóng khoáng rồi đưa cho người phục vụ.
“Đừng làm phiền chúng tôi nữa.” Một giọng nam cất lên có vẻ không được vui.
Người phục vụ đỏ mặt, vội vàng bỏ đi với cuốn sổ, thầm nghĩ, anh chàng đẹp trai kia lạnh lùng quát Tư Tô Hi nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện: “Nên đối xử nhẹ nhàng với người khác chút đi!”
“Cha của em thật sự cự tuyệt tôi?” Ôn Lệ Thâm có chút ngạc nhiên.
“Ừ! Cha tôi là người cổ hủ, vẫn giữ quan điểm và suy nghĩ của ngày xưa, cộng với sự hỗn loạn trong làng giải trí bây giờ, ông luôn cảm thấy đây là lỗi của các tiền bối.”
Khuôn mặt tuần tú nghiêm nghị hơi nhíu lại của Ôn Lệ Thâm, nếu như cha của Tô Hi là người như vậy, thì con đường theo đuổi Tô Hi của anh quả thực sẽ không hề Suôn sẻ.
Tư “Có phải chỉ cần thuyết phục cha của em, em sẽ gả cho anh chứ?” Ôn Lệ Thâm khẽ căn bờ môi mỏng, dưới cặp mi dày, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt Tô Hi.
Tô Hi đang uống cà phê, suýt bị câu nói của anh làm cho sặc, cô vội lấy tay che miệng lại một cách duyên dáng.
Ôn Lệ Thâm nghiêng người về phía cô, ánh mắt anh như lưới đan dày đặc, làm cho Tô Hi bị dán chặt vào lưới, giọng điệu kiên định rồi nói: “Được rồi, ngày tôi được cha em chấp nhận, cũng là ngày em đồng ý gả cho tôi.”
Tô Hi kinh ngạc nhìn chằm chằm: “Tôi…tôi chỉ nói phải để cha chấp nhận trước!”
Tư Ôn Lệ Thâm thấy cô còn đang suy nghĩ tránh né, anh khế khit mũi: “Anh không quan tâm, quyết định vậy đi.”
Tô Hi nghĩ chuyện này cũng khá thú vị, cô muốn xem Ôn Lệ Thâm sẽ đối phó với người cha ngoan cố của cô như thế nào.
Nếu chuyện này xảy ra, điều đó có nghĩa là ý chí của người đàn ông này đủ vững chắc.
Sau đó, cô sẽ nhắm mắt kết hôn hôn vậy!
“Được rồi! Quyết định vậy đi, anh thuyết phục được cha tôi, thì tôi sẽ gả cho anh.”
Tô Hi cảm thấy đây không phải quá thiệt thòi, làm nữ chủ nhân của Tập đoàn Thiên Mộ có vẻ sẽ tiền đồ hơn là đóng phim!
Tư Một nụ cười hài lòng thoáng qua trong đáy mắt Ôn Lệ Thâm: “Được rồi, quyết định như vậy.”
“Của anh là vị gì vậy? Tôi muốn uống một ngụm.” Tô Hi vừa nói vừa uống cà phê của anh, uống xong một ngụm liền bỏ cuộc, sao đắng quá.
“Đi thôi! Chúng ta lái xe đi hóng mát.” Ôn Lệ Thâm không muốn ở chỗ này nữa.
Chuyện xảy ra như vậy khiến Tô Hi cũng muốn đi thư giãn, bởi vì sau bao nhiêu ngày buồn tẻ, cô sắp chán đến phát điên rồi.
Khi thanh toán, Tô Hi đã ký tên cho tất cả những người phục vụ có mặt tại đó, mọi Tư người đều nói Tô Hi tốt bụng và đáng yêu, và đó cũng là sự thật.
Ngồi trong xe của Ôn Lệ Thâm, Tô Hi nâng cổ tay lên liếc nhìn thời gian rồi nói với anh: “Cha tôi quy định rằng tôi phải về nhà trước sáu giờ. Bây giờ mới bốn giờ rưỡi và chúng ta vẫn còn chút thời gian.”
“Các phép tắc mà cha cô đối với cô khá nghiêm khắc.” Ôn Lệ Thâm nhìn cô có chút đồng cảm.
“Đúng vậy! Từ nhỏ tôi đã bị cha kiểm soát.” Tô Hi than thở một cách bát lực.
“Hãy kể cho tôi nghe thêm về cha của em, để tôi nghĩ cách làm cho ông ấy tin tôi, sau đó thì yên tâm giao em cho tôi.”
Dù sao Tô Hi cũng cảm thấy rất nhàm chán, cô bắt đầu kể về mọi thứ từ khi cô còn nhỏ, cô nói rất cần thận, Ôn Lệ Thâm ngồi chăm chú lắng nghe cô nói, Tô Hi cũng không biết tại sao mà cô lại kể rõ ràng mọi chuyện về cha mình như vậy.
Cô kể suốt dọc đường ra tới bờ biển, xe của Ôn Lệ Thâm lái vào một đỉnh núi không người bên bờ biên, từ chỗ này có thể phóng tầm mắt ra đại dương bao la vô tận khiến lòng người ta cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Ôn Lệ Thâm cùng cô xuống xe, cơ thể của Tô Hi đột nhiên bị ai đó ôm từ phía sau lưng, người cô đột nhiên cứng đờ lại, mùi hương nam tính trong trẻo quyến rũ vây lây cô từ sau lưng khiến khuôn mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ lên.
“Em muốn tôi thuyết phục cha em không?
/2663
|